Spring sẽ không là nothing đâu em

Có lẽ ông trời đã nhìn thấy bao điều nỗ lực của cậu, có lẽ đã động lòng trắc ẩn. Đến cuối cùng trời đông cũng có một tia ấm áp.

Nó sẽ không lạnh thấu lòng người, cũng không đông cứng trái tim con người ta nữa.

Ánh đèn này rồi cũng là của cậu, pháo giấy này rồi cũng rơi xuống.

Nhưng Choi Hyeonjoon lại không cảm thấy phiền, cậu nhặt một tấm pháo giấy, nắm chặt trong lòng bàn tay. Siết chặt đến mức móng tay găm vào trong thịt mềm, đỏ ứng, đau điếng.

Nhưng cậu không muốn buông ra.

Nước mắt vẫn cứ rơi, hoài không kiềm lại được.

Em ơi nếu thế giới này quá khắc nghiệt, nếu người ta vẫn hoài dùng lời lẽ mà tổn thương đến em. Thì xin em ơi đừng bỏ cuộc, cùng đừng quan tâm đến họ.

Một đời này là của em.

Dẫu tháng năm thăng trầm hay trắc trở, thì xin em hãy sống một cuộc đời rực rỡ.

Chỉ cần em không bỏ cuộc, chỉ cần em chưa từng thôi cố gắng.

Thì thế gian này vẫn sẽ ôm lấy em mà.

"Đứng ra trước đi Doranie của anh, đây là ánh sáng rực rỡ mà em nên nhận được."

Đừng mãi chỉ lùi lại phía sau, đừng hoài dùng sự hy sinh của mình để mong cầu cái tốt đẹp chung cho tất cả.

Xin em hãy đôi lần ích kỷ.

Xin hãy để bản thân thỏa sức tung bay.

"Đừng để ai che khuất em, hiểu không? Em chẳng cần đứng sau cái bóng của ai cả Choi Hyeonjoon à. Em là em, thế giới này chỉ có một mình em là thôi."

Và em ơi, chẳng ai có thể thay thế được em cả, em cũng chẳng phải là bóng hình của ai.

Em có thể không phải là kẻ xuất sắc nhất, em không phải là người đầu tiên xuất hiện. Nhưng trong phút giây nào đó em đã trở thành kẻ duy nhất.

Thế gian này chẳng ai có thể khiến em lu mờ, cũng chẳng ai có quyền phủi bỏ em cả.

Người ta sống, là sống trong thế giới này. Là con người có trái tim, có nhịp đập, có cả hơi thở. Có phải đâu là tấm giấy trắng mỏng tanh, cũng phải đâu là đôi dòng câu chữ.

Mà có thể xóa đi, hay thay thế?

Và em ơi, khi em bước vào cuộc đời anh.

Khi cuộc tình ta chớm nở, khi em là pháo hoa đẹp nhất nhân gian của anh rồi.

"Chúng ta sẽ còn nhiều năm nữa mà, Doranie của anh."

"Sẽ lại có xuân hạ thu đông."

"Mùa xuân sẽ không vô nghĩa đâu em."

"Spring not "is nothing", Spring is me."

Mùa xuân của em, có anh mà.

Rồi thế gian này sẽ mãi xinh đẹp như thế, có đôi ta hay thiếu đôi ta cũng vậy. Nhưng anh chỉ mong nhân gian có thể đón em bằng pháo hoa rực rỡ.


Hết.


Choi "Doran" Hyeonjoon của mình là duy nhất, thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn.

Anh không giỏi nhất, nhưng anh chẳng phải là thay thế của ai cả.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro