Chương 1 :Lời nguyền của kẻ bất tử.



Không khí trong Vòng Xoáy Hỗn Mang của Iron Gate đặc quánh mùi lưu huỳnh và kim loại nóng chảy. Pizza Guy—gã giao hàng cô độc với khẩu súng shotgun luôn sẵn sàng—chống tay lên đầu gối, thở dốc. Lớp áo Pizza Beta đã rách nát, thấm đẫm máu của vô số demon và, quan trọng hơn, thấm đẫm máu của hắn.

Phillip The Everlasting kẻ từng là một Pizza Guy, giờ đây là một khối cơ bắp và sắt thép bị nguyền rủa, đứng cách đó vài bước. Cơ thể hắn phát ra ánh sáng tím rực rỡ, nhưng đôi mắt, nơi linh hồn bị giam cầm, lại tối tăm và trống rỗng, chứa đựng nỗi đau của hàng nghìn cái chết. Hắn đã bị đánh bại, lại một lần nữa. Khối năng lượng tím đang cuộn trào quanh thân thể Phillip báo hiệu sự tái sinh sắp tới.

"Em..." Giọng Pizza Guy khàn đặc, gã dùng tay bịt vết thương sâu bên sườn. "Em phải dừng lại. Cái vòng luẩn quẩn này—nó sẽ giết chết cả hai chúng ta."


Phillip khẽ nghiêng đầu. "Giết chết? Pizza Guy," giọng nói của hắn là một bản hòa âm của tiếng kim loại nghiến ken két và những lời thì thầm của một người đã mất trí, "ta đã chết hàng nghìn lần. Cái chết không phải là lối thoát. Chỉ có Sự Vĩnh Cửu."


Pizza Guy cảm thấy cơn đau nhức nhối quen thuộc khi thấy ánh mắt đó. Hắn biết Phillip không nói dối. Hắn đã thấy gã Bất Tử tan rã, rồi tái sinh. Mối hận thù, hay tình yêu—cũng là một loại nguyền rủa—giữa họ đã kéo dài qua vô số lần lặp lại của Iron Gate.Lần này, Pizza Guy không bắn. Gã buông khẩu súng. Âm thanh vọng lại trong không gian méo mó."Tôi mệt rồi, Phillip." Pizza Guy nói, bước về phía kẻ thù.

 "Mệt mỏi vì chiến đấu với em. Mệt mỏi vì phải giết em để em lại trở về".Phillip cảnh giác. Những lưỡi kiếm năng lượng bắt đầu hình thành quanh cánh tay kim loại của hắn. "Trò đùa gì đây?""Không phải trò đùa."

 Pizza Guy đứng ngay trước Phillip . Gã Bất Tử cao lớn, bóng tối bao trùm gã giao hàng nhỏ bé hơn. "Tôi không muốn giết em nữa."Phillip ngỡ ngàng. 

Hắn đã quá quen với mùi thuốc súng và sự quyết liệt trong mắt Pizza Guy. Sự trống rỗng trong giọng nói này làm hắn bối rối.Bất ngờ, Pizza Guy đưa tay lên, chạm vào lớp giáp lạnh giá trên mặt Phillip."Em đau, Phillip," Pizza Guy thì thầm, ngón tay run rẩy lướt qua nơi mà gã biết khuôn mặt cũ của Phillip đã từng ở đó.

 "Đã đến lúc giải phóng em khỏi chính mình."Sức mạnh tái sinh trong cơ thể Phillip đột ngột bị phá vỡ. Không phải bởi đạn, mà bởi một sự tiếp xúc, một sự thừa nhận đã bị từ chối quá lâu. Năng lượng tím cuộn xoáy dữ dội, không còn là sự bảo vệ, mà là sự giận dữ bị dồn nén của Phillip The Everlasting."Đừng Chạm Vào Ta!"

 Phillip gầm lên, giọng nói méo mó.Hắn nắm lấy cổ tay Pizza Guy, siết mạnh. Lớp giáp sắt lạnh lẽo và cứng rắn. Pizza Guy rên lên đau đớn, nhưng không rút tay lại."Hãy giết tôi đi, Phillip," Pizza Guy thách thức, ánh mắt kiên định. "Hoặc... hãy cho tôi thấy Phillip thực sự bên trong đó."Đó là sự xúc phạm cuối cùng. Phillip ghét cái tên đó, ghét sự yếu đuối mà nó đại diện. Hắn muốn nghiền nát gã Pizza Guy ngang bướng này, gã cứ xuất hiện hết lần này đến lần khác, làm hỏng nỗi đau khổ vĩnh cửu của hắn.Hắn đẩy mạnh Pizza Guy vào một bức tường đá.

 Tiếng va chạm mạnh khô khốc.Sự cuồng nộ và dục vọng bạo tàn—sản phẩm phụ của sự bất tử và đau khổ—bùng lên. Phillip không bao giờ thực sự chết; hắn chỉ tái sinh. Và mỗi lần tái sinh, hắn lại muốn khẳng định sự tồn tại của mình, sự sống của mình, dù là bằng cách hủy diệt thứ hắn khao khát nhất."Mày muốn Phillip" Hắn gầm gừ, giọng nói trở nên khàn và thấp hơn, bớt robot và mang tính con người hơn.Giáp sắt trên cánh tay Phillip nứt ra dưới sức mạnh của chính hắn, những mảnh vụn rơi xuống. Pizza Guy biết, gã đang đẩy hắn đến giới hạn."Phải," Pizza Guy thì thầm. 

"Tôi muốn em."Sự Bất Tử tan chảy. Trong khoảnh khắc đó, ở nơi tận cùng của thế giới, giữa cuộc chiến vĩnh cửu, nỗi đau đớn và bạo lực đã biến thành một sự thừa nhận tàn khốc và méo mó nhất.Phillip kéo gã Pizza Guy khỏi bức tường, không phải để giết, mà để... sở hữu.Sự tấn công của Phillip không phải là của một kẻ tình nhân, mà là của một kẻ bạo chúa khát máu. Hắn xé toạc lớp áo rách nát của Pizza Guy bằng sự vội vã thô bạo, những mảnh vải vụn vương vãi trên nền đá lạnh lẽo. Vết thương của Pizza Guy bật máu trở lại.

"Đây là những gì mày muốn, đồ khốn?" Giọng Phillip trầm đục. "Mày muốn Phillip yếu ớt? Hay mày muốn nỗi đau mà Everlasting mang lại?"

Pizza Guy không trả lời, chỉ rên lên khi Phillip nghiền môi hắn. Đó là một nụ hôn của sự chiếm hữu, của cơn giận dữ không thể kiềm chế.

 Hắn ngửi thấy mùi máu, mùi thuốc súng, và mùi cơ thể mệt mỏi của Pizza Guy. Mùi của cuộc chiến vĩnh cửu của họ.Pizza Guy nắm lấy mái tóc bết bát của Phillip, kéo mạnh, buộc hắn phải đối mặt với mình. "Nỗi đau... của em," gã hổn hển, nhắm mắt lại vì cơn đau thể xác và tinh thần đang cuộn trào.Phillip bùng nổ. Sức mạnh vượt qua mọi giới hạn của cơ thể phàm trần đã đè ép Pizza Guy xuống đất.

 Hắn không cần sự đồng ý, chỉ cần sự khuất phục."Mày sẽ không giết được tao," Phillip gầm lên, ấn một ngón tay bọc kim loại sắc lẹm vào cổ Pizza Guy."Và em sẽ không bao giờ thoát khỏi tôi," Pizza Guy đáp lại, giữa tiếng rên siết.Trong Vòng Xoáy Hỗn Mang, nơi thời gian và sự thật méo mó, sự đau khổ của Pizza Guy và sự tức giận của Phillip hòa quyện thành một hành động bạo tàn của sự giải thoát. Họ không yêu nhau.

 Họ là hai mặt của cùng một lời nguyền, hai nạn nhân của sự vĩnh cửu.Khi mọi thứ kết thúc, Phillip gục xuống, hơi thở nặng nhọc. Lớp giáp sắt quanh ngực hắn tan ra, để lộ làn da người lạnh lẽo, trắng bệch bên dưới, đầy những vết thương và sẹo. Pizza Guy nằm bất động, vết thương cũ rỉ máu, vết thương mới đau nhói.

"Tao sẽ gặp lại mày," Phillip thì thầm, giọng nói giờ đã hoàn toàn là của Phillip cũ, chất chứa sự mệt mỏi không thể diễn tả.

"Tôi biết," Pizza Guy lẩm bẩm, không mở mắt.Một cơn co giật cuối cùng của năng lượng tím quét qua Phillip.

 Hắn đứng dậy, khoác lại lớp giáp nguyền rủa của mình. Phillip The Everlasting lại trở về.

Hắn nhìn xuống Pizza Guy, đang nằm đó như một xác chết.

"Lần tới," Phillip nói, cầm khẩu súng shotgun của Pizza Guy và ném nó đi, "mày sẽ chết dưới tay tao. Vĩnh viễn.

"Sau đó, hắn biến mất trong ánh sáng tím.Pizza Guy nằm đó, cười khẩy. Gã biết rõ. Gã sẽ không bao giờ chết vĩnh viễn, miễn là Phillip còn Bất Tử.

 Gã sẽ tái sinh, tìm hắn, và vòng luẩn quẩn này sẽ lại tiếp diễn. Bởi vì, ở tận cùng của địa ngục này, nỗi đau và sự khao khát chính là thứ duy nhất ràng buộc hai kẻ cô độc này lại với nhau.Đó là lời nguyền mà họ đã trao cho nhau.

 Lời nguyền của The Everlasting và gã Pizza Guy.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi yêu otp này.tôi cần thức ăn-((

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro