11
Sau ngày hôm ấy, anh chăm em như một báu vật mong manh, ngọt ngào và nâng niu tựa thuở ban đầu. Chỉ hơn ba tháng, em đã tròn trịa, hồng hào hẳn lên, sức sống như trở lại trong từng ánh nhìn.
Tối đó, khi em đang ngẩn ngơ ngắm anh bước ra từ phòng tắm, cơ thể anh cuồn cuộn những giọt nước lăn dài trên những đường nét cơ bắp săn chắc, thì đột nhiên, tầm mắt em tối om. Hyeonjoon ngơ ngác trong giây lát, nhưng ngay sau đó, vòng eo em đã bị vòng tay rắn chắc của anh ôm trọn, kéo sát vào cơ thể nóng hổi, ẩm ướt.
"Anh làm gì vậy... thả em ra..." Em nũng nịu thì thầm, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu, nhưng đôi tay lại vô thức bám vào cánh tay anh.
Sanghyeok không đáp, em chỉ cảm nhận được nụ cười thầm đang nở trên môi anh qua hơi thở phả vào gáy. Rồi đột ngột, anh cúi xuống. Bờ môi nóng bỏng của anh chặn lấy đôi môi mềm mại của em, cướp đi mọi hơi thở.
Hương thơm quen của chính anh ùa về, bao trùm lấy em, khẳng định em đang an toàn trong vòng tay này. Em nhanh chóng bị cuốn vào cơn lốc đó, nhưng vẫn cố chút dỗi hờn vì chuyện người yêu cũ, nên Hyeonjoon cố tỏ ra dửng dưng.
Ban đầu, anh chỉ nhẹ nhàng liếm láp đường viền môi em. Thấy em phân tâm, anh dùng đầu lưỡi đẩy nhẹ hàm răng em, mở đường cho một cuộc xâm chiếm sâu hơn, đầy tham lam và dục vọng. Em muốn đẩy anh ra, nhưng tay anh đã nhanh chóng túm lấy cổ tay em, giơ cao lên đỉnh đầu trong một tư thế hoàn toàn bị khuất phục. Đầu lưỡi anh bắt chước nhịp điệu ái ân, khuấy đảo khoang miệng em không ngừng nghỉ.
"Hư... a..." Một tiếng rên nghẹn ngào vô thức vang lên.
Ánh mắt anh nóng rực nhìn chằm chằm vào em, nhấn chìm em trong biển dục vọng. Lưỡi anh quấn lấy lưỡi em, khiến nó run rẩy, nước bọt hòa lẫn giữa hai người. Khi em định đáp trả, anh lại rút lui, chuyển sang tấn công cổ em, vừa hôn mê đắm vừa dùng tay véo nhẹ hai đỉnh núi đang chờ đợi qua lớp vải mỏng, rồi sau đó, miệng anh ngậm lấy một bên, mút một cách đầy thèm khát.
Hyeonjoon mất hoàn toàn sức phản kháng, để mặc anh thao túng. Dù bị mang tiếng đa tình, thân thể em vẫn là đóa hoa chưa nở trọn, làm sao chống cự nổi những khoái cảm anh mang lại.
Khi bàn tay to lớn của anh chạm vào cậu bé đã cương cứng của em, một làn điện giật xuyên qua người. Em thở hổn hển, giọng yếu ớt cầu xin:
"Đừng nữa mà... Đừng... Xin anh đừng trêu em nữa..."
"Rốt cuộc em bé có muốn hay không?" Giọng anh trầm khàn, đầy mê hoặc. Anh kiên nhẫn cởi bỏ lớp chướng ngại vật cuối cùng, để cậu bé hồng hào, đã cương cứng từ lâu, lộ ra. Anh nhìn thấy và khẽ cười, nó nằm gọn trong lòng bàn tay anh.
Anh hơi đổi tư thế, để em ôm lấy cổ mình. Em dụi mặt vào lồng ngực rộng của anh, tiếng rên như mèo con kêu: "Em muốn... muốn mà... Cho em đi... Khó chịu quá rồi..."
Sau đó, em chủ động với tay xuống, lần tìm 'hung khí' ẩn dưới lớp vải. Kích thước của nó khiến em choáng váng. So sánh với của em, quả thực oan ức. Nó nặng nề, nóng hổi và căng cứng trong tay em. Em chợt thấy sợ, không dám tưởng tượng nổi thứ vũ khí này sẽ thâm nhập vào nơi thầm kín của mình ra sao.
Khoảnh khắc lớp vải cuối cùng được vén lên, bàn tay nhỏ của em chạm vào, hơi thở anh càng thêm gấp gáp.
"Em bé à, có vẻ em quen thuộc lắm nhỉ?" Anh trêu đùa.
Hyeonjoon im lặng cúi đầu, định cúi xuống dùng miệng an ủi nó, thì bị anh ngăn lại. Anh nâng cằm em lên, mân mê môi em rồi nói, giọng đầy tà ác và khát khao:
"Không. Lần này, anh muốn xuất vào cái 'miệng nhỏ' phía dưới của em trước."
Lời nói đó khiến em ngây ngất, toàn thân mềm nhũn. 'Miệng nhỏ' dưới kia vô thức co thắt, ướt át. Có lẽ em thực sự có thiên phú cho chuyện này.
Bàn tay anh chạm vào nơi ấy, cảm nhận sự ẩm ướt đang trào ra, rồi nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào, khuấy động nhẹ. Nghe tiếng rên của em trở nên mềm mại hơn, tốc độ của anh nhanh dần. Âm thanh nước vỗ lép bép vang lên không ngừng.
"Ư haa... Aaa... Ư ư... Nhẹ thôi anh...... Hư a... lạ quá..."
"A... nhanh quá rồi... chậm... chậm chút đi... hức hức..."
Dù em van xin, đáp lại em là việc anh thêm một ngón tay nữa, rồi hai, rồi ba, điêu luyện đưa đẩy và khuấy động trong 'cái miệng' không ngừng tiết dịch. Càng lúc càng nhanh, cuối cùng, trong một tiếng rên mất kiểm soát, cậu bé của em run lên, phun ra những dòng trắng đục.
Em thở hổn hển, kiệt sức. Sau đó, anh thẳng lưng lên. Muốn khiến anh cũng mất kiểm soát vì mình, em bất ngờ cúi xuống định ngậm lấy 'hung khí' đang căng thẳng kia.
Nhưng khi môi em vừa chạm vào đầu nó, anh có vẻ không hài lòng, kéo nó ra xa. Anh kéo đôi chân dài thon của em đặt lên vai mình, và bất chấp đây là lần đầu, anh ấn mạnh, đẩy một lần vào sâu tận đáy. May nhờ được mở rộng kỹ càng, em không đau lắm, chỉ cảm thấy một sự lấp đầy lạ lẫm đến nghẹt thở. Anh vẫn cố kiềm chế, hơi thở nặng nề. Biết anh đã nhịn lâu, em chủ động xoay hông, nũng nịu: "Của anh to quá... Ư..."
"Em bị lấp đầy rồi...... Ư ha... Anh động đi... nó ngứa quá..."
"Nó là gì?"
"Cái 'miệng' đang ngậm 'nó' của anh ngứa đấy... hức... cho em đi mà... đồ xấu xa... ngứa chết đi được... Mau lên đi..."
"Đây là lần đầu của em thật à?"
"Ừm..." Hyeonjoon cựa mông, muốn chủ động nuốt trọn lấy nó.
Hành động đó khiến anh phát điên. Anh mạnh bạo cắn lên đầu vú đỏ rực của em, rồi bắt đầu một nhịp điệu như vũ bão, cuồng nhiệt và không khoan nhượng.
Cứ mỗi lần anh rút ra, em tưởng được nghỉ, thì lại bị anh đâm sâu hơn, mạnh hơn. 'Hung khí' của anh dường như chạm trúng điểm G ẩn sâu, nhấn chìm em trong những cơn co thắt khoái cảm liên hồi.
'Miệng nhỏ' phía dưới làm việc hết công suất, tiết ra chất nhờn dâm đãng, hòa lẫn với mồ hôi, tạo thành những bọt trắng nhỏ li ti tại điểm giao thoa. Những cú thúc mạnh mẽ khiến đùi em đỏ ửng, bàn tay anh siết chặt lấy eo em như sợ em biến mất.
"Hư ư... Sâu quá... Từ từ thôi..."
Đáp lại em là tốc độ càng thêm dồn dập. Ánh mắt anh phản chiếu hình ảnh em đang khóc vì khoái cảm quá lớn. Bốp! Một tiếng vang lên. Một bên mông trắng nõn của em in hằn một vết tay đỏ.
"Đừng đánh... Ư ư a... Sâu quá... Hư a..."
Nhưng anh bỏ ngoài tai, bàn tay vẫn không ngừng vỗ vào, cho đến khi cả vòng ba căng mẩy nhuốm màu hồng đỏ. Anh cúi xuống, một lần nữa chiếm đoạt lấy miệng em, như thưởng thức một món ngon.
Trong khi 'miệng trên' bị chiếm dụng, 'miệng dưới' không được nghỉ ngơi giây nào. Em bị dày vò, rên rỉ, nước mắt lã chã. Em muốn bò đi để trốn, nhưng anh lật em lại, ấn xuống giường và tiếp tục...
Lời xin tha của em vô ích. 'Hung khí' không ngừng đâm sâu.
Anh bế em lên, vừa đi vừa tiếp tục hành động. Em sợ té nên ôm chặt lấy cổ anh, vừa khóc vừa nũng nịu: "Đừng mà... em ngã mất... anh nhẹ chút..."
Cảm giác ẩm ướt ở vành tai - anh đang ngậm và mút nó. "Vậy thì ôm chặt lấy anh đi." Giọng em đáng thương, thút thít. Nhưng kết quả vẫn thế.
"Hức... Đồ khốn..."
Đột nhiên, anh rút ra hoàn toàn rồi đâm mạnh một lần nữa, khiến 'cái miệng' vừa khép hờ lại phải mở toang. Lực và tốc độ của anh thật sự khiếp sợ, làm em khóc thét. Và rồi, cả hai cùng đạt đỉnh. Em lại một lần nữa đầy ắp tinh dịch của anh.
Anh ôm em về giường, trêu đùa: "Sao bảo anh tốt nhất thế giới mà... hử? Đồ hư hỏng."
"Hư... Anh mới hư... đồ khốn... Hư a... Em... Aaa đừng..."
Tiếng rên của em càng lúc càng thảng thốt, màu đỏ nhuộm khắp làn da trắng. Khung cảnh thật điên cuồng và dâm đãng.
"Hư... Ư... Đừng nữa, tha cho em... Hư a... em mệt lắm rồi... Aaa... vợ không thương em nữa rồi..."
Em cố đẩy hông anh ra, nhưng 'cây hàng' đó lại điên cuồng đâm vào 'cái lỗ nhỏ' ướt sũng. Em có cảm giác mình sắp chết vì khoái cảm.
Anh mặc kệ, tiếp tục chiếm đoạt từng thớ thịt trong 'cái lỗ nhỏ' ngập nước ấy.
"Tha em đi... đau quá... nghỉ một lát... được không..."
Nhưng nó lại càng tiến sâu hơn, đẩy khoái cảm lên cao hơn nữa. Cơ thể em đung đưa theo từng nhịp đẩy của anh, hoàn toàn thả mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro