Chương 6

Khó khăn lắm Lý Phái Ân mới về nhà, sáng hôm sau, Giang Hành lập tức kéo anh đi siêu thị mua đồ.

"Cứ từ từ, đâu phải chỉ có hôm nay. Tuy mai tôi phải về đoàn phim, nhưng lần này sẽ thường xuyên về, với lại sắp đóng máy rồi, chỉ còn vài việc tuyên truyền, sẽ rảnh hơn nhiều."

Giang Hành đứng cạnh giường Lý Phái Ân, nghe xong gật đầu, nhưng mặt vẫn đầy mong chờ. Đối diện một lúc, Lý Phái Ân chịu thua, dậy.

Lý Phái Ân thừa nhận đi siêu thị là cách nhanh chóng kéo gần khoảng cách tâm lý. Chỉ đơn giản là cùng lướt qua các kệ hàng, nhưng nhìn Giang Hành đẩy xe đi cạnh, chăm chú xem ngày sản xuất trên bao bì, cảm giác mới cưới bị công việc bận rộn đè nén lại trỗi dậy, khiến anh thực sự cảm nhận được rằng đã bắt đầu sống chung với người này.

Họ đến khu đồ thú cưng mua đồ ăn và đồ chơi cho Lạc Lạc, rồi mua vài món đồ sinh hoạt còn thiếu, mỗi thứ lấy hai món, sau đó đến khu thực phẩm.

Lý Phái Ân định lấy lẩu cay, đã thấy Giang Hành chọn chuẩn loại anh muốn.

Anh định lấy dứa, đã thấy ánh mắt Giang Hành đảo qua táo, việt quất, chuối, lấy ngay hộp dứa cắt sẵn.

Anh định hỏi có nên mua ớt xanh và thịt ba chỉ không, đã thấy Giang Hành nghiêng đầu: "Hôm nay làm ớt xào thịt cho anh nhé."

Lý Phái Ân: .?

Khẩu vị hợp thế sao? Xem ra đời sống sẽ rất hòa hợp, tục ngữ nói rất hay, bí quyết đời sống vợ chồng hoà hợp gồm ba điều: ăn được cùng nhau, chơi được cùng nhau, ngủ được cùng nhau.

...Lý Phái Ân tạm xóa đi điều cuối trong đầu.

Mua thức ăn xong, Lý Phái Ân nói muốn mua ít đồ ăn vặt, Giang Hành nói mình đang giảm cân không ăn, Lý Phái Ân nắm toàn quyền xe đẩy, chăm chú chọn lựa.

Đi qua kệ đồ ngọt, nhìn thấy Ferrero, bình thường anh sẽ mua ngay, nhưng đang quay phim, không thể buông thả, anh nhịn lại, chọn một loại socola ít calo hơn.

Đi hai bước, thấy Giang Hành không đi theo, anh quay lại thấy cậu đứng trước kệ Ferrero, im lặng như đang suy nghĩ gì đó.

Lý Phái Ân thắc mắc: "Cậu muốn ăn à? Muốn thì lấy đi."

Giang Hành liếc nhìn anh, lắc đầu: "Nhớ có ai đó thích ăn, nhưng sau chẳng biết sao lại không thích nữa, có lẽ mọi thứ đều sẽ thay đổi."

Thái độ và giọng điệu bất thường khiến Lý Phái Ân cảnh giác, cảm xúc khó nói trào lên.

Ai đó là ai? Bạn trai cũ? Mối tình đầu? Người trong lòng?

Đang yên đang lành sao lại nhớ chuyện cũ, xem ra mối tình trước khắc cốt ghi tâm thật.

Lý Phái Ân quay lại, lấy hộp Ferrero trước mặt Giang Hành, cùng với bịch Konjac* cậu đang cầm, ném hết vào xe đẩy.

*Snack konjac là món ăn vặt cay mặn của Trung Quốc làm từ bột konjac (khoai nưa), được tẩm dầu, muối, ớt và nhiều gia vị, có độ dai giòn giống thịt

...

"Lạc Lạc, bọn tao về rồi!"

Bàn ăn nhanh chóng đầy ba món mặn một canh, đều là món Lý Phái Ân thích, anh lại khen Giang Hành một lần. Giang Hành tính tình tốt, khéo nói, giỏi quan sát, nên dù Lý Phái Ân chậm chạp trong tình cảm, khó quen người ngay trong vài ngày, cũng hiếm khi thả lỏng, không chỉ kể cậu nghe sở thích cá nhân mà còn nói chuyện vui ở đoàn phim.

"Bạn diễn Tiểu Hoàng của tôi, hôm đó..."

Hăng hái kể một lúc, không thấy Giang Hành đáp, Lý Phái Ân nhìn món ăn trước mặt, rồi ngẩng lên nhìn anh.

Còn đang định xin lỗi, nếu cậu không thích, ta nói chuyện khác.

Nhưng lại nghe Giang Hành mở lời: "Rảnh thì tôi đến thăm đoàn phim được không?"

---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro