Chương 26
Chương 26
Alak im lặng một lúc, rồi bất ngờ ném một xấp ảnh lên ghế sau, giọng anh mang theo cơn giận bị kìm nén: "Đây là cách cô chăm sóc con gái tôi đấy à?"
Yoko ngồi ở ghế sau, cúi đầu nhìn chằm chằm vào những tấm ảnh nằm rải rác trên ghế, sắc mặt tái nhợt.
Ánh mắt nàng dừng lại trên từng bức ảnh, mỗi tấm như một nhát búa nặng nề giáng vào tim nàng.
Trong ảnh là mình và Faye, khi thì ôm nhau thân mật, khi thì đắm đuối nhìn nhau. Những khoảnh khắc ấy vốn là bằng chứng cho tình cảm chân thành giữa hai người, giờ đây lại trở thành chứng cứ không thể chối cãi.
Đôi môi Yoko khẽ run rẩy, tâm trí nàng xoay vòng tìm cách để giải thích, nhưng bao nhiêu lời đều nghẹn lại nơi cổ họng. Nàng không biết phải làm sao để nói rõ mọi chuyện với Alak.
Tình cảm giữa nàng và Faye chân thành đến nhường nào, đó là một tình yêu vượt qua mọi cái nhìn của thế tục.
Cả hai tìm thấy ấm áp và an ủi trong khi đồng hành bên nhau, một sự kết nối tâm hồn mà họ không thể rời bỏ.
Yoko không muốn ai làm tổn hại đến tình cảm này, đặc biệt là Alak.
Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định nhìn vào mắt Alak, cố gắng tìm chút hiểu biết từ mắt anh ta.
"Alak, chúng ta ly hôn đi." Giọng Yoko tuy nhỏ nhưng lại chứa đựng sự quyết tuyệt.
Nàng biết mọi chuyện đã đi xa đến mức không thể cứu vãn, nàng chỉ muốn ở bên Faye và cùng nhau đối mặt với mọi thử thách phía trước.
Alak bật ra một tiếng cười lạnh: "Cô nghĩ ly hôn với tôi rồi thì tôi sẽ đồng ý cho cô và Faye ở bên nhau sao?" Trong ánh mắt anh lóe lên sự tàn nhẫn, như muốn cảnh báo Yoko đừng mơ tưởng quá nhiều.
"Em và Faye chân thành yêu nhau," Yoko kiên quyết nói, không chút lùi bước.
Nàng hiểu tình yêu này không được xã hội chấp nhận, nhưng với nàng, nó là thứ quý giá nhất đời. Yoko sẵn sàng đánh đổi tất cả, dù phải đối mặt với sự phản đối của cả thế giới.
Alak cực kì khinh bỉ nhìn Yoko: "Yêu chân thành? Cô nói yêu chính con gái riêng của mình? Cô có từng nghĩ đến hậu quả chưa?"
Giọng anh cao hẳn lên, đầy phẫn nộ. Anh không thể chấp nhận điều này xảy ra trong gia đình mình; nó không chỉ vi phạm đạo đức mà còn mang lại sự nhục nhã lớn lao cho gia tộc.
Yoko siết chặt nắm tay, đầu ngón tay trắng bệch vì áp lực. Nàng đã từng nhiều lần vật lộn trong lòng, nhưng mỗi khi nhìn vào ánh mắt của Faye, cảm nhận sự ấm áp từ cô ấy, nàng không thể kiềm chế cảm xúc của mình. Nàng đã chìm đắm vào mối tình cấm kỵ này và không thể quay đầu lại.
"Em không hối hận. Em yêu Faye và sẵn sàng cùng cô ấy gánh vác tất cả," Yoko nói.
Sắc mặt Alak trở nên u ám khủng khiếp, anh nhìn Yoko như nhìn một người xa lạ.
"Tôi không muốn con gái mình phải chịu đựng tất cả những điều này! Con bé còn quá trẻ, chưa từng yêu đương, tuổi dậy thì dễ bị lừa cũng là bình thường. Là tôi đã quá tin cô nên mới giao con bé cho cô, kết quả là cô chăm nó tới... lên giường!" Lời anh chứa đầy trách móc cùng đau lòng, anh không bao giờ nghĩ con gái mình lại rơi vào một mối quan hệ trái luân lý như thế.
Yoko cố kìm nước mắt, nàng không thể mở lời, cũng không thể phản bác.
"Em có thể đợi đến khi dự lễ tốt nghiệp của Faye rồi rời đi không?" Cuối cùng, Yoko chỉ thốt ra câu này, giọng nàng mang theo chút khẩn cầu. Nàng mong Alak sẽ đồng ý. Cô muốn nhìn Faye thêm một lần nữa, gửi lời chúc phúc đến em ấy.
Alak lắc đầu, ánh mắt không chút do dự: "Không cần thiết." Giọng anh lạnh như băng.
"Mẹ cô tôi đã cho người đón đến viện dưỡng lão ở thành phố khác, cô cũng sẽ sống ở đó. Tiền chu cấp tôi sẽ chuyển vào tài khoản cô, đủ để cô sống cả đời. Đừng xuất hiện trong cuộc sống của Faye nữa. Tương lai con bé sẽ là người thừa kế của tập đoàn; sự tồn tại của cô chỉ khiến con bé vướng bận mà thôi." Nói xong, Alak mở cửa xe.
"Thỏa thuận ly hôn tôi sẽ gửi qua đường bưu điện." Giọng anh từ ngoài vọng vào, như là tối hậu thư cuối cùng.
"Cạch!" Alak xuống xe, đóng cửa lại rồi ra hiệu cho tài xế rời đi.
Chiếc xe sang trọng lăn bánh, để lại Yoko cô đơn bên trong, chìm vào nỗi đau không đáy.
Yoko nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật dần xa, cuối cùng nước mắt cũng không thể kìm nén mà trào ra.
Nàng biết tình cảm giữa mình và Faye đã đi đến hồi kết. Nàng không thể thay đổi quyết định của Alak, cũng không thể trốn tránh hiện thực tàn khốc. Nàng chỉ có thể âm thầm chịu đựng, trả giá cho lỗi lầm của mình.
Chiếc xe dừng lại trước cửa khách sạn. Yoko hiểu ý của Alak: anh không muốn mình gặp Faye lần cuối.
Người tài xế mở cửa xe cho Yoko và đưa cho nàng chìa khóa phòng.
Yoko lê từng bước nặng nề vào sảnh khách sạn, những trang trí xa hoa trước mắt nàng giờ đây chẳng khác gì một bức nền vô hồn.
Ánh mắt nàng trống rỗng, tâm trí vẫn còn chìm đắm trong cuộc đối thoại vừa rồi với Alak.
Đám đông giữa đại sảnh tấp nập người qua lại, tiếng cười nói rộn ràng như đến từ một thế giới khác, hoàn toàn lạc nhịp với nỗi buồn của Yoko.
Nàng bước từng bước về phía thang máy, mỗi bước như đạp trên bông, thiếu đi mọi cảm giác thực tế.
Người tài xế đứng phía sau lặng lẽ nhìn theo bóng lưng Yoko rời đi, khẽ lắc đầu, lòng cũng trĩu nặng trước mối tình đầy ngang trái này. Biết rằng mình chỉ đang thực hiện lệnh của ông chủ, nhưng cũng có thể cảm nhận được nỗi đau của Yoko lúc này.
Yoko đi vào thang máy, khi cánh cửa dần khép lại, nàng như bị nhốt chặt vào một thế giới cô độc. Nàng dựa lưng vào tường thang máy, cơ thể từ từ trượt xuống, từng giọt nước mắt rốt cuộc cũng tuôn trào không thể kìm nén.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro