Chương 2: Rời đi

Chương 2: Rời đi

Cửa hàng trò chơi

Tea, Yugi, Joey, ông Mouto và Tristan ngồi ở cửa hàng trò chơi. Tea vừa mới giải thích xong cho cả nhóm về việc đã xảy ra cho cô trong lăng mộ cùng với những trãi nghiệm của cô với Ateam và những pháp sư ngoại trừ cách giải quyết mà cô thực hiện với Atem. Yugi, Joey, ông Motou và Tristan đều há miệng rộng ra. Cô cũng bảo với họ về việc trốn thoát của mình và hoàn thành. Có sự im lặng trong căn phòng dường như là cả tiếng đối với Tea.

"Tea." Yugi nói.

"Vậy cháu đang mang thai đứa con của Atem." Ông Mouto nói.

Tea lắc đầu. Căn phòng trở lại im ắng.

'Xin hãy nói gì đó đi. Xin.' Tea nghĩ.

Ai Cập cổ đại

Buổi sáng

"Ta không thể tin là Tea đã bỏ trốn." Seth nói.

"Ừ, và cô ấy sẽ bị trừng phạt. Cô ấy đã hứa là sẽ không rời đi rồi. Cuộc thỏa thuận đã bị phá vỡ." Atem nói.

"Ngài không thể đi theo cô ấy à?" Mana hỏi.

"Ta ước là ta có thể nhưng Mahad và Simon nói rằng bùa chú mà cô ấy vừa dùng vào thì ta vẫn chưa thể đi đến được. Ta sợ là ta không thể đi cho đến khi 7 năm trôi qua. " Atem nói. Anh đập nắm tay vào sàn nhà. Đầu anh cúi xuống. Những giọt nước mắt ra khỏi đôi mắt của anh.

"Ta sẽ không thể nhìn thấy những đứa con của ta sinh ra và ta sẽ nhớ ngày mà chúng sinh ra." Atem nói.

"Đừng lo. Những năm đó sẽ trôi qua nhanh chóng và thần và Mahad sẽ đi với ngài khi mà chúng thần là người bảo vệ ngài mà." Mana, Isis đi lên bên cạnh Atem và đặt bàn tay của mình vào anh. "Pharaong, đừng lo. Những năm này sẽ khó khăn cho cô ấy và cô ấy sẽ phải vượt qua việc này." Isis nói.

Hiện đại

Cửa hàng trò chơi

"Vậy thì bạn đã trốn thoát và cô có thai." Tristan nói.

Tea gật đầu "Ôi chao, tôi không bao giờ nghĩ rằng Atem có cảm giác mãnh liệt đó với bạn đấy." Yugi nhận xét.

"Ông không bao giờ nghĩ rằng ai đó có thể đi vào quá khứ như vậy." Ông Mouto nói.

"Đã ba tháng kể từ khi chúng tôi gặp bạn rồi." Joey nói. "Vâng và tôi nhớ các bạn." Tea nói.

"Chúng tôi đã bảo với cha mẹ bạn là bạn đã chết rồi." Tristan nói. "Có lẽ tốt hơn hết là họ đừng biết tôi còn sống. » Tea nói. Cô cúi đầu xuống.

"Cái gì ? Tại sao?" Joey hỏi.

Joey, tôi sẽ giải thích thế nào với họ về nơi tôi đã ở chứ? Họ sẽ không tin lời nào tôi nói và cha mẹ sẽ ném tôi ra khỏi nhà nếu họ biết tôi có thai đấy." Tea nói.

"Thế bạn sẽ làm gì vì trường học của chúng ta sẽ không cho bạn vào nếu họ biết bạn có thai." Tristan nói.

Tea đứng dậy từ sàn nhà. "Tôi sẽ rời đi đến đất nước khác." Tea nòi.

"Đất nước nào?" Joey hỏi.

"Bạn có nhớ khi bạn và Yugi nhìn thấy tôi làm việc ở Burger World không?" Tea hỏi.

Joey và Yugi gật đầu.

"Đợi đã. Bạn đang nói là bạn sẽ đi Mỹ sao?" Yugi hỏi.

Tea gật đầu.

"Nhưng Tea, bạn không có đủ tiền để." Joey nói.

"Đợi đã, tôi biết ai có thể giúp rồi." Tristan lên tiếng.

Tristan thò vào trong túi và kéo chiếc điện thoại ra.

« Ai vậy ? »Tea hỏi.

"Duke." Tristan trả lời.

Sáng thứ ba

Sân bay Domino

Tea và Duke mang hành lí trong tay khi họ bước đến sân bay. Joey, Tristan, Yugi và ông Mouto bước đến sân bay. "

"Tôi xin lỗi vì tôi không thể ở lâu hơn nữa." Tea nói.

"Được rồi, chúng tôi sẽ viết thư cho bạn mỗi ngày." Yugi nói.

"Cám ơn và tôi cũng sẽ viết thư cho tất cả mọi người nữa." Tea đáp lời.

Ông Motou vuốt cằm. Ta tự hỏi là nếu Tea có thể dùng bùa chú để trở về lần này thì có một cơ hội là Pharaong có thể đến đây chứ. Ông Motou nghĩ.

"Tea, có cơ hội rằng Pharaong có thể đi theo cháu không?" Ông Motou hỏi.

Tea lắc đầu. "Cháu nghi ngờ về việc đó." Tea trả lời. "Bên cạnh đó cháu chắc rằng Pharaong đã quên cháu rồi."

Yugi mỉm cười với Tea và ôm cô như cả nhóm đã làm. '

Tôi không chắc rằng Pharaong sẽ quên Tea dễ dàng vậy đâu.' Yugi nghĩ.

Anh vẫy tay tạm biệt Tea như cả nhóm làm. Yugi, Joey, Tristan và ông Mouto bước ra khỏi sân bay để nhìn thấy bạn của họ lần nữa.

"Này, các bạn. Các bạn có nghĩ rằng Pharaong sẽ thật sự quên Tea chứ?" Tristan hỏi.

"Tôi nghi ngờ việc đó. Sẽ không ngạc nhiền đối với tôi nếu Atem tìm ra bùa chú và đưa ngài ấy về thời hiện đại." Yugi nói. Joey và Tristan há hốc miệng.

"Ngài ấy có thể làm vậy sao?" Joey hỏi.

"Sẽ không ngạc nhiên đối với tôi nếu ngài ấy tìm ra cách đâu." Yugi nói.

Sân bay

"Cám ơn vì sự giúp đỡ của anh, Duke." Tea nói.

"Tôi nghe tin tức từ Tristan là cô đã chết do vậy nên tôi đã buồn rầu." Duke nói.

"Ôi chao, cả hai đã thật sự gần gũi rồi. Thế cả hai không đấu nhau giành Serenity sao?" Tea hỏi.

"Cô đang giỡn hả? Chúng tôi đã trở nên gần gũi hơn nhưng chúng tôi vẫn còn đấu nhau giành Serenity." Duke đáp lời. Tea chỉ cười lớn.

"À, tôi nghĩ là những thứ mới vừa thay đổi." Tea nói.

Duke gật đầu. Gia đình Ishtars biết cô còn sống không vì họ cảm thấy tồi tệ về toàn bộ sự việc sụp lăng mộ chứ?" Duke hỏi.

"Duke, tôi muốn dòng họ Ishtars không biết chuyện này. À cả cùng với Kaiba và Pegasus nữa đấy nhé." Tea nói.

"Vì sao?" Duke hỏi.

"Ừ, họ trung thành với ngài ấy và cho dù Kaiba và Pegasus sẽ không biểu lộ lòng trung thành thì tôi nghĩ rằng họ sẽ nói cho mọi người biết tôi đang ở đâu." Tea nói.

"Tôi nghĩ rằng nó có nghĩa là một bí mật sẽ không bị tiết lộ." Duke nói.

Bảy năm sau

New York

Người phụ nữ có mái tóc nâu chỉ vừa tới vai vẫn còn trông như một cô gái ở độ tuổi đương xuân gọi những đứa con xuống.

"Nila và Atem, đến giờ đi học rồi." Người phụ nữ la lên.

"Được rồi, chúng con đã xuống rồi." Hai đứa trẻ đáp. Nila có 3 màu tóc vượt qua vai của nó và đôi mắt màu xanh. Atem có ba màu tóc với dấu vết của màu nâu trong đó và đôi mắt tím nghiêm nghị.

"Thôi nào các con, đó là ngày cuối cùng của trường học và các con không muốn bỏ lỡ nó, phải không ?" Người phụ nữ nói. Cô nắm chìa khóa xe và bằng lái xe có tên Tea Garder. Những đứa trẻ lắc đầu. Cả ba người hướng ra phía cửa.

Ai Cập

Ánh sáng chói lọi hiện ra và ba hình dáng xuất hiện ra khỏi nơi nào đó. Mảnh đất có nhiều cát và ba hình dáng đó đứng cách dân cư 2 dặm.

"Ta đang đến, Tea à và ta sẽ không bỏ đi mà không có gia đình của mình." Atem gần như tự nói với chính mình.

Anh ít thay đổi ngoại trừ bộ đồ. Anh mặc áo khoác màu xanh và quần jean và áo sơ mi màu đen. Anh trở nên cao hơn một chút. Mana đứng bên cạnh anh. Mái tóc của cô chỉ là thứ duy nhất thay đổi và cô mặc áo đầm dài màu trắng. Mahad không thay đổi gì cả. Bộ đồ của anh thì có thay đổi. Anh mặc áo khoác màu nâu và quần jean màu xanh và áo sơ mi màu nâu.

"Chúng ta nên đi chứ?" Mana hỏi.

"Ta muốn đi và tóm lấy Tea ngay lập tức nhưng ta sẽ cần sự giúp đỡ. Từ trong trí nhớ của Tea thì hãy đi thăm viếng dòng họ Ishtars nhé. Họ chắc là không ở quá xa đâu." Atem nói.

Anh hướng về phía lăng mộ cùng với Mahad và Mana ở phía sau anh.  


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro