CHAP 29
Tập đoàn quốc tế MBS, trong văn phòng chủ tịch.
Yoona vừa đến văn phòng, Hana liền bước vào báo cáo, "Chủ tịch, Louis đang chờ máy, ông ấy muốn trao đổi với cô qua màn hình."
Yoona gật đầu, "Một cốc cà phê."
"Vâng." Hana ra ngoài giúp Yoona pha cà phê, một lát sau bưng vào cho Yoona.
Yoona nới lỏng cà vạt, nhấp một ngụm, khẽ cau mày, đặt xuống bên cạnh, cà phê Seohyun pha so với Hana pha thì thơm ngon hơn nhiều. Yoona được chăm sóc đến mức có chút cầu kỳ hơn rồi, thời gian này yêu cầu đối với mùi vị của cà phê của Yoona rất cứng nhắc.
Để mặc Louis mấy phút, Yoona mới mở màn hình lớn trong văn phòng, khuôn mặt của Louis in trong mắt Yoona.
Anh ta có đôi mắt xanh ngọc phỉ thúy, lúc nào cũng mang chút u sầu, cô độc, hòa lẫn một chút bi thương, tạo thành đôi mắt sát thủ trái tim của hàng triệu thiếu nữ, rất hút hồn, rất đẹp. Sống mũi cao, môi mỏng, mái tóc vàng kim lóa mắt, tạo thành một gương mặt rất tây, rất anh tuấn, đẹp khôn tả xiết.
Bất kỳ là ai lần đầu tiên nhìn thấy Louis, không ai không nghĩ đến một biệt hiệu, hoàng tử u sầu.
Ai ngờ được, người đàn ông có gương mặt đẹp đẽ, ánh mắt u buồn này, lại là ông trùm của băng đảng Mafia Italia, chỉ cần động khẽ là có thể khiến cả thành phố mafia rung lên ba nhịp, YB vì muốn tránh mũi nhọn của băng đảng Mafia Italia này nên đã rời khỏi Italia.
"Hi, Louis, muộn vậy rồi còn chưa ngủ?" Yoona mỉm cười, bưng cốc cà phê, vắt chân lên, cười mà như không nheo mắt nhìn anh ta.
"Chờ cậu." Louis mỉm cười, "Nếu tôi đến Seoul, Im đại gia có hoan nghênh không?"
Yoona khẽ nhướn mày, lắc lắc cốc cà phê trước mặt, trêu chọc nói: "Louis đến Seoul , có biết bao nhiêu người nghênh đón, làm sao tới lượt tớ chứ?"
"Giao dịch gần đây của tớ có chút vấn đề, tớ phải đích thân nói chuyện với cậu."
"Xảy ra vấn đề thì rút đi, tớ không có hứng thú."
"Yoona, giao dịch không phải cậu nói rút là rút được, nếu không bên tớ không biết ăn nói thế nào." Louis mỉm cười rất dịu dàng, giọng điệu lại vô cùng mạnh mẽ, không cho phép thắc mắc, Yoona không muốn làm cũng phải làm.
"Cậu bây giờ là ông trùm đảng Mafia, cả vương quốc bóng đêm ở Italia đều là của cậu, cậu cần gì phải ăn nói với ai?" Yoona giễu cợt.
"Nói đến đây, tớ còn chưa chúc mừng cậu kìa, Louis, chúc mừng cậu đã được như ý muốn, Ruth quả nhiên không phải là đối thủ của cậu."
"Thanks." Hoàng tử u sần Louis mỉm cười dịu dàng, đùa nghịch chiếc nhẫn ngọc to bản trên tay, Louis cũng khẽ nhướn mày, "Tớ cũng phải chúc mừng cậu, không ngờ cậu đã có con rồi."
"Cậu cũng đọc báo rồi à, đúng là kỳ tích."
"Truyền thông GK đăng tải ầm ĩ như vậy, việc này ai mà không biết chứ."
"Cậu đến Seoul là vì muốn đàm phán lại vụ giao dịch này với tớ?" Yoona đổi chủ đề lạnh lùng hỏi.
"Không sai." Louis nhẹ nhàng mỉm cười, "Nhân tiện đến thăm cậu, thêm một người bạn dù sao cũng hơn là thêm một kẻ thù, cậu nói có phải không?"
Trong lòng Yoona cười nhạt, xin cậu, cậu và tớ hai chúng ta dù thế nào cũng không thể làm bạn, cậu đừng sỉ nhục hai chữ bạn bè này.
"Được thôi, khi nào cậu đến?"
"Tuần sau."
"OK, tôi biết rồi."
"Nói như vậy, cậu đồng ý đàm phán lại?" Ánh mắt phỉ thúy của Louis thoáng một nét cười, nụ cười khiến người ta run rẩy, ẩn giấu phía sau vẻ u sầu của anh ta.
"Tớ còn có đất để lựa chọn không?" Yoona xòe tay ra, chậm rãi nói.
"Thông minh."
"Vậy tuần sau gặp." Yoona ra hiệu muốn tắt màn hình.
"Tớ bắt đầu có chút mong đợi rồi."
Yoona lạnh lùng nhếch môi, "Tin tớ đi, Louis, nếu như tớ nói mong đợi, đó tuyệt đối là lừa dối mà thôi."
Buổi trưa, Siwon gọi điện cho Seohyun , nói Choi lão gia muốn gặp cô, hai người hẹn thời gian, Seohyun nhờ Tiffany đến đón cô.
Khi cô đến điểm hẹn, Siwon đã chờ ở đó rồi.
"Ông của anh tìm em rốt cuộc là có việc gì?"
"Anh cũng không rõ, ông không nói gì với anh." Siwon không hề giấu giếm thật thà nói, dìu cô chầm chậm đi vào trong nhà hàng.
Choi lão gia đang chờ bên trong.
Sau khi gật đầu chào hỏi, Seohyun luôn giữ nụ cười, Siwon đỡ cô ngồi xuống.
"Ông à, hai người nói chuyện, con đi trước, lát nữa con đến đón ông." Siwon nhẹ nhàng nói, đi ra khỏi nhà hàng.
"Chân của cháu đã đỡ nhiều chưa?" Choi lão gia phá vỡ bầu không khí im lặng trước, quan tâm đến tình hình thương tích của cô.
"Đã đỡ nhiều rồi, cám ơn ông đã quan tâm."
"Cháu muốn ăn gì cứ gọi, món ăn của nhà hàng này rất chính thống." Choi lão gia gần như dỗ dành, dường như cô là cháu gái thất lạc đã nhiều năm, còn ông thì vô cùng mong muốn làm cho cô vui lòng.
"Không cần đâu, cháu không đói." Đây là nói thật, cả ngày nhàn rỗi nằm không, cô không có chút cảm giác đói nào, "Ông tìm cháu có việc gì không?"
"Chỉ là muốn gặp cháu một chút." Choi lão gia mỉm cười, vẻ mặt rất thân thiện, "Cô Seo là người gốc ở đây à?"
Seohyun mỉm cười nhẹ nhàng nói: "Cháu nghĩ Choi lão gia nhất định đã điều tra rồi, lai lịch của cháu, ông phải rất rõ ràng mới đúng."
Choi lão gia hơi có chút kinh ngạc, cũng không giấu giếm, gật đầu: "Đúng là đã điều tra, hi vọng cô Seo đừng phật ý trước sự lỗ mãng của tôi, đích thực vì cô và một cố nhân của tôi quá giống nhau, cho nên..."
"Yoona từng nói với tôi, tôi rất giống với EunSeo."
"Vậy sao? Không ngờ Yoona lại nói với cô." Bàn tay Choi lão gia run rẩy, ông làm như không có gì, rời bàn tay khỏi bàn, đặt lên đầu gối, tránh ánh mắt của Seohyun.
"Ông Choi, cháu muốn hỏi ông một câu, nếu ông đã điều tra cháu rồi, vậy xin hỏi cháu và bà EunSeo có quan hệ gì không?" Seohyun hỏi một cách nghiêm túc.
Choi lão gia chậm chạp lắc đầu, khóe miệng hé ra một nét cười khổ, "Tôi cũng hi vọng hai người có quan hệ gì đó."
Seohyun im lặng trong giây lát, ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, phố phường người qua người lại tấp nập, cô yên lặng uống nước cam, hồi lâu, không ai nói gì, cô nhìn cảnh phố, Choi lão gia nhìn cô, không gian tĩnh lặng không một tiếng động.
"Choi lão gia, cháu muốn hỏi một chút, ông và Yoona... có khúc mắc gì vậy?" Seohyun do dự một hồi lâu mới hỏi.
Ông Choi và Yoona ngũ quan dường như có vài phần tương tự.
"Khúc mắc?... Chúng tôi không có khúc mắc gì cả." Choi lão gia nhìn cô, đổi chủ đề, hỏi: "Cháu và Siwon khi nào thì kết hôn?"
Seohyun đang uống nước cam ép chút nữa thì phun hết ra ngoài, chủ đề đổi cũng nhanh quá đi mất, tại sao đột nhiên lạu chuyển đến hôn sự giữa cô và Siwon rồi, Siwon chắc chắn là không nói với ông về quan hệ giữa cô và Yoona, nhưng ông Choi đã từng điều tra cô có lẽ biết cô có một đứa con.
"Ông Choi , ông đã điều tra cháu hắn là ông biết cháu chưa kết hôn đã có một đứa con bảy tuổi."
Nếu như Choi lão gia đã biết cô có đứa con bảy tuổi, tại sao lại đồng ý hôn sự giữa cô và Siwon chứ?
Gia đình như họ chẳng phải để ý nhất là môn đăng hộ đối sao? Cho dù là muốn lấy một cô bé Lọ Lem, cũng tuyệt đối không chấp nhận một cô bé Lọ Lem đã có con. Đây khác nào một cái tát vào huyết thống cao quý của họ.
"Ta biết cháu có một đứa con bảy tuổi, nhưng Siwon thích cháu, ta cũng không bận tâm việc cháu đã có con." Choi lão gia nhẹ nhàng nói, lời lẽ vô cùng thành khẩn.
"Choi lão gia, lời này của ông, nói ra thật giả dối." Seohyun không chút khách khí, "Không có bất kỳ một vị trưởng bối nào lại có tấm lòng vĩ đại như vậy."
Choi lão gia kinh ngạc, sau đó bật cười, "Cháu và EunSeo thông minh y hệt nhau, sở dĩ ta không phải đối hôn sự giữa cháu và Siwon chỉ là vì muốn làm tròn giấc mơ thời trẻ của ta, bù đắp tiếc nuối một đời của ta."
Seohyun cười nhẹ, hào hứng hỏi: "Ý của ông là, để làm tròn giấc mơ của ông, bù đắp nỗi tiếc nuối của ông, ông không bận tâm đến hạnh phúc cả đời của Siwon?"
"Hai cháu chẳng phải là người yêu sao? Siwon thích cháu, lấy cháu là tâm nguyện của nó, tại sao lại không hạnh phúc chứ?"
"Trên thế giớ này không phải đôi yêu nhau nào đến cuối cùng cũng kết hôn."
Choi lão gia cười nói: "Siwon có gì không tốt? Nó là bạch mã hoàng tử trong lòng các cô gái, lấy nó là mơ ước của biết bao cô gái, cô Seo, cô không thấy là tìm được một người xuất sắc hơn Siwon thật khó hay sao?"
"Không sai, Siwon rất xuất sắc, nói thế này đi, anh ấy đích thực là một người chồng lý tưởng nhất mà cháu từng gặp trong bao nhiêu năm nay, anh ấy cũng đối xử rất tốt với hai mẹ con cháu, chỉ là, cháu không dám trèo cao."
"Ta đồng ý cho hai cháu kết hôn, chỉ cần hai cháu kết hôn, cháu có điều kiện gì, ta cũng đều sẽ đồng ý." Choi lão gia nói, hoàn toàn là khấu khí khi làm việc công, ông cho rằng, cô từ chối bước vào nhà Choi gia, chẳng qua chỉ là cố tình làm trò mà thôi, dù sao cũng là việc mà mỗi người con gái đều mơ ước, Siwon lại yêu cô đến tận xương tủy.
Seohyun cười nhạt, "Nếu như cháu muốn con cháu kế thừa CSW?"
Mặt Choi lão gia đột nhiên biến sắc, ánh mắt sắc sảo nheo lại, vô cùng nguy hiểm, khẩu khí lớn lắm, một người phụ nữ tham lam, "Đây chính là mục đích của cháu?"
Seohyun nhún vai, coi như mặc nhận.
Choi lão gia hừ một tiếng lạnh lùng, "Không thể nào. Cô gái trẻ, dã tâm của cô quá lớn, hơi có chút hoang tưởng rồi, điều kiện này, làm sao ta có thể đáp ứng cô? Cô Seo, mong cô thành khẩn một chút."
"Dương lão gia, chúa thành khẩn trả lời ông, cháu và anh Triết Khôn không thể kết hôn."
Choi lão gia sững người, cô lại nói tiếp, "Choi lão gia, cháu có một câu hỏi muốn hỏi ông, có phải ông rất không ưa Yoona?"
Ánh mắt Choi lão gia trở nên phức tạp, ông im lặng, hiển nhiên không muốn trả lời câu hỏi này, nhưng Seohyun từ trong ánh mắt ông có thể thấy rõ dường như không chỉ không ưa đơn giản như vậy.
Thậm chí ẩn chứa chút căm hận.
Yoona cướp địa bàn của ông ta, hay là cưới vợ của ông ta, tại sao lại hận Yoona?
"Cô dường như, rát quan tâm Yoona?" Choi lão gia khẽ nheo mắt, ánh mắt nhìn Seohyun mang chút cảnh giác và phê phán, dường như cô là một vật nguy hiểm.
Seohyun mỉm cười, lạnh lùng: "Tôi là thư ký chính của Yoona, quan tâm Yoona là chuyện nên làm."
"Vậy sao?" Choi lão gia cười nhạt.
Seohyun căn bản không thèm bận tâm, "Nếu như Choi lão gia không trả lời, vậy thì coi như cháu chưa hỏi gì, chúng ta dường như cũng không còn gì để nói nữa, còn về việc kết hôn với Siwon, ông cũng không cần phải bận tâm nữa, đây là việc không thể. Giấc mơ của ông không thể làm tròn, xin đừng đập tan giấc mơ của người khác, nuối tiếc của ông không thể bù đắp, xin đừng để người khác cũng phải nuối tiếc, tất cả những điều này đều không liên quan đến cháu, cháu không cần vì giấc mơ của ông, vì nuối tiếc của ông mà đi kết hôn."
Cô nói xong, chống gậy đứng lên, khó khăn lắm mới bước được hai bước, bỗng cô ngoảnh đầu lại, ánh mắt sáng ngời toát ra một tia cười khoan khoái, "Cháu nghĩ nhất định Siwon chưa nói với ông ba của con cháu là ai."
Seohyun cười tươi, nhẹ nhàng nói: "Ba của con cháu, tên là Im Yoona."
Nhìn sắc mặt Choi lão gia đột ngột tái nhợt, tâm trạng cô trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Thực ra giết người trong tích tắc, vô cùng đơn giản.
Seohyun chống gậy đi ra khỏi nhà hàng, Siwon lập tức lên trước đỡ cô, "Seohyun, cẩn thận."
"Không sao, em còn đi được mà."
"Anh đưa em về."
Seohyun lắc đầu, nhìn vào trong nhà hàng, "Ông nội anh trong kia e rằng còn có việc muốn hỏi anh."
"Ông nội anh đã nói gì với em vậy?" Siwon lo lắng hỏi, giọng nói hơi có chút bất an, Choi lão gia không hề nói với anh tại sao lại muốn gặp Seohyun, Siwon đoán mãi cũng không đoán ra, trong lòng vô cùng nghi hoặc.
"Anh đi hỏi ông anh đi." Seohyun mỉm cười, do dự giây lát mới kiên định nói: "Việc chúng ta đóng giả làm tình nhân, không cần phải tiếp tục nữa."
Siwon sững người, nhìn cô hồi lâu, ánh mắt ôn nhã có chút đau thương nhàn nhạt, không quá rõ ràng, nhưng khiến người ta đau lòng. Seohyun thầm than thở, Siwon, chúng ta thật sự không thể nào.
Thêm bao nhiêu thời gian đều là vô ích.
Mức sâu đậm của tình yêu không tăng dần theo thời gian.
Có lúc, yêu một ai đó, có thể chỉ là một nụ cười dịu dàng, hoặc một ánh mắt đắm đuối, hoặc một cử chỉ ấm áp, chỉ là sự việc trong khoảnh khắc mà thôi.
Trong thời gian bảy năm, chỉ cần anh muốn, anh có thể tìm được một người con gái xuất sắc, tuyệt vời hơn em.
"Có phải là ông nội anh đã nói gì với em?" Giọng Siwon hơi trầm.
"Không phải, lúc trước em nhận lời anh, là vì em không có vướng bận gì, cũng không thích ai, cho nên đóng giả làm người yêu anh không ảnh hưởng gì đến em." Seohyun nhẹ nhàng nói, nhẫn tâm nhìn khuôn mặt anh tái đi trong tích tắc, giọng nói kiên định, "Bây giờ em đã thích một người, em không muốn khiến người đó hiểu lầm, cũng không muốn mắc kẹt giữa hai người."
Thế giới của anh, trong tích tắc vỡ vụn.
"Yoona?"
"Vâng!"
"Seohyun, em là thư ký của Yoona, em biết phụ nữ của Yoona nhiều vô số, em cũng biết Yoona trăng hoa thế nào, tại sao lại còn ngốc nghếch thích Yoona, tranh giành Yoona với đám phụ nữ kia?" Siwon trong lòng tuyệt vọng, nhưng lại có một chút không cam tâm.
"Đó là quá khứ của Yoona, không liên quan đến em, em cần Yoona của hiện tại, và cả trong tương lai."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro