Thứ 2 - 5:04 AM | Em thấy gì?

Một sáng thứ hai thật sớm, một buổi sáng có nắng nhẹ và không mưa. 

Eliott nằm trên giường, anh nghiêng về một phía ôm lấy Lucas. Anh vừa ngắm nhìn chàng trai của mình, vừa lắng nghe những lời thủ thỉ của cậu chàng. Có đôi lúc, Eliott sẽ nhoẻn cười trong khi lắng nghe Lucas. Lúc này là lúc thật hạnh phúc, thật vui vẻ, thật bình yên, thật dễ chịu để họ cùng nói ra và cùng nghe nhiều điều; bao gồm cả những chuyện vụn vặt.

- Anh đã gặp chị Lucille - Eliott nói, trong lòng hơi lo lắng nhưng cũng có chút nhẹ nhõm - "Em muốn biết anh đã nói gì chứ?"

- Không đâu.

- Được, anh sẽ không nói chuyện đó.

- Em đã gặp chị rồi, em coi như mọi chuyện đều đã ổn, cho nên--

- Vậy mình sẽ không nhắc đến nó nữa. Anh chỉ cần biết em ổn, chỉ thế thôi.

Lucas im lặng một lúc, rồi lại hôn anh.

Cho đến khi đôi môi hai người đã tách khỏi nhau, Lucas mới khẽ nói với Eliott.

"Em thích đôi mắt của anh, thật ra anh rất đẹp, cho nên chắc ai cũng thích nó."

Mắt của Eliott có màu xanh lam sáng. Mắt của Lucas là màu xanh dương đậm hơn.

Người ta thường dùng những từ ngữ đẹp đẽ nhất để viết cho đôi mắt của một người. Một đôi mắt màu lam sáng sẽ chỉ có sắc xanh đó, đơn thuần như thế. Nhìn vào đôi mắt của Eliott, làm gì có một bầu trời, một đại dương mênh mông, hay thấy được những vì sao lấp lánh? 

Cảm xúc đã dẫn dắt con người ta hình dung ra thứ cảnh tượng đẹp đến thế trong mắt của một người. Có chăng là sự sâu thẳm trong đôi mắt vì những tâm tư được giấu kín. Nó ở trong suy nghĩ, trong tâm trí, nó chỉ khẽ nhích mình vào đôi mắt để người ta yêu thương thoáng thấy bóng nó. 

Qua ánh mắt, ta đã yêu, đã nhớ, đã hiểu thấu lòng nhau. 

"Anh cũng yêu đôi mắt của em." - Eliott nói với Lucas - "Từ rất lâu rồi, trong mắt của anh chỉ có mình em".

Lucas ngước nhìn anh.

Em muốn nhìn cho kỹ đôi mắt của người mình yêu.

Lucas suy nghĩ thật lâu khi nhìn vào đôi mắt xanh của Eliott.

Khi em thấy vui, đôi mắt ấy sẽ sáng lên.

Khi em lo sợ, đôi mắt ấy sẽ khiến em thấy yên tâm.

Khi em khóc, đôi mắt chất chứa yêu thương.

Khi chủ nhân của đôi mắt ấy cũng biết buồn, biết nhung nhớ, biết bực bội, nó lại thật sâu thẳm, thật tối tăm.

Chính đôi mắt mới để lộ nhiều tâm tư như thế, mới có nhiều sắc thái như thế, và cũng chính đôi mắt đưa ta đến với nhau.

Có phải không nhỉ?

Eliott từng nói, lần đầu tiên anh gặp em không phải ở phòng chung. Trong một khoảnh khắc khi ta đi ngang qua và va vào nhau, anh đã nhìn thấy em.

"Là đôi mắt của anh nhìn thấy em trước tiên, sau đó mình quen nhau."

"Anh không quên được."

Lần thứ hai, em mới thực sự thấy anh khi ở phòng chung. 

Rất nhiều ngày sau đó, lúc nào em cũng kiếm tìm đôi mắt ấy.

Cho đến bây giờ, mắt ta đã gần nhau hơn và thấy rõ nhau hơn.

"Mắt của anh thật đẹp." - Lucas lần nữa cảm thán.

"Vậy em thấy gì?"

"Màu xanh lam sáng? Hay là--"

Eliott bất chợt xoay người, dùng sức đè Lucas xuống rồi đáp lại bằng những nụ hôn liên tiếp nhau.

Tình yêu là như thế, cảm nhận nhau bằng ánh mắt, nhịp đập trái tim, hơi thở, những nụ hôn, những cái ôm. Vì nói yêu bao nhiêu cũng là không đủ.

7:13 AM - Trường học

- Trời đất ơi, cái thằng quỷ sứ này! Cả đêm hôm qua mày đã đi đâu thế? Bọn tao đã quẩy thâu đêm luôn. Daphné đã hôn tao đấy, thật tình, mày không hiểu được đâu Lucas. - Basile nói toáng lên khi vừa thấy bóng thằng bạn chí cốt của mình.

- Mày chỉ có Daphné là nhanh, 'mày vứt bọn tao đi như rác ấy'! - Arthur vặc lại Basile, nhại lại nguyên văn câu mà thằng Bazz từng nói với Lucas vào cái ngày mà cậu công khai về chuyện của mình và Eliott.

Yann tỏ vẻ bất lực với hai đứa này rồi tiếp một câu:

"Thôi thôi, có phải mỗi mày tán được Daphné đâu. Lucas có anh Eliott rồi còn gì."

"Đệch, tao quên mất!" - Arthur thốt lên - "Thằng này giỏi nhất đám bọn mình!"

"Tao làm sao cơ?" - Lucas cất tiếng hỏi.

"Mày được lắm, đếch cần tán tỉnh, anh Eliott tự đổ luôn!"

Cả lũ cười phá lên, ngoại trừ Lucas. Có lẽ cậu ta đang nghĩ xem, đây có tính là một thành công vang dội không nhỉ?

- Vào lớp thôi chúng mày, sắp đến giờ rồi! - Yann liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, chấm dứt điệu cười nắc nẻ của hai thằng Bazz và Arthur.

- Thôi rồi, gặp bọn mày sau. - Vừa đi vào lớp, Lucas vừa ngoảnh mặt lại nói với đám bạn.

- Chào đôi chim cu nhé! - Thằng Bazz lại trêu Lucas rồi ôm bụng cười.

"Xin chào, Basile!" 

Daphné từ cuối hành lang đi đến, trên tay ôm một đống giấy tờ đủ thể loại, chắc là nàng chuẩn bị cho cuộc gặp mặt tại phòng chung vào chiều nay.

Basile ngưng tiếng cười ngay tức khắc, quay lại làm bộ nghiêm túc đối mặt với cô nàng.

"À, ừ chào em, cần anh giúp một tay chứ?" - Cậu nói đầy nhiệt tình và mong muốn được giúp đỡ.

"Không cần đâu, em phải về lớp ngay. Tạm biệt!"

Bazz đáp lại cô nàng, tay vẫn mải vẫy chào. Thằng Arthur gõ vào đầu nó một cái cho cậu chàng "tỉnh mộng".

- Lại bảo tụi Lucas là đôi chim cu đi!

- Nó với Daphné là chim chuột rồi chứ gì! 

Yann được một trận cười vì Arthur nói đúng ý. Cả bọn lại kéo nhau về phòng học.

__________________________

Tặng bạn một chiếc meme tôi tâm đắc nhất trong SS3.

*cảnh này trong đoạn Lucas khoe có bồ ngon zai với lũ bạn củ chuối của anh ta*


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro