CHAP 28
Yoona nhếch môi, đi lên lầu trên, hai mẹ con chụm lại cười rất gian, đặc biệt là Seohyun, cười rất dữ dội, Yoona đột nhiên có một dự cảm không lành.
Yoonhyun thấy Yoona bước vào, chọc chọc Seohyun đang cười lăn lóc, hai mẹ con nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ mặt, thế nhưng Yoona vẫn kịp nhìn thấy, là bài kiểm tra trước kia của Yoona, thái độ lúc nào cũng vững như bàn thạch của Yoona, khuôn mặt yêu nghiệt lập tức đỏ bừng.
"Chết tiệt, Seo Yoonhyun, con đào đâu ra cái này?" Yoona lập tức lao tới hòng thủ tiêu chứng cứ.
Đây là bài thi hồi đi học của Yoona, hầu như không có bài nào đạt yêu cầu, có rất nhiều bài kiểm tra toán chỉ đạt mười mấy điểm, để trắng rất nhiều, đề là bài thi thời phổ thông.
"Appa, đừng như vậy mà, chuyện vui mọi người cùng chia sẻ mà." Yoonhyun cười tươi mở một bài kiểm tra ra, nhóc rất băn khoăn: "appa, appa có thực là tốt nghiệp đại học Havard không?"
Yoona hơi có chút thiếu tự tại, trừng mắt nhìn hai mẹ con, "Các người chưa thấy bài thi không đạt yêu cầu bao giờ à?"
Seohyun lắc đầu, nhịn cười nói: "Từ nhỏ đến lớn em đều đứng đầu lớp."
Yoonhyun cũng rất nghiêm trang nói, "Bài thi của con đều đạt 100 điểm."
Hai mẹ con nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhìn Yoona, nỗ lực chứng minh bọn họ đích thực là chưa nhìn thấy bài thi không đạt yêu cầu bao giờ.
"Appa, xem ra, thời học sinh của appa...học hành rất...không ra sao nhỉ."
Sắc mặt Yoona đỏ ửng, thẹn quá hóa giận, cướp đống bài thi từ tay Yoonhyun về, cao giọng nói: "Im Yoona này mặc dù thi không được 60 điểm, nhưng luận văn tốt nghiệp của appa vẫn khiến tất cả các giáo sư phải kinh ngạc. Hừ."
Seohyun và Yoonhyun lại nhìn nhau một cái, rất ăn ý nhìn đống bài thi của Yoona, sau đó tỏ thái độ hoài nghi với lời Yoona vừa nói.
Có lẽ sự biến thái của Yoona đã khiến tất cả các giáo sư kinh ngạc chăng.
Yoona nổi giận, trừng mắt nhìn bọn họ, giận dữ ôm đống bài thi của mình xông ra cửa, phải đi thủ tiêu chứng cứ.
Seohyun và Yoonhyun ở sau lưng cười ha hả.
"Seo Yoonhyun, appa đói bụng rồi." Yoona sau khi tiêu hủy chứng cứ xong bộ dạng cao ngạo xuất hiện trước cửa.
Yoonhyun: "..."
"Yoongie à, phục vụ dạ dày của appa con đi." Seohyun tươi cười sai Yoonhyun đi làm đồ ăn đêm.
Yoonhyun nhảy khỏi giường, chu miệng một cách đáng yêu, lè lưỡi với Yoona, "Appa, appa thật keo kiệt."
Nói xong chạy vèo xuống dưới lầu nấu đồ ăn đêm.
"Im Yoona, có lời gì mà không thể nói trước mặt con?" Seohyun nhướn mày, tò mò hỏi, cô đoán, chắc chắn là có liên quan đến việc ghé thăm của Im lão gia hôm nay.
"Em... có bao giờ nghĩ đến việc kết hôn không?" Yoona cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng, hai mắt gắn chặt vào khuôn mặt Seohyun, dường như muốn từ trên khuôn mặt cô nhìn thấy vẻ mặt mà Yoona muốn nhìn thấy.
Ai ngờ, Seohyun vẫn mỉm cười như cũ, nhướn mày trêu chọc: "Im Yoona, xin phép cho em tưởng bở một chút, đây là Yoong đang cầu hôn sao?"
Tai Yoona hơi nóng, hai mắt trợn lên, khẩu khí có chút thô lỗ, "Phải thì sao?"
Seohyun im bặt, Yoona đây mà cũng là cầu hôn sao? Tại sao lại giống như ác bá đang bức hôn vậy?
"Yoong cảm thấy chúng ta phù hợp với điều kiện kết hôn không?" Seohyun cất đi nụ cười , ôn nhã điềm đạm hỏi, có vẻ nghiêm túc hiếm có.
"Chúng ta có chỗ nào không phù hợp à?" Yoona nhếch môi, "Em chưa có gia đình, Yoong cũng thế, phù hợp độ tuổi kết hôn mà pháp luật quy định, lại có một đứa con, chúng ta phù hợp chết đi được."
Seohyun cười nhẹ, gương mặt ngời lên thông minh, "Yoong, biết em đang nó gì."
Điều kiện tiền đề để kết hôn là tình yêu, hôn nhân là thần thánh, là trang nghiêm, không phải là trò chơi trẻ con, hai người muốn kết hôn, nhất định phải do yêu thương nhau, xác định sẽ nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời.
Còn bọn họ, không phù hợp điều kiện này.
Yoona bước lại gần, từng bước, từng bước, mang theo uy nghiêm và áp lực nặng nề, Yoona nhấc cằm Seohyun lên, nhếch mép cười mà như không, ánh mắt sâu thẳm như một xoáy nước hút hồn, muốn hút đi linh hồn của cô.
Yoona như vậy vô cùng hấp dẫn, hút hồn.
Nhịp thở của Seohyun hơi có chút rối loạn.
"Yoong không tin, em không có chút cảm giác nào với Yoong." Yoona từng chữ từng câu nói.
"Yoong đúng là giàu trí tưởng bở." Nhịp tim của Seohyun rớt mất một nhịp, sắc mặt không hề thay đổi nói, "Yoong cho là tất cả các cô gái đều sẽ qùy dưới chân của Yoong?"
"Không." Yoona cười, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt ánh mắt bình thản của Seohyun, "Yoong chỉ cần em, quỳ dưới chân Yoong.:
Nhịp tim của Seohyun đột nhiên mất tốc độ.
Hơi thở nóng bỏng của Yoona ập đến trước mặt, thế giới của cô, đầy ắp mùi hương của Yoona, dung hòa ít nhiều chút ám muội, hơi thở của cả hai, giao thoa.
Tim, hơi loạn nhịp.
Yoong chỉ cần em quỳ gối dưới chân Yoong.
Câu nói này như chuông gọi hồn vang bên tai cô, chấn động cả linh hồn cô, trong lòng vốn dĩ có những thứ mơ hồ, dần dần trở nên rõ ràng, nhưng cô tham lam.
"Yoong, tại sao đột nhiên muốn kết hôn?" Seohyun nỗ lực vỗ về trái tim đang đập dữ dội, cô vốn rất lý trí, vô cùng lý trí. Cả đời này trừ lần nông nổi đi quán bar, xảy ra tình một đêm với Yoona ra, cô không làm việc gì mà lý trí không cho phép.
"Yoong muốn kết hôn rồi." Yoona nghiêm túc nói, khóe môi nở một nụ cười, dịu dàng vuốt má Seohyun, tận hưởng cảm giác dịu mát dưới tay, "Nói đi cũng phải nói lại, bảy năm trước, chúng ta yêu nhau, em lại có Yoonhyun vậy vốn dĩ Yoong muốn cưới em, chỉ muộn mất bảy năm mà thôi."
Seohyun kinh ngạc, hoảng loạn cúi đầu xuống, OMG, Yoona có thể đừng trong không khí này nhắc lại chuyện bảy năm trước được không?
Cô chột dạ đỏ mặt tía tai.
"Câu trả lời của em." Yoona thấy cô cúi đầu không nói, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, đòi đáp án một cách bá đạo, cô gái này, rõ ràng là thích mình, không phải sao?
Trong lòng Seohyun xuất hiện hai tiếng nói, một tiểu Seohyun một bên mắt lấp lánh các tờ giấy bạc, một bên xuất hiện bong bóng tình yêu, điên cuồng vẫy tay gào thét, lấy Yoona đi, lấy Yoona đi, xem Yoona giàu có thế nào, đẹp thế nào.
Một tiểu Seohyun khác trên mặt là nụ cười công thức, lắc đầu rất điềm đạm, hôn nhân, cần có hai người yêu thương nhau, Yoona vẫn chưa đủ yêu cậu.
Seohyun ở giữa hai tiểu Seohyun, đắn đo băn khoăn.
Sau một phút, cô ngước mắt, mỉm cười lắc đầu, từng chữ từng chữ, hết sức rõ ràng: "Không phải."
"Tại sao không?" Ánh mắt Yoona tối sầm, đôi mắt sâu thẳm mất đi ánh sáng vừa nãy.
Seohyun im lặng hỏi trời xanh, Yoona vĩ đại của tôi ơi, Yoona cũng không nghĩ xem bộ dạng này của Yoona muốn đóng vai đáng thương, thật sự khiến người ta muốn ói có được không?
Yoonhyun lần nào cũng dùng chiêu này, Yoona cũng vậy, quả nhiên là vấn đề di truyền.
"Em cảm thấy, nếu bây giờ Yoong khóc, có lẽ em sẽ nhận lời." Seohyun tươi cười nói, Yoona thay đổi vẻ mặt cảm thương, nghiến răng nghiến lợi trợn mắt nhìn cô, tiếng nghiến răng đó khiến Seohyun không hề hoài nghi Yoona có thể sẽ cắn đứt cổ cô.
"Em đừng mơ." Yoona hằm hằm nói, Yoona căm ghét phụ nữ thông minh.
"Cho nên mới nói, có diễn viên cả đời chỉ diễn vai hoàng thượng đột nhiên đi diễn ăn mày, khán giả sẽ không thể chấp nhận được, ngoan, không phải lỗi của Yoong, đừng bị đả kích."
Chết tiệt! cầu hôn mà Yoong không chỉ giống ác bá, lại còn ra vẻ đáng thương, chả có chút thành ý gì cả.
Hơn nữa, nhẫn đâu? Hoa đâu? Vậy cũng không có, Yoona cầu hôn gì chứ/.
"Tại sao không lấy Yoong ?" Yoona vô cùng bá đạo, khẩu khí ác bá, dường như không lấy Yoona là một tội ác cực kỳ tày đình.
Yoonhyun im thin thít đứng ngoài cửa, appa, thái độ này của appa, umma cho dù đồng ý lấy appa cũng phải xem xét sau này có xảy ra bạo lực gia đình hay không. Rõ ràng bình thường bình tĩnh nho nhã là thế, tại sao đến chỗ umma lại thay đổi như vậy?
Yooonhyun đang chìm đắm trong suy nghĩ...
Tại sao em phải lấy Yoong?" Seohyun mỉm cười hỏi vặn, cô chậm rãi vỗ nhẹ lên gương mặt tinh xảo của Yoona, đôi mắt như nửa vầng trăng, "Là Yoong muốn kết hôn, không phải em muốn kết hôn, dựa vào cái gì Yoong muốn là em phải lấy?"
Em vẫn còn nhân quyền chứ.
Yoona hất tay cô xuống, ánh mắt như đóng băng nhìn cô không chút cảm xúc, trái tim Seohyun đập mạnh, cô dường như nhìn thấy một khối băng lớn đang bốc khói, lạnh quá...
"Em nói này, Yoong đừng có bày cái bộ mặt đáng sợ đó ra có được không?" Seohyun nhoẻn cười, ánh mắt hơi có chút đắc ý, "cầu hôn bị từ chối không phải là chuyện gì mất mặt lắm đâu, cho nên, ImYoona , lấy lại phong độ của Yoong đi."
"Thật là không lấy?" Yoona từ trong kẽ răng nhích ra bốn chữ, nhìn cô chằm chằm.
"Không lấy." Seohyun rất kiên định, đột nhiên cười hỏi, "Yoong có nghĩ là vì sao em không lấy Yoong không?"
Yoona, lẽ nào muốn làm tổng thống Mỹ, cũng sẽ chạy đến trước mặt tổng thống nói, hey, anh bạn, anh xuống đi, tôi muốn làm tổng thống.
Seohyun bị chính tư duy phát tán của mình làm bối rối mất mấy giây.
"Em không thích Yoong ." Yoona trầm giọng nói, ánh mắt lạnh lùng càng trở nên băng giá, ngoài lý do này ra, không nghĩ ra vì sao cô không muốn lấy mình, lẽ nào cô thật sự thích cái tên Choi Siwon địch thủ của mình kia?
"Yoong muốn cho là như vậy, vậy thì hãy cứ cho là như vậy." Seohyun mỉm cười, cô phát hiện, Yoona mặc dù mệnh danh có rất nhiều phụ nữ, thế nhưng, đối với tình cảm Yoona vô cùng ngốc nghếch.
"Em nói dối, em rõ ràng là thích Yoong ."
Seohyun sững người, sau đó nhoẻn cười, trong lòng khẽ thở dài, tại sao một người thông minh điềm tĩnh như Yoona đối với vấn đề này lại nghĩ không thông như vậy? cô bình thản nói: "Kết hôn, là việc mà hai người yêu thương nhau làm, Yoona, Yoona yêu em không?"
Gương mặt vốn dĩ thâm trầm của Yoona, đôi mắt hơi sững sờ, đờ đẫn...
Vô số cô gái từng hỏi Yoona, Yoona, Yoona yêu em không?
Yoona xưa nay chưa từng nghĩ ngợi, trả lời trơn tuột, yêu.
Nhưng đối mặt với Seohyun, tiếng yêu này Yoona không thể thốt ra khỏi miệng, nó cứ mắc nghẹn trong cổ họng, nuốt xuống không được, nhổ ra cũng không xong.
Yoona lại hỏi: "Có phải là chỉ cần Yoong yêu em là chúng ta có thể kết hôn không?"
Seohyun hơi sững lại, theo lý mà nói, có lẽ là như vậy, Seohyun gật đầu, Yoona đột nhiên bật cười, băng giá lập tức tan chảy, muốn rạng rỡ bao nhiêu thì rạng rỡ bất nhiêu, "Nói như vậy có nghĩa là em yêu Yoong."
Seohyun ngây ra.
Một giây sau, cô bi phẫn.
Yoona, làm người đừng có mà âm hiểm như vậy có được không?
"Yoong..." Cô vừa định mắng Yoona đã bị Yoona giữ chặt sau gáy, hôn thật mãnh liệt và bá đạo.
"Yoona khốn kiếp." Seohyun đỏ mặt mắng, thật sự muốn một tát tát vỡ nụ cười trên mặt Yoona, tại sao cô lại bị Yoona lừa một cách ngốc nghếch như vậy, Seohyun rất băn khoăn, cô thề lần sau còn bị Yoona lừa như vậy cô là heo.
"Yoong sao mà khốn kiếp?" Yoona cười mà như không nhướn mày, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện hài lòng, "Thừa nhận thích Yoong khó như vậy sao?"
Seohyun nhanh chóng lấy lại vẻ thản nhiên, mỉm cười, "Không khó, thế nhưng, muốn em lấy Yoong, thì vô cùng khó."
"Sẽ có một ngày em lấy Yoong thôi." Yoona bá đạo tuyên bố, vẫn kẹp cô trong lòng, hưởng thụ cảm giác ngây ngất "Yoong sẽ khiến em phải gật đầu."
Giọng nói của Yoona, thấp trầm và có từ tính, vang vọng bên tai, trái tim Seohyun đập loạn nhịp, thần hồn điên đảo, cô thầm kêu khổ, cùng sống dưới một mái hiên với Yoona quả nhiên là một hành động thiếu sáng suốt.
"Vậy Yoong cố gắng đi." Seohyun không hề lép vế, phản kháng mạnh mẽ, toát ra khí chất nữ vương, "Em nói, Yoong chắc chắn Yoong hiểu thế nào là yêu thương một người không?"
"Em dạy Yoong."
"Thật ngại quá, học phí rất cao."
"Bao nhiêu Yoong cũng trả được." Giọng nói của Yoona bên tai cô rất trầm thấp, "Bao gồm cả Yoong."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro