Chap 2


đây là ngày thứ 4 trong ký ức toàn màu trắng của cậu tại ngôi nhà , ak không ngôi biệt thự của hắn, vốn là người lạc quan hôm nay cậu thấy tươi tỉnh hơn, cậu mở tủ quần áo ( trong tủ có rất nhiều quần áo nhưng có lẽ đều là do hắn chuẩn bj), cậu chú ý đến bộ đồng phục nơi cuối tủ, cậu háo hức lắm:
- đi học, muốn đi học quá
Lại chạy ra ngoài lao thắng sang phòng bên kia
- Hắn đang ngủ, sao tên này ngủ nhìn đẹp wa vậy không biết
Cậu hoi đỏ mặt nhưng rồi mọi thứ lại bắt đầu ồn ào
- Dậy ,...dậy mau lên đồ heo nướng, mau dậy đi học thôi, dậyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy
hắn hơi nhíu mày, cảm thấy cái gì đó kéo kéo giật giật làm hắn vô cùng khó chịu và khó...ngủ . hắn bực tức mở mắt ra khuôn mặt lạnh như tiền, ánh mắt hình viên đạn như muốn giết người tới nơi.
- Dậy rồi ak, làm gì ngủ như heo kiu hoài không chịu dậy không định đi học sao?
nghe giọng cậu tràn đầy sức sống hắn khẽ mỉm cười nhưng rất nhanh nụ cười biến mất . thay vào dó là khuôn mặt nghiêm nghị . Cậu có cảm giác bất an bèn cười trừ
- hi...i...i vậy ... vậy anh ngủ ...ngủ tiếp cũng được....tôi ....tôi đi nha hi....i...
nhưng hắn đâu dễ dàng tha cho cậu . Bật dậy kéo cậu ngả vào người nghiêm giọng
- định trốn ak đồ nghịch ngợm
Cậu không chịu thua
- đồ khó ưa bỏ tôi ra
- không , sáng nào em cũng làm náo loạn cả nhà nên hôm nay phải bị phạt
- bỏ ra, tôi có ý tốt gọi anh dậy không cám ơn thì thôi còn đòi phạt tôi là sao?
- không, vẫn phải phạt
Cậu cố vùng vẫy nhưng không thoát được khuôn mặt hắn thì vẫn lạnh lùng một cách đáng ghét nhưng thoáng thấy nét gì vui lắm.
- anh phạt em....dọn chuồng heooooo
0_o cậu đứng hình không vùng vẫy nữa trong đầu hiện lên cãnh tượng đó
- chuồng.....gg...chuồng ....heo sao?
từ phòng hắn bước ra mặt cậu méo xệch nhăn nhó khó coi. khiến ai cũng phải " ngước nhìn" đi ra vườn nó hỏi người làm vườn
- chú àk, chuồng heo ở đâu??
Chắc câu hỏi của cậu kỳ dị dữ lắm nên khiến mặt của người kia biến hoá nhanh chóng từ cung kính sang ngạc nhiên, từ ngạc nhiên sang ngạt....thở vì phải nhịn cười:
- thưa cậu. nhà chúng ta k nuôi heo cũng như không chứa chấp các loại súc vật dưới bất kỳ hình thức nào theo lệnh của thiếu gia.
- không....g.g...g có heooooo... không..ggg súc vật hả????? 0_*
Cậu ngớ người khuôn mặt nghệch ra vô cùng ngu ngơ. người kia tiếp
- vâng, không nuôi súc vật chỉ nuôi 2 con chó xù đáng yêu do bà chủ tặng thiếu gia thôi.
- heo = chó xù, chó xù = heo...!!!!
Một phép toán hiện ra trong đầu cậu rồi cậu chợt tỉnh
- bị... bị... lưàaaa
Cậu nghiến răng chạy ù zo phòng hắn. lại một lần nữa giọng hét của cậu lại làm hắn không " an giấc"
- Sao giọng e khoẻ thế? đã kêu đi dọn chuồng heo rồi mà sao còn....
Chưa nói hết câu cậu đã nhào tới quấn chăn phủ lên đầu hắn lấy gối đánh mạnh hết sức có thể. vừa đánh vừa hét:
- đồ heo nướng đáng ghét, đồ khó ưa.. sao anh dám lừa gạt một người đẹp trai cả tin như tôi? sao anh dám hành hạ hôn thê của mình như vậy ? sao anh #$@$%$$^$%$????.....
Cậu la hét gì sau đó hắn không nghe rõ nữa vì trong chăn hắn đang nổ đom đóm mắt bởi những cú trời giáng của cậu. không chịu nổi hắn nhanh chóng ôm lấy cậu kéo vào chăn , lấy tay nhéo 2 kái má của cậu mà kéo ra như một sợi dây thun làm cậu chảy cả nước mắt:
- đồ ấu a, a ám nhàm ậy au? ả a ây...
( đồ xấu xa, anh dám làm vậy sao thả ra ngay)
Hắn càng nhéo mạnh tới khi thoả mãn được lòng trả thù thì mới buông tha cho cậu. Cả 2 bung ra khỏi chăn thở hổn hển. ^^
Nhìn cậu xoa xoa mặt mà nước mắt lưng tròng hắn thấy thoải mái vô cùng. mặt vẫn giữ vẻ nghiêm nghj khó ưa
- EM điên hay sao mà dám hành hạ chồng chưa cưới của mình tàn bạo như vậy?
Cậu quắc mắt nhìn hắn
- Anh mới điên. anh dám đối xử với tôi như vậy sao , anh...anh ... anh ngược đãi bệnh nhân (cậu chỉ tay lên lớp băng trên đầu) còn dám nhéo tôi như vậy , anh có biết hành động của anh là...là..là...
- Là gì?
-ak, là bạo lực gia đình đó biết chưa
hắn vẫn giữ vẻ điềm tĩnh
- Ai kêu em gây sự
Cậu không kiềm chế nổi đứng lên:
- ai kêu anh dám gạt tôi. chuồng heo gì chứ chỉ có chuồng chó thôi...
- ...............................
1s
2s
3s
Còn nữa nha :""

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro