[FANFIC/CHANBAEK/TWOSHOT] _ Không Là Anh Em _2
Chap 2:
-CHAN YEOL !!! CON NÓI CÁI QUÁI GÌ VẬY? !
-MẸ!???
...
Không khí trong phòng trà hiện giờ vô cùng căng thẳng. Vốn dĩ điều cấm kị đối với mọi gia phả đã được Chan Yeol giấu kín nay vì một chút sơ suất mà bị phát hiện. Bởi vậy, gương mặt ai cũng mang nét căng thẳng. Cha anh thường thường vô cùng lạnh lùng, bây giờ còn thập phần lạnh lùng hơn khiến cho mọi người trong phòng không khỏi rùng mình vì nhiệt độ giảm.Cha anh ngồi bắt chéo chân, đôi đồng tử sắc bén liếc thân hình đang quỳ đối diện với mình. Baek Hyunyun âm thầm đứng dẹp sang một bên, hai tay bấu vào nhau trắng bệch, hai mắt hết liếc sang anh rồi lại liếc phụ thân của mình xong cụp xuống. Hai chân không chịu để yên mà cứ di di xuống sàn.
Cậu đang lo lắng...
Vì người đang quỳ là anh...
-Chan Yeol , điều con nói có phải là thật?
- Vâng, đúng là vậy ạ!
- Tại sao lại như thế?!
Cha anh vẫn điềm đạm nhấp từng ngụm trà. Lời lẽ phát ra cũng không thể cho rằng là quá lạnh lùng như trước.
- Con cũng không biết. Tình cảm con dành cho em ấy đã nảy sinh từ khi mẹ đem về rồi.
Rầm.
Cha anh đập bàn đứng dậy. Bàn tay nắm thành quyền kiềm chế. Rồi ông lớn tiếng nói.
- Park Chan Yeol!, con hãy dọn ra ngoài sám hối cho ta. Nếu không từ bỏ được thứ tình yêu rác rưởi ấy thì đừng mong bước chân vào cái nhà này thêm lần nào nữa.
- Tình yêu rác rưởi ư? Sao cha lại nói như thế?
- Tình yêu loạn luân giữa anh em ruột thịt trong nhà, đấy không phải là tình yêu rác rưởi sao?
- Con không cho phép cha được nói như vậy! (AU: Xúc ổng luôn Chan! >^
Baek Hyun lao ra đứng trước mặt ông nói. Từ xưa đến nay, sức khỏe của cậu vốn yếu hơn những đứa bạn cùng tuổi khác nên được cha mẹ và anh rất quan tâm chăm sóc. Vì thế, hầu như lúc nào cậu cũng nghe lời và ngoan ngoãn, rất ít khi cãi lại cha mẹ. Vậy mà, giờ đây, cậu lại lao ra đứng trước mặt mọi người nói những lời như thế khiến mọi người rất ngạc nhiên.
- Nếu như cha mẹ đã coi thường tình yêu của anh Chan Yeol đối với con và muốn đuổi anh ý ra khỏi nhà thì không cần. Con sẽ đi!
Baek Hyun nói một tràng rồi xoay người chạy đi. Mặc kệ mọi người vẫn trơ ra tiêu hóa những lời cậu vừa nói.
Cậu chấp nhận cuộc sống lang thang...
Miễn là anh không phải chịu hoàn cảnh đó...
- Baek Hyun!! .
Chan Yeol bật dậy đuổi theo cậu. Nhưng mới chạm bàn tay vào vai cậu thì đã bị hất ra.
- Chan Yeol à , anh đừng như vậy nữa.Anh hãy quay về đi!
- Nhưng em không được đi đâu cả!
- Đừng cố chấp như vậy anh à! , đã đến lúc em phải tự bước đi trên con đường của mình rồi. Và việc đó cũng làm em quên đi một thứ tình cảm sai trái ...- Càng về sau thanh âm càng giảm dần, cậu quay mặt lên nhìn bầu trời cười buồn. - Anh và mọi người bảo trọng nhé. Em đi đây. Tạm biệt.
...
-Quay về-
Lặng lẽ bước vào căn phòng, cậu nhìn xung quanh. Mọi thứ dường như không thay đổi nhiều cho lắm. Ở đầu giường, chiếc khung ảnh vẫn còn đó, chỉ được bao phủ bởi một lớp bụi mỏng, có lẽ ai đó thường xuyên lau khung ảnh. Baek Hyun đến gần, khẽ chạm vào khung ảnh rồi bỗng nhiên rụt tay lại.
Cảm giác ấy...
Lại quay trở lại...
- Baek Hyun ~
- Chan Yeol ? .
Trước mặt cậu hiện giờ là một chàng thanh niên mặc bộ áo vest màu đen. Trên ngực còn cài một bông hoa. Người đó tiến lại gần , rồi kéo cậu ôm vào lòng thật chặt.
- Baek Hyun à , thật may em đã đến.
Baek Hyun ngẩn người trong vòng tay ấm áp của ai kia.
Hơi ấm này.......
- Đám cưới của anh, tại sao em lại không đến cơ chứ. Chúc mừng anh và Seyu trăm năm hạnh phúc!
Cậu chìm sâu trong cái ôm của anh, khẽ nói. Cái đầu nhỏ dụi dụi vào cánh tay anh, nhằm che dấu những giọt nước mắt sắp trào ra. Chan Yeol buông cậu ra, nâng khuôn mặt trắng trẻo của cậu lên. Nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt đã hoen đỏ, anh nói:
- Hôm nay là ngày vui của anh, tại sao em lại khóc?
Baek Hyun cúi xuống khẽ lắc đầu không nói. Anh cũng chẳng ép, chỉ đơn giản ấn đôi môi của mình vào đôi môi của cậu .
- Sau hôm nay anh sẽ là người có vợ. Nhưng không có nghĩa anh không thể không có người tình. Em...có đồng ý làm người tình của anh không?
...
- Xin mời cô dâu vào.
Tiếng cha sứ vang lên khắp nhà thờ sang trọng. Những tiếng vỗ tay nườm nườm vang lên. Xuất hiện sau cánh cửa là một người đàn ông đã đứng tuổi, bên cạnh là một cô gái trẻ với bộ tóc dài màu vàng hoe vấn cao lên và được giữ bằng tấm vải màu trắng mỏng. Cô ta khoác trên mình một bộ váy trắng tinh được cách điệu một cách đẹp đẽ. Quai áo để hờ bên hai bên vai lộ ra xương đòn gợi cảm. Chan Yeol với ánh mắt lạnh băng nhìn nụ cười vui sướng của cô ta...Thật gớm ghiếc!
"Em đồng ý làm người tình của anh"
Vì tâm trí anh....
Chỉ quan tâm đến lời đồng ý ấy...
.
- Ta giao Seyu cho con. Hãy chăm sóc nó cẩn thận cho ta.
- Vâng. Và con xin lỗi trước thưa cha.
Người đàn ông lớn tuổi ngơ ngác không hiểu câu xin lỗi đó chưa hàm ý gì. Vốn dĩ, với ông, Chan Yeol là một người con trai tốt và rất thích hợp để gả con gái ông cho anh. Cũng không phải là người nhiều chuyện nên ông quay về chỗ ngồi của mình và nhìn khoảng khắc đáng nhớ nhất của con gái mình.
- Seyu , con có đồng ý cưới Chan Yeol làm chồng không? Sẽ ở bên nhau dù có bất cứ chuyện gì xảy ra chứ?
- Con đồng ý!
Cô cười hớn hở, sung sướng ra mặt.
- Chan Yeol , con có đồng ý cưới Seyu làm vợ không? Sẽ ở bên nhau dù có bất cứ chuyện gì xảy ra chứ?
- Con...
...
Ánh mắt anh lặng lẽ nhìn xuống phía dưới, nơi có một hình bóng bé nhỏ đang ngồi nhìn anh.Baek Hyun thấy anh nhìn cậu mà do dự câu trả lời, liền siết chặt nắm đấm rồi đấm nhẹ vào ngực mình...
.
"Dù có chuyện gì xảy ra, cũng không được bỏ mặc anh nhé, hứa đi"
"Em hứa"
Đó là ám hiệu của cậu và anh...
Để giúp cho đối phương tin tưởng nhau hơn...
- Thưa cha, con đồng ý.
Chan Yeol dõng dạc trả lời khiến cho Seyu vô cùng thõa mãn. Trong thâm tâm cô vốn dĩ rất sợ anh không đồng ý từ lúc anh ngập ngừng. Nhưng cũng may là anh chấp nhận. Tiếng vỗ tay chúc mừng hai người không ngừng vang lên.
- Hai người hãy trao nhẫn cho nhau. Chú rể có thể hôn cô dâu.
Sau khi lồng chiếc nhẫn trang trí kim cương đơn giản vào tay đối phương, Seyu nhắm mắt lại chờ nụ hôn mà chồng mới cưới trao cho mình. Nhưng trái với mong muốn của cô,Chan Yeol chỉ hôn phớt lên trán như ngày bỏ cô một mình rồi chạy theo Baek Hyun.
"Xin lỗi,tôi chỉ coi cô như em gái"
Câu nói đó lại văng vẳng trong tâm trí cô. Nỗi sợ hãi xuất hiện nhẹ nhàng nuốt mất niềm vui sướng trong cô. Ánh mắt Seyu trở nên hoang mang, đôi môi cũng run lên vì sợ hãi nhưng cô vẫn đứng vững để cùng anh đi tiếp mọi người. Đi một lượt, đến khi đến bàn của cậu , tự nhiên đôi tay Seyu đang khoác hờ anh bỗng siết chặt, và điều đó không qua được mắt của Baek Hyun.
Hành động đó có thể coi là sự chiếm hữu của cô.
- Chúc hai anh chị hạnh phúc nhé!
Baek Hyun đứng lên, tay cầm ly rượu nở nụ cười thật tươi chúc mừng Chan Yeol và Seyu . Cô cũng cười tươi đáp trả, duy chỉ mình anh là cười buồn. Vì anh thấy trong mắt cậu chỉ có nỗi buồn chứ không thấy vui như chính nụ cười.
- Seyu à, ra đây cha bảo.
Cha gọi cô ra nhưng cô chần chừ mãi mới buông tay anh. Trước khi đi, cô còn kiễng chân lên hôn vào má anh.
Đó là hành động chứng tỏ, anh là của cô.
Sau khi Seyu đi khỏi, Chan Yeol tiến sát lại gần cậu , cúi xuống khẽ thì thầm vào tai cậu
- Baek Hyun à, đừng vì hành động của cô ta mà buồn mà, nên nhớ, anh là của em chứ không phải là của cô ta.
- Anh là của em từ lúc anh mới có 15 hay 16 tuổi rồi cơ. Lúc đó, anh có hứa với em một lời hứa. Đã đến lúc anh phải thực hiện lời hứa đó rồi. Baek Hyun im lặng không nói. Trong đầu cậu đang quay vòng vòng, lời hứa đó là gì?!! Tại sao cậu lại không nhớ. Cậu đan hai tay vào nhau rồi vò rối mái tóc của mình.gắng nhớ lại.
.
" - Được, anh sẽ chăm sóc em suốt đời.
- Anh hứa nhé. Ngoắc tay nào. "
....
-Chan Yeol , cha gọi anh kìa.
Tiếng gọi của seyu phá vỡ hành trình quay lại quá khứ của Baek Hyun.Chan Yeol cúi xuống thì thầm với cậu , nhưng thật ra, anh đã hôn nhẹ vào má cậu 1 cái.
- Đợi anh nhé, anh sẽ thực hiện lời hứa đó.
...
Cuối cùng thì buổi tiệc cũng đã tàn. Mọi quan khách đều đã ra về. Chan Yeol phải đưa vợ mới cưới của mình về nhà để chuẩn bị cho chuyến đi hưởng tuần trăng mật của sáng sớm ngày mai. Trước khi ra về, anh còn quay sang nhìn cậu . Thấy thế, cậu chỉ khẽ lắc đầu rồi nở nụ cười tươi với anh.
Nhưng trong lòng anh biết..
..trong ánh mắt đó là một nỗi thất vọng tràn trề..
..đơn giản vì..
..anh cũng có cảm giác đó..
- Thưa cha mẹ con xin phép đưa vợ con về nghỉ. Anh về nhé.
Đợi đến khi chiếc xe mất hút trong màn đêm, cậu cũng chào cha mẹ của mình rồi về khách sạn. Bước vào căn phòng, cậu chẳng thèm bật đèn lên mà thả phịch người ngay xuống chiếc giường đôi ở giữa phòng. Hôm nay qua thật là một ngày mệt mỏi đối với cậu . Vừa xuống máy bay là cậu đã đi ngay về nhà để dự tiệc cưới của anh. Chưa kể, cả ngày hôm nay cậu phải trưng ra nụ cười giả tạo.
Bởi vì cậu không muốn mọi người biết..
..Cậu vẫn còn tình cảm với anh..
Mệt mỏi ngồi dậy, cậu rướn người lấy chiếc khăn bông để chuẩn bị đi tắm thì máy điện thoại sáng lên. Có tin nhắn từ anh gửi đến.
"Anh biết em không thích ở nhà phụ mẫu. Nhưng em vừa mới về nước mà không ở nhà thì em ở đâu?!"
Baek Hyun bật cười, anh lo lắng cho cậu quá rồi. Chẳng lẽ anh không nhớ trên đất nước này có cái thứ gọi là khách sạn hay sao.
"Chẳng lẽ anh không biết ở Seoul rất nhiều khách sạn ư?!"
"Ừ ha, thế em ở khách sạn nào?!"
Tin nhắn nhanh chóng được phản hồi. Baek Hyun chỉ trả lời đơn giản "ABC" rồi quăng điện thoại lên giường và đi tắm. Cậu cần giải tỏa cơn mệt mỏi của ngày hôm nay thật nhanh để còn chuẩn bị ngày mai quay lại ngôi nhà ở Nhật Bản của mình.
...
- Anh đi đâu thế?! - Seyu hỏi khi thấy anh khoác áo.
- Tôi đi đâu thì có liên quan đến cô chăng?! - Anh trả lời lại một cách kinh miệt.
- Nhưng đây là đêm tân hôn của chúng ta.
- Đêm tân hôn?! - Anh nâng cằm cô lên, ánh mắt lạnh lùng cùng sắc bén nhìn vào mắt cô - Chỉ vì cô bịa đặt chuyện cô có thai với tôi nên tôi mới phải cưới cô. Cô đã thực hiện được kế hoạch của cô rồi. Giờ cô còn muốn có cả đêm tân hôn nữa sao?!
Đêm tân hôn với cô ư?!
Nhầm rồi..
Đêm tân hôn của tôi chỉ dành cho người tôi yêu nhất thôi...
- À, còn nữa - Anh rút chiếc nhẫn cưới của mình ra rồi thẩy lên chỗ cô ngồi - Trả cho cô. Còn bây giờ, tôi đi đến chỗ người tình của tôi đây.
- Người...tình?!!
- Sao?! Ai nói có vợ rồi thì không được có người tình nào?! Chúc cô một đêm tân hôn vui vẻ. Bye.
...
Cốc cốc ~
- Đợi tý a ~ - Baek Hyun ngó đầu ra từ phòng tắm hét lớn.
Vội vã mặc áo choàng vào người, cậu với tay lấy chiếc khăn tắm trên mắc chùm lên đầu.Vừa bước ra cửa vừa lau đầu.
Cạch ~
Cánh cửa mở ra, Chan Yeol tận hưởng hương thơm dầu gội bay ra từ mái tóc đen tuyền của cậu. Lúc này, anh mới chú ý đến trang phục của cậu a. Chỉ đơn giản là áo choàng tắm, chắc là cậu mới tắm xong đây mà. Từng giọt nước rơi trên tóc xuống, lăn dài trên khuôn ngực trắng nõn, gợi cảm của cậu . Người anh như nóng lên theo từng cử chỉ lau tóc của câuh . Không ngờ, mấy năm xa nhà mà cậu lại trở nên quyến rũ như thế.
-Chan Yeol ?! Sao anh tới đây làm gì?
Chan Yeol như bừng tỉnh khỏi cơn ma mị mang tên Baek Hyun , nở nụ cười ma mãnh, anh kéo cậu vào lòng. Vòng tay rắn chắc ôm lấy eo cậu , để tấm lưng cậu dựa vào khuôn ngực mình, anh ghé thì thầm vào tai :
- Anh muốn đến với người tình của anh, chẳng lẽ không được sao?!.
Một dấu hôn xuất hiện..
..đỏ và đậm..
Như thể đánh dấu..
..nó thuộc về anh..
- Em biết anh đến với em nhưng sao lại đến đúng vào đêm tân hôn của anh thế?!
- Vì anh muốn có đêm tân hôn với em...Baek Hyun à ~~
...End...
.
*Đáng lẽ là có H đó mấy bác! Cơ mà em nó cut rồi hehehe :)))) Suy ra cảnh H theo cách của bạn nha. :)))) *❤❤❤❤❤❤*
À mà, do là máy hư,nên type bằng đt cùi mén, có sai sót gì m.n bỏ qua nha. :((( sắp tới mình sẽ ra bộ mới ( bật mí luôn là ngựơc dữ dội luôn nha. :))))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro