CHAPTER 07 - HỘI NGỘ BẤT NGỜ

Sáng đầu tuần, trời trong xanh, không khí mát mẻ, Ngụy Châu đang ngồi một mình trong một quán cafe khá vắng vẻ, cậu đang tập trung vào chiếc điện thoại của mình nếu chú ý kỹ thì sẽ thấy cậu đang lướt weibo của Cảnh Du, thỉnh thoảng cậu lại cười một mình khi trông thấy một tấm hình rất đáng yêu của Cảnh Du được đăng trên weibo. Do mải mê nghiên cứu về Cảnh Du, nên cậu không để ý từ bên ngoài có một chàng trai đang đi thẳng về phía của cậu, chàng trai đó là Trần Ổn, vì hiện giờ cậu là một trong những diễn viên đang được yêu thích nên Ngụy Châu đã cẩn thận chọn một quán cafe vắng vẻ để gặp mặt người bạn của mình.

"À, cậu đến rồi đó hả?" - Ngụy Châu ngước lên nhìn Trần Ổn một cái rồi lại cắm mặt vào chiếc điện thoại của mình

"Cậu đang xem gì mà chăm chú vậy, bạn thân của mình đến cũng không thèm để ý"

"Nè.... chúng ta đã học chung với nhau hơn 10 năm đấy, cậu thì có gì mà tớ không rõ, bày đặt dòm ngó nữa chứ" - Ngụy Châu phá lên cười

"Này này.... Cậu có biết bây giờ tớ là ngôi sao đang rất được yêu thích hay không, được ngồi uống cafe chung với tớ là một vinh hạnh của cậu đấy, có hiểu không hả?"

"Dù cậu có là ngôi sao lớn thì cậu vẫn là Tiểu Ổn mít ướt của ngày xưa mà thôi"

"Yah.... không được nhắc đến chuyện đó nữa nghe chưa, bạn bè lâu ngày gặp nhau mà cậu là đối xử với tớ như vậy đó hả?"

"Nói đùa tí thôi. Lần này sao cậu về Trung Quốc vậy, sắp có phim gì để đóng nữa hả?"

"Tớ về để tham gia lễ trao giải Kim Bách và sẽ tham gia một bộ phim dài tập ở đây, có lẽ kỳ này về tớ sẽ ở lại Trung Quốc khoảng nửa năm đấy"

"Có vẻ sắp tới sẽ bận rộn đấy, mừng là cậu còn dành được chút thời gian để đến đây gặp tớ"

"Chúng ta là bạn bè thân thiết mà, dĩ nhiên là phải gặp cậu chứ"

"Ừ, mừng lần hai vì cậu vẫn nhớ đến người bạn này haha" - Ngụy Châu phá lên cười

"Thằng nhóc con này, ngưng mỉa mai nghe chưa... à mà cuộc sống ở đây thế nào, kể cho tớ nghe xem"

"Nói chung thì ba tớ rất thương tớ, trường học cũng rất tốt chỉ là.... người con trai nuôi của ba tớ lại không thích tớ, chỉ là một chút hiểu lầm nho nhỏ thôi mà cậu ấy mỗi lần gặp tớ là khó chịu, lại không thích ở gần tớ, ở nhà thì có đụng mặt nhau cũng chả nói chuyện với nhau được câu nào cả"

"Xem ra vụ này căng à nha!!!! Thôi mà không sao đâu, chắc chắn mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa thôi, cậu đừng buồn nhé, đã có Tiểu Ổn ở đây thì không có gì phải sợ" - Trần Ổn hất mặt

"Okie okie.... cám ơn cậu nhiều!!!"

Cả hai trò chuyện được một lúc thì Phong Tùng từ phía ngoài đi vào, ban đầu anh không để ý lắm nhưng chỉ vài giây sau, Phong Tùng đã nhanh chóng nhận ra Ngụy Châu cũng đang có mặt trong quán và người đang ngồi trò chuyện cùng cậu ta là.... ngôi sao đang nổi Trần Ổn. Phong Tùng nhận ly cafe xong, liền nhanh chân chạy lại phía của Ngụy Châu và Trần Ổn đang ngồi

"Châu Châu, cậu cũng ở đây nữa hả?"

"Ừ, cậu đi mua cafe hả Phong Tùng, tôi đang trò chuyện với người bạn thân của mình ở bên Mỹ" - Ngụy Châu quay sang nói với Trần Ổn - "Đây là Lâm Phong Tùng, cậu ấy là bạn học của tớ và cũng là bạn thân của người mà nãy giờ tớ nhắc đến"

"Chào cậu, tôi là Lâm Phong Tùng hân hạnh làm quen ngôi sao nổi tiếng" - Phong Tùng chìa tay ra và nở một nụ cười rất..... soái ca

"Chào anh, tôi lên là Trần Ổn, bạn thân của Châu Châu ở Mỹ" - Trần Ổn cũng lịch sự đáp lại lời chào của Phong Tùng

"Hôm nay, cậu không đi chung với Cảnh Du sao?" - Ngụy Châu vừa nói vừa nhìn ra phía cửa.

"À không, hôm nay cậu ấy phải phụ Câu lạc Bộ Đoàn Trường vận động bán vé cho chương trình ca nhạc từ thiện sẽ biểu diễn vào cuối tuần này"

"Wow.... nghe có vẻ thú vị. Ngụy Châu này, hay là bây giờ chúng ta về trường của cậu xem tuyên truyền đi"

"Cậu không sợ mọi người nhận ra cậu à"

"Không sao đâu, tớ sẽ đeo khẩu trang, kính râm chắc không ai nhận ra đâu!!!" - Trần Ổn tự tin

"Ý kiến hay, chúng ta đi thôi nào, tớ có xe ở ngoài đó để tớ đưa cả hai đến trường" - Phong Tùng vừa nói vừa nắm tay Ngụy Châu kéo ra phía cửa, Ngụy Châu không kịp phản ứng đành phải theo Phong Tùng và Trần Ổn đi đến trường.

Lúc này, tại sân trường, Cảnh Du đang cùng với những người bạn của mình ra sức dùng mọi cách để tuyên truyền cho đêm diễn cho chương trình ca nhạc mà họ tổ chức, nhưng có vẻ những sinh viên cùng trường không mấy hứng thú lắm với những gì mà họ đang cố gắng làm. Một lúc sau, Phong Tùng cùng với Ngụy Châu và Trần Ổn đi vào, họ đứng quan sát rất lâu và cảm thấy tình hình không mấy khả quan lắm. Trần Ổn đăm chiêu suy nghĩ được một lúc, cậu liền tháo khẩu trang, kính râm và cởi chiếc nón che nắng ra, Trần Ổn hiên ngang bước đến ngay giữa sân khấu mini tuyên truyền, cậu bước đến chiếc mic và nhanh chóng thực hiện suy nghĩ mà cậu đã sắp xếp từ nãy giờ

"Chào tất cả mọi người! Tôi là Win Chen, tên tiếng Hoa là Trần Ổn, tôi là người đã thể hiện vai Dương Mãnh trong bộ phim truyền hình "Thượng Ẩn", hôm nay tôi có mặt tại đây để cổ vũ tinh thần cho anh bạn mới...." - Trần Ổn khựng một lúc và quay qua hỏi nhỏ Cảnh Du - "Cậu tên gì thế?"

"Tôi tên là Hoàng Cảnh Du" - Cảnh Du vẫn chưa hết bất ngờ vì sự xuất hiện này

"Vâng... người bạn mới Hoàng Cảnh Du của tôi, Trần Ổn tôi hy vọng rằng các bạn sẽ mua vé ủng hộ cho chương trình này và dĩ nhiên tôi cũng sẽ có mặt để giao lưu với tất cả mọi người đã mua vé tham gia chương trình này" - Quả nhiên, cách của Trần Ổn rất hữu hiệu, rất nhiều người đã đến và vây quanh sân khấu tuyên truyền và mua vé ủng hộ - "Nhưng trước khi Trần Ổn tôi giao lưu cùng tất cả mọi người thì tôi xin được mời người bạn thân nhất của tôi, anh Hứa Ngụy Châu sẽ lên đây và biểu diễn tặng cho chúng ta một bài"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro