Chap 5
"Potter, mày thả tao ra."
James hả hê nhìn khuôn mặt Severus tức điên khi cả người cậu ta bị treo ngược trên cây, đám bạn của James đứng kế bên cũng thích thú cười đùa không ai có ý định giúp đỡ. Severus tái mặt, cậu không thể phản kháng cũng như cho tụi nó một lời nguyền chết chóc, cậu đã tưởng tụi nó sẽ không làm gì quá đáng nhưng lần này lại tranh thủ lúc không có ai thì bọn nó lại treo ngược cậu lên cây để cười nhạo.
"James, hay mình cởi quần nó ra đi, mấy con rắn làm màu nhà Slytherin chắc chịu không nổi cú sốc này đâu." Sirius nháy nháy mắt.
Severus nghe vậy liền điên cuồng giãy dụa tìm cách thoát, mấy đứa kia thấy vậy liền vội chạy lại giữ chặt lấy tránh cho Severus vùng vẫy quá mạnh. Sirius không đợi James đồng ý liền tự ý chạy đến đưa tay chuẩn bị kéo quần Severus xuống thì Remus vội nắm lấy tay Sirius kéo cậu ta ra xa, Sirius khó hiểu nhìn Remus.
"Cậu làm vậy thì Lily sẽ không vui." Remus thở dài.
Sirius à một tiếng rồi cũng thôi. Nãy giờ James không lên tiếng, cậu ta thấy cũng kì lạ nên quay qua xem thử thế nào, chỉ thấy vẻ mặt James khó chịu nhìn chằm chằm Peter, Sirius khó hiểu tính lên tiếng hỏi thì thấy rõ điều đã xảy ra. Ra là lúc nãy Peter nghe câu nói của Sirius nên đã tự ý làm điều đó bằng cách cởi quần của Severus ra, mà có lẽ do cậu ta cởi được nửa chừng thì bị James bắt gặp nên giờ cậu ta cứ như con chuột co người lại không dám nhìn ai.
"Đi đi." James lên tiếng ra ý đuổi Peter.
Peter vội chạy đi như điên, Remus nhìn đám bạn rồi cũng rời đi để lại Sirius khó hiểu tính hỏi gì đó nhưng khi thấy ánh mắt của James liền tự động quay người đi theo mấy người kia.
Bây giờ chỉ còn lại James và Severus nhìn nhau. Severus cau mày quay mặt đi không muốn nhìn đến khuôn mặt đáng ghét của James, cậu mím mọi lại ngăn bản thân lại tiếp tục chửi bới um sùm, tuy Severus không nhìn James nhưng cậu biết rõ James đang nhìn cậu chằm chằm vì ánh mắt của James quá mãnh liệt.
Một lúc sau, James đi lại giúp Severus thoát khỏi mớ dây trói trên cây, do mất thăng bằng nên Severus hoảng hốt như sắp ngã xuống thì được James đỡ lấy. Severus cứng người, cậu vội vàng đẩy ra trừng mắt nhìn James ra ý không cần giúp đỡ, có lẽ do bị treo ngược quá lâu lên Severus cảm thấy bản thân hơi khó chịu, đến cả đi cậu vẫn không thể đi được đàng hoàng, mới được vài bước thôi mà Severus đã ngã gục dưới đất ngay trước mặt người cậu ghét nhất.
James đi lại dùng một tay xách Severus lên khiến Severus choáng váng nhìn chằm chằm James. James không quan tâm đến ánh mắt của Severus, anh một mực giữ chặt lấy tay của Severus rồi kéo về trường mặc cho Severus nhiều lần giật ra nhưng lại không thể nên chỉ đành cam chịu bị bắt ép kéo đi như thế.
Trên đường đi, cả hai không nói bất kì điều gì. Severus mím môi đưa mắt nhìn lung tung không muốn để ý người trước mắt, James thì chỉ chăm chăm đi về phía trước, bàn tay anh vẫn níu chặt lấy tay Severus không buông. Severus thỉnh thoảng liếc nhìn tấm lưng người phía trước, cậu nghĩ đến Lily hay dựa lên vai người này đọc sách hay đôi khi lại được người này cõng lên rồi đùa giỡn khắp nơi liền nổi cơn ghen tỵ.
Severus không hiểu, cậu là người quen biết Lily trước chứ không phải Potter nhưng tại sao Lily lại chọn anh ta mà bỏ qua cậu? Chỉ vì cậu là Slytherin thôi sao? Hay do cậu không tài giỏi, thu hút như James Potter?
"Snape."
Severus vội hoàn hồn nhìn về phía James, cậu bắt gặp ánh mắt của James đang nhìn cậu chằm chằm khiến cậu hơi ngại muốn quay đi.
"Cậu... đừng thích Lily nữa được không?" James đột nhiên lên tiếng.
"Thích hay không thì có gì khác nhau sao?" Severus khó chịu.
"Có." James đột nhiên nhìn thẳng vào Severus. "Nếu cậu thích Lily, cậu sẽ không thể thích tôi."
"Ha, mày nói đùa à Potter? Tao thích Lily thì..." Severus cười nhạo nói một nửa thì ngưng lại, đôi mắt mở to nhìn James như thể vừa nghe được điều gì đó kinh dị lắm, cậu lắp bắp: "Mày... mày vừa nói gì cơ?"
"Tôi nói, nếu cậu thích Lily thì sẽ không thể thích tôi." James thở dài.
Severus trợn tròn mắt, cậu cảm giác như tai mình bị gì đó thì phải, sao lại có thể nghe thấy mấy lời giả dối như vậy. James nhìn dáng vẻ Severus là đủ hiểu cậu không tin lời, anh đành kéo cậu lại gần mình, vòng tay ôm chặt lấy eo Severus làm khoảng cách của cả hai gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Severus khó tin nhìn tư thế kì lạ của cả hai, cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc cả hai sẽ tiếp xúc thân mật đến mức như vậy cả, đầu óc cậu bây giờ không nghĩ được gì ngoài câu nói lúc nãy của James, cậu chưa bao giờ gặp chuyện như vậy cả.
"Đừng thích Lily, thích tôi được không?" James ghé sát vào Severus, cất giọng khàn khàn khiến Severus bối rối muốn vùng ra từ chối, James cảm nhận được liền nheo mắt, cảnh cáo: "Cậu từ chối thì tôi không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu."
Severus rùng mình, cậu liền ngoan ngoãn đứng yên để James không thể bắt bẻ hay làm gì được. Nhưng có lẽ Severus đã đánh giá cái bản mặt dày của James quá thấp rồi, anh ta thấy Severus như vậy liền yêu thích không thôi, cúi người xuống in vội nụ hôn lên khóe môi Severus, thầm thì:
"Không nói là đồng ý, bé cưng."
"Tôi không..."
Severus giật nảy người lên tính chửi nhưng James đã chặn lại bằng nụ hôn sâu, Severus chỉ biết ú ớ để người kia làm gì thì làm còn trong lòng cậu thì không ngừng điên cuồng mắng chửi cái tên mặt dày đó.
Ôi Merlin, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?
*
"Sev."
Severus đang mơ màng ngủ, cậu nghe thấy tiếng nói của James liền hé hé mắt ra nhìn. James đang ngồi bên cạnh giường mỉm cười nhìn cậu, đôi mắt anh lấp lánh ý cười không tốt làm Severus nghĩ đến chuyện hôm qua, Severus bực bội cầm cái gối ném thẳng vào mặt James khiến James cười to rồi cúi xuống in lên trán cậu một nụ hôn chào buổi sáng.
"Dậy đi, anh có đem bữa sáng về cho em."
Severus lăn lộn trong chăn một hồi mới miễn cưỡng ngồi dậy. Cậu hơi nhíu mày vì cơn đau khắp người, còn những dấu yêu trải dài từ cổ đến chân khiến ai nhìn vào cũng đỏ mặt, mà Severus thì lại không quan tâm lắm, cậu cuốn chăn quanh người đi đến phòng tắm rồi thả chăn bên ngoài để James nhặt lấy xếp lại để lên giường.
James ngồi im trên bàn ăn chờ Severus đi ra, dáng vẻ anh thong dong mặc cho thời gian đã quá trễ, tiếng đập cửa bên ngoài cũng dồn dập nhưng James đã phù phép lên đó để Severus không nghe được gì hết. Từ lúc James với Severus yêu nhau đến giờ, người phản đối dữ nhất chắc là Sirius vì cậu ta không chấp nhận kẻ mà cậu ta luôn bắt nạt lại trở thành người yêu của bạn thân mình, mà có lẽ khó chấp nhận hơn là chính James đã lừa mọi người bắt nạt Severus chỉ để gần gũi hơn với người yêu.
Remus thì chỉ thở dài mặc kệ, Peter thì im lặng không dám hó hé, chỉ mỗi Sirius là ngày nào cũng lải nhải đủ điều trong khi Lily lại không mảy may quan tâm đến, cô chỉ lườm James rồi chẳng để tâm, đôi khi vẫn đi ăn cùng bọn họ nhưng không nói nhiều, thay vào đó là hành động ghét bỏ James rõ rệt mỗi khi anh muốn ôm ấp với Severus.
James chỉ cảm thấy đám bạn của anh đúng là lũ nhóc chưa lớn, không có người yêu nên không hiểu được và James coi những hành động đó là ghen tỵ rõ rệt.
Sirius và Lily mà biết suy nghĩ này của James thì bọn họ sẽ cho anh ta một lời nguyền ác độc nào đó.
Khi James đang mải mê suy nghĩ thì Severus đã bước đến gần anh ta từ lúc nào, do mới tắm xong nên tóc cậu còn ướt, những giọt nước nhiễu xuống sàn và rơi trên bờ vai gầy gò của cậu. James cong môi nhìn không sót một chút gì trên người Severus, tuy là cậu đã quấn khăn nhưng ánh mắt của James cứ như xuyên thấu qua khăn tắm và nhìn thẳng vào trong khiến cậu ngượng ngùng, đưa tay tát lên mặt James cái nhẹ.
"Biến thái."
"Chỉ vậy với em thôi."
James nịnh nọt dang tay ôm người vào lòng. Severus ghét bỏ đưa mái tóc ướt lăn lộn trong lòng James cho đến khi áo anh bị ướt một mảng, Severus thấy thành quả của mình thì đắc ý, cong cong khóe môi mỉm cười. James cũng không nói gì, anh cam chịu bị vậy, ai bảo bé cưng của anh vui vẻ như vậy chứ?
"Hôm nay không đi học sao?" Severus ngồi trên đùi James, miệng nhai miếng bánh nhỏ, ngước mặt lên nhìn James.
"Không có." James dịu dàng lau đi vụn bánh bên môi Severus.
"Không lừa em đấy chứ?" Severus nghi ngờ.
"Lừa em thì anh làm chó." James vội thề thốt, trong lòng thì sủa vài tiếng gâu.
Severus liền tin James ngay lập tức. James cảm thấy Severus bây giờ thật đáng yêu, đến mức anh chỉ muốn nhốt cậu trong căn phòng này không cho ai nhìn, ngày đêm khiến cậu sung sướng trong khoái cảm. Những suy nghĩ của James cứ thế lớn dần nhưng anh phải kìm nén lại, anh sợ Severus sợ hãi những điều đó, sợ cậu ghét bỏ và né tránh anh, mãi mới dụ người về tay, anh đâu thể dễ dàng buông tha như vậy được.
Severus lén nhìn James, cậu khẽ cười. Thật ra, cậu biết rõ James nói dối nhưng không muốn vạch trần anh, đến bây giờ cậu còn cảm thấy khó tin khi cậu và James yêu nhau như vậy. Ngay từ đầu, James ép buộc cậu vào mối quan hệ này, Severus thật sự không muốn đụng chạm gì đến con người James Potter nhưng anh cứ dùng mọi cách bước đến gần cậu, ngay cả cái cách đáng ghét nhất là bắt nạt cậu thì anh ta cũng không ngần ngại mà làm.
Severus đã từng rất ghét James, ghét cái kiểu độc chiếm, ép buộc của anh nhưng cậu cũng thích cái cách chăm sóc, quan tâm cậu từng chút một, những lúc lóng ngóng khi cậu giận dỗi làm James cuống cuồng lên tìm cách xin lỗi. Cả hai cứ kẻ đuổi người trốn, mãi đến vào lễ giáng sinh thì Severus mới thật sự chấp nhận lời yêu của James.
Từ nhỏ Severus đã có tuổi thơ không tốt lành, ấm áp duy nhất của cậu là Lily và bây giờ lại có James. Lily cứu rỗi đời cậu khỏi những ác mộng hồi bé, James lại là người cho cậu những hơi ấm, giúp cậu cảm nhận được bản thân vẫn có người trân trọng và yêu thương, với Severus, James chính là ánh sáng bảo vệ lấy cậu khỏi những bóng tối ngoài kia.
Nghĩ đến những điều đó, Severus vội xoay người lại đối diện với James.
"Sao ấy?" James vuốt ve gò má Severus, nhẹ cười.
"Em muốn nói..." Severus choàng tay qua cổ James kéo anh sát xuống, thầm thì. "Cảm ơn anh đã đến bên em và dạy em cách yêu anh."
cảm ơn anh đã giữ chặt lấy em
cảm ơn hơi ấm người trao
và,
cảm ơn tình yêu của chúng ta.
--------------------------------------------
Ngày đầu ra chap cho hẳn mấy mỹ nữ hai chap luôn nhe //-//
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro