Chapter 24 - End.

25

Một vài đứa trẻ chụm đầu vào nhóm thảo luận: Nếu như mình có năng lượng lớn như quái thú trên TV, thì muốn làm gì.

"Tớ muốn san bằng trường học, như thế sẽ không bao giờ phải làm bài tập nữa."

"Tớ muốn lên đỉnh Empire Building, đánh máy bay giống lực sĩ Vajra."

"Tớ muốn du hành đến công viên kỉ Jura, so tài với khủng long bạo chúa."

"Tớ muốn ăn hết những đứa nào từng bắt nạt tớ."

Đến lượt Fany Tiểu quái thú, cô bé lẩm bẩm:

"Chờ mấy cậu làm xong hết rồi, tôi ở lại đợi Siêu nhơn."

26

Phòng khám nha khoa.

Fany Tiểu quái thú nằm ngửa trên ghế trị liệu, run từ ngón tay run đến đầu ngón chân, sống chết không chịu mở miệng ra.

Nha sĩ không làm sao được, đành phải gọi "Quái thú" mama ở ngoài cửa vào.

"Quái thú" mama vững vàng tiến lên, hai tay đặt trên vai Fany Tiểu quái thú, ghé vào tai cô bé nhẹ giọng:

"Con yêu, con thử nghĩ xem, nếu Siêu nhơn ở đây, cậu ấy sẽ làm như thế nào?"

Fany Tiểu quái thú tựa như được tiêm thuốc an thần, lập tức há to miệng.

Đúng lúc này, cửa phòng khám lại "Binh!" một cái bị đạp mở.

Một cái bóng màu trắng như gió lướt ra cửa, khiến một đống người trong ngoài đều trợn tròn mắt, há hốc mồm.

Một lúc lâu sau, nha sĩ bên ngoài phòng hỏi y tá đứng bên trong: "Ai đó?"

Y tá cười khúc khích:

"Là Siêu nhơn Sịp đỏ. Cái kìm nhổ răng vừa mới được đưa ra là cô ấy liền chạy mất."

27

Siêu nhơn với đạo diễn đi dạo trong vườn hoa của phim trường.

"Tôi nghĩ có lẽ vẫn nên đổi một diễn viên đóng thế khác."

"Tại sao lại nói đến việc này?" Siêu nhơn Tae rất không hài lòng.

"Tôi biết cô bé ấy thật thà chịu khó, nhưng cô nhìn xem, cô bé ấy còn cao hơn cô nữa, cô sắp không xách nổi nữa rồi, nếu còn tiếp tục như thế này, dù có thêm hiệu ứng đặc biệt cũng không che đậy được."

Siêu nhơn Tae trầm mặc.

Đúng lúc này, Fany Tiểu quái thú cầm que kem dâu từ phía đối diện đi tới. Thấy hai người, cũng không biết nên tránh hay nên chào hỏi.

Khi cô bé đang còn ngốc ra, Siêu nhơn Tae đầy một bụng tức giận đi tới, cướp mất que kem trong tay cô bé, ném vào bụi cỏ.

"Còn ăn, sao nói rồi mà cậu vẫn không chịu nghe hả, thích làm gì thì làm là sao."

Ngay cả đạo diễn cũng không ngờ Siêu nhơn sẽ làm như vậy, vội vàng ngăn lại, nháy mắt ý bảo Fany Tiểu quái thú đi nhanh: "Đúng, đúng, đúng, sau này ít ăn mấy thứ đồ ngọt này đi."

Fany Tiểu quái thú chưa kịp phản ứng, đã bị dọa sợ, chạy trối chết.

Đạo diễn khuyên nhủ Siêu nhơn:

"Cô cũng không cần tức giận như vậy, cô bé ấy vẫn là một đứa nhỏ mà..."

Siêu nhơn Tae nghĩ thầm:

Khi tôi mới làm diễn viên, cũng chỉ là một đứa bé, vì phải mặc thứ quần áo bó sát màu bạc này, một chút đồ ngọt cũng không dám ăn. Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi thấy có chút tủi thân.

Ngày hôm sau, ở cửa phim trường.

Siêu nhơn Tae đi ngang qua cửa hàng đồ ăn vặt, nhìn hàng người vui vẻ đứng xếp hàng trước máy kem, nhịn không được mà dừng lại.

Sau đó, Siêu nhơn cảm nhận được bản thân mình thực quá vô vị, xoay người định bỏ đi, thì va phải Fany Tiểu quái thú đang đứng ngay phía sau.

Siêu nhơn Tae trừng mắt.

Fany Tiểu quái thú sợ đến mức nói lắp luôn:

"Mình, Mình chỉ nhìn thôi, thật sự, Mình không mua đâu."

Siêu nhơn Tae thở dài, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của người khác, chen vào mua hai hai que kem dâu.

Nhét một cái cho Fany Tiểu quái thú: "Ăn đi."

Tự cô ấy cũng liếm liếm cái còn lại, thật là ngọt, thật là ngon nha.

28

Người đại diện khó xử hỏi Siêu nhơn Tae:

"Có một quảng cáo kem đánh răng, cát xê không thấp, nhận không?"

Siêu nhơn Tae đang trang điểm, soi gương một lúc lâu, rồi trả lời:

"Nhận, làm gì mà không nhận. Anh gọi Fany Tiểu quái thú tới đây."

Một tháng sau, trên TV chiếu một đoạn quảng cáo.

Fany Tiểu quái thú khoác một bộ giáp đen cứng rắn, điên cuồng gào thét ở khu trung tâm thành phố, vung tay, nhà nhà đổ rạp, nhấc chân, đám xe cộ đều thành phi thuyền vũ trụ.

Trong khói lửa mịt mùng, Siêu nhơn Sịp đỏ chậm rãi đi bộ từ phía cuối khu phố đi lên, y mặc trang phục màu bạc lấp lánh, hai tay nắm chặt một tuýp kem đánh răng cỡ lớn.

Kem đánh răng hiệu "Đã trắng lại còn sáng".

Siêu nhơn Tae dùng hai tay bóp một cái, kem đánh trăng phun đầy trời, nơi nơi đều biến thành màu trắng sáng long lanh, ngay cả con đường nhựa lớn cũng biến thành trắng như tuyết.

Thế là, Fany Tiểu quái thú bị thua, muốn phi thân qua đó lại bị trượt ngã chổng vó.

Kem đánh trăng trong tay Siêu nhơn lại phun lên người cô bé.

Kỳ tích xuất hiện.

Fany Tiểu quái thú đứng lên, sau khi rũ sạch kem đánh răng trên người xuống, bộ giáp màu đen trên người cũng biến thành màu bạc, mà bản thân Fany Tiểu quái thú cũng thấy hiền lành hơn, chập chững chạy đến bên cạnh Siêu nhơn, dùng đầu lưỡi liếm liếm tay của Siêu nhơn.

Trong màn hình, dưới ánh trời chiều, Siêu nhơn Sịp đỏ cùng Fany Tiểu quái thú, hai hình bóng màu bạc kề vai nhau đi khuất về phía xa.

Fany Tiểu quái thú quay đầu lại cười, hàm răng trắng lại còn lấp lánh như sao.

Câu thoại trên quảng cáo: Kem đánh răng "Đã trắng lại còn sáng", không những làm răng trắng sáng, còn có thể tẩy rửa tâm hồn.

29

Quảng cáo kem đánh răng vừa ra, rất nhiều người có ấn tượng sâu sắc với tiểu quái thụ có nụ cười tươi rói cùng hàm răng trắng như tuyết kia, nó đã thành công ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Sau vài lần chấp nhận lời mời của các đài truyền hình, Siêu nhơn Tae bất đắc dĩ bảo người đại diện của mình đi theo cô bé, bởi vì cô bé quả thật là rất thành thực, rất dễ bị người ta trêu đùa.

Một ngày nọ, Fany Tiểu quái thú đang tham gia một chương trình giải trí trên đài A.

MC cười híp mắt cầm một đống hình mẫu, nói rằng để Fany Tiểu quái thú lắp ráp thành ý trung nhân cho bản thân.

Gã giơ lên hình vài người, hỏi: "Nhìn dáng người, cô thích kiểu nào?"

Fany Tiểu quái thú nhìn nửa ngày, chọn dáng lùn lùn ốm ốm.

MC khen ngợi, "Ái chà, là một mỹ nam nhỏ con đáng yêu nha."

Sau đó lấy ra một vài hình khuôn mặt,

"Vậy còn hình dáng mặt, mặt quả trứng, hay mặt trái xoan?"

Fany Tiểu quái thú chọn mặt hột đậu.

MC khích lệ: "Rất có cá tính."

Gã ghép mặt với thân người, tiếp tục hỏi: "Vậy mũi thì sao?"

Fany Tiểu quái thú cầm đống hình mũi so đi so lại, cuối cùng chọn loại cao cao, nhỏ nhắn.

MC tán thưởng: "Cool quá!"

Gã đang muốn đào bẫy sâu thêm chút nữa, thì người đại diện của Siêu nhơn nhảy lên sân khấu, cắt ngang việc thu chương trình.

Trong lúc người đại diện cùng MC đang đấu khẩu, Fany Tiểu quái thú tiếp tục chọn miệng cho hình người mẫu kia.

Sau một phen cãi cọ, MC thỏa hiệp, gã vứt đống ảnh người kia sang một bên, bắt đầu làm mấy trò vui vui vô vị với Fany Tiểu quái thú.

Chương trình chấm dứt, MC vẻ mặt mờ ám đưa hình người cho Fany Tiểu quái thú.

Fany Tiểu quái thú cầm hình người, vừa ra đến cổng đài, người đại diện không nén được giận nữa mắng cô bé: "Cô có đầu óc hay không vậy, để người ta bới móc ra hết."

Fany Tiểu quái thú khó hiểu nhìn y.

Người đại diện thở dài, cướp tấm hình trong tay cô bé.

À, thì ra là Siêu nhơn.

30

Giọng hát của Siêu nhơn Sịp đỏ rất đặc biệt.

Khi cô ý ở trong phòng tắm cất giọng ca vàng, thì chó chó, mèo mèo rồi cả dế dế mèo mèo cũng đều im lặng, không ai dám cướp đi nổi bật của hắn.

Năm mới, công ty điện ảnh tổ chức tiệc karaoke ở khách sạn X xa hoa bậc nhất. Nhưng người tham gia bữa tiệc ngoài chuẩn bị lễ phục đẹp đẽ, còn có cả một bộ máy trợ thính.

Siêu nhơn Tae lại rất khách khí, mỗi lần đưa micro đến trước mặt, cô luôn khiêm tốn:

"Tôi hát không hay, mọi người cứ hát trước, mọi người cứ hát trước."

Nhưng làm đại minh tinh, nhiêm vụ thực hiện tiết mục áp chót là không thể tránh, hơn nữa, hơn nữa ca khúc áp chót lại phải nhiều.

Trong lúc Siêu nhơn Sịp đỏ chính thức thể hiện công phu của mình, tất cả mọi người đều lặng lẽ lấy máy trợ thính ra, đeo vào tai, ngoài Fany Tiểu quái thú lần đầu tiên tham dự.

Mỗi bài Siêu nhơn hát đều nhận được một màn vỗ tay cùng tán thưởng đến rầm trời.

Siêu nhơn liên tục cúi đầu cảm ơn, đến khi nhìn thấy Fany Tiểu quái thú hai mắt gần như là rưng rưng lệ, cô mới mỉm cười đưa tay ra, dịu dàng hỏi:

"Cậu thực sự là thích đến như vậy sao?"

Trong tiếng nhạc vang vọng, Fany Tiểu quái thú nghẹn ngào gật đầu, nói:

"Lần đầu tiên mình nghe được giọng hát hay như vậy... Có điều..."

"Hủm? Thế nào?" Siêu nhơn nghe không hiểu.

"Giọng ca của cậu còn kém mình một chút"

*Đùa thôi*

31

Đạo diễn nói: "Bây giờ không còn thịnh hành kiểu anh hùng vô địch, càn quét thiên hạ nữa rồi, chúng ta phải xây dựng một hình tượng Siêu nhơn sống động hơn."

Sống động thế nào ư, chính là ban đầu Siêu nhơn bị quái thú đánh, sau đó mới đánh lại quái thú.

Ngoài Siêu nhơn Tae có chút bất mãn trong lòng, thì hầu như mọi người không ai có ý kiến gì.

Nhưng đến khi quay, vấn đề mới thực sự xuất hiện.

Fany Tiểu quái thú đối diện với Siêu nhơn Tae, dù có nói thế nào đi chăng nữa cũng quyết không ra tay.

Đạo diễn bắt đầu là ra lệnh:

"Đánh đi, vung tay ra, dùng sức, đấm mạnh vào mắt, chết tiệt, cô ăn chưa no hay là làm sao thế hả?"

Sau đó là khuyên nhủ:

"Cô thử nghĩ lại coi, lúc đầu Siêu nhơn đánh cậu như thế nào, y nắm đuôi cô rồi nện cô xuống đất, bây giờ cô cũng nên nện lại cô ý!"

Cuối cùng là uy hiếp: "Cô làm gì mà như đập ruồi thế hả, tôi thay người bây giờ."

Fany Tiểu quái thú luôn luôn chuyên nghiệp lúc này lại không thể đạt được yêu cầu mà đạo diễn đề ra, thế là, thật sự thay người.

Fany Tiểu quái thú ngồi ở một góc của phim trường, yên lặng nhìn Siêu nhơn Tae bị đánh. Nghỉ giữa giờ quay, Siêu nhơn Tae mang theo một bên mắt đen sì hàng thật giá thật ngồi xuống bên cạnh cô bé.

Hai người không nói gì, chỉ im lặng nhìn sàn nhà trước mặt mình.

Một lúc lâu sau, Siêu nhơn Tae mới phun ra một câu,

"Bị tóm đuôi rất đau đúng không?"

Fany Tiểu quái thú gật gật đầu.

"Xin lỗi."

Fany Tiểu quái thú lại lắc đầu.

"Siêu nhơn, đến giờ rồi." Đạo diễn ở phía xa vẫy vẫy.

Siêu nhơn Tae đứng lên, khẽ ôm lấy vai Fany Tiểu quái thú, nói:

"Cảm ơn."

Fany Tiểu quái thú sửng sốt, muốn nói gì đó, cuối cùng chỉ nhìn bóng Siêu nhơn Tae mà nghẹn lời.

32

Bởi vì bộ phim mới của Siêu nhơn Sịp đỏ không được đắt khách cho lắm, vậy nên tiệc mừng của công ty của chỉ tổ chức qua qua loa loa.

Siêu nhơn Tae bị rót cho đầy một bụng sâm banh, thấy đầu có chút choáng váng, liền tranh thủ lúc mọi người không để ý, lẻn ra ngoài bằng cửa sau của phòng tiệc.

Cuối hạ đầu thu, trong vườn hoa là đủ loại vãn hương ngọc (hoa huệ), tỏa ra hương thơm ngọt ngọt làm say lòng người.

Siêu nhơn tìm một thềm đá đèn chiếu không tới ngồi xuống, hưởng thụ sự an bình trong đêm.

Cô cũng chỉ hưởng thụ được trong chốc lát.

Một bóng người men theo con đường nhỏ trong vườn hoa, lén lén lút lút. Siêu nhơn Tae dịch người vào sâu trong bóng tối, cẩn thận nhìn, mới phát hiện ra bóng người kia là Fany Tiểu quái thú.

Fany Tiểu quái thú đi thằng đến chỗ mà Siêu nhơn đang nấp, chạy gần đến nơi, mới bị cặp mắt sáng ngời của Siêu nhơn dọa, kêu "A" lên một tiếng, suýt chút nữa ném luôn cái đĩa đang cầm trong tay.

Siêu nhơn Tae nhịn cười, hỏi: "Cầm gì đó?"

Fany Tiểu quái thú ấp úng: "Kem dâu."

Siêu nhơn Tae lại càng vui vẻ, vỗ vỗ thềm đá bên cạnh,

"Ngồi xuống đây ăn."

Fany Tiểu quái thú tỉ tỉ mỉ mỉ nhìn một lát, thấy Siêu nhơn thật sự không tức giận, mới vui sướng ngồi xuống cạnh cô ý.

Lấy thìa ăn một miếng, mới nhớ ra: "Cậu ăn không?"

Siêu nhơn Tae sờ sờ đầu cô bé: "Mình không ăn, cậu ăn đi."

Fany Tiểu quái thú im lặng ăn kem.

Siêu nhơn ngồi ngẩn người một lát, đột nhiên hỏi:

"Nếu một ngày không làm diễn viên nữa, cậu sẽ làm cái gì?"

Fany Tiểu quái thú nghĩ ngẫm, trả lời:

"Mình không biết, có lẽ, thực sự mở một cửa hàng bánh bao?"

Siêu nhơn mỉm cười.

Lại một lúc lâu sau, cô hỏi tiếp:

"Nếu mình cũng không làm diễn viên nữa, đến phụ giúp ở cửa hàng bánh bao của cậu có được không?"

"Được." Fany Tiểu quái thú gật đầu.

"Nhưng mà mình cái gì cũng không biết làm mà." Siêu nhơn Tae ái ngại nói.

"Mình phụ trách làm, cậu phụ trách ăn là được rồi."

Fany Tiểu quái thú không chút do dự trả lời luôn.

Thế là, trong tiếng kêu râm ran của dế mèn, hai người họ có được một ước định.

_____

Ngày nọ tháng nọ, báo chí giật tít to đùng

"Kim Taeyeon giải nghệ - Siêu Nhân Sịp Đỏ chính thức có hồi kết."

Cả nước xôn xao.

Năm đó Taeyeon rời bỏ làng giải trí, giống như một quả bom hạng nặng, oanh tạc làm cả giới showbiz như nổ tung. Lúc ấy rumour nổi lên bốn phía, mọi người đều bàn tán xôn xao nhưng chẳng ai có thể đoán được lý do là gì.

Chỉ biết là ở một nơi thanh bình nào đó, có một quán ăn nhỏ được dựng nên.

Tên của quán là "Bánh bao tiểu quái thú - Siêu Nhân Sịp đỏ không thể chối từ."

Cửa hàng bánh bao không lớn, nhưng rất sạch sẽ. Mọi thứ từ trong ra ngoài đều được tô điểm bằng một màu hồng.

Chủ quán là một bác gái trung niên, vô cùng hòa nhã, chỉ cần bạn không ăn bánh bao quỵt tiền, trên cơ bản sẽ không bao giờ nghe thấy bác ấy nói đến từ "không".

Bếp trưởng hấp bánh bao thì dễ thương, xinh xắn, hiền lành chịu khó, tất nhiên là kỹ thuật làm bánh cũng không tồi chút nào, bánh bao được hấp ra, cái nào cũng trắng trắng mập mập, nhân bánh đầy đặn đều nhau như đúc.

Còn lại là người chạy bàn với gương mặt baby, thân hình nhỏ nhắn, lại trắng bóc như cục bột. Tuy không cao to nhưng năng suất làm việc của người này cực kì khủng khiếp nha. Kĩ năng ăn bánh bao lại còn rất siêu phàm, nhất là bánh bao của cô chủ nhỏ.

Ùm.. đúng rồi.. vì ngon nhất vẫn là bánh bao đặc biệt của cô chủ nhỏ.

End.


"Tae Tae a~... Cậu có thể đừng ngày nào cũng đòi ăn bánh bao được không?"

"Không.. Sáng trưa chiều tối đều muốn ăn thật nhiều nha~"


"Fany a~... Cậu có thể đừng lúc nào cũng mua sịp đỏ cho mình được không?"

"Không..mỗi ngày mình đều muốn thấy cậu mặc sịp đỏ.^^."



.

.

.

"TaeTae a~..."



"Hủm..?"

"Thật ra...

Mình cũng muốn ăn thử bánh bao của cậu.."

"..."

"..."

"Vậy tối nay cậu làm siêu nhơn sịp đỏ, mình làm bánh bao tiểu quái thú, diễn một màn thật hay..

Ù kí?"

"Còn ta sẽ làm đạo diễn... Ù KÍ?"

"..." "..."

Mama ??

Á.. á.. á.. á.. á..

End.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro