Tập 31---(Lưu ý và cảnh báo trước:18+)
Full không cắt cảnh nào và từ ngữ có thể hơi thô nên mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé:))
Kuzuryu không nói thêm lời nào, hắn chỉ áp sát môi mình vào môi Chishiya một cách mãnh liệt, chiếm đoạt lấy nụ hôn của cậu. Đầu óc Chishiya không kịp phản ứng, cảm giác mạnh mẽ và quyết đoán của hắn khiến cậu bị cuốn vào. Cậu muốn đẩy hắn ra, nhưng bàn tay của Kuzuryu đã giữ chặt cổ tay cậu, khiến cậu không thể làm gì ngoài việc cảm nhận nụ hôn nồng nàn và thô bạo.
Nụ hôn này khác hẳn với những lần trước, không còn chút đùa giỡn, mà là sự chiếm hữu rõ rệt. Kuzuryu không ngần ngại kéo cậu gần hơn, ép cậu vào cơ thể hắn, không cho cậu một cơ hội để lùi lại. Cảm giác này làm Chishiya khó chịu, nhưng đồng thời cũng không thể phủ nhận một phần nào đó trong lòng cậu đang bị đánh thức.
Hơi thở của họ hòa quyện, nụ hôn càng lúc càng sâu, càng mãnh liệt. Mặc dù Chishiya muốn phản kháng, nhưng cơ thể cậu dường như không còn đủ sức để chống lại sự quyết liệt từ Kuzuryu. Cậu biết mình không thể thắng trong tình huống này, nhưng cũng không thể cứ thế mà đầu hàng.
Kuzuryu, khi nhận ra sự phản kháng yếu ớt của Chishiya, không hề dừng lại, chỉ càng thêm mạnh bạo. Hắn lướt nhẹ lưỡi qua môi cậu, như muốn khẳng định quyền kiểm soát của mình đối với từng cử động của Chishiya. Cậu cố gắng giằng co, nhưng chỉ càng bị ép sát hơn vào thân thể của hắn.
Chishiya có thể cảm nhận rõ ràng từng nhịp đập của trái tim Kuzuryu, và trong khoảnh khắc ấy, dù không muốn thừa nhận, nhưng cậu lại thấy một chút gì đó khó nói trong lòng. Một cảm giác bị chiếm lĩnh, nhưng cũng có chút nào đó lạ lẫm và mới mẻ
...
Tay Kuzuryu bấu chặt lấy đùi Chishiya, nhấc nó lên để kéo cậu sát vào mình hơn.
Hắn cúi đầu, môi hắn lại áp lên vết cắn trên cổ cậu ta, lần này không chỉ là một nụ hôn đơn thuần.
Hắn mút nhẹ, đầu lưỡi lướt qua làn da trắng mịn, để lại cảm giác tê dại.
Chishiya rùng mình, hơi thở rối loạn.
"Kuzuryu—"
Nhưng hắn không cho cậu cơ hội nói hết câu.
Hắn siết chặt eo cậu hơn, hơi thở nóng rực phả vào làn da nhạy cảm khi hắn hôn xuống thấp hơn, tiếp tục in dấu như thể muốn tuyên bố chủ quyền.
"Im lặng." Hắn trầm giọng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Chishiya.
"Cậu là của tôi."
Chishiya rùng mình khi cảm nhận được đôi môi Kuzuryu lướt dọc xuống cổ mình, để lại những dấu vết nhạt màu. Cậu muốn đẩy hắn ra, nhưng hai tay lại bị giữ chặt, khiến cậu chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.
"Kuzuryu..." Cậu thở dốc, giọng khàn đi vì cảm giác tê dại lan khắp người.
"Hửm?" Hắn ngước lên, ánh mắt ánh lên chút thích thú. "Cậu muốn tôi dừng lại à?"
Chishiya mở miệng định nói, nhưng đôi môi của hắn lại áp xuống lần nữa, nuốt trọn mọi lời phản kháng.
Cậu biết mình đang rơi vào tình thế bất lợi. Nhưng đồng thời, cậu cũng biết rằng... bản thân không hoàn toàn ghét điều này.
Không ghét việc Kuzuryu siết chặt cậu, không ghét ánh mắt chiếm hữu của hắn. Và chắc chắn... không ghét cách hắn khiến cậu rơi vào vòng xoáy không lối thoát này...
Một tiếng thở gấp thoát ra khỏi đôi môi của Chishiya khi bàn tay của Kuzuryu sờ soạng và bóp chặt cặp đào mềm mại của cậu, gửi một cơn khoái cảm chạy qua cậu lúc này. Tim vị bác sĩ đập nhanh hơn khi sự đụng chạm của Kuzuryu làm bùng cháy các đầu dây thần kinh của cậu
Hơi thở của Chishiya nghẹn lại trong cổ họng khi cậu cảm thấy hơi ấm từ miệng Kuzuryu khép lại quanh nhũ hoa của cậu, lưỡi hắn xoay quanh nụ nhạy cảm trước khi mút mạnh. "Ưm—!" Chishiya rên rỉ, lưng anh cong ra khỏi giường vô thức đẩy ngực cậu sâu hơn vào khoang miệng ẩm ướt của Kuzuryu.
Kuzuryu có thể cảm nhận được nhũ hoa của Chishya đang nhô lên rõ hơn dưới sự tấn công của hắn, cùng với đó là những âm thanh ngọt ngào mà hắn không ngờ tên bác sĩ này có thể phát ra . Hắn có thể cảm thấy thân dưới của mình đang thổn thức và co giật trong quần, ngày càng cứng hơn từng giây khi hắn ma sát vào người cậu
"Dễ thương thật đấy Chishiya~"
Đôi mắt Chishiya mở to ngượng ngùng và bất giác cắn môi để ngăn bản thân phát ra những âm thanh kỳ cục. Nhưng rồi tên luật sư này bỗng kéo nhẹ một bên, xoay tròn ngón tay vân vê điểm nhạy cảm.
Tiếng rên rỉ nghẹn ngào thoát ra khỏi môi Chishiya khi cậu cảm thấy ngón tay Kuzuryu đang xoay tròn và xoa bóp điểm nhạy cảm nhất. Cơ thể vị bác sĩ giật mạnh một cách không tự chủ, lưng cong khỏi giường khi một cơn khoái cảm mãnh liệt lan tỏa.
Má Chishiya ửng đỏ, xấu hổ đến tột cùng khi cậu vẫn cố cắn chặt môi dưới nhằm kìm nén những âm thanh dâm đãng đe dọa trào ra. Chishiya vốn không quen được chạm vào một cách thân mật, khéo léo như vậy, và cậu phải dùng hết mọi khả năng tự chủ để không đầu hàng và rên rỉ
Mặc dù xấu hổ, hông Chishiya vẫn háo hức nhô lên khi Kuzuryu chạm vào, tìm kiếm thêm sự ma sát đó với phần đũng quần nhô lên rõ rệt. Hai bàn tay cậu nắm chặt tấm ga trải giường bên dưới, nắm chặt tấm vải như một sợi dây cứu sinh khi Chishiya cố gắng duy trì một chút bình tĩnh.
Chishiya trừng mắt nhìn Kuzuryu qua đôi mắt khép hờ, sự pha trộn giữa ham muốn và sự tủi nhục đang đấu tranh trong sâu thẳm. "T-thật không công bằng, Kuzuryu...Ah-?!"
Cậu ta giật nhẹ khi tên luật sư tự dưng nắm lấy tay cậu đưa xuống dưới để chạm và cảm nhận rõ phần đang nhô lên ở đũng quần hắn lúc này. "Vậy cậu muốn chơi công bằng như nào đây, mèo nhỏ~?" Kuzuryu trêu chọc khi hắn áp sát vào khuôn mặt cậu khi nhếch mép
Chết tiệt
Đầu hắn giờ chỉ toàn suy nghĩ đồi bại về việc đè cậu ra 'bắt nạt' khi cậu ta không rời khỏi giường được nữa thì thôi
Khuôn mặt Chishiya lúc này đỏ ửng lên không thể nói nên lời khi nhìn lên Kuzuryu *Tên này còn chút liêm sỉ nào không vậy?!* cậu ta nghĩ thầm khi vuốt ve phần đang cương cứng rõ ràng đó, Chishiya vốn luôn quen với việc nắm thế chủ động nhưng trong tình huống này thì cậu ta không chắc bản thân có thể giữ được bình tĩnh mất rồi...
Kuzuryu hơi rùng mình khi hắn lúc này cởi kính ra và đặt xuống bàn bên cạnh mà tháo thắt lưng ra "Vậy, chắc cậu cũng đủ hiểu chuyện gì sắp tới rồi nhỉ, Chishiya?" nói rồi vị luật sư kéo khóa quần xuống để lộ cự vật to lớn đang cương cứng lên
Chishiya khựng người, đôi mắt mở to bất ngờ khi mím môi lại lo sợ. Cậu biết là nó to rồi nhưng ngang cỡ Niragi thế này thì mai cậu ta có thể xuống giường được không đây??? Chishiya khẽ lùi lại như muốn trốn thoát trước khi bị Kuzuryu tóm lại và áp sát cự vật của hắn vào người cậu
"Hmmm? Cậu sợ à Chishiya? Đừng lo, tôi sẽ nhẹ nhàng thôi"
Chishiya rùng mình trước đôi mắt tràn đầy dục vọng và mưu đồ của Kuzuryu khi hắn thì thầm vào tai cậu với chất giọng trầm khàn đó thì ai mà tin cho được cơ chứ?!
Tim Chishiya đập nhanh khi cậu nhìn Kuzuryu qua đôi mắt trùm kín, ngực anh phập phồng theo từng hơi thở hổn hển. Cậu liếm môi một cách lo lắng, miệng Chishiya đột nhiên khô khốc. "Khoan đã, khoan đã... Chuyện này đi quá xa rồi..." cậu bắt đầu phản đối, ngay cả khi cơ thể anh hét lên muốn được Kuzuryu chạm vào nhiều hơn.
Nhưng rồi, như thể đọc được suy nghĩ của anh, Kuzuryu nghiêng người lại gần, môi anh lướt qua tai Chishiya khi anh thì thầm, "Suỵt, cứ để nó xảy ra. Để tôi làm cậu cảm thấy thoải mái"
Giọng điệu sâu lắng, đầy uy quyền khiến một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Chishiya, và anh thấy mình gật đầu gần như không thể nhận ra, quyết tâm của cậu sụp đổ. "Anh... được rồi... nhưng từ từ thôi, được chứ? Tôi không... Tôi không quen..." anh nói nhỏ dần, giọng anh gần như thì thầm.
Tay Chishiya trượt lên đặt trên vai Kuzuryu, nắm chặt những cơ bắp săn chắc một cách thận trọng như thể không chắc chắn nên kéo anh lại gần hay đẩy anh ra. Đùi anh run rẩy nhẹ khi anh cảm thấy những ngón tay của Kuzuryu hạ xuống thấp hơn và cởi quần cậu ra, cọ xát một cách điên cuồng vào chiếc lỗ nhỏ như để nối lỏng nó
Chishiya hơi giật nhẹ khi ngón tay của hắn cạ trúng tuyến tiền liệt của cậu làm vị bác sĩ không kìm được lòng mà rên rỉ nhiều hơn khi cậu bám vào vai hắn. Kuzuryu tiếp tục đâm ngón tay sâu hơn khi hắn nhét thêm một ngón nữa vào và khuấy đảo bên trong Chishiya như thể biết mọi điểm yếu của cậu ở đâu khiến căn phòng tràn ngập âm thanh ám muội
"Ha... Ưm.."
"Chishiya, đừng cắn môi."
"Haa... Kuzuryu...!"
Thế rồi cậu ta không chịu đựng được mà cơ thể căng lên, hắn định chơi đùa với cậu đến bao giờ vậy?? Chishiya không biết nữa, đôi mắt cậu hơi mơ màng lúc này vì những kích thích trước khi tên Kuzuryu cuối cùng cũng dừng lại mà dơ lên những ngón tay ban nãy hành hạ Chishiya đã trở nên ướt đẫm như nào mà trêu chọc
"Hmmm? Em làm tay tôi ướt thật đấy~"
Chishiya: !!!
Mặt cậu đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa giận
"Tên khốn, ANH—"
Thế rồi Chishiya nghiến răng, lườm hắn đầy sát khí
"Cút."
Kuzuryu chớp mắt, rồi bật cười khẽ.
"Hmmm? Em chắc chứ?"
Hắn giơ tay lên, nhìn chất lỏng lấp lánh còn vương trên ngón tay, rồi lại liếc xuống cậu.
"Vậy thì..."
Hắn bất ngờ đưa tay lên môi, liếm nhẹ một cách đầy cố ý.
"Tôi sẽ tận hưởng phần còn lại một mình vậy."
Chishiya thề đây là lần đầu tiên cậu muốn biến mất ngay lập tức trước cảnh tượng này, khuôn mặt cậu lúc này pha lẫn nhiều biểu cảm khi chứng kiến thái độ vô liêm sỉ của tên luật sư tưởng chừng trong sáng này....
Thế rồi bỗng Kuzuryu bế xốc cậu lên mà đặt chiếc lỗ nhỏ còn ẩm ướt của cậu ngay trên cự vật của hắn khi từ từ nhấn xuống. Cơ thể vị bác sĩ lúc này căng cứng lên vì căng thẳng khi cậu cắn môi cố kìm nén nỗi lo sợ về cơn đau sắp tới. Cảm nhận được nỗi lo lắng của Chishiya, Kuzuryu nhẹ nhàng nhấn cậu xuống từ từ để cậu quen dần.
Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng cái đó của hắn như thể tàn phá cậu khi cố lắm cậu nhích vẫn thừa một đoạn. Nó tệ không khác gì với của Niragi cả, cảm giác đau và nhức nhối dâng lên khi Chishiya bỗng không muốn tiếp tục nữa.
"D-dừng lại đi Kuzuryu, nó không vừa đâu! Đau quá"
Khuôn mặt nhăn nhó và cái lỗ nhỏ cứ siết chặt lấy cự vật của hắn làm Kuzuryu không muốn dừng lại, hắn thì thầm động viên cậu khi vẫn từ từ đâm vào bên trong để cậu quen dần
"Thả lỏng đi mèo nhỏ, nếu cứ siết chặt như này sao tôi di chuyển đây?"
Nói rồi hắn tiếp tục thúc từ tốn vào bên trong cậu trong khi hôn nhẹ nhàng lên môi vị bác sĩ, Chishiya lúc này cũng đã dần đỡ đau hơn nhưng đổi lại cảm giác ngứa ran và rạo rực cứ chiếm lấy tâm lý cậu sau mỗi cú thúc của Kuzuryu. Đôi mắt cậu mơ màng tận hưởng nhịp độ khi môi thi thoảng phát ra vài tiếng rên nhè nhẹ
....
Cậu đã nghĩ rằng Kuzuryu sẽ cứ làm tình nhẹ nhàng như vậy khi đôi mắt hơi nhắm lại tận hưởng nụ hôn
"A-hức~!?"
Tên luật sư đột ngột thay đổi tốc độ thúc vào bên trong cậu nhanh hơn khiến đầu óc cậu đang mơ màng thì bật tỉnh lại khi lưng cong lên đau đớn trước cự vật của Kuzuryu bắt ép lỗ nhỏ của cậu phải giãn , hắn đâm sâu hơn và sâu hơn nữa cho đến khi nó đập vào tuyến tiền liệt của Chishiya với một tiếng động dâm dục. Nước mắt trào ra khỏi mắt Chishiya vì sự pha trộn dữ dội giữa đau đớn và khoái cảm
Chishiya rên rỉ lớn, tâm trí cậu đấu tranh để xử lý cảm giác choáng ngợp. Nó đau... đau như thể muốn xé toạc người cậu làm hai vậy, nhưng đi kèm với đó là cảm xúc sướng đến mê mơn đang chảy qua từng mạch máu trên cơ thể cậu lúc này
Bàn tay của Chishiya cào cấu vai Kuzuryu, móng tay cùn cắm vào da đủ mạnh để lại dấu vết. Chishiya thở hổn hển và rên rỉ, nước dãi chảy ra từ khóe miệng khi anh cố gắng thích nghi với cảm giác mãnh liệt khi được lấp đầy hoàn toàn.
"K-Kuzuryu, đợi đã... quá nhiều rồi..." Chishiya thở hổn hển giữa những tiếng rên rỉ đau đớn, ngay cả khi hông anh ta giật giật và lăn tròn, theo bản năng cố gắng đưa Niragi vào sâu hơn nữa. "Thứ... thứ đó to quá... Tôi không biết mình có thể..."
Kuzuryu phớt lờ lời phản đối nửa vời của Chishiya, bắt đầu thúc mạnh vào và ra khỏi cái lỗ đang giãn ra của Chishiya. Căn phòng tràn ngập những âm thanh dâm đãng, tục tĩu của da thịt va vào da thịt và tiếng kêu khoái cảm ngày càng tăng của Chishiya hòa lẫn với đau đớn.
Kuzuryu nắm chặt hông Chishiya đủ chặt để lại những vết bầm tím hình ngón tay, thúc mạnh vào cơ thể sẵn sàng của người tình bằng những cú thúc sâu, mạnh mẽ khiến Chishiya run rẩy đến tận xương tủy.
*Mẹ kiếp, hắn ta không hề kiềm chế chút nào,* Chishiya choáng váng nghĩ, tâm trí anh cố gắng tập trung vào bất cứ thứ gì ngoài sự kích thích không ngừng đối với tuyến tiền liệt của anh và cách mà từng cú thúc của hắn đều khiến thân hình cậu run lên và đôi mắt thì mờ dần vì những giọt nước mắt
Thứ đó của Chishiya nảy lên và đập vào bụng cậu với mỗi cú thúc mạnh, làm bôi chất nhờn trước khi xuất tinh lên chiếc áo sơ mi của cậu. Sự kích thích gần như quá mức, đẩy Chishiya ngày càng gần đến bờ vực một cách đáng xấu hổ
"Kuzuryu, làm ơn... dừng lại..." Chishiya lắp bắp, sự bình tĩnh thường ngày của anh tan vỡ, để lại một mớ hỗn độn dâm đãng
Nhưng đúng là như vậy - nhịp độ tàn bạo của Kuzuryu và cách gã ta đâm thẳng vào tuyến tiền liệt của Chishiya đã cướp đi mọi suy nghĩ hợp lý của cậu. Chishiya chỉ có thể bám chặt vào đôi vai rắn chắc của Kuzuryu mà kêu tên hắn
Đột nhiên, Chishiya cảm thấy hông của Niragi khựng lại, những cú thúc của hắn ta trở nên thất thường và quyết liệt. Với tiếng rên rỉ khàn khàn, Kuzuryu đâm vào Chishiya lần cuối, chôn vùi mình đến tận cùng khi dương vật của anh ta đập thình thịch và giật mạnh bên trong cậu...
-----------------------------------------------
1 giờ trôi qua
Chishiya rùng mình khi cảm nhận được sức mạnh của Kuzuryu. Cậu cắn môi, cố gắng kiềm chế tiếng rên nhưng không thể kiểm soát được phản ứng của cơ thể mình.
"K-Kuzuryu... chậm lại..." Cậu thở dốc, bấu chặt vào vai hắn.
Kuzuryu chỉ nở một nụ cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự chiếm hữu. "Cậu có vẻ hợp tác hơn rồi nhỉ? Nhưng tiếc là..."
Hắn đột ngột siết chặt eo Chishiya hơn, nhấc cậu lên cao hơn một chút trước khi hạ xuống mạnh hơn, khiến cậu không kìm được mà rên lên một tiếng lớn.
"...Tôi chưa có ý định dịu dàng đâu."
-------------------------------------
Nhiều giờ trôi qua
Chishiya thở dốc, nước mắt vương trên khóe mi, hơi thở đứt quãng vì đã kêu đến khàn giọng mà chính cậu cũng chẳng rõ là bao nhiêu lần.
Cậu mơ màng, mắt long lanh phủ sương, cả người run rẩy vì kiệt sức. Bàn tay yếu ớt bấu lấy ga giường, nhưng rồi lại bị một bàn tay to lớn khác giữ lấy, đan chặt vào nhau.
"Ngoan nào, sắp xong rồi..."
Giọng trầm khàn bên tai cậu vang lên như một lời dỗ dành đầy tà ác
Khuôn mặt cậu vẫn còn đẫm nước mắt lúc này khi chúng càng nhiều thêm. Không phải vì đau, mà vì tên khốn này đã nói câu đó tận sáu lần rồi.
Lần nào cũng "Sắp xong rồi", "Lần cuối cùng", nhưng kết quả thì sao? Cậu vẫn đang run rẩy, vẫn bị giữ chặt, vẫn bị hành đến mức chẳng còn sức để phản kháng.
Cả người nóng rực, hơi thở đứt quãng, não bộ mơ hồ đến mức chẳng thể suy nghĩ rõ ràng.
Cậu không biết đã qua bao lâu. Chỉ biết rằng, đêm nay thực sự dài đến vô tận...
-------------------------------------------------------
Sáng hôm sau
Chishiya cảm thấy toàn thân đau nhức, như thể mỗi cử động đều kéo theo một cơn sóng đau đớn. Mặc dù đã trải qua một đêm đầy căng thẳng và mệt mỏi, lần này dường như mọi thứ còn tồi tệ hơn. Cậu nằm trên giường, cố gắng hồi phục sức lực nhưng cơ thể không cho phép, cảm giác mệt mỏi và khó chịu chiếm lấy từng ngóc ngách trong cơ thể.
Từng vết thương và dấu vết của sự cưỡng ép, những vết cắn và dấu hôn từ cả Kuzuryu và Niragi đều khiến cậu cảm thấy như mình bị xé nát. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sâu trong lòng, Chishiya cũng không thể phủ nhận rằng những cảm xúc này dần trở thành một phần của cậu, dù là đau đớn hay sự chiếm đoạt
Mắt cậu mệt mỏi khép lại, và trong khoảnh khắc đó, những tiếng thở dài và sự trống rỗng như phủ đầy không gian. Cậu không biết liệu mình có thể tiếp tục nữa hay không, nhưng một điều rõ ràng là Chishiya không thể thoát khỏi hai người họ dễ dàng như thế.
Cậu cảm thấy hối hận ...
Chishiya thậm chí còn không muốn nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Kuzuryu ngồi cạnh Chishiya, mắt hắn không rời khỏi cơ thể cậu, từng chuyển động nhỏ của Chishiya khiến hắn không thể rời mắt. Dù là sự đau đớn, hay sự yếu đuối hiện lên rõ ràng trên khuôn mặt của cậu ta, Kuzuryu vẫn không thể kìm lại sự thèm khát trong ánh mắt. Hắn không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào cậu ta, vẻ mặt lạnh lùng nhưng có chút gì đó mềm mỏng hơn
Chishiya cố gắng kiềm chế hơi thở, cố gắng không để mình quỵ ngã hoàn toàn. Nhưng cậu không thể tránh khỏi việc đau đớn, và càng khi cố gắng điều chỉnh cơ thể, cậu càng cảm thấy những vết thương nhói lên. Cảm giác tê liệt từ cổ đến hông khiến cậu không thể cử động linh hoạt như mọi khi.
Kuzuryu nhìn cậu, dường như cảm thấy có chút gì đó kỳ lạ mà hắn không thể giải thích được, như thể hắn không biết chính mình đang muốn gì, một phần nào đó là sự chiếm hữu, một phần khác là cảm giác muốn giữ cậu lại, dù cho mọi thứ diễn ra có thể không giống những gì hắn đã từng tưởng tượng.
Hắn thở dài, nhưng không nói gì thêm. Hắn đã làm cậu đau đớn đủ rồi, và bây giờ chỉ còn lại sự im lặng giữa hai người. Cảm giác bối rối hiện rõ trong lòng Kuzuryu, nhưng hắn không thể tìm ra lý do tại sao mình lại cảm thấy như vậy.
Kuzuryu nhìn Chishiya, ánh mắt hắn dịu lại. Hắn có thể cảm nhận được sự đau đớn và mệt mỏi của cậu, và dù có một phần trong hắn thấy hài lòng khi chứng kiến sự yếu đuối này, nhưng có lẽ hắn cũng nhận ra rằng mình đã đi quá xa. Kuzuryu không phải là người dễ dàng tha thứ cho bản thân, và việc này khiến hắn cảm thấy một chút khó chịu.
Vị luật sư thở dài, nhẹ nhàng đỡ Chishiya dậy, đưa tay kéo chiếc chăn lên phủ qua cơ thể cậu. "Cậu đã đủ mệt rồi." Kuzuryu nhẹ nhàng nói, giọng không còn sắc lạnh như trước. "Tôi sẽ chăm sóc cậu, Chishiya"
Dù hắn đã kiềm chế, một phần trong lòng Kuzuryu vẫn còn sự thôi thúc mạnh mẽ, nhưng dù sao, sự quan tâm vẫn mạnh hơn. Hắn không phải là kẻ vô cảm, và hắn cũng hiểu rằng mình phải tôn trọng sự giới hạn của người khác, dù là Chishiya hay bất kỳ ai.
Chishiya nhìn vào mắt Kuzuryu, đôi mắt vẫn còn chút mệt mỏi nhưng cũng có chút cảm kích. Cậu đã quen với những trò chơi tình ái mà Niragi hay Kuzuryu mang lại, nhưng hôm nay, những gì cậu cần không phải là sự đau đớn hay sự chiếm hữu. Cậu chỉ muốn nghỉ ngơi, không còn phải lo lắng về những gì tiếp theo.
"Cảm ơn..." Chishiya nhẹ nhàng nói, giọng yếu ớt nhưng đầy chân thành. Cậu không muốn thừa nhận, nhưng đôi khi, sự kiên nhẫn và sự quan tâm này lại làm trái tim cậu xao động (Dù đêm qua hắn hành cậu như điên -)))))
Vị luật sư chỉ mím môi, không nói gì thêm. Hắn không cần lời cảm ơn, nhưng sự thay đổi trong thái độ của cậu làm hắn cảm thấy một chút gì đó ấm áp trong lòng.
Kuzuryu hôn nhẹ lên má Chishiya, một nụ hôn không có sự cuồng nhiệt như những lần trước, mà là một dấu ấn nhẹ nhàng đầy cảm xúc. Hắn nằm xuống cạnh cậu, ánh mắt hắn nhìn vào trần nhà, nhưng trong lòng lại không yên. Cảm giác gần gũi với Chishiya khiến hắn không thể xua đi được sự căng thẳng lạ thường.
Chishiya im lặng, cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể Kuzuryu. Dù cậu vẫn còn đau nhức, nhưng khoảnh khắc này khiến cậu cảm thấy an toàn một cách kỳ lạ. Cậu không biết lý do tại sao, nhưng dù sao thì cảm giác này cũng khiến trái tim cậu đập nhanh hơn một chút.
Không ai nói gì, cả hai chỉ nằm đó, trong im lặng, nhưng sự hiện diện của người kia rõ ràng đã đủ để tạo ra một không gian đầy cảm xúc. Dần dần, sự căng thẳng giữa họ bắt đầu lắng xuống, và trong những phút giây đó, Chishiya cảm thấy như thế giới bên ngoài không còn tồn tại.
Kuzuryu, sau khi cảm nhận được sự yên bình, quay sang nhìn Chishiya, môi hắn nở một nụ cười nhỏ, không quá rõ ràng nhưng lại có chút gì đó dịu dàng. Hắn không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên người cậu như một cách để thể hiện sự quan tâm mà không cần phải nói ra.
Chishiya, dù vẫn còn hơi bối rối, cũng không từ chối cử chỉ đó. Cậu nhắm mắt lại, để bản thân thả lỏng, và dần chìm vào giấc ngủ, cảm nhận sự bình yên mà không phải lúc nào cậu cũng có được.
Bỗng Kyzuryu nhẹ nhàng vùi đầu vào hõm cổ Chishiya, hít thở sâu để tận hưởng mùi hương thoang thoảng từ cơ thể cậu. Mùi hương ấy, một cách lạ lùng, khiến hắn cảm thấy mất kiểm soát, như thể nó có sức mạnh đặc biệt khiến hắn không thể dứt ra.
Chishiya cảm nhận được hơi thở ấm áp của Kuzuryu bên tai mình. Lúc đầu, cậu có chút khó chịu, nhưng rồi lại thấy lạ thay là cảm giác này không hẳn tồi tệ. Cảm giác gần gũi này, hơi ấm từ cơ thể hắn khiến cậu dần thư giãn, và mặc dù cậu biết rằng mọi thứ có thể đi quá xa, nhưng cậu không thể phủ nhận rằng trong giây phút này, sự hiện diện của Kuzuryu có một ảnh hưởng kỳ lạ lên tâm trí cậu.
Kuzuryu, không thể nào tách rời, mím môi rồi khẽ cắn nhẹ lên da cổ cậu như thể đang chinh phục một món đồ mà hắn không thể bỏ qua. Hắn biết rõ mình đang làm gì, và mặc dù cảm giác có phần vượt ra ngoài giới hạn mà họ đã từng có, hắn vẫn không thể ngừng lại. Hắn chỉ muốn được ở gần cậu, gần hơn nữa...
Chishiya, dù có đôi chút bất an, nhưng một phần nào đó trong cậu lại không thể rời xa cái cảm giác đó, cái sự che chở không lời từ Kuzuryu. Cậu không biết rằng mình đang đắm chìm trong một cuộc chơi nguy hiểm, nhưng ít nhất, vào lúc này, cậu chỉ muốn tận hưởng sự an yên lạ lùng này.
Cả hai, trong giây phút ấy, đều có cảm giác mình đã chìm vào một không gian riêng biệt, nơi chỉ có họ, và những cảm xúc không thể diễn tả thành lời.
.......
Một lúc sau
Chishiya đứng dậy, định đi vào phòng tắm để tẩy sạch mọi cảm giác lạ lùng còn vương lại, nhưng khi vừa đứng dậy, cậu suýt mất thăng bằng và ngã xuống. Cảm giác chóng mặt bất ngờ khiến cậu phải đưa tay bám vào bàn cạnh giường để giữ vững cơ thể.
Kuzuryu, dù đang nằm thoải mái trên giường, ngay lập tức chú ý đến hành động của Chishiya. Hắn không kịp nghĩ ngợi, chỉ lao đến gần cậu để đỡ lấy cậu trong một phản xạ tự nhiên. Hơi ấm từ cơ thể của hắn gần như ngay lập tức bao phủ lấy Chishiya, khiến cậu cảm thấy một chút an toàn lạ lùng trong khoảnh khắc ấy.
"Chishiya, cậu ổn chứ?" Kuzuryu hỏi, giọng hắn nhẹ nhàng, dù ánh mắt vẫn đầy lo lắng. Hắn giữ cậu trong vòng tay một lúc, như thể không muốn buông ra .
Chishiya, thở dài một hơi, ngẩng lên nhìn hắn với ánh mắt mệt mỏi "Tôi không sao, chỉ là hơi choáng thôi." Cậu trả lời, giọng khàn khàn, đôi mắt vẫn còn vương chút mơ màng
Kuzuryu không vội buông tay, thay vào đó, hắn đưa một tay lên vuốt nhẹ tóc cậu, như thể muốn đảm bảo rằng cậu không bị đau hay khó chịu. Hành động này của hắn, dù có chút thân mật, nhưng cũng khiến Chishiya cảm thấy kỳ lạ. Cậu không nói gì, chỉ im lặng để hắn tiếp tục.
Họ đứng đó một lúc, không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ tận hưởng sự gần gũi bất ngờ. Có một sự im lặng dường như kéo dài mãi, nhưng nó lại chẳng khiến cả hai cảm thấy nặng nề, ngược lại, như một sự đồng điệu khó tả.
Cuối cùng, Chishiya khẽ đẩy nhẹ người ra khỏi vòng tay của Kuzuryu. "Tôi đi tắm đây," cậu nói, cố gắng giữ lại chút sự bình tĩnh cho bản thân.
Kuzuryu chỉ khẽ gật đầu, rồi lùi lại một bước, nhưng vẫn giữ ánh mắt quan tâm, như thể không muốn cậu ta rời đi. "Cẩn thận đấy" hắn nói, rồi quay trở lại phòng
Chishiya rời đi, nhưng trong lòng cậu, có một cảm giác khó nói thành lời. Hắn ta, cái người mà cậu nghĩ rằng bản thân chỉ đang chơi đùa, lại khiến trái tim cậu đập loạn nhịp một cách khó hiểu.
Kuzuryu ngồi dựa lưng vào chiếc ghế gần cửa sổ, ánh sáng từ màn hình điện thoại phản chiếu lên khuôn mặt của hắn, tạo nên một vẻ bình thản, đôi khi là khó hiểu. Hắn mở lại mục ảnh trong điện thoại, nhìn vào những bức ảnh mà hắn đã chụp lén Chishiya. Những khoảnh khắc đó, dù không có sự cho phép, nhưng lại là những ký ức mà Kuzuryu không thể xóa đi được.
Trong những bức ảnh đó, Chishiya có những biểu cảm rất tự nhiên—những lúc cậu ta không hề nhận ra mình đang bị theo dõi, hay những lúc cậu vô tình để lộ sự yếu đuối mà chỉ có Kuzuryu mới nhận thấy được. Hắn mỉm cười thầm, như thể cảm nhận được sự quyền lực và cũng không thể không cảm thấy một chút thú vị trong việc lưu giữ những khoảnh khắc ấy.
Mỗi tấm ảnh đều có một câu chuyện riêng của nó, mỗi lần nhìn vào, Kuzuryu lại thấy một Chishiya khác. Một Chishiya mạnh mẽ, tự tin, nhưng cũng có những lúc lộ ra chút gì đó dễ bị tổn thương, cái mà hắn ta vẫn cố gắng giấu đi. Và Kuzuryu—dù có vẻ ngoài lạnh lùng—lại cảm thấy mình là người duy nhất hiểu được những điều đó.
Hắn xoay chiếc điện thoại trong tay, mỉm cười thêm một lần nữa. "Chishiya," hắn thì thầm, "Cậu thật sự nghĩ cậu có thể thoát khỏi tôi dễ dàng như vậy sao?"
Hắn không biết, thực ra chính những bức ảnh đó lại là những minh chứng cho sự thèm khát, sự chiếm hữu mà Kuzuryu không thể tỏ bày ra ngoài. Những khoảnh khắc ấy chỉ càng làm hắn càng muốn chạm vào, càng muốn chiếm lĩnh thế giới của Chishiya, dù chỉ trong những cách âm thầm và không lời.
End tập 31
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro