Chap 121: Con gái!
Seungyoon lập tức tìm người lúc nãy rất chủ động đi chuẩn bị sữa nhưng người đó lại sớm không biết tung tích, bên ngoài lại có rất nhiều tiếng bước chân truyền đến. Bọn họ bị bao vây!
Woo Bin nhìn về phía Eunchan, trầm giọng hỏi, "Sao lại thế này?" Vì sao có nhiều người như vậy? Eunchan muốn làm cái gì?
Eunchan nắm chặt hai tay, di chuyển ánh mắt không nhìn tới anh ta. Thấy bộ dáng Ji Yong đau khổ, ánh mắt lộ ra một tia sảng khoái!
SeungHyun nhìn về phía Mino, Mino lắc đầu. Ji Yong trong lòng trầm xuống, nắm chặt cánh tay SeungHyun, ép nước mắt trở lại, cặp mắt đỏ lên, trên mặt là biểu tình lạnh lẽo dọa người "Hắc Ưng! Một người cũng không để sót! Đánh bom nổ chết bọn chúng cho tôi!"
Nhìn biểu tình khủng bố của cậu, Eunchan rùng mình một cái, đột nhiên phát hiện cô giống như chưa từng quen biết cậu ta. Woo Bin cũng nhíu mày nhìn Ji Yong, cho dù là tức giận cũng không có khả năng thay đổi thành như vậy, bộ dáng hiện tại của Ji Yong thật giống như là một sát thần, lãnh khốc vô tình.
SeungHyun lo lắng ôm cậu, "Bé cưng..." Giương mắt nhìn về phía Mino, "Em ấy có thể có chuyện không?" Đứa nhỏ không có cũng không sao, anh hiện tại lo lắng nhất là cơ thể của Ji Yong.
Mino còn chưa kịp nói chuyện, Ji Yong đột nhiên sờ bụng, có chút nghi hoặc nói, "Hyunie, không đau, cục cưng giống như còn ở đây!"
Mino sửng sốt, không có khả năng a! Thuốc kia nặng như vậy, nếu như cứu trễ anh dâu nhỏ cũng có thể.... Bây giờ cư nhiên không có việc gì? Vừa mới rõ ràng chính là mạch tượng như sinh non nhưng nghĩ lại cảm thấy không đúng, thuốc kia nặng như vậy nhưng anh dâu nhỏ vốn không có bị gì a! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
SeungHyun hôn lên trán cậu, yên lòng nói, "Không có việc gì là tốt rồi!"
Nhìn bộ dáng Mino rối rắm, Ji Yong nhìn nhẫn trên tay, nói, "Minjeong nói thời điểm mấu chốt có thể cứu mạng!" Sờ sờ bụng, thở dài nói, "Cục cưng, xem ra mẹ nuôi này không nhận cũng phải nhận!" Trong lòng vô cùng vui mừng vì tiểu tử trong bụng không có việc gì.
Thấy Ji Yong không có việc gì mọi người mới yên lòng, Yujin đã sớm thông báo người TABIGD, Seungyoon cũng đã thông báo người TOG, phân khúc bên ngoài cũng đã bị Kwon Gia đánh bom gần hết. Trong chớp mắt, vốn cho rằng lần này William bang tất thắng liền bị người bao vây, Youngmin biến sắc giận dữ hét, "Sao lại thế này?" Rõ ràng đã cho người cẩn thận điều tra bọn chúng vốn tới chỉ có mấy người, nhóm người kia là từ nơi nào xuất hiện?
- Sao, muốn sống?
Một ánh mắt của SeungHyun, một người đàn ông thần không biết quỷ không hay chầm chậm tới gần bên cạnh Youngmin, thừa dịp Youngmin hấp tấp bất an đột nhiên chế trụ hắn, họng súng để ở huyệt thái dương của hắn. Willchan thấy thế sắc mặt đại biến, không cần phải nói này đương nhiên là người TOG đặt ở William bang của hắn. Người này hắn không có ấn tượng, cho rằng thân phận không cao, biết chuyện không nhiều lắm nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện, cũng may hắn ta xuống tay không phải hắn!
Nhìn bộ dáng hắn chính là không sợ chết, tuy bị nhiều người William bang dùng súng chỉ vào nhưng sắc mặt không chút nào thay đổi, súng chỉ vào Youngmin cũng không chút thả lỏng. Kéo Youngmin hướng đến chỗ SeungHyun.
Tuy hơn 10 người William bang đều chỉ súng vào hắn nhưng không có ai nổ súng. Bây giờ nổ súng liền tương đương tuyên chiến, bọn họ rõ ràng bị vây yếu thế hơn, làm sao có thể phát động việc đó chứ?
Youngmin có chút không thể tin mình khinh địch như vậy liền thua, vẻ mặt không cam lòng. Hắn sao có thể cam tâm? Hắn mất nhiều tâm tư như vậy nhưng chưa có nổ súng đã bị chế trụ!
Willchan chút do dự, đã thành dạng này SeungHyun nhất định không có khả năng buông tha William bang. Nhưng nếu thật sự muốn động thủ, chỉ sợ William bang cũng là toàn quân bị diệt. Lúc này trong lòng hắn vô cùng hối hận, sao lại nhất thời nóng đầu bị Youngmin xúi giục chứ?
Ji Yong mắt lạnh quét qua đám người bên ngoài, khiến cho những tên thủ hạ kia nhất thời đều dựng tóc gáy. Cậu lạnh giọng hỏi, "Chủ ý hạ thuốc là của ai?"
Willchan nhìn về phía Youngmin, Youngmin tức giận quát, "Là ta ra chủ ý, thì sao? Có bản lĩnh một phát giải quyết ta đi!" Hắn biết rơi vào trong tay Choi SeungHyun sẽ không có kết quả tốt, có lẽ chết là một loại giải thoát, chỉ là trong lòng không cam lòng lại không chỗ phát tiết!
Ji Yong cười lạnh nhìn về phía hắn, "Hyorin, đưa hắn về TABIGD nuôi cho tốt, chờ sau khi cục cưng sinh ra thì cho cục cưng làm đồ chơi!"
- Vâng, đầu lĩnh!
Trong mắt Woo Bin đều là không dám tin. TABIGD? Đầu lĩnh? Ji Yong làm sao có thể là GD đế trong truyền thuyết? Eunchan sắc mặt cũng thay đổi. Nó là GD đế, cô cư nhiên còn tìm người TABIGD đi giết nó!
Youngmin sắc mặt lại càng thêm trắng bệch, hắn cũng không thể nào ngờ tới Ji Yong lại là GD đầu lĩnh.
Sắc mặt Willchan càng thêm khó coi, ánh mắt dừng trên người Ji Yong, cậu ta cư nhiên là đầu lĩnh TABIGD. Một Choi SeungHyun hắn còn không đối phó được, lại thêm TABIGD chỉ sợ hắn ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có. Nhưng hắn cũng không thể đầu hàng. Choi SeungHyun và GD đế đều là người thủ đoạn độc ác, William bang đã làm nhiều chuyện như vậy, cho dù bọn họ đầu hàng cũng sẽ không có kết quả tốt. Như thế còn không bằng liều mạng, kéo theo hai người làm đệm lưng cũng tốt
- Giết!
Nhìn hai bên hỗn chiến, đạn bay khắp nơi, sắc mặt Eunchan trở nên trắng bệch. Làm sao có thể biến thành như vậy? Cô chỉ là muốn đối phó Ji Yong mà thôi!
Sắc mặt Woo Bin cũng đã sớm trở nên rất khủng bố, xoay người nhìn về phía Eunchan, giận dữ hét, "Cô cư nhiên hợp tác với người William bang?" Không cần phải nói anh cũng đoán được Eunchan là muốn đối phó Ji Yong!
Hai người này một người bị dọa choáng váng, một người bị giận điên rồi, cư nhiên cũng không biết trốn. Tuy bắn nhau không có lan đến gần phòng khách nhưng vẫn là sẽ có đạn không cẩn thận bay tới.
Eunchan bị Woo Bin rống phục hồi tinh thần lại, nhìn cảnh tượng hỗn loạn này cảm xúc cũng có chút không thể khống chế. Không nhịn được quát,
- Tôi vì sao không thể hợp tác với người William bang? Chỉ sợ không phải không thể hợp tác với người William bang, mà là không thể đối phó tiện nhân kia đi? Kim Woo Bin, đứa con hoang kia rốt cuộc tốt hơn tôi ở chỗ nào? Nó đã có con của người đàn ông khác, nó đã không cần anh vì sao anh còn luôn nhớ tới nó chứ? Bây giờ tôi mới là vợ của anh, vì sao trong lòng anh đều là nó? Tôi làm sao không bằng nó? Tôi muốn nó chết! Tôi muốn làm cho nó chết!
--- Bốp ---
Woo Bin tức giận tát cô thật mạnh, lực đạo quá mạnh kia khiến Eunchan ngã xuống đất. Eunchan ôm chặt bụng. Đau quá! Mở to hai mắt đẫm lệ nhìn thảm chậm rãi nhuộm thành màu đỏ, sắc mặt Eunchan tái nhợt như tờ giấy, cô cư nhiên mang thai!
Woo Bin nhìn vết máu đỏ tươi kia cũng giật mình sửng sốt một chút. Ji Yong nhìn Eunchan lại không có chút đồng tình. Nếu cậu không gặp được Minjeong, chỉ sợ cục cưng cũng không giữ được. Này chỉ có thể nói là Eunchan tự làm tự chịu!
Đột nhiên SeungHyun ôm Ji Yong nghiêng người, viên đạn thẳng tắp bay tới đúng lúc bắn trúng giữa lưng của Woo Bin. Willchan đỏ mắt trừng SeungHyun, dù sao hôm nay hắn cũng phải chết là không thể nghi ngờ. Như vậy hắn chết cũng muốn kéo Choi SeungHyun chôn cùng!
- Lão đại...- Seungyoon hoảng sợ hô một tiếng. Mọi người đều phát hiện tình huống bên này liền đổi hướng súng bóp cò về phía Willchan. Willchan còn chưa kịp bắn phát thứ hai đã bị bắn lại lập tức.
Willchan vừa chết, người William bang lại càng mất đi người dẫn đầu. Dưới sự kinh hoảng nên bị giải quyết càng nhanh hơn.
SeungHyun nhíu mày nhìn về phía Ji Yong, "Có chuyện gì không?"
Ji Yong lắc đầu, "Không có việc gì!"
- Bin... - Eunchan chịu đựng đau đớn đi qua ôm lấy Woo Bin, "Bin, anh đừng có chuyện gì, là em không tốt. Đều là em không tốt..." Cô hiện tại đã biết cô thương anh ấy, thương con người của anh ấy nhưng cô lại hại anh ấy! "Thực xin lỗi... Thực xin lỗi..."
Ánh mắt Woo Bin vẫn dừng trên người Ji Yong, "Ji Yongie, thực xin lỗi..." Ji Yong chỉ là thản nhiên nhìn anh ta, anh ta tổn thương cậu cậu còn chưa tính, cậu tức giận hơn là anh ta muốn đối phó SeungHyun.
Khóe miệng Woo Bin gợi lên một chút cười khổ, nhìn về phía SeungHyun nói, "Choi SeungHyun, tôi thừa nhận... Tôi quả thật không bằng anh..." Năng lực không bằng anh ta, yêu Ji Yong cũng không như anh ta, kỳ thật anh đã sớm hiểu là vì sự ích kỷ của anh mới có thể làm cho anh mất đi Ji Yong, nhưng anh không muốn thừa nhận, cũng không cam tâm.
Woo Bin nghỉ ngơi một lát mới có sức tiếp tục nói, "Ji Yong, kiếp sau... Anh nhất định sẽ không như vậy... Anh nhất định sẽ yêu em cho tốt..."
SeungHyun ôm Ji Yong lạnh giọng nói, "Không cần!"
Ánh mắt Woo Bin lộ ra một tia tức giận, SeungHyun lạnh lùng nhìn hắn, lời nói ác độc nói, "Tức giận chỉ có chết nhanh hơn!" Nghe vậy, ánh mắt Ji Yong lộ ra mỉm cười.
- Khụ khụ... - Woo Bin bị tức không nhẹ, trong mắt xẹt qua một tia bi ai. Anh chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ rơi vào kết cục như thế này.
Eunchan mặt đầy nước mắt, "Bin... Anh đừng chết..." Woo Bin nhìn cô, không biết nên nói gì. Không nghĩ tới sau này người ở bên cạnh anh cư nhiên là Eunchan.
- Bin... Bin...
Nhìn Woo Bin tắt thở, Ji Yong nhíu mày nói, "Anh ta chết thật có chút phiền phức!" Dù sao cũng không phải người thường, hơn nữa lần này động tĩnh lớn như vậy!
SeungHyun vuốt tóc cậu an ủi nói, "Không có việc gì, Seungyoon sẽ xử lý tốt!"
Eunchan ngẩng đầu hung hăng trừng mắt Ji Yong, "Mày, mày vẫn là không phải người? Trong lòng anh ta luôn nghĩ tới mày, mày cư nhiên lại vô tình với anh ta như vậy!"
Ji Yong sờ sờ bụng, "Cục cưng, chúng ta đừng để ý tới người phụ nữ điên này!"
SeungHyun sợ cậu mệt nên ôm cậu ngồi xuống, chờ thủ hạ đem người William bang dọn dẹp sạch sẽ. Sắc mặt Eunchan tái nhợt vì tức giận mà có chút vặn vẹo, "Kwon Ji Yong, tao giết mày..."
Nhìn Eunchan nhào lại đây, SeungHyun nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng duỗi chân đá một cái. Đúng lúc đá trúng bụng của Eunchan khiến Eunchan ngã xuống đất, đau đớn kịch liệt làm cho cô ta không còn sức nhúc nhích.
- Lão đại, giải quyết xong rồi!
SeungHyun gật đầu ôm Ji Yong đứng dậy, liếc mắt nhìn Woo Bin và Eunchan một cái, âm thanh lạnh lùng "Đem về hồ cá sấu ở Zutter!"
Ji Yong trong mắt lộ ra chút cảm tình, bỏ thêm một câu, "Đem Hanuel cũng ném đi đi, Woo Bin thì cho người an táng!" Cậu thật sự là khó chịu với lão bà kia, muốn giết cậu? Cũng không nghĩ kĩ phân lượng của mình! Còn Woo Bin, dù anh ta có lỗi, nhưng đến chết vẫn dành tình cảm cho cậu, để cho cá ăn, cậu cũng không thể đành lòng, dù gì anh ta cũng đã giúp đỡ cậu trong những năm đầu tan nhà nát cửa.
SeungHyun có hơi nhíu mày nhưng không có nói gì, Ji Yong sau đó bị anh bắt bắt đến bệnh viện kiểm tra một lượt.
Daesung biết bọn họ đi đối phó William bang nên rất tiếc nuối. Cậu cư nhiên không thể tham gia, cậu còn muốn báo thù cho mình a!
--------------------------------------
- Haha... Em biết là con gái mà! - Cuối cùng kiểm tra ra giới tính của cục cưng, Ji Yong cười híp mắt.
Nhìn Ji Yong muốn nhảy dựng lên, SeungHyun vội vàng ôm cậu vào trong lòng, có chút buồn cười nói, "Thích con gái như vậy? Con trai có cái gì không tốt?"
- Không có gì không tốt, chẳng qua em càng thích con gái hơn! - Ji Yong nghĩ tương lai bộ dáng cục cưng đáng yêu thì vẻ mặt háo sắc. Nhìn vậy SeungHyun có chút ăn chua, trong lòng cảm thán vẫn là con trai tốt hơn, ít nhất sẽ không tranh vợ với anh!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro