Tập 12
Kuzuryu nhìn thấy tin nhắn mới trên điện thoại và thầm nghĩ là Chishiya đang nhắn lại. Anh ta giơ tay định nhấn vào màn hình, nhưng khi nhìn kỹ, anh nhận ra đó không phải là tin nhắn từ Chishiya mà là từ một đồng nghiệp. Một sự thất vọng nhẹ len lỏi qua tâm trí anh ta, nhưng Kuzuryu cũng không muốn để những suy nghĩ ấy chi phối mình quá nhiều.
Anh lướt qua tin nhắn của đồng nghiệp, chỉ là một thông báo công việc như bao nhiêu lần trước. Không có gì đặc biệt. Anh không vội trả lời. Thay vào đó, Kuzuryu lại hướng sự chú ý về chiếc điện thoại của mình, những tin nhắn từ Chishiya giờ chỉ làm anh cảm thấy khó hiểu hơn về mối quan hệ này.
Anh thở dài và đặt điện thoại xuống. Mắt anh lại trở về với không gian xung quanh. Không có Chishiya bên kia màn hình, không có cuộc trò chuyện gây ra những cảm xúc lạ lùng trong anh. Chỉ còn lại một sự trống vắng lạ kỳ, một cảm giác mà Kuzuryu không thể dễ dàng gạt bỏ.
"Đến lúc nào đó tôi sẽ phải đối mặt với điều này." Kuzuryu thì thầm với chính mình. "Nhưng giờ không phải là lúc."
Anh đứng dậy và đi về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài thành phố về đêm. Những ánh đèn lấp lánh không thể xua đi cảm giác lạ lùng đang đọng lại trong tâm trí anh. Chishiya, và những lần gặp gỡ dường như đã làm thay đổi một phần trong anh mà trước giờ anh không thể nào nhận ra.
Lần này, anh không vội vàng quay lại trả lời những tin nhắn. Thay vào đó, Kuzuryu chỉ đứng đó, nhìn vào màn đêm, tự hỏi liệu cuộc trò chuyện tiếp theo sẽ thay đổi mọi thứ như thế nào.
Chishiya bước vào phòng, đôi mắt sắc bén và biểu cảm vẫn như thường lệ, lạnh lùng nhưng không thiếu phần quyến rũ. Tay anh ta cầm theo một chai rượu đỏ, loại mà Kuzuryu rất thích – loại rượu mạnh, hương vị đậm đà và rất phù hợp với gu của vị luật sư này.
"Đây," Chishiya nói khi anh ta đưa chai rượu ra trước mặt Kuzuryu, "Chắc anh sẽ thích."
Kuzuryu nhìn chai rượu trong tay Chishiya, đôi mắt anh ta hơi nheo lại một chút khi nhận ra loại rượu này. "Cái này... cậu cũng biết rõ sở thích của tôi đấy," anh ta nói, giọng điệu vẫn giữ vẻ nghiêm túc, nhưng không giấu nổi sự ngạc nhiên pha chút hài lòng.
Chishiya nhún vai, một nụ cười nhếch mép hiện lên trên môi. "Cũng chỉ là để thể hiện một chút quan tâm thôi." Anh ta vừa nói vừa để chai rượu xuống bàn, ánh mắt vẫn không rời khỏi Kuzuryu.
Kuzuryu thoáng cười, nhưng ngay lập tức anh ta che giấu đi vẻ mặt đó và nhìn về phía Chishiya. "Thế cậu không định mời tôi rượu sao? Chỉ đem đến rồi bỏ đi à?"
Chishiya dừng lại một chút, rồi ngồi xuống cạnh bàn, nhưng không quá gần. Anh nhìn vào chai rượu như thể đang cân nhắc một điều gì đó. "Anh uống đi, nếu thích thì tôi sẽ rót cho. Nhưng mà," anh ta dừng lại, đôi mắt sáng lên với một tia châm biếm, "Không phải anh sợ uống say rồi làm gì lạ lùng đấy chứ?"
Kuzuryu nhướng mày, không thể không cảm thấy một chút trêu chọc trong lời nói của Chishiya. Anh ta không thể hiểu nổi tại sao Chishiya lại có thể lạnh lùng như vậy, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng anh ta thực sự thích sự thẳng thắn và không vòng vo của vị bác sĩ này.
"Được rồi, rót đi," Kuzuryu đáp, giọng nói có chút mỉa mai nhưng cũng có gì đó khá tự nhiên.
Chishiya cười nhẹ rồi lấy chai rượu, rót ra ly cho Kuzuryu. Chưa bao giờ cuộc gặp gỡ này lại có một không khí dễ chịu đến vậy, và dường như cả hai đang dần dần thoát ra khỏi cái vỏ bọc lạnh lùng mà họ đã tạo ra cho mình.
Kuzuryu cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm lớn, cảm nhận hương vị mạnh mẽ và nồng nàn của rượu. Anh ta không nói gì thêm mà chỉ ngồi im lặng, thỉnh thoảng nhìn về phía Chishiya. Cả hai im lặng một lúc, chỉ có tiếng ly chạm vào bàn và hơi thở của họ hòa vào không gian.
Chishiya, không cần phải nói nhiều, cũng chỉ ngồi đó, thỉnh thoảng liếc nhìn Kuzuryu với một ánh mắt khó hiểu, như thể anh đang suy nghĩ về điều gì đó.
Cuối cùng, Kuzuryu buông ly rượu xuống và nhìn vào Chishiya, đôi mắt anh ta không còn vẻ lạnh lùng như trước nữa. "Cảm ơn," anh ta nói ngắn gọn.
Chishiya nhún vai, giọng nói vẫn mát lạnh, nhưng có một chút gì đó khác biệt. "Không có gì. Chỉ là tao nghĩ mày sẽ thích thôi."
Kuzuryu nở một nụ cười nhẹ, dù không nói thêm gì nhưng trong lòng anh đã có một suy nghĩ mới về vị bác sĩ này. Những lần gặp gỡ tiếp theo giữa họ, có lẽ sẽ không còn chỉ là những cuộc đối thoại ngắn ngủi hay những mối quan hệ ngẫu nhiên nữa.
Chishiya và Kuzuryu tiếp tục trò chuyện, lần này không còn chỉ là những lời lẽ ngắn ngủi mà là một cuộc trò chuyện dài hơi hơn, tự nhiên hơn. Chishiya vẫn giữ vẻ điềm tĩnh của mình, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua những món đồ trong phòng, quan sát tất cả mọi thứ từ những cuốn sách ngăn nắp trên giá sách đến chiếc đồng hồ cổ điển treo trên tường.
Vị luật sư không để ý lắm đến sự quan sát của Chishiya mà chỉ tiếp tục trò chuyện, kể về những trường hợp anh đã xử lý trong công việc, về những quyết định khó khăn trong sự nghiệp của mình. Giọng nói của Kuzuryu trầm và đầy sự suy tư, nhưng nó có một chút gì đó khiến Chishiya không thể rời mắt khỏi anh. Có một sự tĩnh lặng trong không gian giữa họ, một sự đồng cảm nào đó mà không cần lời nói.
"Anh làm luật sư lâu chưa?" Chishiya đột ngột hỏi, giọng không tỏ vẻ tò mò quá mức nhưng lại ẩn chứa một sự quan tâm.
Kuzuryu ngẩng lên, ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Lâu rồi. Những năm tháng đó không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng công việc này, như một sự nghiệp, luôn yêu cầu sự lạnh lùng, một chút mạo hiểm, và đôi khi là phải hy sinh."
Chishiya nhếch môi, không giấu nổi sự thú vị. "Lạnh lùng, mạo hiểm... và hy sinh, nghe có vẻ như một trò chơi trí tuệ." Anh ta quay lại nhìn khuôn mặt Kuzuryu, ánh mắt đột ngột trở nên sắc bén. "Vậy anh thấy cuộc sống của mình thế nào? Dường như công việc này không phải lúc nào cũng dễ chịu."
Kuzuryu hơi nghiêng đầu, không ngạc nhiên trước câu hỏi của Chishiya. Anh ta đã biết từ lâu rằng Chishiya không phải là người dễ dàng bị lừa dối hay thỏa mãn với những câu trả lời đơn giản. "Đúng, cuộc sống này đôi khi có những lúc tôi muốn từ bỏ. Nhưng... làm sao có thể khi công lý là thứ chúng ta phải bảo vệ?"
Chishiya im lặng, lắng nghe từng lời của Kuzuryu, nhưng mắt lại không ngừng đảo quanh căn phòng. Một chiếc bút mực đẹp, những tờ giấy đầy chữ được xếp gọn gàng, và bức tranh trừu tượng treo trên tường - mọi thứ trong căn phòng này đều toát lên một vẻ lịch lãm nhưng cũng đầy quyết đoán, như chính Kuzuryu.
"Công lý..." Chishiya lẩm bẩm, cười nhẹ một cách châm biếm. "Công lý ấy... có phải là thứ khiến anh cảm thấy thoải mái không?"
Kuzuryu nhìn vào mắt Chishiya, có một chút gì đó lạ trong ánh mắt anh ta, như thể muốn tìm hiểu sâu hơn về con người đối diện. Nhưng trước khi anh ta kịp nói gì, Chishiya đã đứng dậy và bắt đầu tiến lại gần giá sách, lướt qua các cuốn sách được xếp ngay ngắn.
"Anh có vẻ là một người rất yêu thích sách," Chishiya nói khi mắt dừng lại ở một cuốn sách dày về pháp lý. "Chắc hẳn những cuốn sách này có thể nói lên rất nhiều về anh."
Kuzuryu mỉm cười, không nói gì. "Đó là những cuốn sách mà tôi dùng để nghiên cứu. Chúng giúp tôi hình dung mọi thứ rõ ràng hơn."
Chishiya gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi giá sách. "Mỗi người chúng ta đều có những cách riêng để tìm kiếm sự thật, phải không?"
Cả hai lại chìm trong im lặng một lúc lâu. Chishiya ngồi lại, không quá gần cũng không quá xa, cứ để cuộc trò chuyện diễn ra tự nhiên. Mặc dù họ có thể không hiểu hết mọi thứ về nhau, nhưng những cuộc đối thoại này lại giúp họ hiểu rõ hơn về bản chất của đối phương.
Trong lúc nói chuyện, Chishiya thỉnh thoảng lướt qua căn phòng của Kuzuryu với ánh mắt tò mò. Dường như anh ta đang cố tìm ra những điều không thể nói thành lời trong những món đồ xung quanh.
Vị luật sư cũng không vội vàng kết thúc cuộc trò chuyện. Dù có vẻ ngoài lạnh lùng và nghiêm túc, nhưng có lẽ trong lòng anh ta, Chishiya đã dần tạo nên một sự ấn tượng sâu sắc. Những lần tiếp xúc này, những cuộc trò chuyện giữa họ, có thể không chỉ đơn thuần là để hiểu biết nhau hơn mà còn là một cách để mở ra những cánh cửa mới mà cả hai đều chưa từng nghĩ đến.
Chishiya không hề nhận ra rằng, qua từng cuộc trò chuyện, anh đã bắt đầu không chỉ đơn thuần là khám phá Kuzuryu, mà còn là tự khám phá bản thân mình, cảm nhận được những rung động lạ kỳ mà anh không thể lý giải.
Khi cuộc trò chuyện giữa Chishiya và Kuzuryu đã kéo dài một lúc lâu, không khí trong phòng dường như trở nên thoải mái hơn. Cả hai không còn những câu hỏi gai góc hay sự căng thẳng như lúc mới gặp nhau. Những lời trao đổi đã dần chuyển sang những chủ đề nhẹ nhàng hơn, thậm chí cả những câu chuyện đùa mà chỉ hai người đàn ông từng trải qua mới có thể chia sẻ.
Kuzuryu có vẻ dần dần mở lòng hơn, không còn giữ vẻ xa cách như trước. Chishiya nhận thấy điều đó qua từng câu chuyện anh ta kể về công việc của mình và những tình huống phức tạp mà anh đã đối mặt. Dù cho Chishiya luôn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng không thể phủ nhận rằng anh cũng cảm thấy một chút sự gắn kết lạ lùng với người đàn ông này.
Chỉ khi tiếng chuông điện thoại reo lên làm gián đoạn cuộc trò chuyện, Chishiya mới trở lại thực tại. Cậu nhìn xuống màn hình điện thoại và thấy tên Niragi hiện lên trên đó. Chishiya liếc nhìn Kuzuryu một cái, như thể xin phép rồi lướt ngón tay qua màn hình để mở tin nhắn.
"Anh có vẻ bận rộn, tôi sẽ trả lời một chút," Chishiya nói, giọng vẫn lạnh lùng nhưng không thiếu phần tinh tế.
Kuzuryu chỉ khẽ gật đầu, nhìn Chishiya với vẻ mặt đầy suy tư. Dường như, dù anh không hiểu hết những mối quan hệ phức tạp mà Chishiya có, nhưng trong giây phút này, anh cảm thấy như thể có một sự kết nối nào đó mà cả hai chưa thể định hình được.
Chishiya liếc mắt xuống tin nhắn từ Niragi:
"Mày ở đâu? Tới chỗ tao, tao cần mày."
Cậu nhấn tin nhắn lại, cảm giác không quá bất ngờ trước yêu cầu của Niragi. Dù sao, những cuộc trò chuyện với Niragi luôn đầy bất ngờ, không bao giờ có thể đoán trước được những gì hắn ta sẽ nói tiếp theo.
Khi Chishiya nhắn lại, trả lời một cách ngắn gọn và không kém phần sắc sảo, cậu lại cảm thấy một chút gì đó kì lạ trong lòng. Không phải là sự lo lắng hay bối rối, mà là một cảm giác nào đó mà cậu không thể dễ dàng giải thích. Dường như mỗi lần có mặt Niragi trong cuộc sống của mình, mọi thứ đều trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.
Nhìn lên, Chishiya thấy Kuzuryu vẫn đang ngồi im, đôi mắt vẫn theo dõi từng cử động của cậu. Dù không nói gì, nhưng ánh mắt ấy như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Chishiya đút điện thoại vào túi, rồi quay lại nhìn Kuzuryu. "Xin lỗi, phải đi một lát," cậu nói, giọng nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.
Kuzuryu không nói gì, chỉ gật đầu một cách trầm tĩnh. Dù có cảm giác rằng cuộc trò chuyện giữa họ chưa xong, nhưng Chishiya lại không có ý định kéo dài thêm nữa. "Tôi sẽ quay lại sau," cậu nói thêm, rồi đứng dậy.
Trước khi bước ra cửa, Chishiya không thể không nhìn lại một lần nữa. Đôi mắt Kuzuryu vẫn nhìn theo cậu, không nói gì, nhưng có lẽ trong thâm tâm anh ta đã hiểu rằng mối quan hệ giữa họ chắc chắn không chỉ dừng lại ở những cuộc trò chuyện đơn giản như thế này.
Chishiya khẽ nhún vai, bước ra khỏi cửa, nhưng trong lòng lại cảm thấy một chút gì đó chênh vênh. Cậu không biết rằng cuộc trò chuyện với Kuzuryu chỉ là một bước ngoặt nhỏ trong những điều sắp tới sẽ đến. Nhưng dù sao, Chishiya cũng biết một điều rõ ràng: Cuộc sống này luôn có những mối quan hệ kỳ lạ, mà đôi khi chính chúng ta cũng không thể hiểu rõ được, nhưng lại luôn có sự thu hút lạ kỳ mà ta không thể dứt ra.
End tập 12
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro