Câu hỏi cà phê

Sau khi phát hiện ra sự đáng yêu đến lạ từ vẻ mặt hơi lúng túng và đôi má hơi phồng lên khi Levi cố gắng trả lời những câu hỏi bất ngờ của mình, Erwin, với bản tính thích trêu chọc một cách "khô khan", đã nhanh chóng nhận ra "khoảng khắc vàng" này. Thỉnh thoảng, ngay khi Levi vừa bỏ một viên kẹo cà phê vào miệng, má cậu hơi phồng lên một cách đáng yêu, Erwin sẽ bất ngờ hỏi cậu những câu hỏi hóc búa liên quan đến công việc.

"Levi," Erwin sẽ bắt đầu, giọng điềm tĩnh như không có gì, "về báo cáo quý tới, cậu nghĩ chúng ta nên ưu tiên chiến lược mở rộng thị trường sang các nước Đông Nam Á hay tập trung củng cố thị phần hiện tại ở thị trường nội địa? Hãy phân tích giúp tôi những ưu và nhược điểm của từng phương án."

Levi, với viên kẹo cà phê vẫn còn đang ngậm trong miệng, sẽ cố gắng trả lời một cách đầy đủ và chi tiết nhất có thể. Tuy nhiên, viên kẹo tròn trịa bên trong má khiến giọng nói của cậu có phần lúng búng và hơi khó nghe.

"Ưm... theo tôi... ừm... việc mở rộng... sang Đông Nam Á... sẽ... mang lại... tiềm năng tăng trưởng... lớn hơn... nhưng... cũng... đi kèm... nhiều rủi ro... về... văn hóa... và... pháp lý..." Levi cố gắng diễn đạt, đôi mắt hơi nheo lại vì phải tập trung vừa giữ kẹo vừa suy nghĩ câu trả lời.

Erwin sẽ ngồi đối diện, chăm chú lắng nghe, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười kín đáo. Anh quan sát vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa có chút "khó khăn" của Levi, và sự tương phản đó khiến anh cảm thấy vô cùng thú vị. Đôi khi, Levi sẽ phải khựng lại một chút, cố gắng điều chỉnh vị trí viên kẹo trong miệng để có thể phát âm rõ ràng hơn.

"Còn về việc củng cố thị phần nội địa thì sao, Levi?" Erwin sẽ tiếp tục "tra khảo" với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

"Vâng... phương án này... an toàn hơn... và... chúng ta... đã có... nền tảng vững chắc... nhưng... tốc độ tăng trưởng... có thể... sẽ chậm hơn... và... dễ bị... đối thủ cạnh tranh..." Một bên má của Levi phồng lên rõ rệt vì cậu đang cố gắng giữ viên kẹo ở đó để không bị nuốt mất hoặc làm gián đoạn câu trả lời.

Erwin sẽ gật gù vẻ suy tư, như thể đang thực sự cân nhắc những phân tích của Levi. Nhưng thực tế, anh đang cố gắng nén cười trước tình huống vừa buồn cười vừa đáng yêu này. Sự chuyên nghiệp và tận tâm của Levi thể hiện rõ ngay cả khi đang "khó khăn" với viên kẹo cà phê trong miệng.

Sau khi Levi trả lời xong, đôi khi phải mất một lúc sau cậu mới nhận ra mình vừa bị Erwin "trêu" một vố. Cậu sẽ nhìn Erwin với ánh mắt hơi ngờ vực, và Erwin chỉ đáp lại bằng một nụ cười vô tội.

Những màn "hỏi đáp kẹo cà phê" như vậy dần trở thành một trò đùa ngầm giữa hai người. Erwin biết Levi thích kẹo cà phê, và anh cũng thích thú quan sát vẻ mặt vừa cố gắng vừa đáng yêu của cậu khi phải trả lời những câu hỏi phức tạp với "vật cản" trong miệng. Về phần Levi, dù đôi khi cảm thấy hơi bất ngờ và có chút bối rối, cậu vẫn luôn cố gắng hết mình để hoàn thành nhiệm vụ, và sâu thẳm trong lòng, cậu cũng cảm nhận được sự quan tâm ẩn chứa trong những lời trêu chọc của Erwin.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro