Chương 2: Ánh Sáng và Bóng Tối: Thức giấc
Ngay dưới cánh đồng pha lê, nơi mặt đất sáng lấp lánh như vỡ thành ngàn mảnh gương, Luiz đứng khoanh tay, ánh mắt đầy sự bất lực quen thuộc.
Họ vẫn phá hoại như những ngày còn chinh chiến với nhau... chẳng khác đi được chút nào.
Luiz (thở dài, lắc đầu nhẹ):
– Hai tên này vẫn vậy. Vừa phá hoại lại còn vô phép tắc.
Từ bên dưới, giọng của hai kẻ kia vọng lên ngay lập tức.
Mike (vừa né đòn, vừa hét lên):
– Lo quan sát đi! Đừng càm ràm!
Saturn (cười lớn đầy khiêu khích):
– Đúng rồi! Lo tính điểm cho chuẩn vào!
Luiz (nhíu mày, bực mình):
– Bố vẫn đang làm đây, hai thằng ngu!
Một chấn động mạnh vang lên từ xa. Một hành tinh trôi lơ lửng bỗng nứt toác, rồi vỡ tung như vỏ trứng bị đập mạnh. Từ trong lớp vỏ phá hủy, một con rồng xám khổng lồ kiểu rồng phương Tây, thân hình đồ sộ che mờ cả một phần không gian, trườn ra và gầm lên một tiếng dài làm không gian rung chuyển.
Luiz nheo mắt, giọng trầm xuống.
Luiz (căng thẳng nhẹ):
– Dragon... hình như hai thằng bây quên cường hóa phong ấn hả.
Mike
– chậc.. mãi đánh nhau mà quên
Luiz thu không gian lại, kéo cả ba dịch chuyển lên sân thượng văn phòng của mình. Cách đó khoảng một năm ánh sáng thấy bóng hình con rồng xám đang cuộn mình và gầm lớn.
Cả ba đồng loạt đưa tay về phía nó, niệm chú:
Quyền năng hội tụ, phân tán, tạo nên kỳ tích từ hư ảo, dựng nên thần thuẫn bảo hộ cho muôn loài.
Một màn chắn vàng kim bao bọc con rồng.
Cả ba vừa thở phào được vài giây thì...
Một vết nứt khác xuất hiện trên phong ấn. Từ trong đó, một luồng khí xám lao thẳng về phía Luiz và nhập vào cơ thể cậu với tốc độ không ai kịp cản.
Saturn (giật lùi nửa bước, mặt tối lại):
– Này! Cố gắng đừng mất kiểm soát, tao không muốn đánh nhau với lão ấy đâu.
Mike (siết tay, giọng khẩn trương):
– Mẹ kiếp.. hẳn một nửa năng lượng của lão thoát ra rồi. Nhớ chú ý, nếu mất kiểm soát thì phong ấn cả Luiz vào! Tách ra sau.
Cả ba hạ tay xuống nền sân thượng. Một hình ngôi sao sáu cánh xuất hiện dưới chân Luiz, phát sáng và xoáy mạnh.
Cơ thể Luiz bắt đầu biến đổi:
– Một chiếc sừng đen cong mọc lên từ trán.
– Đôi cánh bung mạnh ra, rung gió thành từng luồng xé không khí.
– Hai bàn tay hóa thành vuốt sắc.
– Răng nanh cũng nhọn ra.
Saturn (nhíu mày quan sát):
– Tao chưa bao giờ thấy hình dạng này của lão...
Luiz ngẩng đầu, ánh mắt xám sáng lên, giọng trầm nhưng rõ ràng.
Luiz (khóe môi nhếch nhẹ):
– Yên tâm đi. Tao làm chủ được sức mạnh Long Đế rồi. Dù chỉ là một nửa sức mạnh của lão.
Mike và Saturn liếc sang nhau rồi cười to, vẻ mặt chuyển từ lo lắng sang phấn khích.
Mike (vung tay xoay xoay cổ):
– Vậy thì ổn rồi!
Saturn (hào hứng):
– Thế nghĩa là... chúng ta không còn trọng tài nữa à?
Luiz (nhếch môi, xoay cổ tay thử lực):
– Chắc vậy.
Xong cậu ra búng tay.
Họ lập tức trở lại cánh đồng pha lê.
Saturn (vác rìu lên vai, cười điên điên):
– Vậy là giờ thành trận ba người à?
Mike (vung đại kiếm, gương mặt sáng lên):
– Nó vốn nên vậy.
Luiz (xoay ngọn thương xám trong tay, ánh mắt rực lên):
– Hiệp hai. Lên.
Ba sinh thể lùi ra xa, đứng thành tam giác.
Không khí rung chuyển.
Không ai đếm ngược. Không ai báo hiệu.
Cả ba cùng lao vào nhau.
Dưới chân họ, cánh đồng pha lê nổ tung như tuyết thủy tinh. Ánh sáng trắng, bóng tối đen và hào quang xám xoắn vào nhau như một cơn bão siêu tân tinh.
Luiz (quát lớn trong tiếng va chạm):
– Hai thằng bay hình như yếu hơn trước nhỉ
Mike (cười to):
– Đừng vội.
Saturn (hét lớn đầy phấn khích):
– Đánh tới bến nào.
Trận chiến ba người mở ra như một vụ nổ hỗn độn – rực rỡ đến đáng sợ, điên cuồng nhưng đầy kiểm soát, và hoàn toàn không cần lý do.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro