Ngày em chết

Và rồi vào một thời khắc nào đó, ở một nơi nào đó, em sẽ rời khỏi đây, rời khỏi cái thế giới chan chứa niềm vui, nỗi buồn mà ai cũng đều được trải nghiệm. Em ở thời khắc đó, có lẽ đã xấu xí muôn phần, đôi mắt em sẽ chẳng còn long lanh, và thân xác em cũng khô gầy, héo úa. Em sẽ chết, và linh hồn em theo cát bụi trở về, nơi có Chúa vẫn hằng yêu em tha thiết. Em sẽ đi, sẽ bỏ lại gian trần một tình yêu day dứt, bỏ lại đây một chút ít kỷ niệm về em, về cô gái chạy theo tình yêu đến độ điên cuồng. Và khi em chết, nơi đáy sẽ mắt sẽ phai mờ dần hình bóng của Anh, hình bóng tình yêu mà em giữ gìn như báo vật trân quý. Và Anh của em khi ấy, chắc hẳn vẫn chẳng thể nào hay biết, rằng đã có một con người, yêu anh, yêu đến dại khờ, đến cái lúc liễu xanh tàn úa, yêu đến lúc nấm mồ mọc cỏ dại vẫn không kịp ngừng lại mà yêu anh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro