Chương III: Ác mộng và Hy vọng của trời xanh

*Chú thích một số thuật ngữ trong chương này. Lý do là au chỉ đọc tài liệu tiếng Anh nên dịch không sát nghĩa lắm, và có thể sai, nên sẽ để thuật ngữ gốc cho mọi người. Mong mọi người thông cảm.

- Chiều dài đường nước: Waterline length

- Chiều ngang tối đa: Beam

- Lượng chiếm nước đầy tải: Full-load Displacement

- 1 hải lý/giờ (1 knot) = 1,852 km/h -> 300 knot = 555,6 km/h, 700 knot = 1296,4 km/h

- Tấn: long ton. Đây là đơn vị đặc biệt. 1 long ton = 2240 pounds = 1016,047 kg.

- Cỡ nòng ở đây chỉ đường kính viên đạn cho ai còn lẫn lộn nhé.

*Chú thích ngôn ngữ.

- Henker: Thi hành án viên (German)

- Einheit: Đơn Vị (German)

Sau ngày đi xem tình hình của Yuki, trong khi tôi đang tận hưởng bữa trưa của mình, cánh cửa văn phòng bật mở đột ngột. Yuki chạy xông vào với mái tóc rối bù xù.

“Hoàn thành rồi! Cuối cùng cũng hoàn thành rồi!”

Yuki trông rất mệt mỏi, đầu tóc rối bù, vẻ bề ngoài nhìn rất tệ. Tuy nhiên, đôi mắt của cậu bé vẫn tỏa sáng rực rỡ. E rằng, ngày hôm qua cậu bé lại không ngủ để cố sức hoàn thành dự án kia rồi. Không cần phải hỏi kết quả. Chỉ cần nhìn bộ dạng hưng phấn của Yuki là quá đủ để hiểu.

“Làm tốt lắm, Yuki.”

Tôi bước về phía Yuki và ôm chặt cậu trai vào ngực. Rồi cậu trai tóc bạc cũng quàng tay ôm lại tôi.

“Mặc dù ta rất muốn đi xem, nhưng trước tiên con hãy đi tắm rửa sạch sẽ, dùng bữa xong rồi đi cũng chưa muộn mà. Có vẻ như con vẫn chưa cho gì vào bụng mình mấy bữa nay, đúng chứ?”

Mặc dù trên căn bản chúng tôi không cần phải ăn uống, nhưng chúng tôi vẫn tận hưởng bữa ăn như một hoạt động giải trí. Đồng thời nếu xét theo một nghĩa nào đó, ăn uống cũng là một hoạt động thắt chặt tình hữu nghị. Còn tắm thì chắc chắn là một nhu cầu rồi. Tôi là một tên ưa sự sạch sẽ, và tôi muốn mọi thứ trong Nagrol dùng để sinh hoạt cần phải sạch sẽ. Để cho cơ thể bốc mùi sẽ tạo một ấn tượng rất tệ với người đối diện.

“Vâng, con hiểu rồi. Chủ Nhân, sau khi dùng bữa xong, con sẽ lập tức cho ngài thấy.”

Tôi lấy trong tủ gỗ ra một bộ tuxedo khác, cũng là màu ghi để đưa cho Yuki. Cậu bé nhanh chóng nhận lấy bộ đồ rồi biến mất dạng sau cánh cửa phòng tắm. Tắm rửa, vì nó mang tầm quan trọng tầm cỡ quốc tế nên tôi mới phải lặp lại tận hai lần, là hành động vệ sinh để giữ cho cơ thể sạch sẽ và khỏe mạnh. Nếu bạn bốc mùi hôi một cách quá đáng, Nagrol không có ý định đón chào bạn đâu. Nên, làm ơn vệ sinh bản thân cho thật kỹ vào.

À, ngoài ra thì, những lọ xà phòng dùng để tắm có tích hợp cả thành phần là một số loại thảo mộc trong đó nữa, nên khi tắm xong, đầu óc mơ màng sẽ ngay lập tức tỉnh táo lại, tình trạng cơ thể cũng tốt hơn, thể trạng được nâng cao, ma lực cũng nhanh chóng phục hồi. Tuyệt vời lắm, phải không nào?

“Anh hai… anh là một tên biến thái à?”

Đúng lúc đó thì giọng nói của Akiko vang lên.

“Em mới nói cái gì vậy nhỉ?”

“À không, không có gì cả. Em chỉ đột nhiên băn khoăn một vài chỗ thôi, nhưng giờ hiểu rồi.”

Nói xong Akiko lại cúi đầu xuống tiếp tục săm soi những hồ sơ nhân sự. Doanh nghiệp sắp bước vào hoạt động, em ấy cần phải nghiên cứu kỹ càng những cá nhân có năng lực ưu tú để dè chừng, hoặc nếu được, chiêu mộ về phe mình.

Sau đó, Yuki được tôi đưa đến nhà ăn. Chúng tôi tận hưởng một vài món ăn của nhà hàng sang trọng nhất thành phố, rồi mới đi xuống Hầm Ngục để xem món vũ khí mới mà Yuki đã tạo ra. Không chỉ có tôi, mà cả Kuroki và Viktor cũng được gọi đến. Cả hai cũng đều rất hứng khởi.

---- II ----

Chúng tôi chuẩn bị bước xuống khu vực bên dưới Hầm Ngục thì Yuki đã chặn lại.

“Không phải chỗ đó đâu Chủ Nhân.”

Cậu bé cười thích thú.

“Hiện tại thứ vũ khí đó đang ở ngoài biển cơ.”

Và thế là chúng tôi lại chuyển hướng đến biến. Khu vực biển này không đẹp lắm, mà toàn những mũi đá nhọn chĩa ngược ra phía ngoài, cực kỳ nguy hiểm. Nếu tàu bè bình thường định cập vào bờ thì sóng biển sẽ quật chúng vào những mũi đá kia, và mấy chiếc tàu đó sẽ vỡ tan ngay lập tức. Nếu mà tôi thiết lập một tầng phụ nữa ở đây thì có thể tôi sẽ chỉnh sửa cái địa hình này lại cho hợp mắt. Chúng tôi cũng có thể xây thêm một bến cảng ở đây, và thế là Nagrol sẽ có thêm con đường giao thương mới là giao thương hàng hải. Mà cho đến lúc thu nhập mỗi ngày của tôi đạt được cột mốc 50.000 DP thì mới tính đến kế hoạch chi tiết cho vụ đó. Tạm thời giờ cứ vậy đã.

Khi chúng tôi đến bãi biễn, nhìn thoáng qua thì không thể thấy bất kỳ vũ khí nào cả. Nhưng…

“… Ấn tượng thật…”

“Yuki… em thực sự có thể làm được như vậy sao?”

Tôi và Kuroki lần lượt buông lời cảm thán. Khung cảnh trước mặt không gì khác ngoài một bãi biễn thường ngày cả. Chính vì lý do đó nó mới trở nên bất thường.

“Hể? Em có thấy gì đâu?”

Chỉ có Viktor là ngơ ngác chẳng hiểu gì cả. Không trách cậu thiếu niên này được, vì đó là một thứ phép thuật vượt quá khả năng nhận biết của cậu rồi.

“Con không thấy là điều hiển nhiên rồi. Đến cả ma nhãn của bọn ta còn bị chặn lại nữa cơ mà.”

Tôi chỉ có thể thoáng nhìn thấy bóng dáng của một thứ gì đó khổng lồ đang ở trước mặt, chứ hoàn toàn không thể xác định kích thước chính xác hay hình dạng được. Đây hẳn là ma thuật che dấu hiện diện cấp cao. Nhưng để hoạt động trên quy mô này thi thật đáng kinh ngạc.

“Để con hiệu chỉnh nó cho mọi người ở đây thấy.”

Yuki thản nhiên nói. Tôi lập tức lắc đầu dứt khoát.

“Nếu để lộ ra thứ đó thì có vấn đề gì không đấy?”

Thành phố bên cạnh có thể sẽ cho tấn công bất ngờ hay thậm chí là bắt cóc công dân của chúng ta, hoặc các quốc gia khác có thể trở nên hoảng sợ khi họ nhìn thấy một món vũ khí khổng lồ xuất hiện ở bờ biển này.

“Không sao, thưa Chủ Nhân. Chỉ có ba người là Chủ Nhân, Kuroki và Viktor mới có thể nhìn thấy nó thôi. Đây chính là tuyệt tác của con mà. Tính năng có thể hủy bỏ ngụy trang một cách chọn lọc. Ngoài những người con đã chọn ra, không ai khác có thể thấy nó.”

Mức độ kinh ngạc của câu nói này còn hơn cả câu nói ban nãy. Việc có thể chọn đối tượng để giải ngụy trang không hề khó. Cái khó chính là bản thân của vật được ngụy trang. Kích cỡ của nó càng lớn thì lớp ngụy trang càng khó duy trì, đừng nói đến xác định rõ bước sóng ma thuật của người mình muốn cho xem hình dạng thực sự. Với một nụ cười tự tin, Yuki thao tác với ma lực của mình.

Không gian trước mặt bị biến dạng. Chậm rãi, từng phần một, lớp ngụy trang được hạ xuống. Nằm trên mặt biển, hoàn toàn không hề nghiêng ngả dù chỉ một chút, là một con tàu. Một con tàu không như bất kỳ con tàu nào tôi từng chứng kiến. Một con tàu khổng lồ với chiều dài choáng ngợp.

“Xin được giới thiệu. Đây là Đơn Vị Zero. Bây giờ chúng ta sẽ tiến lên trạm chỉ huy bằng Griffon.”

Theo sau lời nói của Yuki là một đội mười hai con Griffon bay đến chỗ chúng tôi. Mỗi con Griffon đều có một binh lính cưỡi trên lưng chúng, và… trên cổ của những con Griffon có gắn một thiết bị kim loại dạng ống dài… là súng máy. Nhìn nhỏ hơn súng máy hạng nặng, nhưng lớn hơn hẳn so với súng trường tấn công. Rõ ràng, đây là một khẩu súng.

Sau khi chúng tôi đặt chân lên tháp chỉ huy của chiếc tàu, Yuki hắng giọng để tập trung sự chú ý của chúng tôi. Cậu bé bắt đầu thuyết minh về con quái vật khổng lồ này.

“Như mọi người đã thấy, đây chính là Đơn Vị Zero. Thông số kỹ thuật cụ thể là thông tin mật, nhưng các thông tin khác thì không có vấn đề gì cả. Đầu tiên, tổng chiều dài 712 mét, còn chiều dài đường nước là 700 mét, chiều ngang tối đa là 194,5 mét, lượng chiếm nước đầy tải là 190.000 tấn, vận tốc tối đa trên biển đạt đến 300 hải lý/giờ, vận tốc tối đa khi di chuyển không giới hạn, vẫn duy trì lớp ngụy trang là 700 hải lý/giờ. Và, tầm hoạt động của Đơn Vị Zero là không giới hạn.”

Một loạt những thông tin cực kỳ ấn tượng chảy vào não của tôi. Thứ này đã vượt quá cảnh giới của một con quái vật rồi. Một chiếc tàu chiến bình thường của Đế Chế Ramas chỉ có thể đạt tốc độ tối đa là 15 hải lý/ giờ, và đó là kỳ hạm tối tân nhất của họ. Chỉ với bao nhiêu đây là đã đủ để chúng tôi vượt mặt họ trong bất kỳ cuộc đua nào. Nhưng mà tàu chiến thì không chỉ cần tốc độ, mà còn cần có hỏa lực mạnh mẽ. Nó là điểm nhấn của bất kỳ hạm đội nào, vì vậy, hỏa lực cũng phải áp đảo những chiếc tàu còn lại.

“Đơn Vị Zero được trang bị tám khẩu pháo chính, mỗi khẩu pháo gồm ba họng súng cỡ nòng 460 mm, hai mươi tư khẩu pháo phụ thuộc loại pháo kép cỡ nòng 149.1 mm, sáu mươi hai pháo phòng không cỡ nòng 127 mm, và một trăm mười tám pháo phòng không cỡ nòng 40mm và 56mm…”

Trong lúc tôi đang chăm chú lắng nghe những gì Yuki nói, giọng nói buồn chán của Kuroki cắt ngang.

“Tóm lại là?”

Dường như đoán được trước Kuroki sẽ cắt ngang phần giới thiệu ngắn gọn của mình, Yuki không hề tỏ ra bất mãn chút nào. Cậu bé lại còn hăng hái hơn nữa là khác đấy chứ.

“Chúng ta có thể hủy diệt bất kỳ mục tiêu nào bằng vũ khí chính trong bán kính 25 km tính từ Đơn Vị Zero. Chỉ cần một mệnh lệnh, các họng pháo chính sẵn sàng khai hỏa bất kỳ lúc nào.”

“Khoan đã nào, Yuki. Sao ta lại có cảm giác con đang giấu ta cái gì đó vậy?”

“Hô, quả nhiên là Chủ Nhân, có thể nhanh chóng nhận ra điều đó. Nhưng mà đó sẽ là một bí mật nho nhỏ đấy ạ.”

Yuki nháy mắt tinh nghịch rồi lắc đầu. Tôi nhìn ra bên ngoài cửa kính của tháp chỉ huy. Mặt sàn của tàu được làm từ loại vật liệu gì thì tôi không rõ, nhưng nó rõ ràng không phải kim loại, cũng không phải vật liệu thường thấy bên ngoài. Các khẩu pháo được thiết kế nằm ở hai bên trên boong tàu, chừa một khoảng trống lớn ở giữa chúng. Dường như chỗ trống đó cũng được quy hoạch ở trong bản thiết kế, và Yuki đã cố ý để trống nó. Bí mật có lẽ là nằm ở đây. Nhưng mà quan trọng hơn cả…

“Lượng ma lực thật đáng kinh ngạc.”

Kuroki thốt lên một cách ngưỡng mộ. Đây là lượng ma lực làm cho cả Yêu Ma hạng S vượt ngoài tiêu chuẩn còn cảm thấy thán phục.

“Tất nhiên. Cả bốn động cơ chính đều được làm từ hợp kim của Siêu kim loại Ragnarok kết hợp với Orichalcum, hơn nữa những viên ma thạch sử dụng đều là hàng cực phẩm, hiệu năng và công suất đã đạt tới mức độ hoạt động vô hạn định. Đơn Vị Zero ngoài khả năng tự sản xuất năng lượng ma thuật còn có thể hấp thụ ma lực bên ngoài rồi chuyển hóa thành năng lượng cần thiết, nói thẳng ra là dù có để chúng vận hành trong hàng nghìn hay hàng vạn năm, cho đến lúc nào đi chăng nữa, con tàu này cũng sẽ không bao giờ cạn năng lượng. Lượng ma lực sản sinh mỗi giây của Đơn Vị Zero có thể tương đương với lượng ma lực của cả một quốc gia lớn tiêu thụ trong vòng mười năm, nếu đổi ra đơn vị Ma Vương, thì sẽ bằng năng lượng của 60.000 ngài Exion đấy.”

Tôi không nghĩ mình có thể sản xuất thêm một con quái vật như vậy đâu. Dù nó là một con quái vật rất mạnh mẽ, nhưng lượng tài nguyên tiêu hao lại quá lớn để có thể sản xuất hàng loạt. Dẹp, dẹp ngay đi nào. Thay vì sản xuất một siêu tàu chiến, sản xuất một trăm khu trục hạm hạng nặng còn làm tôi vui hơn đấy. Nếu mất một chiếc thì kết quả cũng không đến nỗi quá bi thương. Nếu vạn nhất mà Đơn Vị Zero bị hư hại và mất khả năng chiến đấu, chiến lực của chúng tôi sẽ bị tổn thất nghiêm trọng. Đó sẽ là một vết thương chí tử vào sức mạnh của chúng tôi.

“Đương nhiên vì Đơn Vị Zero sẽ là kỳ hạm của chúng ta, em mới làm nó mạnh mẽ đến vậy. Về sau, chúng ta sẽ chỉ sản xuất những chiếc tàu với chiều dài, cỡ nòng và những tính năng khác giảm đi rất nhiều. Ví dụ như chiều dài, thay vì hơn 700 mét thì giảm xuống chỉ còn 170 mét thôi. Bản thiết kế đã có sẵn, và cả hàng mẫu cũng đang chờ lắp ráp. Chính những đứa trẻ đó mới là thứ chúng ta sẽ sản xuất hàng loạt.”

Lời Yuki nói rất hợp ý tôi. Tập trung toàn bộ nguồn lực tại một vị trí đem đến rất nhiều rủi ro. Nếu đối phương có phương pháp tấn công diện rộng vào vị trí/vũ khí đó, nó sẽ là dấu chấm hết cho chúng tôi. Phân tán nguồn lực ra thành nhiều khu trục hạm nhỏ hơn, từ đó thành lập nhiều hạm đội hơn và tổn thất cho một đơn vị sẽ bị chia nhỏ ra rất nhiều. Đây cũng là một cách thức hạn chế rủi ro.

“Yuki-chan này, Zero thuộc loại tàu gì vậy?”

Kuroki lên tiếng hỏi Yuki. Và theo tôi quan sát thì có lẽ đó là câu hỏi mà Yuki đã chờ đợi từ nãy đến giờ.

“Thiết giáp hạm hạng nặng. Với điều kiện kiên quyết là có thể chịu đựng được công suất của 90 viên ma thạch chất lượng cao nhất, nó cứng rắn, nhanh và mạnh mẽ. Đây là một thiết giáp hạm toàn năng. Có thể tác chiến cả trên mặt biển…”

Yuki trưng ra một nụ cười đắc ý, ra lệnh cho những Đặc vụ ở phía dưới thao tác trên giao diện điều khiển. Ngay lúc đó, tôi cảm thấy con tàu rung động nhẹ. Mặt biển bên dưới đang dần lùi xa chúng tôi… Không lẽ con tàu đang chuyển động sao? Nếu nó đang di chuyển thì tôi phải nhìn thấy con tàu rẽ nước chứ. Trừ khi là nó có thể bay lên… Khoan đã, không lẽ nào…!

“Lẫn trên không trung!”

Cả con tàu nhấc bổng mình lên bầu trời. Thiết giáp hạm Zero tăng dần độ cao của mình với tốc độ chóng mặt. Cây kim biểu thị độ cao của chúng tôi đã chạm đến cột mốc 2000 và vẫn tiếp tục gia tăng. Qua khỏi cảnh giới 3000, đạp đổ giới hạn 5000 và cuối cùng dừng lại ở 6500 feet. Chỉ trong vòng chưa đến một phút, chúng tôi đã bay lên không trung hơn 6000 feet. Không, là con tàu đã bay lên hơn 6000 feet.

“Ở độ cao này, ma pháp không đủ tầm tấn công, vũ khí thông thường lại càng không thể với tới chúng ta. Nếu đối phương không phải là Rồng hạng A trở lên hay Elf hạng S, không có cách nào tấn công được. Ngược lại, chúng ta có thể xả đạn từ trên đây xuống dưới mặt đất một cách vô tư. Dưới tác động của trọng lực, những viên đạn đã chết người nay lại còn chết người hơn. Thậm chí, cả một ma pháp băng hệ sơ cấp ở đây cũng có thể gây thiệt hại lớn ở phía dưới. Đóng băng hơi nước, sau đó đơn giản là thả rơi những viên đá ấy xuống. Bên dưới chắc chắn sẽ thành bãi đất hoang khi chúng ta xong việc.”

Giọng nói của Yuki mang theo sự hào hứng khi đề cập đến việc đối phương sẽ bất lực đứng nhìn chúng tôi như thế nào, và còn vui vẻ hơn nữa với câu sau đây.

“Nếu mà con rồng hay con Elf nào dám mò lên đây, loạt đạn 460 mm sẽ biến chúng thành thịt băm ngay lập tức. Ôi, máu thịt chúng sẽ rơi lẹp bẹp xuống mặt đất dưới kia trông thật thảm hại!”

Bây giờ thì tôi dám chắc không ai trong cái thành phố này trừ tôi có thể sánh bằng Yuki về độ độc ác. Tôi tự nhận mình là một con người khá từ bi và lương thiện khi so sánh bản thân với Yuki đấy. Tôi biết hiềm khích giữa mấy chủng tộc Elf, Orc và Hấp Huyết Quỷ đã kéo dài hơn cả mấy nghìn năm là vô cùng dữ dội, nhưng không ngờ nỗi hận của Hấp Huyết Quỷ đối với Elf lại có thể nghiêm trọng đến mức độ người ta có thể ăn mừng chỉ khi vừa tưởng tượng ra cảnh đối phương thịt nát xương tan, người không ra người, ngợm không ra ngợm.

“Ehem, tiếp theo là sức phòng ngự. Anh Kuroki, hãy ra ngoài boong tàu và thử tấn công bằng súng pháo của mình đi.”

“Hiểu rồi.”

Kuroki bước ra ngoài, lấy trong kho chứa không gian ra khẩu song pháo hủy diệt của mình. Chúng trông rất mạnh mẽ và góc cạnh, nhưng so với Đơn VỊ Zero thì thật nhỏ bé và không đáng kể… Dù sao, viên dạn của khẩu pháo đó là ma lực được nén chặt. Uy lực của nó thì có là pháo binh “thần chiến trường” cũng khó mà sánh bằng. Một lần bắn có thể dễ dàng xuyên qua Yêu Ma hạng A. Nếu là vũ khí bình thường, chắc chắn sẽ bị bắn vỡ tan tành giống như giấy vụn rồi. Còn bé Thiết giáp hạm này thì…

“Không bị gì luôn sao?”

Tôi kêu lên một tiếng kinh ngạc. Trừ vết cháy xém trên boong tàu, ngoài ra không có hư hỏng gì cả.

“Buồn thật. Cứ tưởng Kuroki sẽ bắn vào tháp chỉ huy chứ.”

“Sao mà làm vậy được? Cha đang còn ngồi ở đó mà.”

Nhân tiện thì bọn nhỏ đang giao tiếp bằng một thiết bị liên lạc đeo trên tai.

“Thôi cũng không sao.”

“Nhưng mà nó cứng thật đấy. Nó làm Kuroki nhớ tới Ác Ma Orichalcum lúc trước.”

“Thiết giáp hạm này vượt xa thứ đó. Để gia tăng sức phòng ngự, em đã thiết kế lớp giáp theo quy tắc có thể phân tán chấn động, và hấp thụ năng lượng ma thuật. Tất cả các kỹ thuật đều thuộc hàng tối mật, nhưng cơ bản là lợi dụng ma thuật đối phương kết hợp với ma thuật sinh ra từ động cơ chính để tạo ra lớp phòng vệ vô đối. Đó cũng là thí nghiệm tiếp theo của chúng ta. Kuroki, thử phóng ma thuật công kích vào nó đi.”

“Dùng hết sức à?”

“Ừ. Hết sức.”

“Rõ rồi.”

Kuroki dùng ma lực tạo ra một quả cầu đen to bằng một nắm tay. Ma lực hệ {Tận Thế} với mật độ siêu cao tụ lại ở trên đầu ngón tay của cậu bé. Rồi Kuroki đẩy nó ra như bắn một mũi tên. Đòn tấn công với sức hủy diệt tương đương một đầu đạn {Hắc Viêm Trọng Pháo} bay thẳng vào sàn tàu, hào quang bóng đêm nhanh chóng nuốt chửng nó. Nếu trực tiếp trùng phải đòn này, e rằng ngay cả Yuki lẫn Viktor cũng không tránh khỏi vết thương chí mạng. Thế nhưng, sau khi dư chấn của đòn đánh tan hết, thiết giám hạm vẫn không bị suy chuyển. Mặt sàn ngoài vết cháy xém không còn gì khác.

“Bản thân của lượng ma lực này là cực lớn. Ma năng được chuyển hóa thành lớp phòng vệ rất tinh khiết, vì vậy có thể trung hòa bất kỳ tác động ma thuật nào. Vì động cơ không bao giờ ngừng hoạt động bởi lẽ cả con tàu này cũng như một thực thể sống, kết giới phản ma pháp luôn được kích hoạt. Bản thân Orichalcum đã có kháng tính vượt trội với ma lực không cùng loại, vậy nên Đơn Vị Zero gần như miễn nhiễm hoàn toàn ma pháp.”

Tốc độ, sức tấn công, phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp vượt trội. Đơn Vị Zero này có toàn bộ mọi thứ sao?

“Ấn tượng lắm, Yuki.”

“Con rất tự hào về Đơn Vị Zero này. Tuy nhiên, nhược điểm không phải là không có. Kẻ địch có thể phá vỡ được phòng ngự của đứa trẻ này không phải không tồn tại. Lấy ví dụ, nếu kẻ địch nhằm lúc chúng ta mở cửa bước vào tháp chỉ huy mà tấn công, lớp phòng vệ vật lý ở chỗ cánh cửa vốn bị vô hiệu sẽ trở nên bất lực. Mặc dù những nơi đó có kết giới ma pháp dày đặc, nhưng vẫn có thể bị xuyên thủng. Về mặt bằng chung, một Yêu Ma hạng S khó mà phá hủy được Đơn Vị Zero, nhưng chính vì có kích thước khổng lồ nên đứa trẻ này có thể trở thành một mục tiêu dễ tấn công hơn. Nếu buộc phải chịu sức công kích liên tục của ba Yêu Ma hạng S ở đỉnh cao, vẫn sẽ có thể bị hư hại nghiêm trọng thôi.”

“Hừm, quả đúng là như vậy… Nếu có kẻ địch có thể bay cao hơn Đơn Vị Zero rồi lợi dụng trọng lực làm đồng minh, chọn cách chiến đấu xạ kích với tốc độ siêu nhanh và độ cao vượt trội thì sao? Đòn tấn công ở vị trí thấp hơn có thể bị ảnh hưởng bởi trọng lực, uy lực và tầm tấn công đều sẽ bị giảm mạnh, liệu Đơn Vị Zero có thể chiến thắng không?”

“Tất cả các họng pháo đều được trang bị ma thạch phong hệ bên trong. Động cơ lúc đó sẽ chuyển ma lực đi qua hệ thống ma thạch tách biệt kia, nhờ đó tất cả đạn pháo bắn ra đều được cường hóa bằng phong hệ ma pháp, thừa sức loại bỏ giới hạn vật lý. Đáp án là có thể chiến thắng.”

Yuki tự tin đáp lại. Quả thật, nếu có nguồn ma lực khổng lồ như vật thì hoàn toàn có thể bắn hạ bất cứ thứ gì. Trong một cuộc chiến một chọi một, con quái vật này là bất khả chiến bại sao?

“À, không hẳn vậy. Nó có hệ thống tác chiến đặc biệt để có thể tự hoạt động, nhưng thường thì con vẫn sẽ để các Đặc vụ điều khiển. Mà bọn họ thì gần như vô lực trước làn hắc vụ của Chủ Nhân. Nếu là chướng khí, năng lượng ma thuật trong tàu sẽ lập tức loại bỏ nó, nên Chủ Nhân không cần lo lắng việc một quái vật siêu mạnh nào đó sẽ có thể đơn thương độc mã qua mặt hệ thống phòng thủ này. Nhưng đối với những loại hình tấn công đặc thù như linh hồn thì không có cách nào chống đỡ hết cả.”

Thì ra là vậy, không phải là vô địch tuyệt đối. Nhưng nói theo cách ngược lại, miễn không xuất hiện một Soul Mage ngang bằng trình độ của tôi, hoặc không đồng loạt xuất hiện ba kẻ thù với sức mạnh như Kuroki, hoàn toàn khó mà đánh hạ được Đơn Vị Zero.

“Giá trị thực sự của Đơn Vị Zero không nằm ở sức mạnh thuần túy của nó, mà ở vị trí chiến lược của nó. Mặc dù không đủ nguồn lực để sản xuất hàng loạt, nhưng như con đã nói, có thể sản xuất hàng loạt các Khu trục hạm chuyên dụng nhỏ hơn. Hơn nữa, Đơn Vị Zero được thiết kế để có thể cải tiến hệ thống vũ khí bất khì lúc nào, tức là nếu năm sau con chế tạo được vũ khí mạng mẽ hơn họng pháo ba nòng 460 mm, hoàn toàn có thể tháo rời họng pháo hiện tại mà gắn vào. Đơn Vị Zero có thể tự động sửa chữa mọi hỏng hóc trên bản thân nó, miễn là có vật liệu. Khẩu pháo mới cũng sẽ tự động được gắn vào chỉ trong một giờ đồng hồ thôi.  Tiếp sau đó là khả năng có thể thích ứng với mọi địa hình, dù là biển cả, bầu trời, đất liền hay bất cứ địa hình nào, tất cả đều phải quy phục trước Đơn Vị Zero. Khả năng chiến đấu liên tục cũng được tích hợp, đây là con quái vật không biết mệt mỏi và cũng có thể tự mình chọn ra phương án chiến đấu hợp lý nhất. Cuối cùng, và quan trọng nhất, là khả năng đem theo lượng hàng hóa và nhân thủ khổng lồ. Hoàn toàn có thể di chuyển 10.000 đơn vị Ma pháp sư Phản không trên thiết giáp hạm này, kết hợp với 50.000 tấn hàng hóa, khả năng cao là vũ khí, chúng ta có thể hủy diệt một hai quốc gia dễ như trở lòng bàn tay.”

Càng nghe tôi càng cảm thấy hưng phấn, không kìm được mà vô thức cười đen tối. Nếu như có điều gì đó thú vị ở Đơn Vị Zero, thì đó chính là quyền lực. Đây chắc chắn là một trong những khí tài quân sự mạnh mẽ nhất thế giới hiện tại rồi. Với quyền lực này, chúng tôi sẽ tiến gần hơn đến mục tiêu của mình. Bây giờ, để có thể gia tăng khả năng sản xuất, có lẽ tôi nên chuyển họng súng đến Vương quốc Gra Valkas thôi. Nào, mỏ ma thạch Leine, ta tới đây. Mà bây giờ cũng chưa vội, một khi khẳng định uy thế của mình xong, tôi sẽ dùng doanh nghiệp của mình để thu mua lại toàn bộ ma thạch chất lượng cao. Việc đó sẽ để cho Akiko giải quyết.

“Được rồi. Ta cho phép con toàn quyền sử dụng 80% ngân sách quý này để tiến hành sản xuất hàng loạt Khu trục hạm chuyên dụng. Chỉ cần đạt được một phần trăm sức mạnh của Đơn Vị Zero là có thể đạt yêu cầu rồi.”

“Con đã hiểu. Tính năng của chúng chắc chắn sẽ vượt trội. Dù tầm bay thấp hơn, độ linh hoạt của chúng sẽ cao hơn hẳn. Vũ khĩ cũng đã có sẵn thiết kế rồi.”

Hết cái này lại đến cái khác, Yuki thật đáng tin cậy. Có cậu bé làm đồng minh, làm {Quỷ Thề Ước} thật tốt. Nếu như Yuki là thuộc hạ của Ma Vương khác, tôi thật chẳng dám tưởng tượng đâu.

“Yuki-chan, đứa trẻ này thì không nói, nhưng những Khu trục hạm về sau sẽ đặt tên là gì vậy? Nếu chỉ gọi chúng là Khu trục hạm không thì thật quá đáng thương.”

“Ta không có ý kiến. Đây là phát minh của con, con có thể tùy ý quyết định.”

Nghe thấy lời tôi nói, Yuki đặt tay lên cằm suy nghĩ.

“Là tấm khiên chắn của Nagrol, là vũ khí để thị uy của Chủ Nhân… là kẻ hủy diệt của nhân loại. Không thể gọi là một Khu trục hạm bình thường… Mà, ngay từ đầu thì cũng chẳng có Khu trục hạm nào ngoài chiếc trong bãi thử nghiệm của chúng ta rồi. Những Khu trục hạm chịu trách nhiệm thực thi phán quyết của Chủ Nhân lên các chủng tộc khác… Nagrol Henker, con muốn gọi chúng như vậy.”

Tôi mỉm cười. Một sự lựa chọn thú vị.

“Hiểu rồi. Kể từ bây giờ, chúng ta sẽ gọi Khu trục hạm là Nagrol Henker. Ta giao cả Nagrol Henker lẫn Zero Einheit cho con đấy.”

“Con đã hiểu. Xin cứ giao lại cho con.”

Như vậy, cuộc thử nghiệm ngày hôm nay kết thúc, hoàn toàn thành công.

---- III ----

Tôi giao lại hai Cult Master vừa mới được tạo ra cho Kuroki. Tôi cũng trao đổi bằng DP thêm 10 Engineer Caelesti và 20 Vampire Noble cho, cũng giao cho Kuroki nốt. Cậu bé sẽ chịu trách nhiệm dẫn bọn họ đi gia tăng cấp độ trong {Thánh Kiểm}. Lượng DP hiện tại của tôi tuy không đến mức để gọi là dư dả như Lyna-nee, nhưng chắc chắn vượt xa những Ma Vương cùng thế hệ. Tôi quyết định sẽ mua thêm hai chủng tộc Yêu Ma mới là Blade Saintess và Demon General, hai chủng tộc xuất hiện trong quyển sách Ma Vương của tôi khi có được Death Valkyrie và quý ngài Akuryo. Vả lại, hiện tại tôi chưa biết phải sử dụng Huy Chương để tạo thêm Yêu Ma mới như thế nào, nên trong lúc này, tôi sẽ tranh thủ gia tăng sức chiến đấu lên cực hạn. Việc gọi ra một Yêu Ma mạnh mẽ trong thành phố không phải là không thể, nhưng đó là một ý tưởng tồi. Vì vậy, tôi lại đi xuống căn cứ quân sự ở tầng phụ thứ hai, nơi Retriever chọn làm trụ sở cho trung đoàn của mình.

“Tính hữu dụng của đội quân ném bom khá ổn, nhưng chỉ như vậy là không đủ. Hippogriff thiếu hoàn toàn khả năng độc lập tác chiến.”

Hippogriff là Yêu Ma hạng D mà tôi có thể mua sau khi có được Griffon hạng B. Mà, nếu Ma Vương chỉ nghĩ đến mỗi việc trao đổi DP lấy Yêu Ma thì có hơi dở đấy. Tôi mua những con Griffon thuần chủng của Lyna-nee bằng DP đàng hoàng, sau đó để chúng sinh con với nhau, thế là Yêu Ma ra đời sẽ nằm trong quyền khống chế của tôi. Tất nhiên, con của chúng cũng sẽ là Griffon. Ehem, về lại chủ đề chính. Hippogriff ném bom rất yếu. Vì hai lý do. Thứ nhất, tốc độ chậm. Tuy nói là bay được trên không những tốc độ của Hippogriff là thấp nhất trong các loại Yêu Ma bay được. Thứ hai, thiếu tính cơ động. Không phải về mặt tốc độ, mà là về vai trò. Chỉ có thể tiến hành tấn công một phía, nếu đội tiên phong không dọn sạch Yêu Ma kẻ địch, chắc chắn sẽ không đánh lại. Và nếu gặp phải Yêu Ma có khả năng phòng không, ngay lập tức sẽ lâm vào thế yếu. Dù sao chúng chỉ là Yêu Ma hạng D thôi.

Nhưng Blade Saintess thì khác. Họ là Yêu Ma mạnh mẽ hạng B, thuộc về chủng tộc của Valkyrie, có khả năng bay lượn trên không vượt trội. Năng lực chiến đấu cũng không có gì đáng bàn cãi. Những mũi tên được phóng lên từ mặt đất hoàn toàn không thể xuyên qua lớp phòng ngực của họ. Miễn là không phải đối mặt với Yêu Ma hạng A thuộc dạng phi hành, họ chắc chắn sẽ duy trì được thế thượng phong trên bầu trời. Khả năng cận chiến thần tốc cộng với khả năng bắn phá từ trên không trung, việc phối hợp với trung đoàn Ma pháp sư Phản không cũng rất ổn. Cái quan trọng khác là bởi vì họ có khả năng tự sáng tạo và tái tạo vũ khí của mình, nên chi phí sửa chữa trang bị bằng không.

Tiếp theo là Demon General. Đây cũng là một tồn tại bị đánh giá là cực kỳ nguy hiểm bởi con người. Những Quỷ tướng, tùy cá nhân, nhưng chung quy tất cả đều có thể bay được. Chỉ số sức mạnh và ma lực cũng cao một cách lố bịch. Ai muốn phản bác gì cứ nhìn mặt Demon Sovereign Akuryo là biết. Đám này có thể bắn ma pháo từ trên không trung bằng ma pháp của bản thân, không những thế lại sở hữu khả năng tự động hồi phục mãnh liệt. Cơn ác mộng của loài người còn chưa dừng lại ở đó khi mà một Quỷ tướng có năng lực tạo ra những con Quỷ cấp thấp khác, và thậm chí là Quỷ hóa con người. Và chúng chỉ mới là hạng B thôi đấy. Một Ác Quỷ thượng cấp như Akuryo chắc chắn có năng lực còn kinh khủng hơn rất nhiều. Tập hợp tất cả các lý do chính này lại, tôi có thể hiểu được vì sao loài người lại kinh sợ loài quỷ đến vậy.

Để thay thế hoàn toàn đội ném bom hiện tại là Hippogriff, chúng tôi cần một Yêu Ma hạng cao hệ phi hành, và tình cờ thay, điều này rất khó làm được. Hai Huy Chương duy nhất tôi nhớ có thể đảm bảo khả năng Yêu Ma sinh ra có thể bay được là {Phong} và {Long}. Và hai chiếc huy chương này thì rất khó để lấy được nguyên bản của chúng. Tạm thời gác chuyện đó sang một bên, tôi sẽ thử tạo ra hai đứa trẻ Blade Saintess trước đã. Tôi cần kiểm nghiệm xem bao nhiêu phần trăm trong dự đoán của mình có thể thực hiện hóa được.

“{Ta Biên Soạn}.”

Khi tôi niệm pháp chú, quyển sách Ma Vương xuất hiện trên tay tôi. Sau đó, tôi nghĩ đến Blade Saintess ở trong đầu, quyển sách tự động lật đến đúng trang tương ứng. Lượng DP cần thiết là giá trị tiêu chuẩn của Yêu Ma hạng B, 1200 DP. Một cái giá tương đối rẻ để đổi lấy tham vọng của tôi.

Sau này, không, muộn nhất là sau cuộc chiến với thành phố bên cạnh, tôi sẽ trả lượng DP gấp một trăm lần giá của Yêu Ma để mua {Vòng Xoáy}. Nó có thể tạo ra một con Yêu Ma cấp độ cố định mỗi ngày. Sau 100 ngày, khoảng hơn 3 tháng là tôi có thể thu hồi vốn, hiệu quả kinh tế mà nó đem lại là vô cùng to lớn. Trên thực tế, một trong những tiêu chí đánh giá đẳng cấp của Ma Vương là khả năng có thể chuẩn bị được bao nhiêu {Vòng Xoáy} và tạo được một nguồn thu nhập Yêu Ma thụ động dồi dào, mạnh mẽ ở một mức độ nhất định. Ví dụ như Lyna-nee, chị ấy chắc chuẩn bị hàng trăm nghìn cái {Vòng Xoáy} sản sinh Yêu Ma hạng B không chừng. Ý tôi là, mười tỷ DP một ngày đâu phải để trưng đâu? Một con số 1 và mười con số 0 đấy. Tôi có thể mua được tận 83333 cái {Vòng Xoáy} sinh ra Yêu Ma hạng B mà vẫn còn thừa DP đấy. Và đó chỉ là một ngày… Thôi, không ảo tưởng nữa. Nói tóm lại là, tôi muốn tận dụng thật tốt sức mạnh của những đứa trẻ hạng B mà tôi có thể tạo ra {Vòng Xoáy} được.

“Ra đi. Blade Saintess.”

Tôi chi trả DP và triệu hồi một Blade Saintess. Những hạt màu đen và vàng tụ hợp lại trước mặt tôi, tạo thành hình dạng của một nữ nhân. Đó là một thiếu nữ cao chừng 1m65. Cả người cô gái được bao bọc trong một bộ giáp đen trông rất mạnh mẽ, nhưng lại không kém phần quyến rũ. Bộ giáp được thiết kế để ôm lấy sát người của cô gái, làm lộ ra những đường nét hoàn hảo trên cơ thể ấy. Không giống như Retriever, người sử dụng một thanh nhất thủ kiếm, hai thanh kiếm được vắt ngang eo Blade Saintess có vẻ là loại kiếm mảnh như liễu kiếm.

Yêu Ma nữ ấy nhìn chằm chằm vào tôi, xong lập tức quỳ một gối xuống, tay phải đặt lên ngực. Một động tác hành lễ đối với các bậc vua chúa và hoàng đế.

“Thần xin mạn phép giới thiệu bản thân trước Đức Chúa tối cao. Thần là Blade Saintess. Thần sẽ xin tuyên thệ hiến giao đôi cánh của mình, thanh kiếm của mình và linh hồn của mình cho Đức Chúa tối cao. Xin hãy ban thánh chỉ của ngài. Dù có phải đánh đổi sinh mạng, thần cũng sẽ thực thi trọn vẹn thánh ý của Đức Chúa tối cao là ngài.”

Trong khi tôi khá bất ngờ về cách hành xử vô cùng chuẩn mực và đạo đức này, cơ thể của tôi đã tự động khỏi động theo lệnh của tiềm thức rồi.

“Ta, Exion, sẽ không bao giờ đáp trả lời khuyên nhủ của ngươi bằng sự im lặng và sẽ không bao giờ đáp trả ý kiến của ngươi bằng sự khinh miệt. Nếu ngươi đổ máu và mồ hôi thay ta, thì ta sẽ trả ơn cho từng giọt máu và mồ hôi ấy.”

Tôi nắm chặt lấy tay cô ấy. Nếu ai đó bảo tôi phải diễn tả bản thân mình lúc này, chắc hẳn đó sẽ là mang một vẻ mặt từ bi và khả ái như một vị thánh. Tôi rất tự tin vào khả năng diễn xuất của mình, rằng không ai có thể dễ dàng vượt qua được cái trình độ đã ăn sâu vào tiềm thức này của tôi. Blade Saintess cuối đầu thật thấp.

“Thần vô cùng đội ơn thánh ý của Đức Chúa tối cao.”

Tôi cho cô ấy miễn lễ, rồi nhân tiện thấy Retriever đi qua thì gọi vào luôn.

“Ồ, Chủ Nhân của thần đã đem đến cho thần một đàn em rồi sao?”

Cô nàng nhìn vào Blade Saintess với ánh mắt rất hài lòng.

“Đại tỷ. Em đã diện kiến Đức Chúa tối cao theo đúng lễ nghĩa.”

Cô gái vừa mới đứng thẳng lên đã cúi thấp đầu chào Retriever. Cô con dâu tương lai của tôi vỗ vai Yêu Ma mới đó, xong quay sang nói chuyện với tôi.

“Chủ Nhân của thần, đứa trẻ này không tệ đâu, rất hữu dụng.”

“Nếu một trong những thân tín của ta đã nói như vậy thì ta rất yên tâm.”

“Vâng. Những đứa trẻ này là tồn tại đặc biệt, trí thông minh và sức mạnh vượt xa người thường. Hơn nữa, Blade Saintess còn là một phần của Đoàn Hiệp Sĩ Chiến Hầu… một Yêu Ma mang trong người sự hòa quyện của ánh sáng và bóng tối, có thể được gia tăng sức mạnh từ năng lực đặc biệt của thần.”

Khi Retriever trở thành Death Valkyrie, cô nàng có được một năng lực đặc biệt, đó là {Thiên Thần Chết Chóc}. Hiệu quả của nó bao gồm nhiều khía cạnh, nhưng tác dụng Retriever đề cập đến ở đây là cường hóa sức mạnh cho các Yêu Ma hiệp sĩ cấp dưới và đồng minh. Chỉ cần dưới sự chỉ huy của Retriever, sức mạnh của Blade Saintess sẽ tăng đáng kể.

“Điều này đúng thật là khiến cho ta cảm thấy yên tâm. Với thuộc tính cơ bản cao như vậy, còn được nhận thêm sức mạnh của Retriever, tùy thuộc vào điều kiện, chắc hẳn có thể đánh ngang cơ với cấp bậc thấp trong hạng A.”

Chính vì mang trong mình hai thuộc tính tưởng chừng như trái ngược nhau là {Thánh} và {Tử Vong}, họ có chỉ số rất cao. Có lẽ Blade Saintess là một trong những chủng tộc mạnh nhất hạng B.

Chủng tộc: Blade Saintess Hạng B
Tên: Chưa xác định
Cấp độ: 58
Sức mạnh cơ bắp: A
Sức chịu đựng: B
Độ Nhanh nhẹn: A
Ma lực: A
Vận May: B
Đặc biệt: A +
Kỹ năng: Song Kiếm Sư (Cao cấp), Thánh Nữ Chiến Hầu, Hào Quang Thánh Nữ, Tinh Thần Bất Khuất

Song Kiếm Sư: Có khả năng sử dụng ma thuật thanh tẩy lên vũ khí. Tăng cường sức mạnh và Độ Nhanh nhẹn (Nhỏ). Tăng cường khả năng phi hành (Lớn).

Thánh Nữ Chiến Hầu: Bao quanh bản thân bằng ma lực cô đặc dưới dạng vũ khí. Gia tăng thêm sát thương khi tấn công. Tăng cường sức chịu đựng và kháng ma pháp (Vừa).

Hào Quang Thánh Nữ: Những đối tượng thù địch trong bán kính một trăm mét sẽ bị giảm chỉ số (Nhỏ). Những đối tượng không thù địch trong bán kính hai trăm mét sẽ dần tin tưởng vào Chủ Nhân của chủ kỹ năng hơn, như một giáo dân tin vào một vị thần. Khi niềm tin chạm giới hạn nhất định, niềm tin của giáo dân sẽ gia tăng sức mạnh cho Chủ Nhân. Niềm tin càng lớn, sức mạnh càng tăng. Nếu mất niềm tin thì sức mạnh đã tăng vẫn không suy giảm.

Tinh Thần Bất Khuất: Vô hiệu khống chế tinh thần từ {Sợ Hãi}.

Chỉ số không hề vô ích, năng lực đặc biệt lại còn xuất sắc gấp bội. Họ đúng là những Yêu Ma cực kỳ hữu dụng. Sau khi xem xét năng lực của Blade Saintess, tôi nảy ra một ý tưởng hết sức hay ho. Đó là, cho bọn họ trở thành một lực lượng bảo an mới của thành phố, ngày nào cũng đi tuần tra khu dân cư và những khu vực đông người khác. Hiện tại dân số Nagrol đang không ngừng gia tăng, nếu có thể biến tất cả những người dân đó thành giáo dân của tôi, niềm tin của họ sẽ cho tôi một sức mạnh không tưởng.

“Retriever, lát nữa ta sẽ trao đổi thêm mười chín cô gái Blade Saintess nữa. Ta muốn giao việc quản lý bọn họ cho cô, không có vấn đề gì chứ?”

“Đương nhiên rồi, thưa ngài. Nếu có được những Yêu Ma này, dự đoán phần lớn kẻ địch sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt thôi. Chủ Nhân của thần, ngài dự định sử dụng họ như thế nào vậy?”

“Cũng không phức tạp lắm. Ta muốn họ thay thế một số đội Shadow hiện tại để thực hiện công tác giám sát khu vực, bắt đầu từ những khu đông dân cư nhất trước. Sử dụng kỹ năng của họ để truyền bá đức tin về một vị thần mới, là ta. Niềm tin của con người và Yêu Ma sẽ là sức mạnh của ta. Vì vậy, ta muốn nhiệm vụ này được tiến hành nhanh chóng hết mức có thể.”

“Quả đúng như ngài nói. Thần sẽ sử dụng ho như một tấm khiên sáng chói của Nagrol. Nếu nhìn thấy cảnh những Thánh Nữ này giao chiến không sợ mất mạng để bảo vệ người dân khỏi nguy hiểm, danh tiếng của họ sẽ tăng vọt, và niềm tin của người dân với ngài sẽ còn lớn hơn nữa. Nếu sử dụng bọn họ theo cách này, không những có thể trừ nhanh triệt gọn những mối nguy từ sớm, mà còn có thể gia tăng sức mạnh cho những công dân tốt. Nếu thần thấy một công dân nào có dấu hiệu bị suy giảm chỉ số, thần sẽ ngay lập tức ra lệnh bắt tạm giam họ để điều tra. Những người có dã tâm với Nagrol cần phải bị tiêu diệt ngay từ trong trứng nước.”

“… Cách làm đó thì có phần hơi thô bạo đấy. Ta muốn cô nộp lại cho ta một báo cáo về những người dân bị giảm sức mạnh trước đã. Nếu kết quả điều tra của Tổng Cục NGAS phát hiện điều gì mờ ám thì hãy bắt tạm giam để tra khảo. Không thể cứ thế bắt bừa người dân được. À, tất nhiên là trừ trường hợp phạm tội rành rành nhé.”

“Thần đã quá sơ suất. Đề xuất của ngài quả là sáng suốt. Thần sẽ ghi nhớ điều này và cho tiến hành ngay lập tức. Ngài còn gì muốn căn dặn nữa không?”

“À, hãy liên lạc với Yuki khi nào cô có thời gian rỗi. Ta muốn thử nghiệm mô hình tác chiến là cho những Blade Saintess này lên trên Đơn Vị Zero để thay thế một số Ma pháp sư Phản không trên đó. Không biết liệu kế hoạch này có khả thi không, nhưng ta nghĩ vẫn đáng để nói với Yuki. Nếu là Yuki, có khi lại biến điều không thể thành có thể đấy. Ngoài ra, các ngươi có thể đi thực địa cũng được. Làm ơn, báo cho chồng tương lai của cô biết một tiếng để nó có thể chuẩn bị. Toàn bộ những điều ta vừa nói trên đều được sự cho phép của ta, không cần thông qua trung gian, cứ thế mà thi hành.”

“Vâng, thưa Chủ Nhân. Thần nhất định sẽ xây dựng đoàn Hiệp Sĩ Chiến Hầu tốt nhất cho Chủ Nhân.”

Retriever hành lễ một cách kính cẩn và tuyên bố như vậy. Vốn dĩ tôi có ý định tự mình thực hiện xem sao, nhưng đúng lúc Retriever có mặt ở đây, tôi sẽ giao lại việc này cho chuyên gia của nó. Bởi vì, Retriever là một thân tín của tôi, một tham mưu đáng tin cậy. Nếu đặt đoàn Hiệp Sĩ Chiến Hầu dưới quyền cô nàng thì quả là hợp tình hợp lý, bởi lẽ Retriever vừa là đồng tộc của họ, vừa có thể tăng cường sức mạnh cho họ.

Tôi hài lòng gật đầu, rồi sử dụng DP để trao đổi thêm mười chín Blade Saintess khác, tổng cộng tất cả là có hai mươi người. Quá nhỏ cho một đoàn hiệp sĩ, nhưng khởi đầu như thế này thì cũng không tệ chút nào. Nếu là Retriever, cô nàng chắc hẳn sẽ huấn luyện bọn họ đạt đến mức độ thượng thừa. Tôi lập tức giao hai mười người bọn họ lại cho Retriever.

“Như vậy, ta giao họ cho cô đấy, Retriever.”

“Chắc chắn rồi, thưa Chủ Nhân.”

Tôi rời khỏi doanh trại quân đội, đi tới chỗ Bộ Nhà đất của Demon Sovereign Akuryo. Bây giờ, tôi sẽ chính thức giao nhiệm vụ quân sự cho ông ta. Nếu nói đến người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu nhất ở Nagrol, chỉ có thể nhờ cậy Akuryo. Ông ta là đại tiền bối của chúng tôi, nói chuyện với ông ta chắc chắn sẽ học hỏi được nhiều điều bổ ích.

---- IV ----

Sau khi giao lại Blade Saintess cho Retriever, tôi đi về phía Bộ Nhà đất để yêu cầu Ác Quỷ giải quyết một số công việc liên quan đến vấn đề quân sự. Ác Quỷ Akuryo là một cựu Ma Vương, và cũng là một Yêu Ma, cả hai vai trò đều làm rất trọn vẹn, chắc chắn có thể hiểu tường thấu tận những điều tôi muốn biết. Ở đó cũng có cả Spirit Lord, người đã xin phép tôi được xây một căn nhà nhỏ để sinh hoạt gần đấy. Gu thẩm mĩ của anh ta khá là hợp với tôi, nếu phải bình luận.

Khi tôi bước vào phòng làm việc của Viktor, trong phòng chỉ có hai nhân vật. Một, là Spirit Lord đang ngồi trên ghế sofa, tay cầm quyển sách viết bằng chữ Runic. Hai, là Ác Quỷ đang thoải mái lấy đùi Spirit Lord làm gối nằm ngủ. Cảnh tượng này quả là phi thực. Hình như trong trí nhớ của tôi có một số thứ liên quan đến cái cảnh tượng trước mặt này, nhưng mà thôi kệ đi. Khi cảm nhận thấy sự hiện diện của tôi, Ác Quỷ chậm rãi mở mắt.

“Chủ Nhân đấy à. Đúng giờ lắm. Ta có nghe qua yêu cầu của cậu rồi.”

Akuryo nói như vậy với tôi bằng chất giọng bị sự buồn ngủ bấu víu. Dường như Viktor đã truyền lại mong muốn của tôi cho ông ta từ trước.

“Vậy thì tốt quá, cuộc nói chuyện này sẽ dễ dàng hơn rồi. Ngày hôm nay tôi tới là để nói về chuyện bổ nhiệm ông vào một số vị trí đang bỏ ngỏ.”

“Hmm, không thành vấn đề gì, nhưng mà có thể chờ một chút được không? Nhìn vậy thôi chứ Spirit-boy đang truyền ma lực nguyên tố vào người ta đấy. Là để chữa trị cho vết thương bên trong căn nguyên của ta, nếu gián đoạn giữa chừng thì cậu nhóc sẽ phải tốn công sức một lần nữa, ta thật không đành lòng. Mà, phải công nhận cậu ra đòn hiểm hóc thật.”

“Chuyện đó là đương nhiên. Tôi nhé, lúc ấy thực sự muốn giết ông đấy. Ông biết tôi mất bao nhiêu công sức mới huấn luyện được Retriever không?”

“Bwahahaha! Quả nhiên, cô bé đó là một tài năng đã được rèn dũa. Mà, cậu phải nghiêm túc như vậy thì ta mới phục vụ cho cậu được chứ?”

Spirit Lord không nhìn chúng tôi trong suốt cuộc hội thoại đó, mắt chỉ dán chặt vào quyển sách. Chỉ có điều, anh ta còn lâu mới qua mắt được tôi. Quyển sách từ đầu đến giờ không hề lật sang trang mới, rõ ràng là đang rất chăm chú lắng nghe. Gác lại chuyện đó, mặc dù tôi ra đòn không nương tay, nhưng tôi cũng không ngờ là làn hắc vụ lại có uy lực mạnh mẽ đến thế. Có vẻ như phải hết hôm nay thì toàn bộ nguyền rủa tích tụ trong người ông ta mới được xóa bỏ hết bởi ma thuật của Spirit Lord. Khoảng chừng mười phút sau, anh ta mới từ từ hạ quyển sách xuống, gật đầu nhẹ.

“Trị liệu hoàn tất. Kể từ ngày mai, ngài Akuryo có thể hoàn toàn sử dụng 100% sức mạnh của mình rồi.”

“Cảm ơn cậu, Spirit-boy. Nếu cậu muốn, ngày mai tôi sẽ khao cậu một bữa thật hoành tráng, có được không?”

“Sao có thể làm như vậy được? Ngài Akuryo đã cứu mạng tôi không biết bao nhiêu lần, chỉ là chút tài mọn của tôi, làm sao dám nhận được vinh dự này?”

Spirit Lord kính cẩn nói. Chắc hẳn anh chàng này rất kính trọng Akuryo.  Có lẽ anh ta xem Akuryo là một thần tượng để theo đuổi chăng?

“Không cần khách khí. Đối với ta mà nói, ở quê nhà ta còn rất nhiều rượu ngon, nếu muốn liền có thể nhờ cô bạn ở đó chuyển cho vài chai. Tin ta đi, không uống là lãng phí cả đời đó. Hay là, cậu thấy ta là một lão già cổ hủ nên dù một ly rượu cũng không thể uống cùng?”

“Không hề có chuyện đó! Ngài Akuryo là chiến binh rất anh dũng, nhận được lời mời này trong lòng tôi thật sự rất vui! Chỉ có điều, tôi thấy ngài vừa mới bình phục hoàn toàn, không nên uống quá nhiều rượu thôi. Với lại…”

Akuryo thấy Spirit Lord đột nhiên ngập ngừng giữa câu, liền dùng ánh mắt hối thúc cậu ta nói tiếp. Xem ra anh chàng đã vuột miệng nói ra một điều gì không nên nói rồi. Còn ông nữa, cái danh Ác Quỷ của ông quả thực không phải danh hão, Akuryo. Anh chàng tội nghiệp kia đã vuột miệng, đến tôi cũng có thể nhắm mắt bỏ qua, nhưng ông cứ như đang tra hỏi tù nhân vậy.

“… tửu lượng của tôi không tốt lắm. Uống xong chắc phải nhờ ngài dìu về mất…”

Bây giờ thì cái mặt của anh chàng đã đỏ ngang ngửa với màu tóc và tai thì xì khói ra rồi kìa. Đã vậy ông ta còn cười rất thoải mái và vỗ vai Spirit Lord, giả vờ an ủi nữa chứ. Thật là tội nghiệp cho anh chàng này quá đi mất. Mà, tôi đây muốn say rượu lắm mà không được đây này? Thôi, tạm bỏ qua việc đó đi. Chờ cho Ác Quỷ ngồi dậy một cách nghiêm túc, tôi mới mở lời.

“Akuryo, ông có thể huấn luyện cấp tốc được đám Quỷ tướng không?”

“Tất nhiên là được. Cậu nghĩ ta là ai chứ?”

Dáng vẻ ông ta rất tự tin khi nói ra điều đó.

“Mà cậu đã kiểm tra quyển sách Ma Vương của mình chưa? Cái chỗ nói về Quỷ tướng ấy?”

“Ừm… chưa. Chỗ đó có vấn đề gì sao?”

Tôi lập tức thao tác gọi quyển sách Ma Vương lên để tìm kiếm Quỷ tướng. Vẫn là tên chủng tộc, bên dưới là bảng trạng thái, bên trái là hình minh họa, còn cuối cùng là giá DP để trao đổi. 1200 DP như lệ thường, tiêu chuẩn của một Yêu Ma hạng B… khoan đã… cái quái gì đây?

“Có vẻ cậu đã tìm thấy thứ cần tìm rồi đấy.”

Akuryo nở một nụ cười gian ác.

“Đây chính là lý do Quỷ tộc cực kỳ đông đảo và là kẻ thù đáng sợ nhất của loài người.”

Tôi cảm thấy trái tim sắp nhảy vọt ra khỏi lồng ngực của mình. Tay chân không ngừng run rẩy trước những dòng chú thích cuối cùng được viết trên trang sách, tôi phải vịn vào chiếc kệ kế bên chỉ để đứng vững. Đôi môi tôi mấp máy nhưng không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Tỉ số trao đổi: 1.000 DP

*Lưu ý: Mọi Yêu Ma mang chữ Demon trong chủng tộc đều có thể dùng làm đối tượng tạo {Vòng Xoáy}. Giá của {Vòng Xoáy} sản sinh Demon General là 100.000 DP. Mỗi {Vòng Xoáy} có thể sản sinh 3 Yêu Ma một ngày.

Nuốt khan một tiếng, những suy nghĩ chậm rãi lướt qua đầu tôi.

Akuryo là một Demon Sovereign, là Yêu Ma mạnh nhất của Quỷ tộc. Và ông ta có một vị Chủ Nhân thực sự chứ không phải là tên {Xà} kia. Vị Chủ Nhân này đồng thời cũng là Chủ Nhân của Yume, nữ hoàng Succubus. Với cái tỉ số trao đổi như thế này, với những thứ này… vị Chủ Nhân thực sự kia rốt cuộc đã tạo ra bao nhiêu cái {Vòng Xoáy} rồi? Chỉ cần một cái {Vòng Xoáy} duy nhất, trong một tháng có thể sản sinh ra đến tận 90 con Yêu Ma hạng B, một năm lên đến hơn 1.000 Yêu Ma. Rốt cuộc… tôi đang phải đối đầu với kẻ như thế nào vậy?

“Thật khó tin là vẻ mặt cậu vẫn lạnh tanh không cảm xúc dù suy nghĩ của cậu đang thấm đẫm mùi tuyệt vọng đấy? Quả nhiên, cậu đúng là đứa trẻ của Ma Vương {Quang} Lynathesis. Được rồi, hãy giải quyết công việc nào.”

Chặn đứng dòng suy nghĩ tiêu cực bên trong đầu mình, tâm trí tôi trở về thực tại.

“Được thôi. Xin nhờ ông giúp đỡ, Akuryo. Tôi sẽ tiến hành trao đổi hai {Vòng Xoáy} ngay lập tức đây.”

---- V ----

Mười ngày trôi qua kể từ lúc tôi trải qua một cú sốc lớn liên quan đến quỷ tộc. Trong khoảng thời gian này, chúng tôi đã liên lục cho các xưởng đóng tàu hoạt động hết công sức. Dù vậy, chỉ duy nhất có một Nagrol Henker được đưa vào hoạt động. Những phần vỏ có thể để cho Skeleton gia công, nhưng riêng các bộ phận nòng cốt đều phải đưa lại cho bên KMS, thành ra tiến độ cũng không được bao nhiêu. Nếu tôi trao đổi thêm nhiều Vampire Noble nữa thì mọi chuyện sẽ khác, nhưng đấy lại không phải là một nước cờ khôn ngoan. Trận chiến với loài người sắp tới đây, tôi sẽ chuyển giao hết kinh nghiệm thu được lại cho Yuki để cậu bé có thể nhanh chóng trải qua {Tiến Hóa Thực Thể}, trở thành một Yêu Ma hạng S, Hấp Huyết Quỷ Nguyên Thủy – Vampire Progenitor. Đến lúc đó, tôi sẽ dùng DP để trao đổi lấy những Bá tước Hấp Huyết Quỷ Vampire Count hạng B. DP là nguồn lực quan trọng, vì vậy phải sử dụng thật cẩn thận, không thể vì vội vã mà làm hỏng cơ hội sau này.

Dường như các Ma Vương đối địch đã để mắt đến tôi nhiều hơn rồi. Theo như báo cáo tuần này, tính riêng số Yêu Ma gián điệp gài vào Nagrol bị tẩy não đã lên đến con số 31 Yêu Ma, một con số kỷ lục. Ngược lại, cũng nhờ vậy mà tôi đang cảm thấy mình là một Ma Vương cực kỳ có tư cách. Ý tưởng thành lập đơn vị tình báo đầu tiên đúng là sáng suốt. Có thể nói, thu thập tình báo và chiến tranh ở mặt trận thu thập tình báo đã ăn sâu vào máu chúng tôi. Chuyện cơ mật không bao giờ đem ra bàn luận ở nơi không đảm bảo an ninh, còn lực lượng NSE thì liên tiếp thanh trừng quy mô lớn những Yêu Ma hệ không gian của kẻ địch. Yuki cũng đã tận dụng cả con người để tổ chức diệt côn trùng có hại cho mùa màng, mà thực chất là tìm diệt các loại bọ nói chung. Nguyên nhân chuyện này là do một trong số những Yêu Ma chúng tôi bắt được có cả kẻ dùng bọ chét làm tai mắt của mình. Lúc đó thì đám người bên NSE đã nổi điên lên mà có ý định muốn xịt thuốc khắp Nagrol luôn ấy. Tất nhiên, Yuki đời nào mà cho phép điều ấy.

Trong mười ngày vừa qua, việc các Thánh Nữ Blade Saintess của chúng tôi thường xuyên đi giúp đỡ con người và thảo phạt quái vật nguy hiểm đã làm tăng độ hảo cảm của người dân đối với tôi rất nhiều. Thế đúng thật là tốt. Tất nhiên, họ chưa thể coi tôi là một vị thánh thần nào đó được, nhưng cái ngày đó cũng sẽ không còn xa lắm đâu.

Về phần Ác Quỷ Akuryo, tôi đã bổ nhiệm ông ta làm Tư Lệnh Sư đoàn Hỏa đế, một lực lượng toàn bộ đều là quỷ tộc. Dưới quyền Akuryo hiện tại là 60 Quỷ tướng hạng B, lại còn có đến hơn 3000 quỷ tộc hạ cấp hạng F và E. Sức mạnh quân sự của Sư đoàn Hỏa đế đang gia tăng một cách chóng mặt, bởi đám Quỷ tướng mỗi ngày có thể tạo ra đến tận 50 con quỷ cấp thấp. Mặc dù chúng không có chút chất lượng nào bởi chúng là những tên lính xanh và non như cây cỏ ngoài kia nhưng đó là binh lực có thể tiêu hao được nên không thành vấn đề. Với lượng binh lính rất đông đảo như vậy, cái Sư đoàn Hỏa đế này thành lập với mục đích gì? Đáp án chỉ có một.

Đó là khủng bố.

Tôi cứ thế thả bọn quỷ yếu đi long nhong khắp Vương quốc Gra Valkas thôi. Thông qua một số phương pháp như là, cho nhiều con Griffon phối hợp vận chuyển những thùng hàng lớn chứa quỷ tộc, hay thậm chí là thả chúng ra biển rồi ra lệnh chúng vào bờ ở bến cảnh của Gra Valkas. Tôi không có ý định để chúng trực tiếp tiêu diệt bất cứ thành phố nào, nhưng nếu cứ thả chúng tràn lan ra thì trật tự trị an của Vương quốc Gra Valkas sẽ ngày càng đi xuống. Và vì số lượng bọn quỷ này là vô tận, tôi có thể liên tục đổ chúng vào vương quốc đó, và đến một thời điểm nhất định, bọn họ sẽ không đủ nguồn lực để chặn đứng tất cả lũ quỷ nữa, và buộc phải nhờ đến sự trợ giúp của một thế lực ngoại bang.

Tiếp giáp với họ hiện tại chỉ có Vương quốc Revize và Đế Chế Ramas. Và Vương quốc Gra Valkas không hề ưa Đế Chế Ramas chút nào, dẫn đến sự lựa chọn của họ chỉ có một. Thế lực đó chỉ có thể là thế lực không xung đột với họ, và đó là vương quốc Revize, tức là nhờ đến quân đội của tôi. Hình ảnh một anh hùng trẻ tuổi hiên ngang tiêu diệt ma quỷ để cứu giúp dân lành trông thật oai phong, và đáng tin tưởng. Ừm, đó sẽ là hình ảnh của tôi trong lòng người dân. Người ta bảo con người rất dễ tin tưởng vào người đã đưa tay cứu giúp mình ở điểm khốn khó, nên đây là chiến thuật rất hiệu quả. Nếu chờ mãi mà thời điểm khốn khó ấy không đến, chẳng phải ta chỉ cần tạo ra thời điểm đó là được sao? Thật đơn giản, phải không nào?

Không chỉ vậy, đây là bước hết sức quan trọng trong kế hoạch đặc biệt nhằm đưa doanh nghiệp của tôi vươn tầm lớn mạnh. Cụ thể, chút nữa mọi chuyện sẽ được sáng tỏ.

Thủ hạ đã cố gắng hết sức vì mình, tôi làm sao có thể để bản thân dễ dàng thua cuộc được cơ chứ? Vì vậy, tôi nên bắt đầu làm tròn trách nhiệm của một lãnh đạo thành phố thôi.

Hôm nay, tôi có một cuộc hẹn với người đại diện cho thương hội Sale, cũng là thương hội có ảnh hưởng nhất Nagrol hiện tại. Là do phía bên kia chủ động yêu cầu gặp mặt, rõ ràng là có chuyện cấp bách. Ừ, tôi cũng đã đoán trước bọn họ gặp chuyện gì rồi. Trong khi tôi ngồi ở phòng khách, vị khách được một Thánh Nữ dẫn vào. Đó là một quý ông tóc bạc đã quá ngũ tuần, mặc một bộ lễ phục có màu đen, cúi chào tôi một cách thanh lịch. Đây là Walter Bishop, đại diện toàn quyền của Thương hội Sale, thương hội có ảnh hưởng và tiếng nói nhất định ở Nagrol. Ông ta không phải người chủ của thương hội, nhưng cách làm ăn không vì thế mà thiếu chuyên nghiệp.

“Ngài Exion, thật xin lỗi vì bắt ngài phải dành thời gian cho tôi ngày hôm nay.”

“Không, xin ông đừng để tâm. Nếu là chuyện mà đích thân ông Walter đây phải đề nghị gặp mặt trực tiếp, hẳn là vấn đề vô cùng hệ trọng. Đã liên quan đến những người hết lòng trợ giúp Nagrol trở nên thịnh vượng, tôi sao có thể cảm thấy phiền được?”

“Vô cùng biết ơn khi nghe ngài đây nói như vậy. Lý do lần này tôi muốn ngài đây dành chút thời gian, là bởi vì chuyện của thành phố bên cạnh. Thực ra, bọn họ đang gây ra khá nhiều phiền toái đối với những thương nhân giao thương với Nagrol.”

Tôi gật đầu. Đây là chuyện có thể lường trước được. Nagrol hiện tại chưa có khả năng tự cung tự cấp. Những thương nhân thu mua khá nhiều hàng hóa từ thành phố lân cận và bán lại. Nếu nâng thuế, giá cả hàng hóa sẽ tăng vùn vụt, lợi nhuận từ đó cũng tan biến, các thương nhân lập tức rút khỏi đây. Như vậy, tiêu chuẩn sống của Nagrol sẽ bị giảm mạnh.

“Ngài Exion, trên căn bản, khi đưa hàng hóa vào bất kỳ thành phố nào cũng đều phải trả thuế hải quan và thuế vào cửa. Còn khi mang hàng hóa ra ngoài thành phố thì không phải trả thuế, chỉ bị kiểm tra xem có mang hàng hóa cấm ra hay không. Đây là quy luật chung của cả vương quốc lẫn đế chế.”

Hệ thống thuế sẽ dao động lên xuống và có điều chỉnh nhỏ tùy vào mỗi lãnh chúa của khu vực đó, nhưng từ lâu đến nay, thành phố bên cạnh chỉ thu hai loại thuế là thuế hải quan dành cho hàng hóa kinh doang và thuế vào cửa khi vào thành phố. Đương nhiên, nếu muốn sinh sống tại đó sẽ phải trả thêm nhều loại thuế khác, nhưng đối với những thương nhân không có cửa hàng ở đấy, họ chỉ quan tâm đến hai loại thuế này.

“Hiện tại khi đi ra, bọn họ cũng bị thu thuế, đúng chứ?”

“Đúng như ngài nói. Vào thời điểm đang tiến hành kiểm tra xem liệu có mang vật phẩm cấm ra ngoài thành hay không, những chiếc xe hàng hướng về phía Nagrol đều bị yêu cầu phải nộp một số tiền thuế ngang với thuế hải quan. Nếu tính đơn giản, chúng tôi phải trả gấp đôi tiền thuế.”

“Tình hình đang diễn biến theo chiều hướng không tốt nhỉ?”

“Đúng vậy. Bởi vì Nagrol không thu thuế hải quan nên có thể miễn cưỡng bù trừ lẫn nhau, nhưng đối với thương nhân chúng tôi, lợi ích bị giảm đi rất nhiều. Hiện tại, tuy miễng cưỡng vẫn có thể sinh lợi, nhưng nếu tình hình diễn biến theo chiều hướng xấu đi, e rằng sẽ rất khó nói. Chủ Nhân của tôi cũng đang không hài lòng về vấn đề này. Tuy rằng ngài ấy đang thương lượng với các quý tộc lãnh đạo, hy vọng ngài cũng sớm đề ra biện pháp giải quyết.”

Thành phố bên cạnh cố ý gây phiền toái cho chúng tôi. Đối với thông báo “hãy đồng ý được bảo vệ” của họ, tôi vẫn đang liên tục kéo dài thời gian. Nhiều lần tôi nhận được những lá thư thúc giục đưa ra câu trả lời, và cứ mỗi lần như vậy, tôi lại gửi yêu cầu cần thêm chút thời gian nữa, nhưng có vẻ đối phương đang bắt đầu mất kiên nhẫn rồi. Tôi cũng muốn hoàn toàn điều khiển trí não bọn chúng lắm đấy, nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội để kiếm được rất nhiều DP như vậy thì thực sự không tốt. Rất không tốt.

“Không thể đi ra từ cổng không phải là cổng hướng về Nagrol rồi sử dụng đường vòng di chuyển tới đây sao? Đám Chiến Mã tôi tặng cho các ngài, dù là bơi hay leo núi đều có thể làm được, lại không bị mệt mỏi ăn mòn, dù hơi khó đi một chút, nhưng không có gì khó khăn đâu nhỉ?”

“Nếu ngài hỏi có thể hay không, vậy thì có thể. Nhưng, một trong những chi nhánh quan trọng của thương hội chúng tôi đặt ở đó. Lỡ như bị phát hiện trốn thuế, danh tiếng của chúng tôi sẽ bị hủy hoại, thậm chí của cải ở đó cũng bị tịch thu. Chúng tôi không thể liều mạng như vậy được.”

Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự đoán. Nếu không đưa ra được biện pháp giải quyết ổn thỏa, tôi sẽ đánh mất lòng tin của họ. Mối quan hệ ngày càng xấu đi giữa thành phố của chúng tôi với thành phố bên cạnh hầu như ai cũng biết. Thực ra, có nhiều thương nhân đang cân nhắc xem có nên rút lui khỏi Nagrol hay không. Cá nhân tôi thì thực sự muốn hòa bình đấy, khôi phục lại mối quan hệ với thành phố bên cạnh… nhưng mà điều này là bất khả thi. Thứ nhất, phải phục vụ nhu cầu không hợp lý của đám con người đó là điều tôi không thích. Thứ hai, tôi muốn chiến tranh, là để tăng sức mạnh của bản thân. Khói lửa và máu tanh làm con người trưởng thành hơn – đó là những gì Akuryo đã nói.

Tất nhiên, tôi sẽ đưa ra một giải pháp rất thỏa đáng. Nhưng hãy để tôi xem xét động cơ của những con người này cái đã.

“Tôi hiểu rồi. Mối bất hòa giữa hai thành phố là trách nhiệm của người quản lý. Vì vậy, tôi sẽ giải quyết điều này nhanh chóng.”

“Điều đó quả thực giúp ích cho chúng tôi rất nhiều. Vậy, xin hỏi phương án của ngài là?”

Thương nhân là những người rất nhạy cảm với sự lưu thông của đồng tiền, bọn họ thừa sức nhận ra rằng số tiền đang lưu thông trên thị trường tại Nagrol còn nhiều gấp mấy lần tiền thuế trưng thu. Bọn họ còn biết rất rõ tôi có tiền, nhưng vấn đề xướng cuộc nói chuyện này. Và, chắc chắn họ sẽ không rút lui khỏi Nagrol mà không nói một lời nào. Đối với thương nhân, Nagrol là một thị trường hấp dẫn với nhiều lợi nhuận, cả ngắn hạn lẫn dài hạn, điều này trước đây chưa bao giờ thay đổi. Khách hàng chi tiêu rất hào phóng, thuế quan cực thấp, trật tự trị an tốt và nhiều ưu đãi khác. Cho dù hiện tại vấn đề lợi nhuận bị thâm hụt, họ vẫn cảm thấy hối tiếc khi phải rút lui khỏi đây. Nếu như tôi dùng tiền túi của mình để bù đắp lại phần lợi nhuận bị giảm, tất cả các thương nhân sẽ rất vui vẻ mà hút lấy những lợi ích ngon lành như trước đây.

“Nếu phần thuế quan tăng thêm đó có thể bị giải trừ thì mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Vậy nên, tôi đề nghị phươn án thu mua hàng hóa từ thành phố khác mà không thông qua trung gian là thành phố bên cạnh.”

“Nếu điều này có thể thực hiện, sẽ rất lý tưởng. Nhưng thành phố bên cạnh là thành phố nằm ở vùng cực nam của vương quốc Revize, mà Nagrol thì lại còn nằm xa hơn nữa. Nếu không thông qua thành phố đó, chắc chắn không thể tới được các thành phố khác của vương quốc. Kể cả là thành phố gần nhất thuộc lãnh địa Trient bên cạnh cũng rất xa. Ngay cả con đường trên núi cũng có chốt kiểm tra nữa đấy.”

“Đấy là nếu ngài nói về đường bộ.”

“Chẳng lẽ là đường thủy sao? Loại hình vận tải đó không có sẵn ở đây đâu.”

“Hoàn toàn không phải. Ông sắp được chứng kiến một cuộc cách mạng rồi đấy.”

Đúng vậy, cho dù tôi có bỏ tiền ra bù đắp phần thuế quan đó, chỉ càng làm cho thành phố bên cạnh gia tăng tiền thuế lên cao hơn nữa mà thôi. Không chỉ vậy, khả năng cao bọn họ sẽ chèn ép thương nhân bằng biện pháp còn trực tiếp hơn. Suy cho cùng, vì cuộc chiến tranh với thành phố đó là điều không thể tránh khỏi, chúng tôi cần phải biến hoạt động thương nghiệp “không dựa vào thành phố bên cạnh” thành điều có thể. Bởi vậy, chúng tôi cần một phát kiến đủ tài năng để có thể giải quyết vấn đề. Vâng, giải pháp không đâu khác chính là đây.

Cánh cửa gỗ bật mở, một nam nhân trẻ tuổi bước vào. Người vừa mới đến này cúi chào tôi. Thấy Walter có vẻ như sắp đứng lên phản đối, tôi nhanh chóng mở lời.

“Không cần phải lo lắng. Đây chính là người sẽ đem đến giải pháp cho chúng ta. Nào, trình bày đi.”

“Đã hiểu. Xin tự giới thiệu, tôi tên là Akiko, là một thương nhân.”

Walter hơi nhíu mày nhìn em ấy, nhưng cuối cùng cũng chọn im lặng.

“Xin thứ lỗi cho tôi đây nói thẳng, nhưng tầm nhìn của ngài chưa đủ rộng rồi. Ý của tôi chính là bầu trời. Bầu trời không phải vật sở hữu của riêng ai trong Vương Quốc này. Sử dụng bầu trời để vận chuyển, giả sử điều này có khả năng thì sao?”

Nghe thấy lời nói của Akiko, người thương nhân trợn tròn mắt, đặt tay lên cằm suy nghĩ nghiêm túc.

“Bầu trời, chuyện này đúng là tôi có nghe qua. Nhưng mà, nếu có thể hiện thực hóa điều này…”

Sử dụng bầu trời để vận chuyển người và hàng hóa. Hiểu theo một cách nào đó, đây là đỉnh cao của ngành vận tải và hậu cần. Trong thời buổi này, cứ mỗi lần đi qua một thành phố, hay một chốt kiểm tra an ninh đều phải nộp một lần thuế. Thế nhưng, nếu sử dụng đường hàng không, có thể trực tiếp thu mua hàng hóa từ nguồn, nghĩa là giá thành đến tay người tiêu dùng đầu cuối sẽ rẻ hơn rất nhiều. Một trong những lý do giúp các thành phố cảng trở nên phồn vinh là bởi đường hàng hải chịu ít thuế hơn đường bộ.

Tuy nhiên, đường hàng không lại còn có thể bác bỏ giới hạn này. Bất kể là thành phố hay làng mặc nào, dù gần hay xa đường thủy, vẫn có thể tiếp cận và trao đổi được hàng hóa. Ngoài ra, thời gian vận chuyển còn được rút ngắn hẵn đi bằng cách sử dụng con đường ngắn nhất, bay một mạch về đến đích, bởi lẽ trên bầu trời không hề có chướng ngại vật nào quá nguy hiểm, tốc độ di chuyển lại rất nhanh, hơn nữa, hàng hóa không bị hơi biển ảnh hưởng. Tàu bè hiện tại, không tính các phát minh của Yuki, tất cả đều có thể bị biển cả quật đổ. Nhưng đường hàng không lại có thể đảm bảo sự an toàn ở một mức độ nhất định.

“Nếu như ngài Akiko và ngài Exion đây đã nói như vậy, nếu chuyện này thực sự khả thi, đây quả đúng là cách mạng… Có giá trị còn hơn cả nghìn khối vàng. Trước giờ chúng tôi phải từ bỏ viêc nhập hàng vì những lý do như chi phí không thỏa đáng, hay là hàng hóa không giữ được độ tươi, hay là hàng bị cấm mang ra ngoài… hàng chục, hàng trăm những cuộc giao thương như tôi vừa nói, đều có thể đạt được dễ dàng.”

“Chắc chắn làm được. Tôi đảm bảo với ông, miễn vẫn còn gắn bó với Nagrol, các ông hoàn toàn có thể sử dụng dường hàng không. Tôi biết rất rõ, trong số các thương nhân, nhiều người đã nhận ra mối quan hệ của chúng tôi với thành phố bên cạnh đang dần xấu đi và họ đang cân nhắc tới việc rút lui. Tôi không hề có ý định ép buộc ai ở lại.”

Người thương nhân già hít sâu một hơi. Biện pháp do tôi đề ra không phải là chịu đựng tình cảnh này, mà là cân nhắc đến tình hình sau khi hoàn toàn chấm dứt mối quan hệ với thành phố bên cạnh. Ra hiệu cho Akiko đang đứng phía sau trình bày chi tiết, tôi chậm rãi nhấp một ngụm cà phê.

“Tôi đã chuẩn bị một thứ hấp dẫn đến mức khiến cho tất cả chúng ta không bao giờ nghĩ tới chuyện rời khỏi Nagrol nữa. Đúng vậy, là thứ có giá trị đến mức khiến mọi người lựa chọn Nagrol không chút đắng đo chứ không phải thành phố bên cạnh… Và đương nhiên, đây không phải lời nói miệng. Chúng tôi hoàn toàn có thể cho mọi người xem, chỉ tiếc là cần có chút thời gian chuẩn bị. Vào buổi chiều hai ngày nữa, xin ông hãy truyền lời đến những thương nhân khác, càng nhiều các tốt. Mặc dù doanh nghiệp của tôi còn non trẻ, nhưng đây là điều chắc chắn nằm trong tầm tay của chúng tôi. Dù sao, tất cả những Á nhân bị ngược đãi đều có ý chí và năng lực xuất sắc mà. Quyền chi phối không phận của vương quốc hay đế chế, tất cả chia đều cho mọi người.”

Người thương nhân lại hít một hơi sâu nữa.

“Toàn quyền khống chế bầu trời… nghe thật tuyệt vời đấy.”

“Đúng vậy. Cho dù là vấn đề nào, đã dính dáng đến vận chuyển, xin hãy để cho doanh nghiệp của tôi giải quyết. Những người tiên phong như chúng ta là người có lợi nhất, luôn luôn là vậy.”

“Quả thực, nếu chàng trai trẻ đây đã có thể giành được niềm tin độc nhất của ngài Exion, tôi rất mong chờ được nhìn thấy công trình của cậu. Đây là danh thiếp của tôi. Walter Bishop của Sale, hân hạnh được gặp mặt.”

“Xin cảm ơn ông. Đây là danh thiếp của tôi. Akiko từ doanh nghiệp Morder, mong được ông chiếu cố.”

Những con Hippogriff bị loại bỏ khỏi biên chế của quân đội do không đủ năng lực sẽ được chuyển sang hoạt động trong lĩnh vực thương mại, cụ thể là dưới quyền kiểm soát của doanh nghiệp Morder do Akiko làm chủ. Chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ các thiết bị cần thiết từ lâu lắm rồi, và bây giờ chỉ cần canh thời điểm để đưa chúng lên sàn diễn thôi. Yuki, lại một lần nữa tôi phải cảm ơn cậu bé. Có thể dễ dàng lấy được thiết kế của xe hàng ma thuật, lại còn cải tiến thêm dựa trên quy tắc hoạt động của Nagrol Henker, cậu bé đấy đúng là một {Quỷ Thề Ước} tuyệt vời. Được rồi, Akiko, lần này đến lượt em tỏa sáng đấy. Hãy chứng minh cho anh thấy là Morder Logistic & Arms của em không phải để trưng đi.

Đôi lời của au: nếu ai tinh ý, chap này dài hơn chap thông thường khá nhiều. Đây cũng là lời xin lỗi của au. Thành thật xin lỗi các reader vì tui đã không đăng chap mới trong hai tuần vừa qua. Tui có một số vấn đề cá nhân cần ưu tiên giải quyết, mong mọi người thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro