Chap 1: Tình Yêu Câm Lặng
Đêm Seoul mang theo hơi lạnh của đầu đông, những cơn gió nhẹ lướt qua hàng cây khẳng khiu ven đường, tạo nên âm thanh thì thầm như một bản hòa ca u uất. Trong căn phòng rộng lớn trên tầng cao nhất của một tòa nhà sang trọng, Byun Baekhyun đứng lặng bên cửa sổ, ánh mắt dõi theo những vệt nước mưa trượt dài trên lớp kính trong suốt.
Ánh đèn đường phía dưới chiếu lên khuôn mặt thanh tú của anh, tạo nên một vẻ đẹp mong manh, cô độc. Chiếc ly rượu vang đỏ sóng sánh trong tay anh chỉ còn lại một nửa, nhưng Baekhyun không hề để ý. Thứ duy nhất chiếm trọn tâm trí anh giờ đây là hình ảnh của cô gái ấy – Baek Hamin.
Cô không xinh đẹp theo cách mà mọi người thường nghĩ. Hamin không sở hữu nét kiều diễm lộng lẫy hay ánh mắt sắc lạnh có thể khiến người khác chết lặng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng có điều gì đó ở cô cuốn hút Baekhyun từ lần gặp đầu tiên, như một ngọn lửa âm ỉ cháy, len lỏi vào từng góc sâu trong tâm trí anh mà anh không thể kiểm soát.
Lần đầu tiên anh nhìn thấy Hamin là tại quán cà phê nhỏ ở góc phố Gangnam. Quán cà phê ấy không phải là nơi anh thường ghé, nhưng hôm đó, do một cuộc hẹn bị hủy, Baekhyun tình cờ đi ngang qua và quyết định bước vào.
Cô ngồi ở góc khuất nhất của quán, gương mặt thanh mảnh chìm trong ánh sáng dịu nhẹ của đèn vàng. Mái tóc đen mượt buông xõa, che đi một phần gương mặt, đôi mắt đượm buồn nhìn chăm chú vào quyển sách trên tay. Baekhyun không nhớ rõ đó là cuốn sách gì, nhưng nét cô đơn tỏa ra từ cô đã khiến trái tim anh bất giác thắt lại.
Kể từ ngày đó, Hamin trở thành trung tâm trong thế giới của Baekhyun. Anh bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để đến quán cà phê ấy, chỉ để ngắm nhìn cô từ xa. Cô dường như không để ý đến sự hiện diện của anh, vẫn lặng lẽ đọc sách, thưởng thức ly cà phê đen đắng không đường.
Baekhyun từng cố tiếp cận, nhưng mỗi khi anh bước lại gần, trái tim anh lại trở nên rụt rè. Điều gì đó trong ánh mắt của Hamin khiến anh không thể thốt nên lời. Có lẽ là sự lạnh nhạt, hoặc có lẽ là một nỗi buồn sâu thẳm mà anh không thể chạm tới.
Thời gian trôi qua, sự ám ảnh của Baekhyun với Hamin ngày càng lớn dần. Anh bắt đầu tìm hiểu mọi thứ về cô – cô làm việc ở đâu, sở thích là gì, thậm chí cả những điều nhỏ nhặt như thói quen đi dạo vào mỗi chiều thứ bảy. Hamin giống như một câu đố khó giải, và Baekhyun không thể ngăn mình muốn biết tất cả mọi thứ về cô.
Nhưng chính tình yêu điên cuồng ấy đã khiến anh thay đổi. Anh không nhận ra rằng sự quan tâm của mình đã vượt quá giới hạn.
__
Hamin không nhớ rõ lần đầu tiên cô cảm nhận được ánh nhìn của Baekhyun. Cô chỉ biết rằng, trong một khoảnh khắc nào đó, cô bắt đầu có cảm giác lạ lẫm. Một cảm giác như có ai đó luôn dõi theo mình.
Những buổi chiều tan làm, khi cô bước ra khỏi văn phòng, bóng dáng quen thuộc ấy thường lặng lẽ xuất hiện ở phía xa. Ban đầu, Hamin nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp. Nhưng rồi, sự trùng hợp ấy lặp lại quá nhiều lần, đến mức cô không thể không chú ý.
Một lần, khi ngồi ở quán cà phê quen thuộc, Hamin vô tình bắt gặp ánh mắt của Baekhyun. Ánh mắt anh sâu thẳm, đầy mãnh liệt nhưng cũng mang chút gì đó u uất. Anh vội quay đi khi nhận ra cô nhìn thấy, nhưng trái tim Hamin thoáng chốc rung lên vì một cảm giác khó tả.
Cô không biết Baekhyun là ai, nhưng sự hiện diện của anh dần trở thành một phần trong cuộc sống thường nhật của cô.
__
Hamin bước nhanh trên con phố nhỏ dẫn về nhà, đôi giày bệt khẽ chạm lên nền gạch ẩm ướt sau cơn mưa. Ánh đèn đường vàng nhạt soi rọi bóng dáng mảnh khảnh của cô, kéo dài trên mặt đất. Đôi mắt cô khẽ liếc nhìn xung quanh, cố tìm kiếm sự an tâm giữa không gian vắng lặng.
Cảm giác bị theo dõi ngày càng trở nên rõ rệt. Dù không nhìn thấy, cô vẫn cảm nhận được một ánh mắt lặng lẽ dõi theo mình từ phía xa. Hamin không thể xác định người đó là ai, nhưng linh cảm mách bảo cô rằng anh ta không có ý định làm hại cô.
Cánh cửa chung cư đóng sập lại sau lưng, Hamin dựa vào nó, thở phào nhẹ nhõm. Sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt thanh mảnh. Cô không thể lý giải được cảm giác mâu thuẫn trong lòng mình: vừa lo lắng, vừa tò mò. Người đàn ông ấy – ánh mắt của anh – khiến cô có chút bất an nhưng cũng không khỏi xao động.
Hamin ngồi xuống ghế sofa, đôi mắt dừng lại ở chiếc túi giấy nhỏ cô vừa mang về từ quán cà phê. Một quyển sách mới mà cô mua trong lúc cảm nhận ánh mắt quen thuộc ấy dõi theo mình từ xa. Cô không biết liệu việc để tâm đến sự hiện diện của anh là do bản năng hay là một sự trùng hợp kỳ lạ.
Cô lật mở quyển sách, nhưng những dòng chữ dường như chỉ là những vệt mực nhòe nhoẹt trong đầu. Tâm trí cô trôi dạt về hình ảnh người đàn ông với ánh mắt sâu thẳm và dáng vẻ cô độc ấy.
__
Baekhyun ngồi trong chiếc xe đậu ở góc khuất đối diện khu chung cư của Hamin. Anh nhìn thấy cô bước vào tòa nhà và chỉ khi bóng dáng ấy khuất hẳn, anh mới thở ra nhẹ nhõm.
Anh biết việc mình làm là sai, nhưng anh không thể ngăn bản thân. Cảm giác được dõi theo cô từ xa, đảm bảo rằng cô an toàn, khiến anh cảm thấy nhẹ lòng. Baekhyun không muốn làm cô sợ, nhưng anh không biết cách nào để đến gần cô hơn.
Những ngày gần đây, sự ám ảnh của Baekhyun với Hamin đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát. Anh không còn chỉ dừng lại ở việc đến quán cà phê mỗi ngày. Anh bắt đầu theo dõi cô trên đường về nhà, tìm hiểu những thói quen nhỏ nhất trong cuộc sống của cô.
Baekhyun tự nhủ rằng anh không làm gì sai. Anh chỉ muốn bảo vệ cô, muốn ở bên cô, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc phải giữ khoảng cách. Nhưng tận sâu trong lòng, anh biết mình đang bước qua ranh giới giữa tình yêu và sự chiếm hữu.
Đêm đó, Hamin mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, cô bước trên một con đường dài không có điểm dừng, ánh sáng xung quanh mờ ảo, và có một người lặng lẽ đi phía sau cô. Cô không thể nhìn rõ mặt anh ta, chỉ cảm nhận được ánh mắt trĩu nặng buồn bã, nhưng lại có gì đó cuồng nhiệt đến đáng sợ.
Khi cô quay đầu lại, anh ta biến mất.
Hamin tỉnh dậy giữa đêm, tim đập loạn nhịp. Giấc mơ ấy ám ảnh cô, như một lời cảnh báo mơ hồ mà cô không thể giải thích.
End chap 1.
#20250222
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro