Chương 1: Ra đi

Chương 1: Ra đi

Hoàng cung

Thư viện

Tea ngồi trong thư viện nhìn vào tất cả những quyển sách. Thư viện thật sự là đẹp vì có rất nhiều quyển sách và những cuộn giấy. Thư viện có những chiếc ghế và vài bàn ghế. Đã ba tháng sau lễ cưới giữa cô và pharaong rồi. Cô mặc bộ đầm màu trắng sáng và dây chuyền bằng vàng với con mắt trên đó. Thư viện trống vắng trong ngày. À, thư viện đã thật sự đóng cửa rồi nhưng từ khi Tea là hoàng hậu Ai cập thì cô có thể đến bất cứ khi nào cô thích.

Tôi luôn luôn nghĩ là có những cuộn giấy vào thời đại này chứ không bao giờ nghĩ là sẽ có những quyển sách. Trời, tôi ước là mình có thể kể cho Yugi và người khác- Cô cảm thấy một cú đá nhẹ trong bụng mình. Tea chạm vào bụng và có một cú đá khác.

Wow, đứa bé này mạnh như cha của nó vậy. Tea nghĩ.


Hình phụ vào ^^

Cô ngồi trở lại ghế và nhắm mắt.

Tôi vui mừng là Atem đã trao lại trí nhớ cho mình nhưng tôi thật sự muốn về nhà. Tea nghĩ.

Cô đứng lên từ ghế ngồi và định bước ra khỏi thư viện khi cô phát hiện một quyển sách lớn có vẻ như phát sáng khi cô bước qua quyển sách đọc. Tea tóm lấy quyển sách trong tay và bước trở lại nơi mà cô đã ngồi. Cô nhìn bìa sách và há hốc miệng.

Kì lạ...tôi chưa bao giờ thấy quyển sách mà không có tựa đề...hay tác giả. Tea nghĩ.

Cô lật quyển sách hết trang này sang trang khác để tìm kiếm tựa đề và tác giả nhưng không thấy.

Chính điện

Atem ngồi vào ghế ngai vàng lắng nghe những báo cáo về kinh thành của anh. Anh nhìn những pháp sư và mỉm cười nghe thấy rằng kinh thành an toàn và tất cả những mối đe dọa đã được hủy bỏ phải cám ơn về việc có được trí nhớ và ý nghĩ của Tea bên trong anh.

Ta vừa nghe Isis nói rằng ta sắp có đứa con sinh đôi. Ta rất vui vì Vòng cổ Ngàn năm có thể cho cô ấy nhìn thấy tương lai. Ta không thể chờ đợi để được ôm chúng vào lòng rồi.

Atem nhìn quanh Mana và cau mày khi anh nhìn thấy nụ cười lớn trên gương mặt cô.

Ta bắt đầu tự hỏi nếu đó là sai lầm khi bảo cho cô ấy biết về đứa con sinh đôi không. Ta đã dặn cô ấy không nói với Tea về việc có đứa con sinh đôi rồi nhưng có thể là cô ấy không bao giờ giữ bí mật cho dù mạng sống cô ấy có phụ thuộc vào nó đi chăng nữa.

Mana là người duy nhất ngoài Isis biết về việc đó.

Anh quay lại tập trung vào những người báo cáo.

Thư viện

Tea tìm kiếm những cái tên trong sách mà không thấy.

Thật điên khùng là tôi đã tìm kiếm cái tên trong 20 phút mà không thấy. Vì sao mà tôi lại muốn xem qua quyển sách này dù không có vẻ gì quyển sách này có thể giúp gì cho tôi chứ.

Cô đóng quyển sách lại và sắp đi đến chiếc bàn. Cô đứng lên và bắt đầu bước ra khỏi nơi có quyển sách đó cho đến khi cô nghe một tiếng động lớn và cô nhảy ra khỏi nơi có tiếng động. Cô quay xung quanh và nhìn thấy quyển sách mở ra và dừng lại ở một trang ngay khi Tea đến gần nó.

Cái gì vậy? Này, không có gì trong trang này cả. Huh! Gì vậy?

Trở lại

"Wow!" Tea reo lên. Đó là những ngôn từ kì lạ xuất hiện trên trang giấy.

Cô tiếp tục nhìn xuống trang đó và há hốc miệng khi nhiều từ ngữ nữa hiện ra.

Nếu ao ước quay trở về nhà thì bạn phải nghĩ về một nơi đặc biệt đối với bạn.

Cũng thu gom những vật này và thực hiện việc đó vào lúc trăng tròn.

Thần chú này sẽ thực hiện một lần trong một thoán.g

Bạn có thể sẽ hối hận nếu không thực hiện.

Này, trông nó giống câu thần chú thật. Đó có phải là câu thần chú sẽ giúp tôi trở về chốn cũ không? Nó chắc là vậy. Tôi không thuộc về nơi này.

Tea nhìn xuống trang sách và nhìn thấy thứ cô cần.

Nhiều từ ngữ hiện ra khi cô bắt đầu đọc.

Bạn nên thấy 7 món bảo vật bằng vàng.

Đừng quên một miếng nhỏ bằng bạc.

Để việc này có hiệu nghiệm thì bạn phải ở bên ngoài trong suốt đêm trăng tròn với những món bảo vật trong vòng tròn và nghĩ về nơi đặc biệt để nó có hiệu nghiệm.

Tea nhìn lên quyển sách như thể cô đã tỉnh dậy từ giấc mơ.

Đó chắc là thần chú sẽ đưa tôi trở về thời gian của mình. Cô đóng quyển sách lại và nhặt nó lên.

Và nếu đúng thì chắc tối nay là đêm trăng tròn. Vì vậy tối nay sẽ là thời gian hoàn hảo để rời đi nhưng tôi sẽ tìm 7 bảo vật bằng vàng ở đâu- Tôi biết nơi rồi. Cô bước ra khỏi thư viện với quyển sách trong tay.

Bên ngoài

Cô bước ra ngoài hoàng cung. Cô mang bao tải sau lưng. Xin tha lỗi cho tôi vì việc này nhé Atem.

Cô đứng ngoài ban công vì sợ rằng những món bảo vật có thể sẽ rơi vào tay người khác. Cô lấy từng món ra.

Tôi hi vọng họ sẽ không nổi điên khi tôi lấy những món bảo vật và Atem sẽ không thích việc tôi sẽ trở về từ mối quan hệ của chúng ta rồi. Tea nghĩ.

Cô đặt những bảo vật xung quanh cô.

Hồi tưởng

Tea đã kiêu đầu bếp trưởng nghỉ ngơi một ngày. Cô đã nấu bữa ăn với món súp đặc biệt. Cô dùng nhiều lại nước sốt cho gia vị và đổ chất lỏng vào trong món canh. Cô bưng khay thức ăn và tự hào vì là người hầu bàn đang cân bằng hai khay thức ăn trong cả hai bàn tay. Cô đi vào phòng nơi chồng cô, những chủ nhân của những món bảo vật, Mana và Simon đang bàn về việc lập hòa bình với những vương quốc khác.

"Thần nghĩ chúng ta nên cho những vương quốc thấy rằng tất cả những gì chúng ta cần là hòa bình."

"Vâng, nhưng vương quốc này đã nhìn thấy chúng ta sử dụng quái vật trong đất nước này." Simon nói.

"Nhưng chỉ để bảo vệ vương quốc của chúng ta khỏi bị xâm hại thôi mà." Seth nói.

"Đúng, nhưng họ không biết vậy đâu." Simon nói.

Mọi người gật đầu đồng ý. Mana nhìn lên, há hốc mồm.

"Tea!" Mana la lớn.

Mọi người nhìn lên, há hốc miệng. Simon nhảy lên và chồm lấy khay.

"Tea, cô không nên bưng khay đặc biệt là cô đang mang thai chứ." Simon nói.

Tea mỉm cười với ngưới cố vấn. "Tôi khỏe mà." Tea nói.

"Hắn nói đúng đấy. Cô đang có trong bụng người thừa kế tương lai của vương quốc và bản thân cô không được làm việc quá sức." Seth nói.

"Chỉ có hai tháng thôi mà và tôi vẫn khỏe." Tea nói.

Tea rời khỏi phòng, để lại bữa ăn cho họ.

Hết hồi tưởng

"Họ không nên thức dậy vào buổi sáng." Tea tự nhủ. Tôi sẽ trở lại nơi thuộc về mình. Vì sao mà tôi lại cảm thấy sợ hãi khi làm việc này chứ.

Cô lấy quyển sách và lấy sợi dây chuyền từ dưới áo đầm ra. Atem, thiếp thật sự xin lỗi. Thiếp hi vọng rằng tất cả mọi người đừng nhớ đến thiếp nữa. Có lẽ mọi người sẽ vậy chứ.

Cô nhìn lên thấy mặt trăng và nghĩ về nơi đặc biệt đối với cô và tan biến, để lại quyển sách và những bảo vật bằng vàng trên sàn.

Hoàng cung

Atem, những pháp sư của anh, Simon và Mana tỉnh dậy từ giấc ngủ say. "Này, có gì xảy ra vậy? Vì sao chúng ta ngủ vậy?" Mahad hỏi.

"Tôi không biết. Khi tôi ăn hai muỗng canh thì nó đã khiến tôi như vậy." Mana nói.

"Um...có ai để ý thấy rằng những bảo vật của chúng ta đã bị mất không? Seth hỏi.

Mọi người nhìn xung quanh bàn và nhìn thấy vương niệm và Vòng cổ với con mắt trên đó.

Tea. Atem đứng lên và chạy vào phòng anh, làm bối rối những pháp sư, quan cố vấn và Mana ở sau.

Nơi có mái vòm

Tea mở mắt ra thấy rằng cô đang ở nơi có mái vòm.

Này tôi trở về và- Tea cảm thấy cú đá trong bụng mình.

Tôi gần như quên rằng mình đang có đứa bé rồi. Tea nghĩ. Cô chạm vào bụng. Cô đụng phải vai chàng trai có mái tóc màu vàng sậm.

"Xin hỏi hôm nay là ngày mấy và năm mấy?"Tea hỏi.

Có chuyện gì với cô? Cô bị lạc hay gì đó sao? Mọi người đều biết về nó mà- Chàng trai quay mặt lại là Joey.

"Tea!" Joey la lớn.

"Joey!" Tea la lớn.

Joey và Tea ôm nhau.

"Tea, mọi người đều nghĩ rằng cô chết rồi." Joey nói.

Anh thả Tea ra khỏi cái ôm.

"Có chuyện gì xảy ra với cô?" Joey hỏi.

"Đó là 1 câu chuyện dài." Tea nói. "À. Tôi sẽ gọi Yugi và Tristan." Jou nói.

Joey và Tea bước ra khỏi nơi có mái vòm.  


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro