Chap 12

Hôm nay là ngày Sunghoon xuất viện

Chú đang lái xe đưa cậu về nhà

"Anh chưa nói tôi biết anh là ai?"- Cậu hỏi

"Chồng cháu"

":)"

":)"

"Vậy tức là....tôi với anh yêu nhau?"

"Chứ còn giề?"

"Đi xa đến đâu rồi?"

"Sắp có con rồi"

"Ý tôi hỏi là sắp về nhà chưa?"

"À...chưa, còn một đoạn nữa"

"Sao anh lại xưng chú-cháu với tôi? Anh bao nhiêu tuổi?"

'giờ nói thật chắc ẻm sốc mất trí nhớ hoàn toàn luôn quá'

Chú nhân cơ hội fake tuổi, tiện thể khỏi bị cậu gọi là 'ông dà' nữa

"Sim Jaeyun, 25 tuổi"

"Dà"

":)?"

Fake trẻ ra hẳn chục tuổi rồi vẫn bị chê dà?:)

"Mắt mày có vấn đề không đấy?:)"

"Không, 10/10 không cận độ nào"

"Mày không cận, mà mù mẹ rồi"

":)?"

"Đứa nào chê tao dà tức đứa đấy bị mù, không có mắt"

"Hơn tôi 5 tuổi là dà rồi"

"Tao đáng tuổi anh mày thôi đó con:)?"

"Dà"

.....

"Ông dà ơi, đưa hộ cái vali"

'cái nết đói đòn của thằng bé vẫn không thay đổi miếng nào, muốn trẻ trung trong mắt Park Sunghoon khó vậy sao?'

"Náo, tin tao đứm mày ra bã khôm hả nhỏ kia?"

"Khiếp, thì ra ông vừa dà vừa chẩu"

":)?"

"Chứ còn giề?"

"Nuôi mày tốn cơm tốn gạo để rồi bị mài đối xử như thế á hả?"

"Xin lỗi, nhưng chúng ta không cùng đẳng cấp"

":)"

.....

"Ông dà này đi tắm dùm cái, người thúi vãi ò"

"Gọi ông dà lần nữa là mày liệt giường"

Sunghoon đã rén...

.....

"Uôi em cún này đâu ra đây? Của chú à?"

"Không, của cháu đó"

"Ủa? Cháu có nuôi chó hả?"

"Ừm, ẻm tên Gaeul đó"

"À, ồ"

.....

"Bàn chải nào là của cháu?"

"Cái màu xanh lá"

"Còn của chú?"

"Cái màu hồng"

"Èo"

"Xao? Thít ý kiến hơm?"

":))"





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro