Chap 1

Vào một buổi sáng , ánh mặt trời ngoi lên ngọn núi cao xanh đưa những ánh nắng luồn lách từng con phố .
..........................
Ở đâu đó trong 1 căn biệt thự nằm ở một góc nhỏ của thành phố Seoul .

-Chúc bố mẹ một buổi sáng tốt lành . - Anh em họ đồng thanh .

Mẹ : Hai đứa dậy sớm vậy .

Đông Hiên : Hôm nay con phải họp hội thảo . Giang Minh : Hôm nay công ty có  đối tác ạ .- họ vừa nói vừa ăn vội bữa sáng.

Bố : À thế á , coi bộ tụi con bận rộn ghê .- Ông bật cười trước dáng vẻ hấp ta hấp tấp của hai đứa con.

Giang Minh : Hôm nay bố mẹ còn đi lễ trao giải mà đúng ko .

Bố mẹ : Ừ . Nhưng lát nữa lận.

Anh em họ nhà Tống : Tụi con ăn xong rồi , chúng con đi làm nhá .

Bố mẹ : Ừ .

Giang Minh : Em gái cưng à , hôm nay anh chở em đến bệnh viện nhé .

Đông Hiên : Thôi khỏi em tự đi đc . Mà anh này , em lớn rồi đừng xưng hô thế nữa . Ngại chết đi đc . -.-

Giang Minh : Anh biết rồi .

Anh em nhà họ Tống : Tụi con đi đây , trước khi đi nhận giải bố mẹ nhớ chỉnh chu trang phục đi nhé .

Giang Minh : Cà vạt của bố - Đông Hiên: Áo khoác của mẹ. - Nói xong hỏi đi ra khỏi cửa

Còn bố mẹ của họ nhìn xuống trang phục của mình .... cà vạt của bố lệch ra khỏi cổ áo . Áo khoác của mẹ thì bị sút chỉ một mảng dài . Họ nhìn nhau bật cười thành tiếng .
................................................................

Sau khi rời khỏi nhà thì cô đg trên đường đi đến bệnh viện . Đang dừng ở một quán ca phê để mua nước uống thì .... " Rầm" nghe tiếng thế cô chạy ra khỏi quán thì thấy xe ô tô của mình bị một chiếc xe màu đen khác đụng đến mốp đuôi xe . Giờ cô ko còn muốn biết mình là ai nữa . Liền chạy ra chiếc xe đó .

Đông Hiên : BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI .

Một người thanh niên trẻ bước ra chiếc xe . Khuôn mặt nhỏ . Chiếc mũi cao , đôi môi hình trái tim . Mái tóc bị gió đung đưa . Ánh nắng chiếu rọi vào khuôn mặt mĩ miều của anh tạo nên một bức trang tuyệt đẹp .

Anh : Chào em .

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro