Part 7

Xúc cảm nơi tư mật khiến Vương Nguyên tỉnh táo để biết bản thân đang làm gì. Cậu tin anh, tin người mà cậu yêu, nếu là anh, thì sao cậu cũng chấp nhận.
"Học trưởng, cho em" ngọt ngào nỉ non kêu gọi, ánh mắt anh càng thêm âm trầm
"Gọi anh Khải" 2 ngón tay đã tiến vào huyệt động của cậu, chặt và ẩm ướt. Anh hơi bất ngờ nhìn cậu, rồi khẽ cười nhẹ, haa, anh nhặt được bảo vật, lúc nãy còn đang lo lắng bảo bối sẽ đau aaa
"Khải" từ môi đỏ mọng gọi tên anh, Tuấn Khải cảm thấy một dòng nước ấm chảy vào tim. Anh cuối xuống hôn lấy đôi môi mê người, tay cũng nhanh chóng lộng thành 3 ngón...
"Nguyên nhi, Nguyên nhi" theo tiến gọi chìm trong mê hoặc, anh tiến vào thân thể cậu, đúng như anh nghĩ, thật mê người..
"Aaaa, đau" hic, cậu chỉ cảm thấy đau đớn, làm sao bây giờ.." Khải...Khải...đau"
"Ngoan, bảo bối, hôn anh, không đau..." nhìn người dưới thân, anh cảm thấy thật hạnh phúc, rốt cuộc cũng ăn được thịt thỏ....*tự nhiên au thấy, au đâu có viết âm mưu đâu nhở*
"Khải ...aaa, Khải...nơi đó..." Vương Nguyên thoáng rùng mình, một cảm giác khó tả lan tỏa trong cơ thể, nó là lạ, nhưng cậu biết, cậu thích cảm giác này.
"Ha ha" anh cười to, tìm được rồi " bảo bối, thích không?" anh xấu xa hỏi, không wên mạnh mẽ làm nơi đó, nhìn người dưới thân run run rên rĩ, Tuấn Khải thấy cơ thể ngày một nóng.
"Aaaaaaaa"

.....__...__...__._
Au chỉ đủ tiền mua nhiêu đây thịt hoy... ăn tạm đi ha..hí hí

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: