Chương 4: Gặp Lại


Sau một khoảng thời gian dài, Ngu Thư Hân quyết định đến bệnh viện để gặp lại Lư Dục Hiểu. Cô lấy hết dũng khí, dù vẫn còn chút ngại ngùng, nhưng không thể dứt ra khỏi những suy nghĩ về cô bác sĩ trẻ kia.

Khi bước vào phòng bệnh, Ngu Thư Hân thấy Lư Dục Hiểu đang kiểm tra bệnh án cho một bệnh nhân khác. Động tác chuyên nghiệp, thái độ lạnh lùng nhưng cũng đầy sự tận tâm. Cảm giác lạ lùng trỗi dậy trong lòng Ngu Thư Hân, cô tự hỏi có phải mình đang cảm nắng một người mà mình vốn không quen biết?

"Chị đến rồi." Lư Dục Hiểu nhìn lên, giọng điệu vẫn lạnh lùng, nhưng khi nhìn thấy Ngu Thư Hân, đôi mắt ấy lại có chút ấm áp.

Ngu Thư Hân không hiểu sao, dù là lần đầu gặp mặt, nhưng những cảm xúc không rõ ràng vẫn vây quanh cô. "Em làm việc vất vả quá, phải không?" cô hỏi, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.

Lư Dục Hiểu mỉm cười, nhưng ngay lập tức cô lại quay lại với công việc của mình. "Chị cần gì không?"

Cảm giác cô đơn trong lòng Ngu Thư Hân chợt lắng xuống. Cô muốn nói gì đó, nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Cảm giác nhớ nhung không thể phủ nhận, nhưng cô biết tình cảm này chưa phải là lúc để bày tỏ. Cô chỉ muốn giữ sự bình tĩnh trong lúc này.

Lư Dục Hiểu đưa một viên kẹo vào tay Ngu Thư Hân như trước, dù không nói gì, nhưng đó là một hành động mà Ngu Thư Hân cảm nhận được sự quan tâm đặc biệt. Cô đưa viên kẹo vào miệng, nuốt xuống, ánh mắt không rời khỏi Lư Dục Hiểu.

"Cảm ơn em," cô nói nhẹ nhàng, nhưng lòng lại không yên.

Lư Dục Hiểu đứng lặng im một chút rồi quay lại với công việc. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Ngu Thư Hân, cô khẽ mỉm cười: "Chị nên nghỉ ngơi đi, đừng làm việc quá sức nữa."

Ngu Thư Hân thấy trong lời nói của Lư Dục Hiểu có một chút gì đó rất lạ, như là sự quan tâm thật sự. Cô cảm thấy trái tim mình như đang đập loạn nhịp.Ngu Thư Hân cảm giác trái tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro