Anh

Anh vừa bước vào cánh cửa nhà, cảm giác bình yên quen thuộc bao quanh khi anh nhìn thấy ba và bà ngồi trong phòng khách. Không khí trong nhà lúc này thật yên tĩnh, như thể mọi thứ đều chờ đợi một điều gì đó sắp xảy ra. Anh mệt mỏi nhưng lại không thể ngừng suy nghĩ về em. Cảm giác ấy cứ quay cuồng trong đầu anh, là nụ cười tươi tắn của em, ánh mắt ấy, và cả giọng nói dịu dàng mà anh luôn nhớ. Có những lúc anh cảm thấy như em vẫn đang ở bên cạnh, nhưng thực tế em đã rời xa anh. Anh biết rằng dù anh có nhớ em đến đâu, cũng không thể quay lại như trước. Nhưng điều đó không có nghĩa là tình cảm trong anh đã tắt. Nó vẫn còn đó, chỉ là có quá nhiều điều anh phải suy nghĩ và quyết định.

Ba anh nhìn anh với ánh mắt đầy quan tâm, hỏi

-"Con sao vậy? Dạo này ba thấy con cứ lặng lẽ và suy tư suốt, có chuyện gì không ổn sao?"

Anh chỉ im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng đáp

-" Con chỉ đang suy nghĩ một chút về mọi thứ thôi ba. Có một số chuyện con chưa rõ ràng."

Bà anh ngồi bên cạnh, nhìn anh với ánh mắt dịu dàng. Bà là người luôn hiểu anh, luôn biết khi nào anh cần được lắng nghe. Bà không hỏi gì thêm, chỉ ngồi yên, để anh tự tìm ra lời nói cho mình.

Một lúc sau, anh nhìn vào mắt ba và bà rồi nhẹ nhàng hỏi

-"Ba, bà, liệu con có thể được yêu lại bởi một người con gái mà trước đây con đã làm tổn thương cô ấy không? Con không biết liệu con có đủ khả năng để sửa chữa những sai lầm của mình và khiến cô ấy tin tưởng con nữa không?"

Ba anh nhíu mày, vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt, nhưng rồi ba mỉm cười nhẹ và nói

-"Con à, tình yêu là một hành trình dài, và con phải thật sự chân thành nếu muốn bù đắp những lỗi lầm. Nếu con yêu cô ấy, con phải sẵn sàng mở lòng, không chỉ để nhận lại tình yêu mà còn để chia sẻ, sửa chữa những gì đã sai. Cô ấy có thể sẽ không dễ dàng tha thứ, nhưng nếu con đủ kiên trì và thể hiện tình yêu của mình một cách chân thành, thì con có thể chữa lành mối quan hệ này."

Bà anh cũng gật đầu, bà nhẹ nhàng lên tiếng:

-"Con đừng để hối hận theo mình suốt cả cuộc đời. Nếu con thật sự yêu cô ấy, đừng bỏ cuộc. Còn nếu con không chắc chắn, thì hãy dành thời gian để suy nghĩ thật kỹ trước khi làm bất cứ điều gì. Tình yêu không phải là một trò chơi, mà là sự cam kết và chịu trách nhiệm. Nếu con không thể chắc chắn rằng mình có thể làm cô ấy hạnh phúc, thì đừng vội vàng. Để thời gian trả lời, nhưng cũng đừng để thời gian trôi qua mà không làm gì cả."

Anh nghe những lời của ba và bà mà lòng cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Anh biết mình cần thời gian để nghĩ lại về mọi thứ. Tình yêu không thể ép buộc, nhưng cũng không thể lãng phí. Anh hiểu rằng, có lẽ anh cần phải thay đổi cách nhìn nhận về tình yêu, và về chính mình nữa. Anh không thể chỉ nghĩ về cảm xúc của mình, mà phải suy nghĩ đến cảm xúc của em, đến những gì em đã trải qua. Anh biết rằng, nếu muốn có được em một lần nữa, anh phải chân thành hơn, phải là người mà em có thể tin tưởng.

Trong suốt ba tháng qua, anh đã trải qua những giây phút giằng xé nội tâm. Những kỷ niệm về em luôn hiện hữu trong đầu anh, không thể phai mờ. Anh nhớ đến nụ cười của em, ánh mắt ấy luôn dịu dàng, luôn làm anh cảm thấy an toàn. Nhưng trong sâu thẳm, anh cũng biết rằng, anh đã làm tổn thương em, và anh cần phải sửa chữa những lỗi lầm ấy.

Ba tháng qua là khoảng thời gian đủ để anh nhìn lại những sai lầm của mình, để anh nhận ra mình đã không trân trọng những gì mình có. Anh không thể chỉ mải mê với những suy nghĩ về quá khứ mà không nhìn vào hiện tại. Anh cần phải bước tiếp, không chỉ vì em, mà còn vì chính bản thân mình. Anh biết rằng, nếu yêu một ai đó, thì phải biết chăm sóc, bảo vệ và yêu thương họ đúng cách. Và anh sẽ phải học cách làm điều đó với em, nếu như em vẫn còn tin tưởng anh.

Bà anh và ba anh đều nhìn anh với sự an ủi trong ánh mắt. Họ không ép anh phải đưa ra quyết định ngay lập tức. Họ chỉ mong anh sẽ suy nghĩ thật kỹ, và nếu tình yêu đủ lớn, anh sẽ tìm cách để chữa lành mọi vết thương. Ba tháng nữa sẽ là khoảng thời gian mà anh có thể thấu hiểu được mình muốn gì, và liệu anh có thể làm mọi thứ để lấy lại lòng tin từ em.

Anh đứng dậy, cảm ơn ba và bà rồi bước ra ngoài. Anh cần một không gian để suy nghĩ, để cảm nhận rõ ràng hơn về tình yêu của mình. Anh biết, quyết định này không thể vội vàng, nhưng cũng không thể trì hoãn quá lâu. Nếu anh yêu em, anh phải đủ kiên nhẫn và chân thành để bù đắp cho những tổn thương mà anh đã gây ra. Anh hy vọng rằng, dù thời gian có dài đến đâu, em sẽ luôn nhớ về anh với những kỷ niệm đẹp và tình yêu chân thành mà anh sẽ dành cho em.

Anh bước đi giữa không gian tĩnh lặng của đêm, lòng đầy suy tư. Những câu hỏi vẫn quay cuồng trong đầu anh, nhưng anh biết rằng, chỉ có thời gian mới có thể giúp anh tìm ra câu trả lời. Ba tháng là một khoảng thời gian dài, nhưng cũng là cơ hội để anh nhìn nhận lại mình, để không làm em thất vọng thêm một lần nữa.

Và anh cũng đã có câu trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro