Chương 17

Cảnh tượng những buổi lễ hầu đồng đó vẫn sống mãi trong tâm trí Tb như một hình ảnh rõ nét, không thể xóa nhòa, dù đã nhiều năm trôi qua. Đó là một buổi chiều hè oi ả, không khí trong đền thờ "Cô" trầm mặc, tĩnh lặng, ngoại trừ những tiếng trống nhịp nhàng và giai điệu trầu trong ngọt ngào vang vọng khắp căn phòng nhỏ. Mùi nhang đậm đặc, hòa quyện với sự linh thiêng của buổi lễ, khiến không khí như thể ngừng lại, chỉ còn những âm thanh ấy lan tỏa trong không gian linh thiêng, như thể tất cả mọi thứ đều bị ràng buộc bởi một lực vô hình.

Tb còn nhớ rất rõ lúc ấy, cô chỉ khoảng 9 tuổi, đứng bên ngoài gian thờ, mắt mở to ngước nhìn bà ngoại đang ngồi giữa bộ lễ phục truyền thống, hai tay cầm chiếc quạt màu đỏ, khuôn mặt bà bình thản nhưng không thiếu vẻ uy nghiêm. Những chiếc chuông nhỏ trên bàn thờ vang lên đều đặn, rồi đột ngột, một tiếng trống mạnh mẽ xé toang không gian, làm bà ngoại khẽ nghiêng đầu. Chỉ trong tích tắc, bà từ từ nhắm mắt, đôi môi mấp máy những lời kinh cầu, và ngay lúc ấy, không khí như đặc lại, một luồng khí lạnh lướt qua người Tb khiến cô bé rùng mình.

Lúc ấy, Tb chỉ biết đứng nhìn bà, lòng tràn đầy sự tò mò và sợ hãi. Cô không hiểu được hết những gì đang xảy ra, nhưng cảm giác như bà ngoại đã trở thành một người khác, giống như có ai đó bước vào cơ thể bà. Tiếng trống lại vang lên lần nữa, lần này lớn hơn, mạnh mẽ hơn, như thể đang kêu gọi điều gì đó từ một thế giới khác. Và rồi, trong khoảnh khắc đó, bà ngoại đã bị "Cô" nhập vào.

Tb thấy ánh mắt của bà ngoại thay đổi, không còn là đôi mắt hiền hậu mà cô từng biết. Thay vào đó là một ánh nhìn sắc bén, đầy quyền lực. Một tiếng cười khẽ vang lên từ trong họng bà, không phải tiếng cười của người bình thường, mà là tiếng cười mang theo sự bí ẩn, sự uy nghiêm và quyền lực. Lúc ấy, bà đã trở thành một người khác, không phải bà ngoại của cô nữa, mà là "Cô" - linh hồn của người đã bảo vệ gia đình bao đời nay.

"Con bé của ta, có thể cho ta mượn xác để giao tiếp, ăn uống," tiếng nói của bà vang lên, nhưng lại có một chút gì đó khác biệt, như thể bà đang nói qua một người khác. Những từ ngữ ấy không đơn thuần là những lời mời gọi, mà là sự thỏa thuận giữa "Cô" và bà ngoại, một sự cho phép để bà có thể kết nối với thế giới này theo cách riêng của mình.

Tb nhìn bà, cảm nhận rõ ràng rằng không có gì nguy hiểm trong mắt bà lúc đó. Bà cười nhẹ, và tất cả mọi người trong đền thờ cúi đầu kính cẩn. Đối với họ, đây là một phần của nghi lễ thiêng liêng, một mối liên kết mạnh mẽ giữa thế giới vật chất và thế giới tinh thần. Họ không sợ hãi, không lo lắng. Tb lúc đó, dù sợ, nhưng lại cảm nhận được sự an tâm lạ kỳ.

Nhưng điều Tb không hiểu, và cũng không bao giờ quên, là cảm giác kỳ lạ khi "Cô" ngồi vào vị trí của bà, sự thay đổi trong ánh mắt của bà ngoại, khiến cô không thể phân biệt rõ ràng đâu là bà, đâu là "Cô".

Đến giờ, dù đã lớn, những ký ức đó vẫn vẹn nguyên trong tâm trí Tb. Cảm giác bà ngoại - với sự linh thiêng của một người hầu đồng - cho phép linh hồn tổ tiên mượn xác để giao tiếp và ăn uống, trở thành một phần không thể thiếu trong khả năng hầu đồng của cô. Và giờ đây, khi phải đối mặt với con hồ ly tinh, tb biết rằng linh hồn tổ tiên sẽ không bỏ rơi cô, như cách bà ngoại đã từng cho phép "Cô" mượn xác khi cần thiết.

Bonggil đứng lặng lẽ bên ngoài căn phòng, mắt dõi theo từng hành động của Tb, khi cô cẩn thận ra hiệu cho mọi người chuẩn bị các món đồ cần thiết cho buổi lễ. Dù không hiểu rõ hết về những nghi lễ này, anh vẫn cảm nhận được sự nghiêm túc và tầm quan trọng của chúng đối với Tb. Những món đồ được bày ra trên bàn – từ những chiếc đèn dầu, bộ đồ lễ truyền thống, đến các trầm hương, nhang, những bộ đồ thờ cúng giản dị – tất cả đều mang đậm dấu ấn của những nghi lễ hầu đồng, dù không cầu kỳ như những nghi lễ mà anh từng thấy.

Bonggil nhìn Tb, đôi mắt cô sáng lên, tràn đầy quyết tâm và kiên cường. Mọi động tác của cô đều tỉ mỉ, từ cách cô xếp những chiếc đĩa trái cây lên bàn thờ cho đến cách cô đặt từng nén hương. Anh cảm thấy một nỗi lo lắng dâng lên trong lòng. Mặc dù đã từng chứng kiến nhiều cảnh tượng kỳ lạ và nguy hiểm trong suốt thời gian làm việc với Tb, nhưng hôm nay, anh lại cảm thấy bất an, vì anh biết rằng những gì họ chuẩn bị không đủ sức để đối phó với một con hồ ly tinh mạnh mẽ như vậy.

Tb chuẩn bị cho một nghi lễ mà cô biết rõ nó đầy rủi ro. Họ không có nhiều thời gian, và mọi thứ đều được chuẩn bị rất sơ sài, không phải bởi vì họ thiếu sự tôn trọng, mà vì điều kiện lúc này quá cấp bách.

Anh không hiểu hết về lễ hầu đồng, nhưng anh hiểu rằng, trong mắt Tb, nghi lễ này là cách duy nhất để cứu lấy Seok Hyun. Và khi cô đưa ra yêu cầu này, với giọng nói đầy quyết đoán, dù cô không nói rõ ràng, nhưng Bonggil cảm nhận được nỗi sợ hãi đằng sau mỗi lời nói của cô.

Bonggil siết chặt tay, cảm giác bất lực khiến anh không thể nào dứt ra khỏi những suy nghĩ của mình. Anh muốn ngăn cản cô, muốn giữ cô lại, nhưng trong lòng lại biết rằng nếu Tb quá cứng đầu để nghe bất cứ ai lúc này.

Anh biết rằng mình không thể ngăn cản cô, nhưng sự lo lắng ấy cứ ám ảnh anh. Mọi thứ họ đang chuẩn bị chỉ như những mảnh ghép rời rạc, không đủ sức để đối đầu với sức mạnh của một linh hồn đã tồn tại nghìn năm. Nhưng đó là tất cả những gì họ có, và Tb đã quyết định chấp nhận rủi ro. Bonggil chỉ có thể đứng nhìn.

Nghi lễ bắt đầu!

Những câu hát trầm bổng vang lên từ chiếc loa cổ, như những lời mời gọi từ một thế giới khác, khiến không gian trong căn phòng trở nên nặng nề và linh thiêng. "Ngọc điện chốn thiên môn. Cô ra vào ngọc. Điện trốn thiên môn, danh thơm ngoài cõi... trong cung..." Âm nhạc cổ truyền, với tiếng trống và đàn đáy, len lỏi vào từng ngóc ngách của không gian, dệt lên một tấm màn mơ hồ giữa thế giới trần tục và linh hồn. Từng lời ca, từng nhịp trống như đang mở ra một cánh cửa dẫn vào thế giới vô hình, nơi mà chỉ những người hầu đồng mới có thể tiếp cận.

Tb ngồi trên chiếu, mắt nhắm lại, hai tay đặt trên đùi, dáng vẻ bình thản nhưng đôi vai cô hơi run rẩy. Đối với cô, đây không chỉ là một nghi lễ. Đây là cuộc chiến giữa sự sống và cái chết, giữa ánh sáng và bóng tối. Mỗi lời hát, mỗi nhịp trống, đều khiến cô cảm nhận được sự căng thẳng đang bao trùm, như một cơn bão đang chuẩn bị quét qua. Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cô vẫn không thể tránh khỏi nỗi sợ hãi mơ hồ, một cảm giác quen thuộc mỗi khi đứng trước sự nhập hồn, khi mà linh hồn của cô không còn là của riêng mình.

Sang Deok và Hwarim, Haejin đứng gần đó, ánh mắt đầy lo âu nhưng cũng không thể rời khỏi Tb. Sang Deok, với dáng vẻ của một người điềm tĩnh, không thể giấu nổi sự bất an trong đôi mắt mình. Dù ông đã có nhiều kinh nghiệm đối mặt với các thế lực siêu nhiên, nhưng lần này là khác. Con hồ ly tinh này là một đối thủ vô cùng mạnh mẽ, và nếu như Tb không thể chịu đựng được, mọi thứ sẽ trở nên vô nghĩa. Hwarim đứng cạnh ông, lông mày cau lại.

Đột nhiên, tiếng hát bỗng trở nên mạnh mẽ hơn, và cả căn phòng như bị bao trùm trong một luồng khí lạnh lẽo. Tb đột ngột mở mắt, ánh mắt không còn là của cô nữa. Đôi mắt cô trở nên mờ đục, như bị mây mù che phủ, và một nụ cười nhạt xuất hiện trên môi cô. Đó không phải là Tb nữa.

Cô đứng dậy, cơ thể cô bắt đầu run rẩy, như thể đang bị giằng xé giữa hai thế giới. Bonggil nhìn vào đôi mắt trống rỗng của Tb, cảm thấy một nỗi kinh hoàng ập đến. Anh bước về phía cô, nhưng lại không thể tiến thêm bước nào. Anh cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ, không phải của Tb, mà là của con hồ ly tinh đang chiếm lấy cơ thể cô. Cảm giác như có một bức tường vô hình ngăn cản anh. Bonggil gọi tên cô, giọng nghẹn lại, nhưng không có phản ứng.

Sang Deok và Hwarim cũng nhận ra sự thay đổi. Họ đứng dậy, tay cầm những đồ lễ chuẩn bị sẵn, mắt nhìn nhau đầy lo âu.

Haejin bước tới, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng khi nhìn vào Tb, ông cảm thấy một nỗi lo sợ chưa từng có.

Lúc ấy, trong sâu thẳm tâm trí Tb, những lời khẩn cầu của cô vọng lên. Cô biết mình đang đứng trên bờ vực của sự sống và cái chết. Nhưng trong từng nhịp thở, cô cảm nhận được sự hiện diện của tổ tiên mình, của những linh hồn bảo vệ, và cô hiểu rằng mình không thể quay lại. Cô đã đi quá xa rồi.

Và trong khoảnh khắc ấy, cả căn phòng đều chìm trong im lặng, chỉ còn lại tiếng thở và âm nhạc

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro