Tên truyện: Đại Minh Tinh Tác giả: Hoa Mãn Trọng LâuThể loại: Giới giải trí, song tính, sản nhũ, sinh tử, bao dưỡng, H vănEdit: Voi CòiBeta: WXBZ Nguồn: kamui_chan (đang tìm profile bạn ý để xin phép) Tình trạng: Đang tiến hành*TRUYỆN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ NÊN MONG MỌI NGƯỜI KHÔNG REUP*…
Tác giả: Ngữ Tiếu Lan SanThể loại: Cổ trang, xuyên không, giang hồ, hài hước, nhiều cp, HEEdit: Lạc VũNhân vật: Tần Thiếu Vũ x Thẩm Thiên Lăng, Thẩm Thiên Phong x Diệp Cẩn, Mộ Hàn Dạ x Hoàng Đại Tiên.Văn ÁnTừ khi xuyên không đến chốn giang hồ này, Thẩm Thiên Lăng đau đầu nhất là 3 sự kiện.Thứ nhất fan quá nhiều, thứ hai fan quá nhiều, thứ ba vẫn là fan quá nhiều.Tần Thiếu Vũ: Phu nhân, dưới chân núi có một nhóm dân chúng lại tới nữa, nói muốn theo ngươi học cầu mưa.Thẩm Thiên Lăng khiếp sợ. Ta khi nào thì có loại năng lực cao siêu này?Tần Thiếu Vũ: Phu nhân, dân chúng còn nói họ nhìn thấy ngươi ở trà lâu nôn khan, dặn dò ngươi cần phải dưỡng thai thật tốt.Thẩm Thiên Lăng nước mắt tuôn trào. Thật sự ngày đó là do ta ăn quá nhiều.Giang hồ chẳng lẽ không phải là nơi có mưa máu lại đến gió tanh sao, các ngươi dựa theo nội dung vở kịch một chút đi !…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
"Tuyệt đối cưng chiều"Tác giả: Giang La La Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, sủng, HETình trạng: HoànTình trạng dịch: HoànChuyển ngữ: La StellaBìa: Cải Xanh…
HÃY ĐỌC TRUYỆN TRÊN WATTPAD CHÍNH CHỦ VÌ BẢN BETA CHỈ ĐƯỢC CẬP NHẬT TRÊN WATTPADEditor: Nghiên Tịnh GiaiNguồn raw và QT: khotangdammyfanfic.blogspot.com (Cảm ơn chủ nhà đã làm QT)Giới thiệu: Kiếp trước Tống Tụng uống thuốc sinh tử bị hiến cho bạo quân bị điên, một đêm phong lưu, bị người đầu độc hốt hoảng chạy.Kết cục là sinh con xong bị người giết chết, có người giả trang y, mang theo hài tử của y, dùng tên y, thượng vị thành nam hậu đệ nhất lịch sử....Lệ Tiêu từng vì thiên tư phi phàm bị người hạ độc điên khùng một đoạn thời gian, giải độc xong lúc tốt lúc kém, tâm tình cố chấp không ổn định. Mỗi khi hắn phát rồ, chỉ có gọi tên Tống Tụng mới có thể làm cho hắn yên tĩnh lại....Kiếp trước tất cả mọi người nói chỉ có Hoàng hậu có thể trị bệnh của hắn, nhưng hắn có thể phân rõ được, trị hắn chính là Tống Tụng, không phải Hoàng hậu.Cũng may, trời cao cho hắn một cơ hội trọng sinh duy nhất, hắn tại đêm đó, tha Tống Tụng thật về tẩm cung mình, làm cho y không có chỗ trốn....Tống Tụng trọng sinh vào đêm đó:...Ngoại trừ ngoan ngoãn được sủng, tựa hồ không có cách khác.Tag: Sinh tử, cung đình hầu tước, trọng sinh, điềm văn, thần kinh không ổn định hay phát bệnh điên công x cơ trí ngoan ngoãn thụ, sinh tử văn, vả mặt, ngược traVai chính: Tống Tụng, Lệ Tiêu ┃ Vai phụ: ┃ Khác:PLEASE DO NOT TAKE OUT WITHOUT ASKING FOR PERMISSION, THANKS!…