Ngoại truyện: Anh ra đường ngủ cho tôi (3)

------ Rắc ------ Rắc -----

Dây thừng trói dưới sức gồng của SeungHyun mà bị đứt ra. Anh nhanh chóng đưa tay cởi trói phần dây ở chân rồi cười cười xuống giường.

Ji Yong có chút rối loạn, cậu đã không nghĩ đến việc anh sẽ thoát được ra, giờ phút liều mạng muốn chạy ra ngoài thì bị SeungHyun nắm chặt lấy, xoay người đè cậu xuống bàn làm việc. "Bé cưng, em muốn đi đâu?"

Ji Yong biết mình không còn đường thoát, mới nãy còn trêu chọc anh như vậy, hiện tại không có khả năng anh sẽ tha cho cậu a. "Em... Em chỉ định đi lấy quần áo!"

- Nga? Tủ quần áo nằm ở hướng ngược lại với đường chạy của em mà. Hơn nữa lấy quần áo để làm gì? - Khóe môi SeungHyun cong lên, trong mắt có trêu tức

- Em chạy nhầm đường! - Ji Yong cười lấy lòng

- Kiểu cười này, là đang muốn lấy lòng anh sao? Không cần, anh chỉ em một cách tốt hơn.

Nói rồi hai tay đem ôm cậu đến bên giường ngủ, đoạn dây vừa rồi bị đứt ra còn lại một phần, SeungHyun đem trói chặt cậu lại vào giường, SeungHyun nhìn cậu cựa quậy không yên không khỏi buồn cười. Ji Yong trừng lớn mắt nhìn anh

- Anh cười cái gì, mau thả em ra!

- Bé cưng, đây là lần đầu tiên em bị trói?

Ji Yong có chút sửng sốt không nghĩ đến anh chỉ hỏi như vậy, nhẹ nhàng gật đầu một cái, sau đó lại liên tục giãy dụa muốn thoát ra.

SeungHyun nhìn cậu giãy dụa liền biết cậu chưa bị trói bao giờ, đơn giản là vì cậu không hề có kinh nghiệm trong việc làm đứt dây a, cứ giãy kiểu của cậu chỉ có làm tốn hơi sức của chính mình.

- Ân, thật không ngờ, GD đế oai phong ngày nào, hiện tại đến ngay bị trói cũng không biết cách giãy ra a!

Ji Yong định tĩnh lại, trừng lớn mắt nhìn anh, thật sự là cậu chưa có kinh nghiệm trong việc này, vì có ai từng bắt được cậu đâu mà trói!

- Hyunie... Khó chịu, mau thả em ra!

SeungHyun mắt điếc tai ngơ, bắt đầu giở trò trên người cậu. Vuốt ve mang tính chất trừng phạt nên không hề dịu dàng tí nào, anh đưa ngón tay thon dài đùa bỡn đầu vú cậu khiến khí quan mẫn cảm đó lại dựng thẳng lên, tinh diễm đỏ ửng. Sau đó lại cố ý đem móng tay xẹt qua phần đầu vú, khiến cậu từ trong thống khổ mà dâng trào dục vọng.

Anh đi về phía tủ quần áo, lấy ra một mảnh vải nhỏ dài màu trắng, đùa giỡn mà đột nhiên xiết chặt phân thân khiến Ji Yong hô lên một tiếng sợ hãi "A..."

SeungHyun chơi đùa khắp người cậu, nằm đè lên thân thể kia mà vươn đầu lưỡi liếm liếm phần cổ. Sau đó lại dần dần trượt dài qua hai đầu ti, lúc cắn lúc mút vừa khoái lại vừa đau, Ji Yong rốt cuộc không chịu nổi mà khó khăn lên tiếng "Ân... Hyunie... Em sai rồi... Em sai rồi!"

SeungHyun nhích người áp sát vành tai cậu, thanh âm trầm thấp khàn khàn "Biết sai rồi?"

Hơi ấm nhẹ nhàng len lỏi vào mang tai khiến cậu quên đi cả việc phản ứng lại, bị anh cắn một cái rõ đau vào cổ "Như vậy mà còn nói biết sai!"

Ji Yong phục hồi tinh thần, đáng thuơng nhìn anh "Anh tha cho em đi, em biết sai rồi!"

- Tha? Không phải sai thì nên bị trừng phạt sao?

Ji Yong thật sự khóc không ra nước mắt, hận chết bản thân mình vừa rồi đùa bỡn anh, đã thế lại không cẩn thận để anh thoát được. Hiện tại cậu xem như tiêu rồi a!

- Hyunie... Em không dám nữa, không dám nữa, anh mau thả em ra a! - Đôi mắt Ji Yong ép ra hơi nước, lóng lánh long lanh đáng thuơng nhìn anh, như một con mèo nhỏ bị người đùa bỡn.

SeungHyun nhếch môi mỉm cười, trong mắt có trêu tức "Em nói, nếu lộ ra hình ảnh GD đế bị trói, đã vậy còn không ngừng cầu xin dưới thân nam nhân, như vậy sẽ ra sao?"

Ji Yong lúc này thực sự bị anh dọa sợ, có lẽ cũng chỉ có mình anh mới có thể đem cậu ép đến loại tình cảnh này a!

- Hyunie... Đừng... Em xin lỗi em sai rồi!

Khoái cảm cùng dục vọng, thống khổ và vui sướng hỗn tạp một nơi, lại không thể cao trào khiến Ji Yong thập phần khó chịu. Cậu hiện tại đã hiểu cảm giác của anh khó chịu đến dường nào. Ji Yong vùng vẫy trong tuyệt vọng, không thể ngăn cản anh khơi mào dục vọng trong con người mình, cũng không thể đạt được khoái cảm thật sự, điều này có bao nhiêu dày vò.

- Biết sai rồi? Tốt, bé cưng, vậy anh kiểm tra mức độ hối lỗi của em một chút a!

SeungHyun nói xong đứng dậy đi ra khỏi phòng, khoảng chừng 10 phút sau đã quay lại, trên tay còn cầm vài sợi dây dài.

Anh nhìn cậu, cười cười "Anh cũng không nghĩ đến thứ này có thể đem lên giường, ân, là em dạy anh!"

Nói rồi anh nhào lên giường, tháo trói cũ đem cậu hai tay trói chặt vào nhau, còn chân thì kéo mở ra nhìn rõ khí quan tư mật.

Ji Yong động tình, toàn bộ thân thể đều mềm nhũn, không thể dãy giụa mà vô lực nằm ngửa, tùy ý để nam nhân chủ động chi phối hết thảy. Mặt đùi trong bị môi răng tra tấn, chốc chốc kéo căng, chốc chốc lại run rẩy. Gối đầu được lót dưới thắt lưng, đầu gối bị nâng lên, kéo ra hai bên. Cũng không phải là lần đầu nhưng Ji Yong vẫn là cảm thấy xấu hổ run rẩy, muốn đem hai chân khép lại, nhưng căn bản vô lực chống cự, bị mở ra đến góc độ lớn hơn.

Xong việc anh lật úp người cậu lại, Ji Yong một trận kinh hoảng, xem ra cậu một tuần tới cũng đừng hòng rời giường a!

Ji Yong không nhìn thấy được anh, tự nhiên có chút không an ổn, phía sau lại yên ắng không có động tĩnh gì khiến cậu càng thêm lo lắng, quay đầu lại nhìn, cùng lúc đó SeungHyun đem tính khí của bản thân trực tiếp đâm vào hậu huyệt của cậu, Ji Yong không có chuẩn bị, kinh suyễn kêu lên "Hyunie..."

Đau, thực sự rất đau, anh không hề làm khúc dạo đầu mà trực tiếp đi vào a!

SeungHyun nắm lấy cổ tay cậu bị cố định trên đỉnh đầu, bắt đầu thong thả trừu sáp. Mỗi một lần đều nhẹ nhàng chậm rãi rút ra, sau đó hung mãnh đâm vào chỗ sâu nhất. Cắm thẳng vào tới tận gốc, tiếng vang tinh hoàn phát vào mông thịt như âm hưởng vỗ tay hoan nghênh, cùng thanh âm trơn dịch bị khuấy động khi ma sát, hình thành bản hoà tấu tình sắc mà dâm mỹ.

SeungHyun thanh âm nhiễm tình "Bé cưng, em thích quay đầu nhìn như vậy a? Nhớ kỹ, lần này em là đang bị trừng phạt, không có ý của anh không được tùy ý quay đầu, nghe rõ?"

Cường thế mà hữu lực xâm chiếm như vậy khiến Ji Yong hoàn toàn bại trận, đứt quãng rên rỉ: “Ô…ô… Hyunie, em biết sai…… A, em biết sai……”

Tần suất trừu sáp không ngừng nhanh hơn, Ji Yong giống như một con thiên nga gần chết, ngửa cái cổ thon dài ra sau, mang theo thanh âm nức nở rên rỉ vang vọng trong phòng. Thời điểm đỉnh dương vật cực nóng đụng phải một chỗ nào đó, tuyến thể bị đè ép mang đến khoái cảm cực hạn khiến trước mắt cậu tối đen một trận, suýt ngất xỉu. Tính khí thanh tú giữa hai chân cậu tràn ra giọt lệ trong suốt. Ji Yong run rẩy, run giọng nói: “A — chỗ đó, không cần…… Hyunie, xin anh đó……”

- Không cần? - Giọng nói nhiễm tình dục của SeungHyun nghe vào tai như thuốc phiện khiến người ta trầm mê: “Ân, đừng để anh lại nghe thấy hai chữ nay bằng không anh sẽ làm em đến mức khóc không được mới thôi.”

Kế tiếp mỗi một lần va chạm đều đâm thẳng đến điểm cực độ mẫn cảm kia. Bị đâm đến thất điên bát đảo, Ji Yong đã sớm mất đi năng lực suy nghĩ, khóe mắt không ngừng ngưng tụ nước mắt, đọng lại trên lông mi, khàn giọng hô: “A — em chịu không nổi …… Hyunie, tha cho em, tha cho em……”

Cả người ửng hồng khiến cậu thoạt nhìn thập phần mê người, hai tròng mắt mất tiêu cự, chỉ còn một mảnh mê ly. Tất cả giác quan đều mất, chỉ cảm thấy thứ kia liên tục xâm chiếm mang đến tầng tầng kích thích, xao động phập phồng, khoái cảm cực hạn muốn được phóng xuất.

SeungHyun nhìn cậu không chịu nổi nữa, ác ý bỏ lại một câu "Bé cưng, nếu em dám bắn trước khi anh cho phép, hậu quả sẽ do em tự chịu a!" Nói xong lại cố ý cởi bỏ đi mảnh lụa trắng kia cùng toàn bộ dây trói. Cảm giác phải tự mình nhịn xuống so với bị ngoại vật trói buộc lại càng thêm dày vò biết bao nhiêu, Ji Yong nghe lời nói đó của anh thì dở khóc dở cười.

Giờ phút này Ji Yong sớm đã mê thất trong bể tình dục mãnh liệt. Dưới tầng tầng xâm nhập nào đó, cậu rất khó tự kiềm chế, khóc nức nở, uốn cong thân thể như con cá nhỏ mắc cạn. Bạch trọc dưới khố hạ phun ra, cùng lúc dũng đạo phía sau gắt gao co rút lại, phảng phất như cái miệng nóng ướt hung hăng hấp thụ côn thịt cắm trong đó.

Dục vọng sôi trào của SeungHyun bị cậu cố sức ép khô, suýt chút nữa phun ra, anh thở hổn hển nhìn bộ dáng run rẩy vô thần sau cao trào của người dưới thân, nhếch môi cười: “Bé cưng... Em bắn ra rồi!"

Còn không chờ Ji Yong hoàn hồn, bộ phận giao hợp đã bị đảo lộn, biến trở thành tư thế quỳ sấp. Xâm nhập từ phía sau khiến hung khí đâm càng sâu, mà loại tư thế quỳ sấp của động vật khi giao phối này sẽ khiến tâm lý của người cao ngạo như Ji Yong có cảm giác khuất nhục thực sự. Tư thế này trước kia anh chưa bao giờ dùng a, xem ra lần này thật sự xong cậu rồi. Chân Ji Yong có chút nhuyễn, vừa giật giật, trên mông trúng một cái tát.

- Quỳ cho tốt. Còn nhúc nhích thì đừng trách anh! - SeungHyun trầm giọng nói bên tai cậu.

Nam nhân một chút lại một chút va chạm hung mãnh khiến Ji Yong có một loại ảo giác thân thể sắp bị chọc thủng, hai tay anh chặt chẽ giam cầm phần eo khiến cậu không chỗ có thể trốn. Cậu gắt gao nắm ga giường, giọng nói mềm mềm cầu xin tha thứ: “Hyunie…… Đau…… A..a…… Em biết sai rồi, xin anh, a... Đau……”

Xâm nhập có tính trừng phạt, nên có vài phần thô bạo hơn so với vừa rồi. Đâm vào chỗ sâu nhất, mỗi lần côn thịt nhanh chóng rút ra đều thấy được huyệt khẩu hồng hồng nộn nộn, sau đó vang lên tiếng nước đụng chạm nặng nề, SeungHyun trầm giọng nói: “Cho em một cơ hội, bé cưng, nói xem em đã sai ở đâu?"

Thống khổ cùng vui thích hỗn tạp cũng một chỗ, khó có thể diễn tả được, luân hãm tại mật huyệt sau người. Tính khí cực nóng kịch liệt ra vào giữa hai cánh mông, khiến Ji Yong đã vô lực phản kháng, run lên không ngừng. Cậu khóc nức nở, đứt quãng nói tội trạng của mình: “Em vừa rồi đùa giỡn anh... A...  Đau... Em không nên... Ân... Nói không cần với anh.... Hyunie... Nhẹ một chút... A...Em còn... A... Còn bắn ra khi anh chưa cho phép... Em không dám nữa... Em không nên quay đầu nhìn... Hyunie... Tha cho em... Em sai rồi... Hyunie..."

Đây là lần đầu tiên SeungHyun kịch liệt như vậy, những lời nhận tội như này cũng là lần đầu Ji Yong phải nói ra. SeungHyun mỉm cười hài lòng "Muốn anh tha cho em?"

Lông mi đã sớm bị nước mắt thấm ướt . Ji Yong run run rẩy rẩy gật đầu.

- Được! -  Bên môi anh có tiếu ý trêu tức: “Hai tay phân biệt ôm lấy đầu gối, đem chân mở thật lớn. Sau đó biểu đạt thành ý của em với anh đi”

Ji Yong dựa theo lời anh mà mở thân thể, dũng đạo bị vứt bỏ có chút trống rỗng không rõ. Loại tư thế mời gọi này khiến cậu xấu hổ không biết làm sao, run run nhìn anh, nhẹ giọng kêu: “Hyunie……”

SeungHyun híp mắt không nhúc nhích.

- Xin anh… -  Ji Yong lắp ba lắp bắp phun ra vài chữ kia: “Ân... Hyunie, cầu anh tiến vào……” Thấy đối phương vẫn không phản ứng, mặt nghẹn đến mức huyết hồng, khóc nói: “Xin anh cắm vào……”

SeungHyun khẽ cười một tiếng, tính khí cực nóng lại tiến vào nhưng ôn nhu hơn rất nhiều, từng chút từng chút chen lấn trong mật đạo hư không. Ji Yong phát ra một thanh âm mơ hồ, thân thể bắt đầu ngoan ngoãn trầm tĩnh lại.

Cắm vào. Rút ra. Hết thảy dục vọng đều triệt để bộc phát.

Lần đầu tiên Ji Yong không nghe lời tự tiện phóng thích, anh liền không cho phép cậu bắn tinh. Đáng thương tiểu ác ma bị người gắt gao nắm chặt tính khí, cả người run rẩy thừa nhận tình triều hết đợt này đến đợt khác, dưới sự trêu đùa của SeungHyun, rất nhiều lần ý loạn tình mê xấu hổ cầu xin tha thứ. Thời điểm được cho phép bắn ra cùng đối phương, cậu đã khóc đến mức cổ họng khàn đặc.

Một đêm giằng co không thể ngủ, lúc dừng lại thì mặt trời cũng đã dần lên

Cũng may là thân thể cậu dẻo dai khỏe mạnh, hiện tại vẫn còn vài phần tỉnh táo. Cậu mềm nhũn vô lực tựa đầu lên vai anh, bĩu môi hờn dỗi "Chỉ là trêu chọc anh một chút, cũng không cần phải ra tay nặng như vậy a!"

Thắt lưng truyền đến từng đợt nhức mỏi, hậu huyệt truyền đến từng cơn đau rát, Ji Yong liếc mắt kỳ quái nhìn người kia, sắc mặt hồng hào, thần thanh khí sảng, phun ra hai chữ "Quái nhân!"  Giằng co cả đêm như vậy, anh không biết mệt là gì sao?

SeungHyun bật cười nhéo nhéo mặt cậu "Lần sau còn dám tái phạm, anh liền làm khiến em ngất đi trên giường!"

Ji Yong vội vã muốn tránh dậy, đáng thuơng mà liên tục lắc đầu "Không có, không có lần sau a!", Trong lòng lại đang khóc thét, một lần như vậy đã đủ đem cậu khóc đến không còn mặt mũi, để người ta biết GD đế bao nhiêu người nể sợ nay lại nhu thuận nằm dưới thân nam nhân cầu hoan thì cậu còn mặt mũi gì a! Hơn nữa không phải bị trừng phạt là anh mới đúng sao, sao bây giờ lại thành cậu?!?

Ji Yong bất mãn không cam lòng, giận mà không dám nói, sợ anh lại đè cậu ra lần nữa.

SeungHyun nhìn cậu, bật cười lớn "Đến đây, ngoan ngoãn ngủ một giấc!"

Ji Yong nằm lại xuống giường, bị vòng tay rắn chắc của anh ôm lấy, quá mệt mỏi mà thiếp đi trong cái ôm của anh. SeungHyun nhìn cậu nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ, đưa ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, hôn một cái lên mái tóc đã rối kia, nhẹ nhàng

- Bé cưng, anh thật rất yêu em!

------------------------

Chính thức hoàn luôn nha :)) Tui đã hoàn bằng 1 chap H, có ai thấy tui quá tốt bụng không :>

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro