Chương 71: Đề cử Bách Hoa
Nhà cũ Cố.
Cố Ngôn nói chuyện mình đã cầu hôn Tô Lạc cho ông nội Cố nghe.
Tiếng gõ trên sàn đá cẩm thạch vang lên, là một tiếng gõ rất gắt tai.
Ông nội Cố thở dài một tiếng, nhìn anh một lúc rồi cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Cháu đừng bao giờ hy vọng ta sẽ chấp nhận cô gái đó.”
Quan trọng nhất, cô ta là cháu gái Tô Thất Phu.
Nhắc đến Tô Thất Phu, ông liền tức đến sôi máu.
“Lạc Lạc rất tốt, cháu tin rằng sau khi ông gặp cô ấy, ông sẽ thích thôi.”
Ông nội Cố quay mặt sang chỗ khác hừ lạnh một tiếng.
Ngày hôm sau.
Cố Ngôn đứng dưới cổng tiểu khu chờ Tô Lạc.
Kế bên chân anh còn có một con Samoyed trắng như tuyết.
Tô Lạc đến gần, cô ngồi xổm xuống sờ lông bộ lông mềm mại Samoyed.
Samoyed híp mắt, nhẹ nhàng giựt đôi tai, vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ.
Vào phòng khách, Tô Lạc nhìn thấy ông nội đang cực kỳ lạnh lùng ngồi trên sô pha thì cười lễ phép: “Chào ông ạ.”
Trong lòng ông nội Cố hừ lạnh, vừa ngẩng đầu thì ngây cả người.
Lông mày, đôi mắt lại có phần giống với người đó.
Cô ấy là dịu dàng tao nhã.
Mà Tô Lạc lại xinh đẹp động lòng người.
Khí chất hai người khác nhau như trời với đất nhưng gương mặt lại có nét hơi giống nhau.
Cũng đúng, Tô Lạc là cháu gái cô ấy, gương mặt có nét chung cũng là lẽ thường tình.
Tục ngữ nói rất đúng, không đánh người đang cười.
Huống hồ đứa nhỏ này lại có phần giống cô ấy.
Xuất phát từ tâm lý yêu ai yêu cả đường đi, ông nội Cố tuy không biểu hiện ra vẻ nhiệt tình nhưng nét mặt đã ôn hòa hơn rất nhiều.
Tô Lạc vừa ngồi xuống thì con Samoyed đã xum xoe đến.
Cô nhẹ nhàng vuốt bộ lông của nó, nó mừng rỡ mà mặt mày hớn hở.
Từ đầu đến cuối, Cố Ngôn như bị ghẻ lạnh. Anh nhìn chằm chằm nó một lúc, đôi mắt đăm chiêu.
Samoyed như bị giật mình, nó quay người lại nhìn Cố Ngôn.
Thân nó run run, dứt khoát đặt mông kế bên dép lê của Tô Lạc.
11 giờ rưỡi, nhà họ Cố bắt đầu ăn cơm.
Ông nội Cố để ý thấy cô thích ăn canh sườn nấu măng…
Ông im lặng một lát, nhanh chóng như được trở về khoảnh khắc cùng ăn cơm với cô ấy.
Thứ cô ấy thích ăn nhất chính là canh sườn nấu măng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cổ họng ông nội Cố nghẹn ngào.
Người già sẽ thường xuyên nhớ đến những kỷ niệm trước đây.
Đúng là đứa nhỏ này rất tốt.
So với mấy tiểu thư thiên kim chỉ biết tiêu tiền như nước thì tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa đây là cháu gái cô ấy.
Con bé hơi giống với cô ấy, may mắn là không giống với lão già chướng mắt Tô Thất Phu.
Ông bèn tạm thời chấp nhận sự thật rằng Tô Lạc sắp trở thành cháu dâu mình.
Cô gái nhỏ nở nụ cười rạng rỡ, lần đầu tiên đến thăm nên cô mang theo quà.
Dù cho ông nội Cố có khó chịu đến đâu thì cũng không đến mức phải so đo với một cô bé.
Ông lấy trong túi một bao lì xì, đưa cho cô.
Tô Lạc nhận lấy bao lì xì, bộ dáng rất vui vẻ.
Khóe môi Cố Ngôn hơi cong lên.
Anh đã nói là ông nội anh sẽ không nỡ nhìn anh độc thân cả đời mà.
Nếu không thì bao lì xì này sao có thể xuất hiện từ sáng sớm chứ.
Trước đó cũng không nói với anh một chữ, thật sự quá trẻ con.
Trên bàn ăn rộn rã tiếng cười.
Tô Lạc lấy một chiếc muỗng khuấy nước canh, nước canh rất trong, hơn nữa lại rất ngon.
“Canh sườn nấu măng này rất ngon, mọi người thử xem.”
Tô Lạc múc cho Cố Ngôn và ông nội Cố mỗi người một chén.
Ngày thường Cố Ngôn không thích ăn măng nhưng hôm nay lại có thể ăn hết sạch măng và canh trong bát.
“Ngon lắm.” Ánh mắt Cố Ngôn lấp lánh nhìn Tô Lạc, giống như chú cún đang vẫy đuôi lấy lòng chủ nhân.
Ông nội Cố ngồi ở đó cũng phải bất ngờ.
Bây giờ đừng nói là canh, cho dù là một chén thuốc độc do Tô Lạc đưa cho thì chỉ sợ tên nhóc này uống xong cũng vỗ tay khen ngon.
Ông nội Cố sửng sốt, yên lặng bưng chén lên húp một ngụm.
Ừm, quả thật khá ngon.
Chỉ là công việc của tên nhóc này gần đây rất bận rộn, hiếm khi đến nhà cũ thăm ông.
Hôm nay là nó đến cùng ánh sáng Tô Lạc của nó.
Nghe người ta nói, Tô Lạc thường xuyên về nhà cũ thăm Tô Thất Phu.
Càng nghĩ, ông nội Cố càng cảm thấy uất ức.
Cháu gái nhà người ta là chiếc áo bông thân yêu.
Còn cháu trai nhà mình là người có người yêu đã quên béng gia đình.
Vẫn là cháu gái tốt hơn!
Nhưng mà có câu cửa miệng, có con dâu như một nửa con gái.
Ông hiện giờ chắc cũng có một nửa cháu gái đúng không!
Sau này Tô Lạc gả đến nhà họ Cố, chắc cô và Cố Ngôn sẽ về nhà này thường xuyên để thăm ông.
Đến lúc đó trong nhà nhất định sẽ rất náo nhiệt, còn Tô Thất Phu bên kia sẽ lạnh lẽo, rồi tức chết.
Ông nội Cố Càng nghĩ càng thấy hào hứng.
Cố Ngôn đưa cô đến bãi đỗ xe.
Samoyed lúc nào cũng đi kế bên cô. Chiếc mông trắng mập mạp, ưỡn lên rồi lắc qua lắc lại, trông rất mắc cười.
Tô Lạc vừa mới ngồi vào ghế lái liền cảm thấy trên đùi mình có thứ gì đó xù xù.
Cô cúi đầu thì liền nhìn thấy đôi mắt long lanh đáng yêu của Samoyed.
Nó liên tục chớp mắt nhìn cô, đáng thương vô cùng. Ai nhìn vào cũng phải tan chảy với độ đáng yêu của nó.
Cô dở khóc dở cười: “Em muốn theo chị về nhà sao?”
Cố Ngôn xoa xoa hai đầu chân mày. Một không nỡ lớn, một không nỡ nhỏ.
(*) Chú thích:
Không nỡ lớn: tên già đầu không nỡ tạm biệt Tô Lạc.
Không nỡ nhỏ: tên nhóc nhỏ không nỡ tạm biệt Tô Lạc.
Không nỡ lớn cả ngày đều chơi với không nỡ nhỏ.
Mà giờ không nỡ nhỏ lại dứt khoát không cần không nỡ lớn nữa, định phất đuổi bỏ theo người.
“Em xuống đi.” Tô Lạc đẩy nắm tuyết trắng ấy. Đôi mắt nó trông mong nhìn cô, không một chút cục cựa. Tô Lạc lại đẩy nó một lần nữa, nó dứt khoát nhảy xuống chân cô, sống chết cũng không chịu đi.
Cố Ngôn cũng không còn cách nào, anh bèn cúi xuống dùng hai tay nhấc nó lên.
Nhìn thấy Cố Ngôn đang ôm chó kiểu công chúa mà con chó nằm trong lòng ngực vẻ mặt cực kỳ sợ hãi.
Tô Lạc cười rồi lên tiếng: “Anh Husky à, anh đừng bắt nạt Tiểu Bạch nữa đấy. Em đi nhé, bái bai.”
Cố Ngôn vẫn đứng tại chỗ, sắc mặt lại càng lạnh hơn.
Lại vào một buổi tối nọ.
Cố Ngôn gửi cho cô một tin nhắn: “Em muốn đi ăn khuya không?”
Tô Lạc nhắn: “Được luôn!”
Quán nướng, một nam một nữ vừa uống bia vừa nhâm nhi đồ nhắm.
Không nghĩ rằng người qua đường cảm thấy quen mắt nên dừng lại lại quan sát kỹ. Xác định hai người này chính là Cố Ngôn và Tô Lạc.
Đó là Vợ Chồng Lạc Ngôn siêu nổi tiếng.
Hot search Weibo ngày hôm sau chính là ảnh chụp hai người.
Cư dân mạng cảm thấy hai người thật bình dân.
Một người là trùm thương nghiệp, một người là diễn viên nổi tiếng. Cả hai người đều có bối cảnh gia thế không thể tưởng tượng được mà lại đi đến quán nướng BBQ giống với người thường, hẹn hò ở đây.
Phiên bản truyền hình của《Bầu Trời》đã được bấm máy.
Tô Lạc lấy danh nghĩa là công ty điện ảnh để sản xuất bộ phim này, cũng là một trong những nhà đầu tư.
Đạo diễn lần này giao cho đệ tử Từ Lai.
Tô Lạc mang danh hiệu phó sản xuất, mỗi ngày nhàn nhã ở nhà câu cá.
Tháng năm, internet bùng nổ rất nhiều chuyện.
Một số bức ảnh khiêu dâm của các nữ diễn viên tuyến 18 được phát tán trên mạng.
Một số người tự xưng là người trong cuộc đã đăng tin này lên diễn đàn Hải Giác. Nói là những diễn viên nhỏ đều phải trải qua những quy tắc ngầm mới có thể nhận được vai diễn.
Một trong số đó có một cô gái có ba phần giống với Tô Lạc.
Nhưng dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ quá rõ ràng. Khi yên lặng thì có thể giống với Tô Lạc nhưng lúc hoạt động lại vô cùng khác. Vẻ mặt cứng đờ, biểu cảm ghê rợn, trên mặt còn có cảm giác silicon bị sưng lên.
Anti-fan Tô Lạc nhân cơ hội này dậy sóng.
Nhưng không ngờ lại bị cộng đồng mạng chế giễu.
Đám anti-fan này bị ngu hả, không nhìn lại gia thế của Tô Lạc sao?
Là thiên kim tập đoàn Vũ Sơn, vừa ra đời đã ngậm thìa vàng, số phận trời định là công chúa. Không nói đến chuyện tài sản tập đoàn Vũ Sơn của ba cô ấy đáng giá bao nhiêu. Chỉ tính công ty điện ảnh do cô thành lập cũng đã có giá trị vài tỷ.
Giá trị con người cô đã vài tỷ, làm sao có thể đi theo mấy quy tắc trong vòng luẩn quẩn này chứ?
Hơn nữa đó chỉ là một vai nữ phụ tiểu tam.
Bát nước bẩn hắt lên người Tô Lạc này bị cư dân mạng chế giễu rồi kết thúc.
Cuối tháng 7, cuộc họp báo Y Lan ra mắt bộ sưu tập mới ở Trung Quốc chính thức bắt đầu.
Tại cuộc họp báo, có rất nhiều ngôi sao xuất hiện.
Tô Lạc mang một chiếc váy dạ hội màu xanh nhạt. Nó làm cả người cô sáng ngời, mang cho người khác cảm giác rất tươi mát.
Con đường dần tách ra, đôi mắt nhướng lên lại chứa vẻ yêu kiều của một mỹ nữ.
Cô vừa xuất hiện thì đã trở thành tiêu điểm của cuộc họp báo.
Hiện trường ánh đèn flash không ngừng nhấp nháy.
Vừa tiến vào cuộc họp báo thì đã có một người đến dẫn cô vào chỗ ngồi.
Hạ Mạt Nhi thấy Tô Lạc đang đến, cô ta cười tươi: “Đã lâu không gặp.”
“Ừm, đã lâu không gặp.” Tô Lạc vén váy ngồi xuống, sau đó quay sang Hạ Mạt Nhi: “Gần đây cô thế nào?”
“Khá tốt.” Hạ Mạt Nhi nhìn cô một lúc rồi nói: “Gần đây cô buông thả rất nhiều, không sợ tôi giỏi hơn cô sao?”
Hạ Mạt Nhi vừa mới đoạt giải của liên hoan phim “Mẫu Đơn Trắng” nhờ vào bộ phim trinh thám dân quốc kịch tính [1].
[1] Phim huyền nghi: là thể loại phim hồi hộp ly kỳ kịch tính, có tính suy luận và trinh thám cao.
Trở thành một con “ngựa đen” xuất hiện trong các đề cử Thị Hậu năm nay. Độ nổi tiếng của Hạ Mạt Nhi liên tục dâng cao, đã phủ sóng hết nửa giới giải trí.
Chỗ ngồi của Hạ Mạt Nhi ở cuộc họp báo Y Lan đã nói lên tất cả.
Tô Lạc cười cười: “Chẳng lẽ cô không biết mình giỏi hơn tôi rất nhiều sao?”
Lần trước phim《Bắc Ngụy Bí Sử 》cũng đã được đề cử trong liên hoan phim Mẫu Đơn Trắng.
Đáng tiếc, cuối cùng là Vương Mẫn giành được vòng nguyệt quế.
Năm nay Hạ Mạt Nhi lại nhận được giải thưởng Mẫu Đơn Trắng.
Truyền thông khắp nơi đều lấy hai phong cách khác nhau như trời với đất của Tô Lạc và Hạ Mạt Nhi buộc vào một cuộc so sánh.
Tiến hành bình phẩm từ đầu đến chân, lần này giành được rất nhiều nhiệt độ và đề tài thảo luận.
Hạ Mạt Nhi cười khổ: “Chỉ là tôi may mắn thôi, tôi chưa từng gặp đối thủ có thực lực như Vương Mẫn.”
Lời Hạ Mạt Nhi nói chính là sự thật.
Những người được đề cử trong liên hoan phim lần này, dù là thực lực hay danh tiếng đều thấp hơn lần trước một bậc.
Cô cũng chỉ gặp thiên thời địa lợi nhân hòa nên mới thuận lợi nhận được chiếc cúp này.
Cô chạy ròng rã tám năm, dựa vào một vai phụ mà sự nghiệp mới có chút khởi sắc.
Trên đường cũng có một giai đoạn phất lên.
Nhưng sau đó lại bị dội một gáo nước lạnh.
Làm cô lạnh thấu tim.
Hạ Mạt Nhi sẽ không coi thường bản thân, diễn xuất của cô thật sự là thiên hạ vô địch.
Nếu cô gặp một kình địch như Vương mẫn, có lẽ cô sẽ không được một chút ưu thế nào.
Nhưng nếu đối phương là Tô Lạc sẽ như thế nào?
Hạ Mạt Nhi nghĩ đến đây liền có chút hưng phấn, bèn liếm môi.
Cuộc họp báo chưa đến nửa tiếng đã kết thúc.
“Chị Tô Lạc.” Phía sau có người gọi tên cô.
Hạ Mạt Nhi nhìn sang Tô Lạc.
Tô Lạc nhìn cô rồi nói: “Cô đi trước đi, tôi còn có chút việc.”
Hạ Mạt Nhi gật đầu: “Có thời gian thì nói chuyện sau!”
Tô Lạc xoay người thì liền nhìn thấy một cô bé có khuôn mặt tròn, đôi mắt lấp lánh nhìn cô.
Gương mặt này có hơi quen.
Nhưng bây giờ cô không nhớ nổi là ai, tên là gì nên cô không mở miệng.
“Chị Tô Lạc, em tên là Lâm Mộng.” Cô bé nhìn chằm chằm cô: “Chắc là chị không còn nhớ tên của em nhưng em vẫn muốn cảm ơn chị, cảm ơn chị đã giúp đỡ em nên em mới có ngày hôm nay.”
Tô Lạc hơi ngây người: “Tôi giúp em khi nào?”
“Nếu không phải chị giúp em nhận vai nữ ba thì em không thể tưởng tượng được bây giờ em sẽ ra sao.” Cô bé và bạn cùng nhau tốt nghiệp học viện điện ảnh, cùng nhau đến thành phố lớn thử vai quần chúng, cứ như vậy phí đi mấy năm thanh xuân.
Sau đó bọn cô lại gặp Trương Hòa.
Tô Lạc cho bọn họ một cơ hội….
Nếu không có Tô Lạc, có lẽ sau này cô sẽ giống như bạn mình, dựa vào quy tắc ngầm để nhận vai.
Lúc trước, bạn cô nhận được một vai nữ ba, đắc ý khoe khoang với cô.
Sau đó cô mới biết được bạn cô dựa vào quy tắc ngầm với nhà làm phim mới nhận được vai nữ ba đó, Lâm Mộng đã có chút xúc động.
Cái vòng này biết bao nhiêu gian nan, vất vả. Người chưa trải qua thì không thể nào lĩnh hội được nhiều như vậy.
Ở nơi dựa vào mối quan hệ để đi lên thì người có xuất thân bình thường như Lâm Mộng, dù có chật vật mấy năm thì vẫn như ngày đầu ra mắt.
Giới giải trí dựa vào thanh xuân kiếm cơm.
Nếu tuổi trẻ không thể nổi tiếng thì về sau càng không có cơ hội xuất đầu lộ diện.
Đã từng có một đạo diễn nói với cô, tuy diễn xuất của cô không tồi nhưng không có độ nổi tiếng, bọn họ sẽ không mạo hiểm dùng một người mới.
Lâm Mộng cũng biết các nữ minh tinh dựa vào quy luật bất thành văn ấy có thể nhận được tài nguyên tốt rồi trở nên nổi tiếng.
Có đôi lúc Lâm Mộng đã chần chừ.
Nhưng cũng may cô không hành động dại dột.
Tháng 5 ấy tuồn ra ảnh khiêu dâm của các nữ minh tinh, trong đó có cả bạn của cô.
Cho tới bây giờ Lâm Mộng vẫn cảm thấy cô may mắn, cũng may cô đã gặp được Tô Lạc…
Suy nghĩ một lát thì Tô Lạc cũng đã nhớ Lâm Mộng là ai.
Khi đó bọn họ đều chỉ là những diễn viên phụ, Tô Lạc cũng không nhớ kỹ tên.
Cô chỉ nhớ rõ, cô ta và bạn cô ta, một người mặt tròn, một người mặt dài.
Scandal lần trước có cả bạn Lâm Mộng.
“Cô giúp tôi làm việc thì tôi chỉ đáp lại cô thôi. Cung và cầu, rất đơn giản.” Tô Lạc suy nghĩ một chút, lại nói: “Cô có thành tích như ngày hôm nay là do cô nỗ lực.”
Lâm Mộng nhìn bóng dáng rời đi của Tô Lạc, có thứ gì đó trỗi dậy trong lồng ngực, động viên cô.
Lúc trước cô rất ghét Tô Lạc, nhưng bây giờ vô cùng biết ơn Tô Lạc.
Không có cô ấy thì cũng không có cô ngày hôm nay.
Tháng 10, bản quyền《Bầu Trời》được hai đài truyền hình mua với giá 280 triệu.
Sau Tết Nguyên Đán,《Bầu Trời》chính thức đổ bộ vào khung giờ vàng.
Ngày đầu tiên phát sóng, ratings hai đài đồng thời phá top 1, trở thành tiêu đề của bản tin giải trí ngày hôm đó.
Phải biết rằng phim có thể phá top 1 trên cả hai đài truyền hình đủ để nói rằng《Bầu Trời》là một bộ phim hot thế nào.
Ratings sau này đều tăng đều đều.
Rất nhanh đã đến cuối năm, các lễ trao giải lớn liên tục khai mạc.
Tô Lạc dựa vào nhân vật ma nữ Lưu Ly trong《Bầu Trời》đã gia nhập vào danh sách đề cử Bách Hoa.
Lần trước đã lỡ mất một cúp Bách Hoa, làm Tiết Phó tiếc nuối một lúc lâu.
Đề cử lần này của Tô Lạc, Tiết Phó còn hưng phấn hơn Tô Lạc.
Ông có lòng tin rất lớn đối với Tô Lạc, đồng thời cũng hy vọng Tô Lạc có thể hoàn thành nguyện vọng này của ông.
Khai mạc liên hoan Bách Hoa.
Tiết Phó đi cùng với Tô Lạc đến buổi trao giải. Ông mặc một bộ vest đen, mặt mày hồng hào, tinh thần rất tốt.
Sau khi giải nghệ, ông rất ít khi xuất hiện trước công chúng.
Tiêu điểm buổi lễ đều rơi vào bọn họ.
Nói đúng hơn là rơi trên người Tiết Phó.
Màn hình lớn dừng lại ở hình ảnh ma nữ Lưu Ly của《Bầu Trời》, Tiết Phó sững sờ trong chốc lát.
Tô Lạc quay người cho Tiết Phó một cái ôm, cô bình tĩnh nói: “Thầy à, em nhận được cúp Bách Hoa rồi.”
Ánh mắt Tiết Phó ngấn lệ, gật đầu: “Mau đi đi,”
Tô Lạc chào hỏi với Triệu Lương ngồi bên canh, nâng làn váy, chậm rãi đi lên sân khấu.
Cô đứng trên sân khấu, nhìn ánh đèn flash ở khắp nơi.
Không biết là do ánh đèn trên sân khấu hay không nhưng mọi người đều cảm thấy trên người Tô Lạc như đang được vây bởi ánh sáng.
Tin tức Tô Lạc nhận được cúp Ảnh Hậu rất nhanh đã xuất hiện ở các trang tin tức lớn.
Đêm hôm đó, Tô Lạc đăng weibo chiếc cúp mới nhận được và chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út.
Trên mạng tràn đầy câu chúc mừng.
Cô Gái Hái Hoa: @Cố Ngôn Chúc mừng anh rể, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về nhà rồi, hì hì.
Cọng Cỏ Trên Đầu: Trời má! Đột ngột vậy!! Nhưng mà cũng chúc mừng nữ thần của tôi. Trai tài gái sắc, duyên trời tác hợp.
Tô Lạc năm nay 28, cũng không còn nhỏ nữa.
Giang Ninh ở tuổi này đã có con luôn rồi.
Đối với chàng rể tương lai mang tên Cố Ngôn này, vợ chồng Tô Hào đều rất vừa lòng.
Có điều ông nội Tô và ông nội Cố vẫn rất ghét nhau.
Tô Hào và ông nội Tô đã nói sẽ tổ chức hôn lễ vào tháng 5.
Vừa lúc cây hoa hòe trong vườn cũng vào mùa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro