Chap 6

Sau đó, Mao đã rời khỏi lớp học với lý do là để bình tĩnh lại.

Ba người bạn cùng lớp biết được tình cảnh đã tập trung lại.

"Này, tớ có nên thuyết phục bọn trẻ ở Trickstar không?

"Đồ ngốc, chuyện đã qua rồi, có thuyết phục cũng chỉ là vô ích."

"Đừng lớn tiếng như thế. Tại sao chúng ta không làm gì đó? Chả lẽ cứ đứng nhìn trong im lặng sao?"

"...."

"Này, Ritsu-chan. Đừng im lặng, hãy nói gì đó đi."

"Không biết."

"Hả?"

"Đó là do Ma-kun quyết định. Tớ không có quyền gì để nói. Buồn ngủ quá. Tớ ngủ đây.."

"Haizz..Thiệt tình."

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"..Mình đang làm gì vậy..?"

Mao cảm thấy khá bình tĩnh.

[Nếu cứ bình tĩnh và suy nghĩ lại từ đầu thì không sao]

Cậu đã gia nhập Fine.

Để bảo vệ Trickstar.

Cậu là một người tốt.

Bây giờ Subaru nói gì cũng không còn quan trọng nữa...

Đúng thế, vì bọn họ không còn liên hệ gì nữa...

"Không không không!!"

Cậu tự đánh vào má của mình.

"Có chuyện gì vậy?"

"Kyaa!"

Đột nhiên Mao nghe thấy một giọng nói bên tai mình. Cậu ngạc nhiên đến mức nhảy dựng lên.

"Bất ngờ đến thế cơ à?"

"Ch..chủ tịch?"

"Thật ra bọn tôi đang định tổ chức live của Fine."

"Live ư?"

"Phải. Tất nhiên, chúng tôi muốn cậu tham gia live, nhưng mà trang phục vẫn chưa có."

"Hôm nay không có việc trong Hội Học Sinh, nên tôi muốn chọn một người. Mao, cậu có rảnh không?"

"Có ạ."

"Thế thì tốt. Tan học đến gặp bọn tôi."

Hôm nay để Ritsu về nhà một mình, cậu tự nhủ.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Cà vạt nào hợp với Mao hơn?"

"Thử cà vạt chéo xem?"

Sau giờ học.

Vì lý do nào đó, việc thử đồ diễn ra trong phòng Hội Học Sinh.

Có một số loại trang phục đẹp, tất cả đều được chuẩn bị thêm từng loại một, vì vậy không cần phải mua một cái mới và có thể thử chúng ngay lập tức. Mao đã nhìn thấy nó nhiều lần và cậu biết điều đó.

Trắng, thật sự trắng.

Khi Mao nghĩ rằng nếu có bụi bẩn trên đó thì sẽ rất dễ bị chú ý, Tori kéo cổ cậu xuống.

Sau đó, nó quấn chiếc cà vạt quanh cổ cậu và buộc chặt hai dây giao nhau bằng một chiếc ghim có trang trí rất tinh tế.

"Ngươi muốn cà vạt kiểu gì?"

"A..anh không biết."

"Vậy thì để tôi giải thích một chút."

Nói xong, Yuzuru bắt đầu giải thích.

"Cậu đang đeo một cà vạt có đầu nhọn. Nó được gọi là thắt nơ, và đặc điểm là phần đầu có hình tam giác. Và cái này giống như cái cây là cà vạt vuông. Nó mỏng hơn bình thường và chóp được cắt thành hình tứ giác. Nó được gọi là cà vạt cắt, và một số được cắt theo đường chéo."

Cũng dễ hiểu thôi vì mọi người đều đeo loại đó.

"Cái mà Bocchama đang đeo là cà vạt ruy băng. Đó là một dạng dây dùng làm nơ. Của Tenshouin-sama là Jabot. Ở Thái, nó là Ascot. Nó cũng có thể được sử dụng cho khăn quàng cổ, v.v."

"Ừm."

"Có rất nhiều loại nơ khác đặc biệt, trong đó nổi tiếng nhất là nơ bướm, nơ vuông, nơ quyến rũ, và nhiều cách thắt khác ..."

"Tớ hiểu rồi."

Mao dừng Yuzuru lại vì đầu cậu đã rối tung lên.

Và vì anh còn có ý định nói thêm nữa..

Sau tầm khoảng 10 lần thử đi thử lại, một giọng nói vang lên.

"Amazingggg!!! Tui vừa nghĩ ra cái này hợp 100% luôn!!!"

"ÚI dồi ôi! Giật cả mình! Im đi đồ tóc dài! Đừng có mà tự nhiên la lên như thế!!"

"Thật là thô lỗ, thưa kông túa!"

"Đừng gọi ta như thế!"

"Vậy có chuyện gì?"

"Tui nhớ là tui đã quên thử một cái. Tui chắc chắn cái này pơ fẹc luôn!"

Như đã nói, Wataru lôi ra một sợi dây và viên đá.

"Dây buộc vòng!!!"

"Im đi và đính nhanh lên!!"

Lần này cổ còn bị kéo mạnh hơn trước.

"Thế lào?"

"Tuyệt vời, nó rất hợp với cậu."

"Hợp lắm."

Đứng trước gương, cậu hơi xấu hổ, nhưng cậu nhìn vào bản thân mình.

Rốt cuộc nó là một bộ trang phục màu trắng.

Cậu chỉ có thể nghĩ về nó.

"Mao."

"Vâng?"

"Cậu cảm thấy tốt ở đây chứ?"

"Dạ có ạ."

------------------------------------End chapter 6------------------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro