2 . Bài báo đáng chú ý
Camille ngồi ngay cạnh cửa sổ của chiếc máy bay đang lướt qua những đám mây trắng xốp, ánh nắng mặt trời chiếu qua ô cửa sổ, tạo thành những vệt sáng mờ ảo trên bàn tay cô. Đôi mắt cô chăm chú vào màn hình máy tính xách tay, nơi bài viết về cuộc đua vừa qua đang dần được hoàn thiện. Đôi tay nhanh nhẹn gõ phím, những từ ngữ tuôn ra như dòng thác không ngừng. Cô đã thấy những cuộc đua F1 qua màn ảnh, qua các bài báo, nhưng chưa bao giờ cô cảm nhận được sự kịch tính và khốc liệt đến thế khi được chứng kiến trực tiếp. Sự căng thẳng, những bước ngoặt bất ngờ, và đặc biệt là chiến thắng tuyệt đối của Leon van Doren, tất cả đều in đậm trong tâm trí cô.
Cô viết về Leon, không chỉ là một tay đua tài năng, mà còn là người đã thể hiện sự kiên cường đáng nể khi đối diện với những câu hỏi thiếu suy nghĩ từ truyền thông. "Một chiến thắng không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng Leon đã chứng tỏ rằng anh ta không phải là một người chỉ biết dựa vào chiếc xe," cô nghĩ trong đầu, những từ ngữ ấy từng câu từng chữ như đinh đóng cột.
"Có lẽ đây là bài viết mà mình cảm thấy tự hào nhất từ trước tới giờ." Camille mỉm cười khi nhìn lại những dòng cô vừa viết.
Bài báo không chỉ nói về chiến thắng của Leon mà còn về những tình huống thú vị trong cuộc đua, về những cuộc đối đầu nảy lửa, và cả những khoảnh khắc căng thẳng trên đường đua. Cô tin rằng, với cách viết này, cô sẽ không chỉ gây được sự chú ý của các độc giả mà còn có thể khiến mình được nhớ đến trong ngành báo chí thể thao.
Sau khi hoàn thành, Camille gửi bài báo cho tòa soạn và cũng như chia sẻ một chút lên các nền tảng mạng xã hội. Chỉ vài phút sau, thông báo về lượt chia sẻ và bình luận đã bắt đầu xuất hiện. Cô thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ cô sẽ nhận được một chút lời khen từ đồng nghiệp và cả những fan đua xe. Dù biết rằng bài viết này không phải là một tin hot hay một cuộc phỏng vấn độc quyền, nhưng với những gì cô đã ghi lại từ cuộc đua, cô cảm thấy hài lòng với thành quả của mình.
Trong khi cô ngả người vào lưng ghế và thư giãn, chiếc máy bay tiếp tục lướt qua bầu trời, hướng tới chặng đua tiếp theo. Dường như, cuộc sống của những tay đua và cả những người như Camille – những người không trực tiếp tham gia nhưng lại dõi theo, đã trở thành một chuỗi những sự kiện nối tiếp nhau không ngừng nghỉ. Cô nhắm mắt lại, tưởng tượng đến cảnh tượng sắp tới – những vòng đua khốc liệt, những chiếc xe lướt qua như những bóng ma nhanh chóng.
Trong lúc đó, ở một nơi khác, trong một phòng chờ của sân bay, Leon van Doren đang ngồi trên chiếc ghế bành, ánh mắt hướng về phía màn hình điện thoại. Anh mở một bài viết trên mạng xã hội, ngay khi một thông báo mới xuất hiện trên bảng tin của mình. Đó là một bài báo được đăng tải bởi Camille Dureuil, có lẽ là một phóng viên mà anh đã gặp lần đầu tiên ở Bahrain.
Một cái tên, một bài báo, và một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng Leon. Anh không ngờ rằng bài viết của cô lại thu hút sự chú ý như vậy. Mọi người đang thảo luận về chiến thắng của anh, về đội , và cả về những vấn đề mà anh đã đối mặt trong suốt cuộc đua. Nhưng điều khiến anh chú ý nhất không phải là phần nói về chiến thắng, mà chính là cách Camille miêu tả anh, sự lạnh lùng của anh trong những cuộc phỏng vấn, và cách cô chạm vào những khía cạnh của cuộc đua làm cho bài báo trở nên cuốn hút hơn với độc giả người hâm mộ.
"Chắc cô ấy có chút gì đó đặc biệt,"
Leon thầm nghĩ, đôi mắt anh dừng lại ở một dòng viết mà Camille đã mô tả về anh:
"Một tay đua không dễ bị đánh bại, nếu như họ luôn tin tưởng vào chính bản thân mình luôn có thể làm nó tốt. "
Một câu nói mà đã nói từ khi còn ở đội Toro rosso một đội con của Red Bull trước khi nó được đổi tên.
Leon cảm thấy một sự thú vị lạ lùng khi đọc bài viết này câu nói đó vốn dĩ còn ít được người khác biết đến mà cô ấy lại biết .
Anh bật chế độ trả lời một số bình luận, không phải vì muốn thể hiện gì, mà chỉ vì bài viết này đã khiến anh phải suy nghĩ nhiều hơn về những gì mình đã nói trong cuộc phỏng vấn hôm đó. Có lẽ... cô gái này có cái nhìn khác biệt về anh, không giống như những phóng viên khác chỉ chăm chăm vào những chiến thắng những sai lầm của anh mà quên đi những cảm xúc ẩn sâu phía sau mỗi cuộc đua.
Leon khẽ nhếch môi, mày nhíu lại miệng anh thì thầm như đang ghi nhớ lấy điều gì
" Được rồi, Camille Dureuil. Mong có thể gặp được cô"
Trở lại với Camille, khi cô vừa tắt máy tính xách tay, chuẩn bị nghỉ ngơi, một tin nhắn từ Émile lại vang lên.
Émile: "Chị à, em vừa đọc bài báo của chị! Chị viết về anh ấy tuyệt vời lắm! Em rất tự hào về chị."
Camille đọc xong tin nhắn và cảm thấy có một chút ngọt ngào trong lòng. Em trai cô, người đã luôn ủng hộ cô trong mọi quyết định, dù là công việc hay cuộc sống, luôn khiến cô cảm thấy ấm lòng. Cô nhanh chóng nhắn lại:
Camille: "Cảm ơn em, Émile. Nhưng có lẽ chị cần phải thận trọng hơn và bình tĩnh hơn nếu muốn có những buổi phỏng vấn tốt đẹp."
Émile: "Anh ấy là người thế nào chị???Em cũng rất muốn gặp anh ấy.
Ước gì em cũng được ở đó 😭.
Camille mỉm cười, nhưng không trả lời ngay. Cô lại nhìn về phía màn hình điện thoại của mình, nơi Leon van Doren đã trở thành một phần trong suy nghĩ của cô. Một cảm giác khó tả, vừa là sự tò mò, vừa là những dấu hỏi lớn đang chờ được giải đáp. Cô thì thầm tự nói với mình
"Thật khiến người khác tò mò."
Máy bay đã bắt đầu giảm độ cao, hướng tới chặng đua tiếp theo. Camille cảm nhận được sự hối hả trong không khí, cảm giác như mọi thứ đang tiến về phía trước, không bao giờ dừng lại.
Không biết điều gì đang chờ đợi cô ở tương lai phía trước .
.-.-.
HCM_27/6/2025
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro