Tối đêm đó Jackson và Izu trở về nhà Tuấn Khải cũng rất khuya, ban đầu anh và Vương Nguyên ngồi ở phòng khách đợi, sau lâu quá họ vẫn chưa về nên Vương Nguyên gục lên bàn ngủ mất, Tuấn Khải ngồi cạnh nhìn cậu ngủ mà mỉm cười. Lúc cả nhóm đi vào anh ra hiệu nhỏ tiếng rồi sang bàn ăn sau bếp nói chuyện .
"Tình hình thế nào rồi?" Tuấn Khải nhỏ giọng hỏi.
"Bên ta bị mai phục thiệt hại gần phân nửa lực lượng của tôi, về phần Thiên Tỉ thì anh ấy đã điều tra ra, Lưu Sâm do không lấy được lô hàng, thiệt hại khá nặng nên mới tìm anh trả thù, còn về gián điệp cũng đã tra ra" Jackson báo cáo, nhìn qua thì anh cũng không sao nhưng bị thương chắc cũng không nhẹ.
"Đã tra ra? Là ai?"
"Là thư kí của sếp, cô La" Jackson nói
Tuấn Khải đập bàn đứng bật dậy, bên ngoài phòng khách Vương Nguyên giật mình ngồi dậy dụi mắt.
"Đáng ghét, chúng ta không hề bạc đãi cô ta vậy mà cô ta dám, được thôi muốn chơi thì bọn này chơi đến cùng"
"Sếp định sẽ làm gì?"
"Trước hãy trị thương cho tốt đi, việc này giao cho Thiên Tỉ lo đi, cậu vất vả rồi" Tuấn Khải lại vỗ vai Jackson nói.
"Izu tôi phải nói xin lỗi cậu rồi, hãy đến giúp Thiên Tỉ một tay, trước tiên bắt nhốt cô ta lại đã" anh nhìn Izu.
"Anh định làm gì cô ấy?" Vương Nguyên đứng bên ngoài nghe hết cuộc nói chuyện hỏi.
"Nguyên Nguyên nhi, cô ta biết quá nhiều việc trong công ty nên có lẽ không thể giữ cô ta lại được" anh thành thật nói .
"Anh định giết cô ấy sao?"
Anh gật đầu
"Tuy là cô ấy có lỗi nhưng vẫn chưa làm hại gì đến chúng ta, anh có thể suy nghĩ lại không?"
"Anh biết em rất lương thiện nhưng trong giới này lương thiện sẽ thiệt"
"Vậy chúng ta cho cô ấy 1 cơ hội đi, gậy ong đập lưng ong"
Anh suy nghĩ một chút rồi gật đầu "được tất cả nghe em, chuyện này anh sẽ tự mình giải quyết, nếu cô ta chấp nhận anh sẽ để cô ta sống nhưng nếu câu trả lời là không thì em không được trách anh" Tuấn Khải nói.
Vương Nguyên mừng rỡ gật đầu, trước giờ hai từ "nhân từ" không hề có trong từ điển của anh, nhưng khi Vương Nguyên lên tiếng thì cho dù việc gì anh cũng chấp thuận vậy nên nói cách khác Vương Nguyên chính là điểm yếu lớn nhất của anh.
"Được rồi mọi người giải tán đi, điều trị cho tốt" Tuấn Khải vỗ tay giải tán mọi người.
"Sếp, vết thương của anh không sao chứ?" Jackson định đi thì nhớ sực lại hỏi.
"Không sao có bàn tay của Nguyên Nguyên băng bó thì không sao nữa" anh cười hì hì câu cổ Vương Nguyên nói
Jackson cười haha rồi bỏ đi.
Sáng hôm sau anh giao cho người giúp việc ở nhà chăm sóc cho cậu đồng thời bãi bỏ lệnh giam lỏng chỉ là không để cậu ra ngoài một mình thôi, anh đến công ty, Thiên Tỉ đã đến đây từ sớm hồ sơ cho cuộc họp cũng đã chuẩn bị xong
"Thiên Tỉ tập hợp cổ đông, vào phòng họp tối"
*Phòng họp tối là ám chỉ những thành viên của thế giới ngầm, còn cổ đông chính là tay chân của anh trong nhiều lĩnh vực khác nhau giống như giám đốc bộ phận trong các công ty vậy.
"Được, tôi sẽ thông báo 15' nữa cuộc họp sẽ được diễn ra" Thiên Tỉ gật đầu rồi đi đến phòng họp tối trước.
Anh ngồi tựa lưng ra ghế làm việc suy nghĩ, có thể dùng cô ta lấy viên thuốc được hay không? Cô ta làm gián điệp tuy sẽ được tin tưởng từ bọn Lưu Sâm nhưng anh biết Lưu Sâm không phải là tên dễ xơi, hắn xảo quyệt hơn cả Lưu Minh, Lưu Minh tuy hắn cũng rất nhiều thủ đoạn nhưng hắn lại quan minh chính đại không bao giờ có kiểu phục kích như thế. Rút cuộc thì Lưu Sâm hắn có mục đích gì?
"Vương Tuấn Khải sắp đến giờ rồi, họ đã tập hợp đầy đủ" Thiên Tỉ đến thông báo.
"Được" Tuấn Khải gật đầu rồi đứng dậy cùng Thiên Tỉ đi đến phòng họp.
Nó đúng như tên gọi của nó, một căn phòng tối bên trong là 10 màng hình chiếu 3D cở nhỏ. Anh đi đến ngồi ở ghế giữa.
"Kết nối đi" Tuấn Khải lên tiếng.
Thiên Tỉ gật đầu ấn nút trong chiếc điều khiển trên tay, 9 người liền hiện lên trên màng hình chiếu 3D
"Ông chủ" cả 9 người đồng loạt chào hỏi.
"Chào mọi người, hôm nay không vòng vo nhiều tôi nói thẳng luôn, lần này tập hợp mọi người là để đối phó toàn diện với Thanh Long bang Lưu Sâm, ai có ý kiến gì thì mời lên tiếng.."
Trong lúc ấy Vương Nguyên cùng với vệ sĩ do Tuấn Khải dặn dò đi theo đến dinh thự của Dịch gia để thăm Jackson, hôm nay Tuấn Khải cho anh ở nhà để tịnh dưỡng.
"Chào Dịch phu nhân, chào Eli" Vương Nguyên cúi đầu chào phu nhân rồi ngồi xuống vỗ nhẹ đầu Eli cười nói.
"Nguyên Nguyên đến chơi à, đừng khách khí con ngồi đi" Dịch phu nhân kéo cậu đến sofa cười vui vẻ nói.
"Dạ, con đến thăm Jackson, cậu ấy còn đau không ạ?" Vương Nguyên hỏi.
"Thằng nhóc đó ra ngoài từ sớm rồi, nó nói có việc phải làm, vết thương nó không có gì đáng ngại đâu, con đừng lo" Dịch phu nhân cười hiền hậu.
"Nguyên Nguyên ca ở đây chơi với em nhé!" Eli chạy đến nắm tay anh cười nói.
"Được chứ, anh chơi với em" Vương Nguyên cười nói.
"Vậy con ở lại ăn cơm với ta luôn nhé! Dù sao bọn nó cũng bận suốt mà"
"Con làm phiền phu nhân quá rồi"
"Không có gì phiền cả, con chơi với Eli giúp ta nhé, ta đi căn dặn đầu bếp làm thêm thức ăn trưa" nói dứt câu bà liền đi xuống bếp.
Dặn dò xong bà liền lấy điện thoại ra gọi ngay cho Vương phu nhân.
"Cái gì Nguyên Nguyên ở nhà bà, được tôi sẽ đến đấy ăn trưa, được được, tôi đến ngay" Vương phu nhân đang ngồi xem sách, nghe Dịch phu nhân báo tin bà liền đứng bật dậy vui vẻ bỏ quyển sách sang một bên.
"Có chuyện gì mà mà đi gấp thế?" Vương lão gia ngồi uống cafe đối diện thấy vợ mình như vậy liền hỏi.
"Nguyên Nguyên đang ở dinh thự của Dịch gia, lâu rồi không có cơ hội gặp thằng bé mà" Vương phu nhân cười hạnh phúc nhìn ông.
"Haizz... Thật là, đi gặp con dâu thôi mà có cần vui vậy không?" lão gia lắc đầu nói.
"Ông thì biết cái gì, đàn ông con trai các ông chán ngắt" phu nhân bỉm môi nói.
"Được rồi tôi chịu thua bà, đi tôi đưa bà đến đấy" lão gia thật ra cũng muốn gặp Vương Nguyên, sau vụ lần trước thì ông chưa gặp lại cậu lần nào nên cũng có rất nhiều chuyện để hỏi.
Còn về phần Jackson cậu đi đến chỗ đang giam thư kí La, anh muốn chắc chắn rằng không có chuyện gì bất trắc xảy ra.
"Jackson" thuộc hạ canh gác chào hỏi anh, anh gật đầu rồi ra lệnh mở cửa để vào trong.
Vào bên trong, thư kí La đang bị trói hai tay hai chân ngồi dưới đất, thuộc hạ mang cho anh một cái ghế, anh ngồi đó nhìn cô không nói gì. Cuối cùng không chịu nổi bầu không khí yên lặng ấy cô lên tiếng trước.
"Rốt cuộc là anh muốn làm gì?"
"Không gì, chỉ là đang tự hỏi sao cô có thể là gián điệp cơ chứ, làm việc rất tốt lại rất có trách nhiệm, trước giờ chưa mắc phải sai lầm nào, khi biết cô là gián điệp của Lưu Sâm tôi bất ngờ thật sự đấy" Jackson nhìn cô khó hiểu nói.
"Những kẻ vừa sinh ra đã sống trong nhung lụa như anh thì không bao giờ hiểu được đâu" Cô nhìn anh nói.
"Vậy những người như cô cũng sẽ không thể nào hiểu được chúng tôi đâu" nói dứt câu anh bỏ đi, trước khi đi anh còn căn dặn phải canh giữ cẩn thận, kiểm tra một lượt xung quang rồi mới ra về...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro