[ TRUYỆN TRANH ] LAM SÍ
Mí bạn coi rồi sẽ bítNguồn : TUOITHODUDOI.com…
Tên fic: [Fanfic Inuyasha]Ma cà rồng
Tác giả: Arashi
Thể loại: Tình cảm, viễn tưởng, hài hước, máu (nhẹ).
Rating: 16+
Tình trạng: Đang tiến hành
Nhân vật: Các nhân vật trong Inuyasha thuộc về tác giả Rumiko Takahashi và một số nhân vật thuộc về tôi.
Notes: Vì đây là 1 fic nên cứ tưởng tượng thoải mái đi há!! ^^ Có gì quá khác lạ cũng mong bạn đừng thắc mắc nhiều bởi tất cả đều là tưởng tượng và tưởng tượng.
Câu chuyện này vốn đã kết thúc, nhưng bởi vì nó được viết lúc tôi khoảng mười bảy tuổi nên khi đọc lại thì chính tôi cũng thấy xấu hổ bởi cách viết trẻ trâu của mình. Thế nên tôi quyết định chỉnh sửa lại, giữ nguyên tinh thần và nội dung chính. Hy vọng lần chỉnh sửa này sẽ khiến tác phẩm này hoàn chỉnh hơn bởi nó là đứa con tinh thần mà tôi đã dành năm năm để nuôi dưỡng.
Mí bạn coi rồi sẽ bítNguồn : TUOITHODUDOI.com…
~Ta bạo cúc nhà ngươi ta bạo... Cố Doanh Doanh chửi thầm trong đầu không biết bao nhiêu lần.... Mà người chửi không ai khác là mỗ tác giả nào đó đã vứt cô vào câu chuyện cẩu huyết toàn thịt và hết sức nhảm nhí này! Cô sẽ hảo hảo sống tốt mặc cho nữ chính bên nam chính còn cô sẽ làm con sâu gạo hảo hảo sống với những mĩ nam sinh đẹp a~ Nhưng.... Tại sao tất cả các người... sao cứ bám lấy ta vậy???? Biến hết điiiiiii aaaaaaaaa…
Tác giả: Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hán Việt: Con Cua Táo Bạo)Tiếng trung: 请向我告白 Editor:Chương 1 -> chương 36.1: Hạ YếnTiếp: Khắc Lạp LạpHán việt: Thỉnh Hướng Ta Tỏ TìnhThể loại: Trọng sinh, hiện đại, ngọt sủng, HENguồn convert: lacmaitrang - TTVSố chương: 52 chương + 8 ngoại truyện Tiến độ: Không xác địnhBìa: The Sea Team - GaiNhân vật chính: Tô Hàng, Trầm KhêVăn án: Trước khi kết hôn, Trầm Khê biết vị hôn phu của mình đã thầm mến một cô gái khác từ rất lâu.Sau khi ly hôn, cô mới biết được cô gái kia chính là mình.Trước khi kết hôn, Trầm Khê biết cuộc hôn nhân này căn bản không có tình yêu.Sau khi ly hôn, cô mới biết được chồng trước cưới mình vì tình yêu.Trước khi kết hôn, tài sản nhà chồng cũ bạc triệu.Sau khi ly hôn, chồng trước phá sản, mà mình lại có được khoản phụng dưỡng phí kếch xù.Sau đó, Trầm Khê trùng sinh lại vào thời điểm cô mới kết hôn.Trầm Khê liền muốn hỏi một câu, nói một câu thích tôi anh có thể chết sao??====Trích đoạn: Tô Hàng: "Một nửa khác trong tưởng tượng của em là gì?"Trầm Khê: "Hắn còn cao hơn tôi, vì vậy, lúc tôi hôn hắn thì phải nhón chân lên. Còn lúc hắn hôn tôi, sẽ cúi người."Vừa dứt lời, Tô Hàng bỗng nhiên cúi người, hắn liền vội vàng hôn lên đôi môi đỏ thắm mà mình đã mong nhớ bấy lâu nay.Câu anh yêu em anh không thể dễ dàng nói ra, nhưng mỗi tế bào trong thân thể anh đều thuộc về em.Note: Đây là lần đầu tiên mình edit truyện, cho nên có gì sai sót mong các bạn bỏ qua nhé.…
Bên trong căn phòng sang trọng, một cô gái thân thể trần truồng bị treo trên không trung, ngọn roi vô tình từng chập, từng chập rơi vào trên da thịt trắng nõn. Đôi mắt hắn bén nhọn sáng quắc, lời nói lạnh tanh từ môi mỏng phun ra: "Nói, nghiệt chủng trong bụng cô là của ai?" Ninh Tự Thủy suy yếu, không còn chút hơi sức, giọng điệu kiên quyết: "Nghiệt chủng là của anh!" "Nếu không chịu nói, thì cô mang theo nghiệt chủng của mình cùng nhau xuống Địa ngục". Hắn ở bên trong thư phòng thân mật với người khác, cô chân trần bước qua năm thước lửa than ra đi, mới phát hiện ...... từ trước đến giờ, cô không có cách nào, không ngừng yêu thương hắn. Trong bệnh viện, cõi lòng cô đầy mong đợi hắn xuất hiện, cô cho rằng hắn sẽ quan tâm mình, nhưng cô không nghĩ đến, rốt cuộc ......... Đầu ngón tay của hắn xẹt qua da thịt non mềm của đứa trẻ, cười lạnh: "Cô nhìn xem, vóc dáng của nó rất giống cô ............ cũng hèn mọn như nhau". "Đừng . . . . . ." Thân thể nhỏ bé từ trời cao cấp tốc rơi xuống, máu tanh trào ra lạnh lẽo, so với pháo hoa càng lạnh lẽo hơn. Ba năm hôn nhân triền miên hoan ái, nỗ lực hết mình, đổi lấy cũng chỉ là sự trả thù điên cuồng của hắn, tổn thương, đổ vỡ. Lễ đính hôn ngày đó, hắn trả lời phỏng vấn trên TV, tin tức truyền trực tiếp hình ảnh của hắn và cô dâu vô cùng ân ái mà ở trong phòng tắm, nơi nơi đầy máu tươi, cô dùng phương thức đoạn tuyệt ........... dùng máu tươi của mình để rửa sạch, xóa hết ba năm tình cảm. . . . . . Hy Yên giới thiệu vắn tắt văn án, tên sách, nghe nói nội dung cũng không tệ lắm!…
Tên Hán Việt: Trùng sinh chi tái vi hầu môn phụ (重生之再为侯门妇)Tên khác: Sống lại, lần nữa làm con dâu hầu mônTác giả: Tô Tiểu Lương (苏小凉)Độ dài: 123 chương chính văn + 3 phiên ngoạiEdit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬…
Convert: tieuquyen28Link: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=150586Edit: hanghuynh1302Số chương 102 + 2 phiên ngoạiNữ đầu bếp trong nhà bếp của Hoàng hậu chết vì một ly rượu độc, tới khi mở mắt ra, lại trở thành tiểu thư Lục gia thời dân quốc - Lục Nghiên. Vị hôn phu của Lục Nghiên, tư tưởng tiến bộ, khinh thường bị ép duyên cùng nàng. Lục gia có một đại tửu lâu, thời thịnh vượng đã qua, càng ngày càng vắng khách, sắp tới chỉ có thể dẹp tiệm. Nhìn đôi tay mềm mại trắng nõn nhỏ nhắn, mười ngón không dính nước, Lục Nghiên rất đau lòng. Nàng muốn làm thức ăn, chắc chắn sẽ hủy tay.Cũng không phải mọi chuyện không như ý muốn.Nghe nói, vị hôn phu còn có cái Tứ thúc. Tứ thúc so với nàng còn đau lòng đôi tay này hơn..Nhân vật chính: Lục Nghiên, Cố Tứ Gia…
Những câu chuyện ngắn (mặn mặn) được tổng hợp từ nhiều nguồn của Seventeen.Highest ranking: #5 on humor…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…