chap 3: làm bạn gái anh nhé

Ra về, cậu chạy một mạch về cái kí túc xá. Đóng cửa lại, cậu chộp ngay cái điện thoại và gọi cho mẹ mình. Mẹ của Nakroth là một pháp sư cấp cao, có khả năng giải mọi bùa chú, tên bà là yuuko

Nakroth:mẹ ơi chuyện lớn , con gặp chuyện lớn, mong mẹ giúp con, xinh mẹ luôn ý.
Đầu dây bên kia
yuuko: nói đi , giúp gì được thì ta giúp

Nakroth:*kể lại chuyện* vậy đó , mẹ có thể giúp con ko.

Yuuko: đợi ta vài ngày để ta tìm cách giải quyết.

Nakroth: thank mẹ
Cúp máy xong, giờ đây tâm hồn cậu như trên chín tầng mây, nhưng sau một lúc thì cậu rơi xuống dưới 18 tầng địa ngục khi nghĩ tới việt cậu phải chờ đợi bà già của mình tìm được cách giải quyết và phải trốn thoát cái cặp mắt cú của lũ bạn , nhất là thằng Murad. Thôi quân tâm làm gì , giờ đi tắm cho khỏe rồi từ từ tính sau, cậu đứng dậy, chộp ngay bộ áo thun quần short trên giường và vô nhà vệ sinh.

Nakroth: phù, gỡ cái băng ra xong thoải mái quá.
Cậu  vừa nói vừa mặc cái áo thun vô, sau đó nhảy phóc lên giường nằm.

?????: chà, thích quá nhỉ.

Nakroth:ai đó.
Theo phản xạ của mình cậu chộp ngay con dao thái bên bàn phang ngay ra cửa.

Nakroth: uả Murad, mày làm gì ở đây.

Murad: để gặp em.

Nakroth : em??? MÀY NÓI CÁI GÌ.
Murad: chứ ko phải em là nữ à.

Nakroth : mày ..mày nói gì tao ko hiểu

Murad bước lại gần và dồn Nakroth vào góc tường, anh kề sát mặt mình vào Nakroth.

Murad: đừng nói dối nữa, hôm qua anh nghe hết rồi. Em ko chịu làm bạn gái anh, anh sẽ nói cho cả trường biết

Nakroth: đừng đừng nói, tôi. Tôi sẽ làm.

Murad: xưng anh em đi

Nakroth: hả, phải nói vậy à.

Murad: anh nói nhé

Nakroth: thôi được,a..nh ơi

Murad: giỏi.
Sau đó anh đi ra giường của Nakroth ngồi rồi ra hiệu cho cậu ngồi xuống cạnh mình.

Cậu nghe theo, lại gần anh và ngồi xuống bên cạnh anh.
Murad: ngoan lắm thỏ con .

Nakroth: ai là thỏ con của anh.

Murad: hì, anh nghe nói ngày mai nhà trường tổ chức đi chơi Valentine đó

Nakroth:ý anh muốn em đi cùng chứ gì.

Murad: ừ, nếu em đồng mai anh đem đồ qua.

Nakroth:ko bảo giờ.

Murad: cái việt em là nữ có ...

Nakroth:được, đi là được chứ gì

Chưa nói hết câu anh đã bị Nakroth nhảy vô miệng nói. Nghe được câu trả lời của cậu anh vui mừng lắm

Murad: vậy anh về chuẩn bị đồ đây chúc ngủ ngon.

Nakroth : khoan ..khoan đã.
Chưa nói xong là anh chạy mất dép rồi để lại cậu còn ngẫn ngơ ở trong phòng. Nhưng cậu cũng mặt kệ mà lên giường ngủ chuẩn bị cho ngày mai

E.N.D

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro