Chương 5: Không có sự lựa chọn

Chương 5: Không có sự lựa chọn

Trưa thứ sáu

Thành phố Domino

Máy bay phản lực đáp xuống trong thành phố Domino gần tập đoàn Kaiba. Atem, Mana, Mahad, Mokub và Kaiba ra khỏi máy bay. Kaiba kêu xe limo đưa họ đến cửa hàng trò chơi. Chưa đầy 20 phút thì Xe limo đến. 5 người vào xe. Kaiba bắt chéo tay trong khi Mana và Mokuba đang trò chuyện vui vẻ với nhau. Atem bắt chéo tay trong khi Kaiba nhìn ra cửa sổ. Mahad dõi một con mắt vào Kaiba và 1 con mắt kia vào Atem.

'Ta đang đến, Tea. Ta đang đến.' Atem nghĩ.

Sáng thứ bảy

Thành phố New York

Tea bước xung quanh bãi cát của Ai Cập. Bầu trời tối hơn bao giờ hết. Cô nhìn xung quanh và thấy tòa lâu đài.

"Làm sao mà tôi đến nơi này chứ?" Cô nói.

Cô nhìn xung quanh và thở hổn hển. "Atem!" Tea kêu lên. Lưng của nó quay về phía cô. Cô chạy lên về phía con trai mình. Tea níu nó và ôm nó.

"Atem, em gái của con, Nila đâu?" Tea hỏi.

"Con gái chúng ta nên ở trong hoàng cung, Tea." Atem nói. Tea há hốc miệng và buông Atem ra. Người đàn ông phía trước cô là chồng cô. Atem mỉm cười với cô và đặt bàn tay lên vai cô. Tea bắt đầu kháng cự khỏi cái nắm của Atem vào cô. Atem buông Tea ra. Tea ngã vào cát. Cô dậy và thấy hai đứa trẻ đang ở bên Atem.

"Atem, Nila. Lại đây." Tea yêu cầu.

Atem và Nila nhìn lên Tea. "Mẹ. sao mẹ không nói cho chúng con biết về cha chúng con?" Nila hỏi.

"Chúng con muốn ở bên cha." Atem nói.

Cả 3 người di chuyển xa khỏi Tea. Tea bắt đầu chạy về phía họ. Nước mắt đọng lại trong đôi mắt cô. "Đợi đã! Quay trở về đi!" Tea la lớn. Cô ngã xuống mặt đất và cô bắt đầu run rẩy .

"Xin đừng rời bỏ tôi. Tôi sẽ làm mọi việc." Tea nói.

Tea nhìn lên thấy Atem đang ở phía trước cô. Tea cảm thấy ai đó đang níu cô từ phía sau và thấy những vị pháp sư Mahad, người bạn già của cô, Simon và Mana đang đứng xung quanh cô. Những đứa trẻ đang đứng bên cạnh Atem.

"Bạn không nên rời ngài âý, Tea." Yugi nói.

"Cô nên giữ cái kết thúc của cuộc thương lượng này." Simon nói.

"Mẹ không bao giờ nên rời xa cha, thưa mẹ." Nila nói.

"Bây giờ nàng sẽ đối mặt với hình phạt vì đã rời xa ta và đưa con của chúng ta đi." Atem nói.

Đột nhiên có ánh sáng rực rỡ phát ra từ Trò chơi Ngàn năm của Atem. Tea há hốc miệng và quay đầu nhìn thấy tất cả các bảo vật ngàn năm bắt đầu phát sáng. Tea lắc đầu. "Không, Không!"

"Không!" Tea la lên.

Cô thở một cách khó khăn và nhìn vào đồng hồ chỉ 9 giờ sáng. Cô dậy khỏi giường, mặc chiếc áo pj màu xanh óng ánh và chiếc quần tới mắt cá chân. Cô túm lấy dây bạc và quấn nó quanh cơ thể mảnh dẻ của mình. Tea rời khỏi phòng và đến phòng con gái của mình trước, nơi mà cô bé vẫn còn đang ngủ rồi đến phòng Atem. Nơi mà con trai cô đang ngủ với những lá bài quái vật trong tay mình. Những lá bài còn lại nằm trên sàn nhà. Tea bước vào phòng rồi nhặt bộ bài lên và lấy những lá bài trong tay nó đặt lại vào bộ bài. Cô rời khỏi phòng đi vào phòng tắm, mở đèn, đóng cửa phòng và mở nước vào bồn tắm. Nước bắt đầu tuôn ra. Cô xối nước lạnh vào mặt mình gần 15 phút rồi cô nhìn vào gương. Nước đang chảy từ gương mặt cô vào bồn tắm và đi xuống cổ cô. Tea đi vào phòng riêng lấy khăn rồi lau mặt. Cô nhìn lên gương.

Giấc mơ đó lần nữa ư." Cô nói.

Cô lắc đầu. "Kể từ ngày sinh của hai đứa sinh đôi thì tôi đều gặp giấc mơ đó mỗi đêm." Tea nói. 'Tôi không chắc chắn là tất cả có ý nghĩa như vậy.' Tea nghĩ.

Cô mở cửa và tắt đèn, ra khỏi phòng tắm rồi đóng cửa phòng tắm. Cô bước vào nhà bếp. 'À, tôi nên làm bữa ăn sáng trước khi bọn trẻ thức dậy đã.' Tea nghĩ.

Trưa thứ sáu

Thành phố Domino

Chiếc xe limo đến phía trước cửa hàng trò chơi. Atem, Mahad, Mana, Kaiba và Mokuba rời khỏi xe limo. Atem đặt bàn tay vào trong túi áo.

"Ta sẽ đi vào một mình." Atem nói.

"Ngài chắc chắn chứ?" Mahad hỏi.

"Ừ. Không có gì lo lắng cả. Việc này không mất thời gian lâu đâu." Atem đáp.

Anh mở cửa cửa hàng trò chơi và vào trong.

"Chào mừng đến cửa hàng trò chơi." Một giọng nói vui vẻ từ phía sau quầy hàng,

Atem nhìn thấy chàng trai phía sau quầy hang có cùng màu tóc với nhau nhưng lùn hơn anh.

'Ôi chao, từ trong trí nhớ của Tea thì chúng tôi trông như là giống nhau. Chưa bao giờ chúng tôi nghĩ là giống nhau nhiều như thế.' Atem nghĩ. (Chú thích: có lẽ Atem đã không còn nhớ chuyện trước đó nữa mà chỉ nhớ qua trí nhớ của Tea ở phần 1)

"Chào Yugi." Atem nói.

Mắt Yugi mở ra và há hốc miệng. Yugi đi quanh quầy hàng và chạm vào Atem.

"A...At...Atem." Yugi nói, dịu mắt. "Chắc là tôi đang mơ nhưng tôi không mơ." Yugi nói.

Atem đặt bàn tay lên vài Yugi. "Ngươi không nằm mơ và ta cần sự giúp đỡ của ngươi." Atem nói.

Joey, Tristan, Mai, Bakura, ông Mouto, Duke và Serenity đang đi xuống phố.

"Chúng tôi vui là ông đã trở về thưa ông Mouto." Serenity nói.

"Vâng, cám ơn vì đã đón ông ở sân bay. Ông muốn làm nó ngạc nhiên." Ông Mouto nói.

"Không có chi." Joey đáp.

"Yugi đã làm tốt công việc trông coi cửa hàng mà." Serenty nói.

"Anh ấy gần như tự nhiên trong việc buôn bán và cũng dạy chơi bài quái vật sơ sơ nữa." Mai nói.

"Này, nhìn xem có một chiếc limo ở phía trước cửa hàng kìa." Tristan nói. Anh chỉ vào xe limo.

Miệng của mọi người mở rộng.

"Các người nghĩ là ai có xe limo như thế?" Tristan hỏi.

"Kaiba." Joey đáp.

Cả nhóm nhìn lên thấy Kaiba, Mokuba và hai hình dáng khác.

"Đó là Kaiba và Mokuba. Này các bạn không nghĩ là hắn sẽ tạo phiền phức chứ?" Tristan hỏi.

"Ông không biết nhưng hãy đi từ cổng phía sau vào cửa hàng he." Ông Mouto nói.

Ông bước phía sau cửa hàng và mọi người theo sau ông. Ông Mouto lấy chìa khóa ra. Ông mở khóa cánh cửa và mở cửa để mọi người bước vào.

Yugi chỉ nhìn Atem.

"Tôi đã nghĩ rằng anh đã an nghỉ Atem và anh có ý gì về việc anh cần sự giúp đỡ của tôi chứ? Anh có muốn giúp đỡ về việc an nghỉ không?" Yugi hỏi.

Atem lắc đầu. "Không. Ta không phải là linh hồn nếu đó là điều mà ngươi nghĩ. Ta đến từ nơi mà ngươi xem như là quá khứ hoặc rõ hơn là Ai Cập cổ đại." Atem nói.

"Cái gì! Quá khứ ư!" Tristan la lên. Miệng mọi người mở rộng. Mahad và Mana ùa vào. Kaiba và Mokuba theo sau 1 cách bình tĩnh hơn.

"Các ngươi đã nghe mọi thứ ư?" Atem hỏi.

"Mọi lời nói đây, bạn thân ạ." Bakura đáp.

"Anh cần tôi giúp về việc gì?" Yugi hoi3.

"Vợ ta, Tea. Ta đang tìm cô ấy." Atem đáp.

Mọi người há hốc miệng với cái tên.

Sáng thứ bảy

Thành phố New York

Tea đặt 3 cái bánh xếp vào dĩa. Atem đi lên và lấy 1 cái dĩa từ Tea và mỉm cười. Atem vào bàn và cùng gia nhập với em gái mình. Tea quay lưng lại để làm thêm bánh xếp. Cô hơi cau mày.

'Tôi không thể tin là mình vừa nằm mơ thấy anh ấy lần nữa. Bạn biết đấy có lẽ là tôi nên bắt đầu hẹn hò và có lẽ là tôi có thể dừng việc nằm mơ thấy anh ấy. Tôi đã cắt đứt bạn bè vì sợ là họ nói bất cứ thứ gì về cha của chúng nó và Yugi nhìn quá giống Atem.' Tea nghĩ.

Tea nhìn xuống 1 hóa đơn.

'Tôi ghét điều này. Thậm chí là công việc của tôi không thể 1 lần trả hết tiền cho những hóa đơn này. Tôi phải tìm một công việc thứ hai nhưng tôi cũng cần một ai đó trông nom Atem và Nila và tôi không thể có đủ tiền để làm việc đó.' Tea nghĩ.

Cô đặt bánh xếp vào dĩa và làm một cái khác.

'Nên có một nơi có thể trông nom những đứa trẻ với giá rẻ. Sau bữa ăn sáng thì tôi sẽ gọi điện vòng vòng xem sao.' Tea nghĩ.

Buổi trưa

Thành phố Domino

"Thế anh đang tìm Tea, vợ anh." Mai nói.

"Ừ. Cô ấy đã mang những đứa con của ta đi và ta cũng đang tìm chúng nữa." Atem nói.

"Anh không cần tự mình giải thích đâu vì Tea đã kể toàn bộ câu chuyện cho chúng tôi và tôi nghĩ chuyện đó thật tồi tệ cho việc mà anh đã làm." Tristan nói.

"Hở" Atem lên tiếng.

"Ờ, Atem. Tôi đã nghĩ là anh tử tế hơn việc đó mà." Yugi nói.

"Bây giờ thì xem lại đã. Cô ấy làm một cuộc thỏa thuận với ta về việc ở bên ta khi chúng tôi đấu bài." Atem nói.

Yugi, Joey, ông Mouto, Tristan và Duke há hốc miệng. "Cháu ấy chưa bao giờ nói gì về bất cứ cuộc thỏa thuận nào." Ông Mouto nói.

"Các người đã thấy cô ấy sao?" Atem hỏi.

"Ừ và cô ấy kể mọi thứ cho chúng tôi nhưng hông kể về cuộc thỏa thuận nào." Yugi trả lời.

"Các người biết cô ấy đang ở đâu không?" Mahad hỏi.

Cả nhóm lắc đầu.

"Chúng tôi mất liên lạc với Tea nhiều tháng sau khi những đứa con sinh đôi ra đời."Duke nói.

"Vì sao ao chúng tôi phải nói cho anh biết sau sự việc mà anh đã làm với cô ấy chứ?" Tristan hỏi.

"Bởi vì ta đã cứu tất cả các người hoặc ít nhất thì linh hồn ta đã làm thế. Và ta thật sự muốn nhìn thấy những đứa con của ta. Các người sẽ không tìm kiếm người mà các người yêu thương sao?" Atem đáp.

"Anh ta có lí đấy." Joey nói.

"À, dù gì thì cũng không thành vấn đề." Duke nói.

"Sao anh nói vậy?" Mana hỏi.

"Như tôi đã nói trước đó là chúng tôi đã mất liên lạc với Tea rồi." Duke đáp.

"Lần cuối cùng anh gặp cô ấy là ở đâu?" Mokuba hỏi.

"À, cô ấy và tôi đi đến New York. Và tôi đưa cho cổ một nơi để ở nhưng tôi đã mất liên lạc với cổ." Duke nói.

"Cô ấy không để lại thư từ về nơi mà cô ấy đã đi." Yugi. Kaiba nói, bước lên phía nhóm.

"Sẽ không là vấn đề. Ta có thể đi tìm cô ấy." Kaiba nói.

"Bằng cách nào?" Duke hỏi.

"Hãy chỉ nói là tôi biết nhiều người." Kaiba đáp.

'Sao Kaiba chịu giúp đỡ chứ?' Yugi nghĩ.

"À, chúng ta phải rời đến Mỹ." Kaiba nói.

Kaiba, Mokuba, Mana, Atem và Mahad sắp đi ra.

"Đợi đã, gã nhà giàu đang rời đi kìa." Joey nói.

"Các ngươi biết không, đồ đần. Ta không có chỗ cho các ngươi trên máy bay phản lực đâu." Kaiba nói.

"Kaiba, anh sẽ phải để chúng tôi đi vì chúng tôi cũng nhớ Tea nữa và nếu như theo tôi biết ngay sau khi cô ấy thâý các người thì có lẽ là cô ấy sẽ chạy trốn." Yugi nói.

"Tốt, tất cả các người có thể đi thậm chí là con chó bị thua cũng có thể." Kaiba cười tự mãn nói.

Tất nhiên Joey nổi điên như đã từng làm vậy và việc đó khiến Duke, Tristan và Bakura giữ anh lại khỏi việc túm lấy Kaiba.

Trưa thứ bảy

Tea và những đứa trẻ của cô đang ở trong phòng khách. Tea quan sát những đứa trẻ đang chơi đấu bài quái vật với nhau. 'Tốt hơn là tôi nên nói cho chúng nghe. Bây giờ hoặc là không bao giờ.' Tea nghĩ.

"Nila, Atem." Tea gọi.

Atem và Nila quay về phía Tea.

Đây này. Tôi biết là chúng không vui về điều này mà.' Tea nghĩ.

"Có chuyện gì vậy, thưa mẹ?" Atem hỏi.

"Mẹ sắp làm hai công việc thay vì là một công việc. Điều đó có nghĩa là mẹ sẽ không có nhiều thời gian với hai con." Tea nói.

"Cái gì!" Atem và Nila nói.

"Nhưng thưa mẹ. Mẹ gần như không ở bên con nhiều mà." Atem nói.

"Mẹ biết nhưng chúng ta cần tiền để trả hết những hóa đơn và mẹ sẽ gọi người trông trẻ." Tea nói.

"Cái gì! Con phản đối việc này." Atem nói, đập nắm tay lên bàn.

"Nghe này. Đó là cách duy nhất và mẹ không thể để hai con ở nhà một mình quá lâu. Sau tất cả thì thật nguy hiểm khi ở nhà một mình vào buổi tối." Tea thuyết phục.

"Vậy mẹ nghĩ rằng để một người lạ trông nom chúng con là an toàn hé!" Atem la lên. Tea đứng dậy.

"Nghe này Atem. Đó là cách duy nhất và sao con dám lên giọng với mẹ hả!" Tea la lớn.

"Thưa mẹ, việc này quá là không công bằng." Nila nói.

"Nghe này. Mẹ xin lỗi nhưng chúng ta cần tiền và mẹ hứa là sẽ thu xếp ổn thỏa cho các con." Tea nói.

"Khi nào mẹ tìm người trông nom?" Atem hỏi, bắt chéo tay.

"Mẹ sẽ gọi người trông trẻ vào trưa mai. Mẹ sẽ để người trông nom chăm sóc hai con trong khi mẹ làm công việc đầu tiên vào thứ hai." Tea nói.

"Thưa mẹ, mẹ định tìm công việc thứ hai vào lúc nào?" Nila hỏi.

"Mẹ không biết nhưng việc đó sẽ mất một thời gian để tìm việc." Tea trả lời.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro