Chap 4
Buổi sáng hôm ấy,Robin vừa chuẩn bị xong bữa sáng,Zoro cũng đang đi xuống thì bỗng chuông điện thoại bàn gieo lên.
-Alo?. Robin nhấc điện thoại lên nghe
-Cạch. Chiếc điện thoại rơi xuống từ tay Robin,trông cô lúc này đang mất bình tĩnh
-Chuyện gì thế ? . Zoro ngạc nhiên hỏi rồi anh nhấc lên nghe
-Ai ở đầu dây bên kia thế?
-Anh Zoro,anh và chị Robin hãy về ngay,ông Saul bị ngất nên chúng em đưa vào bệnh viện rồi.
-Ông ấy sao rồi?
-Nguy kịch lắm anh ạ,em không rõ ông ấy bị bệnh gì nữa.
-Tôi đến ngay.
Đặt điện thoại xuống,anh quay ra nhìn cô.Trông cô như người mất hồ,anh chưa bao giờ thấy cô như vậy.
-Robin... .Lần đầu tiên anh gọi tên cô
-Ăn sáng đi,tôi đến được rồi. Cô lạnh lùng nói
-Cô bị làm sao đấy,cất đồ ăn vào hộp đi rồi mang lên xe ăn. Anh nghiêm túc nói
Robin khá bất ngờ về hành động và thái độ của anh,không chần chừ gì nữa cô liền làm theo rồi cô với anh nhanh chóng đến bệnh viện.
Trên xe,không ai nói câu gì,anh thì chỉ ăn cho có bữa sáng,cô thì ăn 1 2 miếng rồi lại ngắm nhìn cửa sổ mong xe đến nhanh.
-Bố Saul... có hay bị như này không ? . Zoro lên tiếng
-Không,thật sự tôi rất bất ngờ.
-Vậy thì đáng lo rồi đây.
Đến nơi,cô chạy vội vào phòng Saul đang nằm,ông đang phải thở bằng oxy rất khó khăn.
-Ba! . Robin lo lắng nắm tay Saul
-Ba ơi ba, ba dậy đi ba ơi ba ...
-Chị bình tĩnh đi ạ,em có kết quả xét nghiệm rồi đây. Cô y tá mang 1 tờ giấy đến đưa cho Robin
Zoro cũng đã đến nơi và thấy Robin đang cầm tờ xét nghiệm.
-Ôi,như này là như nào? Đừng nói là bố không hề nói với cô nhé? . Zoro ngỡ ngàng nói
Robin run rấy cầm tờ giấy,6 chữ :UNG THƯ THẬN GIAI ĐOẠN CUỐI đập thẳng vào mắt cô.Vậy mà quãng thời gian sống với ông,cô không hề biết,nhiều lúc cô cũng thấy vài thang thuốc ở bàn làm việc của Saul thì ông chỉ bảo đó là thuốc bổ. Cô không ngờ Saul lại giấu cô như vậy.
-Không ba ơi,ba... Ba phải sống với con mãi chứ ba ơi,đừng bỏ con mà ba ơiii ...
-Robin...Bình tĩnh đi. Zoro thấy thương Robin nên cố an ủi cô
-Ro...bin..con... . Saul cố gắng trút từng hơi thở để nói
-Anh Jaguar! Bố mẹ Zoro chạy vào phòng bệnh của Saul
-Bố mẹ!
-Ro...bin...và...Zoro..này...ba...xin..lỗi...các...co...con!
-Không ba ơi,con mới phải là người xin lỗi ba,con quá vô tâm mà không biết,ba đừng bỏ con mà ba ơi... . Robin khóc nức nở
-Bố ơi! Bố cố gắng lên,bố đừng rời xa bọn con,bọn con còn chưa báo hiếu bố mẹ mà... Zoro cảm thấy anh sắp mất một thứ gì đó khá quan trọng,đây là lần thứ hai anh xúc động
-Anh Saul,chúng ta chưa chứng kiến tụi nhỏ trưởng thành mà ? . Ông Roronoa buồn bã nói
-Cảm ơn anh đã giúp chúng tôi,Jaguar D.Saul !. Bà Roronoa cũng không hề vui
Giây phút đau xót đó nhanh chóng trôi qua, Robin gào khóc tên Saul,Zoro tiếc nuối nhìn bố vợ mình ra đi, ông bà Roronoa mất đi người bạn chí cốt và cũng mừng thầm vì đã kịp báo ơn anh 1 chàng rể điển trai.Đám tang của chủ bảo tàng lịch sử đứng thứ 1 của Nhật Bản đã nhanh chóng kết thúc trong nước mắt của hàng triệu người.
Ngày hôm sau,Zoro và Robin qua nhà Saul để dọn nhà. Bỗng Robin đang dọn phòng Saul thì cô thấy 1 quyển sổ nâu khá dày,cô cứ nghĩ đó là quyển lịch sử của ba nhưng khi đọc trang đầu tiên cô đã rơi nước mắt...
Ngày a tháng b năm c
Hôm nay,Ohara đã bị tàn phá thật rồi,những quả bom từ mafia quả thật là ác liệt. Một thành phố chuyên nghiên cứu về lịch sử trống của thế giới đã biến mất hoàn toàn. Nhưng thật may mình đã giữ được mảnh ghép cuối của đất nước có nhiều kiến thức lịch sử đó.Nico Olvia-người từng học đại học chuyên môn Sử với mình đã giao cô con gái của cô ấy cho mình. Cô bé thật đáng yêu,tuy chỉ mới được mấy tháng nhưng nhìn bé rất ngoan ngoãn,mình sẽ cố gắng chăm sóc thật tốt đứa bé này,dù gì mình cũng không có con.
Ngày d tháng e năm f
Robin - cô công chúa của mình lớn lên nhanh thật đấy,ấy vậy mà đã được 8 năm rồi. Cô bé rất chăm chỉ, Robin luôn đọc sách lịch sử và giúp mình trông coi bảo tàng .
Ngày g tháng h năm i
Robin con đã trưởng thành và trở thành nữ sinh viên đứng đầu trường đại học One Piece,mình tự hào thật đấy. Olvia,cô ở trên thiên đàng có thấy con gái cô giỏi giang không? Hãy cùng tôi dõi theo nó nhé!
Ngày j tháng k năm l
Thật không ngờ mình lại mắc phải căn bệnh ung thư,thời gian không còn nhiều. Mình phải cố gắng lo cho Robin những thứ tốt đẹp nhất. À đúng rồi,nhà Roronoa-bạn thân mình có cậu con trai là Zoro phải không nhỉ? Mình vẫn còn nhớ giao ước của mình và họ. Đến lúc thực hiện rồi...Thật sự xin lỗi con Robin,ta là đồ cha tồi,không lo được cuộc sống mà con mong muốn...
Ngày m tháng n năm o
Mình đã nói chuyện xong với họ,chờ đến ngày gặp mặt thôi.Tuyệt đối không được để Robin biết,nếu con biết ta bị bệnh,thể nào nó cũng đứng ngồi không yên...
Ngày p tháng q năm r
Hôm nay là buổi gặp mặt,có vẻ con bé rất thất vọng.Xin lỗi con,ba chỉ có thể lo cho con được đến vậy,con sắp rời xa ba rồi sao...
Ngày s tháng t năm u
Robin,lễ cưới của nhà ta thật sang trọng đó,nhưng sao ba vẫn thấy con buồn. Con đừng như vậy được không ? Nếu con buồn ta cảm thấy rất có lỗi . Thời gian ta sống chỉ còn 1 tháng thôi,không còn nhiều nữa đâu...
Ngày x tháng y năm z
Chắc cũng đã đến lúc ta tạm biệt con rồi,bảo tàng ta sẽ giao cho người khác hoặc sẽ đóng cửa mãi mãi. Con hãy sống thật tốt nha,chỉ tiếc là ba không được nhìn thấy con thực hiện ước mơ đi du học của con. Ba ...rất xin lỗi vì đã ngăn chặn con như vậy. Gả con cho nhà Roronoa là điều cuối cùng ba có thể làm,dù không phải cha ruột của con nhưng ba cảm thấy thượng đế đã ban cho ba 1 thiên thần nhỏ bé xinh xắn. Ba và mẹ Olvia của con sẽ luôn dõi theo bông hồng này... Yêu con của ba- Nico Robin.
Robin khóc,cô khóc nhiều lắm.Zoro từ đằng sau thấy cô khóc như vậy,không hiểu sao anh rất đau lòng và muốn tìm hiểu lý do tại sao,anh liền đi đến chỗ Robin và giành lấy quyển sổ. Anh cứ nghĩ cô sẽ không để anh lấy nhưng Robin chỉ chạy vào phòng cũ của cô.Sau một hồi,anh đã hiểu quá khứ đau lòng của vợ mình,anh bắt đầu cảm thấy thương cô và thấy có lỗi vì đã từng hiểu lầm cô...
-Mình không phải là con ruột của ba sao?
-Nico Olivia là ai chứ ?
-Đấy mới là mẹ ruột mình ư?
-Bảo sao ba không đặt tên mình theo họ của ba...
-Vậy là mình đã hiểu mọi chuyện rồi...
-Sao số phận mình trớ trêu vậy...
Cô cứ nhốt mình trong phòng suy nghĩ lung tung,cô nhớ Saul. Cô thầm xin lỗi ông vì cô quá vô tâm nhưng cũng không thể trách cô được. Saul là một người rất giỏi che giấu cảm xúc như cô vậy.
-Cộc cộc cộc. Tiếng gõ cửa
-Tôi vào được chứ ?. Zoro đứng ngoài
Cô không nói gì cả,anh từ từ bước vào.Nhìn cô bây giờ rất xanh xao
-Tôi xin lỗi...
-Anh xin lỗi gì cơ ? . Cô ngạc nhiên hỏi
-Vì đã hiểu nhầm cô.
-Không sao.
-Về nhà thôi!
-Ừm...
Anh đỡ cô dậy,lúc này anh mới thấy được vẻ đẹp của Robin.Tuy hơi gầy nhưng cô vẫn rất đẹp,dôi mắt màu xanh nước biển long lanh,mái tóc dài óng ả,làn da trắng nõn và thân hình cực chuẩn chữ S của cô. Sao bây giờ anh mới nhận ra nhỉ? Và anh bắt đầu cảm thấy đỏ mặt khi đỡ cô.
-Không,không thể thế được. Anh tự nhủ
Đêm hôm đó,cô và anh vẫn nằm quay lưng vào nhau và nằm cách xa nhau.
-Này! Cô ngủ chưa ?
-...
-Đừng giả vờ ngủ chứ ? Tâm sự chút được không ?
Robin ngỡ ngàng quay lại và thấy anh đang nhìn cô với ánh mắt hiền dịu. Không phải ánh mắt hổ phách nhìn cô hằng ngày.
-Được...
-------------------------------------------------------------------------
Có vẻ chap này khá dài ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro