You're the one that I want

Như đã nói, người dịch ship MacauPorchay nên chỉ dịch phần kết của couple này.


"Đừng xin lỗi nữa mà, Chay."

"Mình -"

Macau lại ôm Chay.

Chay tựa đầu lên vai Macau, thở dài thườn thượt.

"Nghe này, mình đã nói anh ta khốn nạn nhất nhà. Mình không biết nguyên nhân nhưng anh ta luôn nói rằng tình yêu không tồn tại trên đời. Một nửa dân số Bangkok đã lên giường với anh ta rồi và thực lòng thì mình ngạc nhiên khi cậu bảo anh ta đã "làm" cậu...-"

Macau ngừng lại.

"Xin lỗi... Mình ngạc nhiên vì anh ta đã ngủ với cậu. Anh ta thẳng. Ít ra thì mình chưa từng nghe nói anh ta qua lại với con trai."

Chay lại run rẩy.

"Biết gì không..." Macau nói và đứng dậy.

Anh đi đến tủ áo và lấy ra một bộ đồ.

"Đi tắm đi. Nay cậu ngủ lại đây đi. Mình sẽ gọi cho anh Porsche."

Chay nhìn bạn thân với vẻ biết ơn.

Chay đứng dậy và bước đến chỗ Macau.

"Cảm ơn nhiều." Cậu nói và ôm người kia lần nữa.

Chay gục đầu vào ngực Macau, cậu nghe thấy trái tim người kia đang đập loạn nhịp.

"Mình đi tắm đây." Chay nói và bước ra khỏi phòng.

Cậu đi xuống hành lang, mở cánh cửa phòng tắm ở phía bên trái. Cậu đã ở đây cả trăm lần rồi nhưng hôm nay thì khác. Cậu cảm thấy... trống rỗng? Không, không phải, là... buồn? Không, cũng không phải. Cảm giác của Chay lúc này vừa buồn lại vừa trống rỗng.

Chay bật nước nóng, cởi quần áo và đứng dưới vòi sen.

"Chết tiệt." Cậu lặng lẽ khóc.

---

"Chay?"

"Chào anh Pete." Chay chào người lớn hơn.

Họ gặp nhau ở hành lang khi Chay ra khỏi phòng tắm.

"Em có sao không? Trông em có vẻ buồn."

"Em không sao ạ." Chay trả lời và nhìn về phía phòng của Macau.

"Em về phòng ạ." Chay nói và Pete gật đầu.

"Thấy dễ chịu hơn không?" Macau hỏi ngay lúc Chay vào phòng.

"Ờ, cảm ơn. À, cậu gọi cho anh mình chưa?"

"Rồi. Anh ấy đồng ý cho cậu ở lại đây. Với lại, còn có anh Pete, anh Tay và anh Time. Các anh ấy sẽ nói lại với anh Porsche khi anh ấy hỏi. Coi nào, bình tĩnh đi, Chay. Cũng không phải lần đầu cậu ngủ lại. Sao trông cậu căng thẳng vậy? "

"Không có, chỉ là... Thì... mình không muốn làm phiền cậu và gia đình..."

"Ui, này... cậu không làm phiền mình, anh Vegas hay anh Pete. Là mình bảo cậu ở lại, đúng chưa?"

Chay gật đầu.

"Đó? Qua đây. Tụi mình gọi đồ ăn nha."

"Ờ."

Macau nhìn điện thoại, vẻ suy tư.

"Biết gì không? Không gọi nữa. Đi mua nguyên liệu đi. Tụi mình tự nấu."

"Macau, mình-"

"Cậu có thể mặc quần áo của mình. Đây, mặc cái này, thêm áo sơ mi nữa."

Macau lôi ra một cái quần đùi đưa cho Chay, rồi anh cởi áo.

Chay nhìn chàng trai trước mặt.

Macau có cơ bụng và Chay thấy hơi ghen tị nhưng không thể phủ nhận là Macau đẹp thật.

"Đi nào." Macau nói, chìa tay ra và Chay nắm lấy nó.

Hai người đi xuống cầu thang, anh trai Macau và những người bạn của anh đang ngồi ở phòng khách.

"Anh, tụi em đi mua đồ. Anh mua gì không?"

"Không, không cần. Cảm ơn."

"Chào, Chay."

"Chào anh Tay, anh Time."

"Vậy, tụi em đi đây."

"Nắm tay luôn hở?" Time tò mò hỏi.

"Gì ạ?"

Tay nhếch mép nhìn hai cậu chàng và Chay lập tức buông tay Macau ra.

"Ơ, vâng... không, tụi em-"

"Đi sớm về sớm." Pete nói để chấm dứt tình huống khó xử này.

Macau gật đầu và nói tạm biệt.

---

"Rồi, giờ cậu muốn ăn gì?"

"Không biết nữa, Macau. Xin lỗi."

"Đừng nói vậy, babe." Macau chẳng chút ngượng ngùng, Chay nhìn cậu chằm chằm.

"Hay làm Tom Yum Goong nha. Cậu thích món đó, phải không?"

"Ừ. Cậu còn nhớ hả?"

"Dĩ nhiên là nhớ. Cậu là... bạn tốt nhất của mình. Mình nhớ mọi thứ liên quan đến cậu."

Chay lại nhìn người trước mặt và mỉm cười.

"Này, cậu ổn chứ?" Macau hỏi.

"Này, đừng khóc. Sao vậy? Chay, này, bình tĩnh."

"Xin lỗi, hôm nay mình dễ xúc động..."

"Không sao mà. Giờ chúng ta cần mua tôm và nguyên liệu."

Macau nhìn từng dãy kệ để tìm nguyên liệu họ cần.

Macau đẩy xe và Chay lấy đồ, nước mắm, lá chanh Thái.

Sau khi chắc chắn đã lấy đủ nguyên liệu cần thiết, họ đến quầy thanh toán, Chay đột nhiên mở to mắt.

"Gì á? Cái gì vậy?"

"Ồ, không có gì, chỉ là... hồi nhỏ, mẹ của mình hay mua cái này cho anh em mình."

Chay quay lại đưa cho bạn mình xem món đồ cậu đang cầm.

"Nước ép hả?"

"Ừ, nhưng đây là thương hiệu đặc biệt. Mình biết là nó trông bình thường nhưng đối với mình nó là kỷ niệm thời thơ ấu, cậu hiểu không?"

Chay đặt lại cái chai lên kệ và mỉm cười với Macau.

"Đi thôi... babe." Chay bắt chước cách gọi của Macau và tiếp tục bước đi.

Macau đứng ngây ra. Tim anh đập nhanh, anh muốn ôm và... hôn Chay. Phải, từ lâu anh đã ao ước được hôn người kia. Mỗi khi nhìn thấy Chay cười hay nghe Chay nói chuyện.

Macau thích Chay và ngay lúc anh định bày tỏ thì Chay bảo đã có bạn trai.

Và rồi họ cãi nhau sau khi Macau biết 'bạn trai' kia là ai.

Macau ghen tị và cảm thấy thật tệ nhưng dù sao thì, anh là người đến sau và không có quyền nổi giận.

Macau quyết định chấp nhận sự thật và cư xử như một người trưởng thành. Macau chỉ không chắc làm thế nào để tiếp cận Chay.

Giờ Macau đã làm được, khi Chay đột nhiên đứng trước cửa nhà anh.

Macau định thần lại và quyết định mua một vài chai nước trái cây.

"Macau?"

"Mình đây." Macau bước tới Quầy thanh toán, Chay đang đợi ở đó.

"Để mình giúp."

"Cảm ơn, babe." Macau nói.

"Ủa... cậu mua nước trái cây hả?" Chay vừa hỏi vừa bỏ đồ vào túi.

"Ừ. Cậu nói nó là kỷ niệm quý giá của cậu và mình muốn cậu biết cậu có ý nghĩa nhiều thế nào với mình."

"Macau." Chay thì thầm.

---

Macau thanh toán tiền và hai người rời khỏi cửa hàng, đi bộ về tòa nhà Thứ gia.

"Macau này? Sao cậu lại gọi mình như vậy?"

"Hả?"

"Babe?"

"Ồ, xin lỗi nếu-"

"Không, không, không, mình không phiền. Mình chỉ muốn biết. Sao tự nhiên gọi mình là Babe?"

"Vì mình nghĩ cậu dễ thương."

"Dám nói mình dễ thương. Xạo."

"Không đâu. Cậu dễ thương mà, Chay."

Chay chỉ nhìn Macau.

'Nếu mình dễ thương, tại sao anh Kim lại đối xử với mình như vậy?' Cậu nghĩ.

---

"Khônggg, cái chén! Ở đằng kia!"

"Macau, mình không lấy nó được, mình đang cắt hành."

"Nhưng mà-"

Hai người bạn đứng trong bếp, biến căn bếp trở nên cực kỳ lộn xộn.

Chỉ vì họ đã từng nấu ăn không có nghĩa là họ CÓ THỂ nấu.

"Tốt, bây giờ đổ nó vào đây." Macau hướng dẫn.

"Hai đứa đang làm gì vậy?"

"Ôi, chào ba."

"Con chào Bác." Chay vái chào.

"Chào con. Macau, con đang làm gì vậy?"

"Tụi con-"

"Tụi con đang nấu ăn, Ba à. Con vừa đi thay áo." Vegas nói khi bước vào bếp.

Macau luôn bối rối khi nói chuyện với ba nên Vegas ở đây để giải cứu em trai.

Ba của họ cười giễu và rời khỏi bếp.

"Cảm ơn anh."

Quan hệ giữa Macau và ba không tốt. Thực tế thì quan hệ giữa Vegas và ba cũng không khá hơn, nhưng với Macau thì rất khó để thân thiết với ba.

Macau còn quá nhỏ để làm việc cho ba và thành tích ở trường cũng không thực sự tốt. Anh biết ba ghét mình và dù không bận tâm nhưng anh sợ ông ấy. Nhất là khi Chay ở đây.

Macau không bao giờ muốn ở riêng với ba dù chỉ một giây.

"Nghe này, Time và Tay ra ngoài rồi và giờ anh với Pete cũng đi."

"Vâng."

"Khoảng mười giờ tụi anh về. Đừng làm gì ngu ngốc. Được chứ?"

"Vâng, anh."

"Tạm biệt hai đứa." Vegas nói và rời đi.

"Uiii, nghe như hẹn đi xem phim."

Chay gật đầu với một nụ cười nhưng tắt ngúm sau vài giây.

"Mùi gì vậy?"

Hai người từ từ quay lại.

"Thức ăn!" Macau nói và đi lấy thức ăn ra khỏi lò.

---

"Không! Không, làm ơn..."

"Bình tĩnh, chỉ là phim kinh dị thôi mà."

"Làm ơn, Mình - CMN, MÌNH SỢ!" Macau nói và vùi mặt vào vai Chay.

"Bình tĩnh nào, Macau. Chỉ là phim thôi." Chay cười khúc khích, vỗ nhẹ đầu Macau.

Macau ghét thể loại phim này.

Cuộc đời anh đủ kinh dị rồi, sao anh phải ngồi đây xem phim ma chứ?!

"Rồi, rồi, con ma biến mất rồi." Chay nói và Macau ngước lên, môi hai người chỉ cách nhau có vài inch.

Họ nhìn nhau và ánh mắt Chay lướt xuống môi Macau, ôi, điên mất.

Khoảng cách dần được thu hẹp, Chay nhắm mắt lại khi môi cậu chạm môi người kia.

Nụ hôn ngắn nhưng ngọt ngào. Họ trao nhau một cái hôn vội, sau đó tách ra và nhìn vào mắt nhau.

Chay đặt hai tay ra sau đầu Macau và kéo anh vào một nụ hôn khác.

Giữa nụ hôn, Chay đột ngột leo lên đùi Macau.

Cậu giật tóc Macau khiến người kia thở dài, hôn cậu lần nữa.

Nụ hôn trở nên ướt át hơn nhưng Macau đột ngột tách ra.

"Chay, khoan..."

"Huh?" Chay bồn chồn.

"Không, không có vấn đề gì hết, chỉ là... Chay... mình, ờ..."

Chay ngồi xuống giường, nhìn Macau rồi nắm tay anh, cười dịu dàng.

"Được mà, cậu cứ nói đi."

"Chay, mình thích cậu. Mình vẫn luôn thích cậu, mình đã định bày tỏ nhưng cậu đột nhiên nói rằng cậu đã có bạn trai. Đừng hiểu sai ý mình, ngay lúc này... mình muốn điều này từ rất lâu rồi. Nhưng không phải lúc này, khi lòng cậu đang rối. Mình cũng có cảm xúc và mình... "

"Mình hiểu. Xin lỗi, Macau, mình đã không biết là cậu thích mình. Mình không xem cậu là đối tượng giải khuây, ngay lúc này đây, mình... thực sự không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng mình... thích nụ hôn."

"Cậu có thể, hãy... cho bản thân thời gian được không? Ý mình là, mình thực sự thích điều này nhưng cậu phải biết là mình không muốn tình một đêm. Mình muốn cậu. Muốn tất cả những gì thuộc về cậu. Và mình cần cậu hiểu bản thân cậu muốn gì và người mà cậu thực sự muốn ở bên. Cậu có thể làm điều này vì mình không, Chay? "

Chay gật đầu, thở nặng nhọc.

"Cơ mà... lúc nào đó... mình có thể hẹn cậu đi chơi được không? Mình không muốn hối thúc cậu. Mình không biết chuyện gì đã xảy ra hôm nay giữa cậu và gã anh họ ngu ngốc của mình nhưng..."

"Được. Mình muốn hẹn hò với cậu." Chay trả lời.

---

Những ngày sau đó, Kim cố gắng liên lạc với Chay nhưng cậu không nghe máy.

Chay thậm chí còn chặn hết những số điện thoại mà Kim từng dùng để liên lạc với cậu.

Hôm nay là thứ Bảy và tất cả bọn họ tề tựu tại tòa nhà Chính gia để tổ chức sinh nhật cho Porsche.

Macau thấy Kim ngồi ở quầy bar và nhìn Chay, may là cậu không chú ý.

Mãi cho đến khi Porsche gọi.

Chay căng thẳng và Macau cố trấn an cậu.

"Ổn không?" Macau hỏi khi thấy phản ứng của Chay.

"Ổn, ờ... khiêu vũ không?"

"Được." Macau nói và nắm tay cậu.

Macau kéo Chay ra sàn nhảy đông người và tận hưởng thời gian vui vẻ.

"Nào, dễ thôi. Đặt tay lên vai mình như này." Macau nói.

"Như này á?"

"Đúng rồi! Thấy không, cậu làm được rồi!" Macau cười khúc khích, cánh tay đặt trên hông Chay kéo cậu lại gần hơn.

"Em trai anh đang quyến rũ em tôi kìa Porsche."

"Tôi lại nghĩ ngược lại á, Vegas." Hai người anh bật cười, đột nhiên, ai đó bước tới chỗ Macau và Chay.

"Đi với anh."

"Hả?"

"Này, bình tĩnh, Kim."

"Mày im, Macau."

Macau đứng chắn trước mặt Chay để bảo vệ cậu.

Macau biết Chay mắc chứng lo lắng quá độ và tình huống này không ổn chút nào.

"Kim, bình tĩnh. Sinh nhật của Porsche đấy."

"Đừng ra vẻ thánh nhân. Tao biết chính xác mày đang làm gì. Chay có biết mày thích em ấy không?"

Macau căng thẳng.

"Không liên quan đến anh. Và anh không có quyền bàn tán chuyện riêng của tôi." Macau nghiến răng.

"Ồ, không, tao sợ quá cơ. Giờ thì tránh ra, tao-"

"Im đi. Anh thì biết gì chứ? Đúng, tôi thích Chay, nhưng anh biết tôi và anh khác nhau như thế nào không? Tôi thậm chí chưa bao giờ nghĩ đến việc đối xử tồi tệ với cậu ấy. Với tôi, hạnh phúc của cậu ấy là quan trọng nhất và tôi sẽ làm bất cứ điều gì để cậu ấy được hạnh phúc . "

"Tao cũng vậy!"

"Không hề, đồ đần, không thì cậu ấy đã không sợ hãi và đau đớn như vậy vì anh. Tôi thích cậu ấy nhưng tôi tôn trọng cậu ấy, tôi chấp nhận rằng cậu ấy không thích tôi như tôi thích cậu ấy."

"Phải, em ấy không thích mày, cho nên tránh sang một bên, thằng ngu-"

Chay quay lưng bỏ chạy.

Không có ai chú ý đến cuộc cãi vã do tiếng nhạc quá lớn.

Ngoại trừ các anh em và bạn bè của họ.

"Chay!" Porsche gọi nhưng Tay đã giữ anh lại.

Vegas và Kinn bước đến gần.

"Anh nghĩ anh đang làm cái quái gì vậy hả Kim? Hả?" Vegas vừa nói vừa ôm em trai và bước đến gần anh họ.

"Đừng can thiệp." Kim nói và quay lưng đi.

Kim bỏ đi và Kinn nhìn theo.

"Có sao không Macau?" Kinn lo lắng hỏi.

"Vâng, nhưng, Chay -"

"Đừng lo. Anh đi tìm em ấy."

Macau gật đầu và cùng anh trai đi đến chỗ những người khác.

"Macau? Chuyện gì vậy? Chay đâu?"

"Em không biết. Anh Kinn đang tìm cậu ấy."

Porsche gật đầu và gỡ tay Tay ra.

"Porsche."

"Tay, tao hiểu mày lo lắng nhưng đó là em tao, để tao đi."

Tay gật đầu và Porsche đuổi theo.

---

"Anh chỉ muốn nói chuyện. Sao lại chặn số của anh?"

"Không phải quá rõ ràng sao? Bởi vì tôi không muốn nói chuyện với anh, Kimhan!"

"Kimhan? Thật luôn? Đừng cư xử như trẻ con. Anh-"

Đủ rồi. Mấy ngày nay tâm trạng Chay đã khá hơn và giờ thì người đàn ông này thật TRƠ TRÁO.

"Không. Im đi. Tôi không muốn nghe. Macau nói đúng. Anh là thằng khốn nạn nhất thế giới. Anh đùa bỡn tôi và khiến tôi nghĩ rằng chúng ta đang yêu nhau!"

"CHÚNG TA CHỈ LÀM TÌNH, CHAY! ANH CHƯA TỪNG NÓI EM LÀM BẠN TRAI ANH. TẠI SAO EM LẠI-"

"TÔI BÀY TỎ VỚI ANH VÀ ANH VẪN TRƠ TRÁO GỌI CHO TÔI KHI ANH MUỐN LÀM TÌNH!"

Im lặng.

Kim không biết phải nói gì. Sao lại thành ra thế này? Kim vốn định đến để nói với Chay về tình cảm của mình. Nhưng, thay vào đó, hắn lại làm mọi chuyện tệ hơn.

"Chay, anh..." Kim ngừng lại khi nghe thấy tiếng nấc nghẹn ngào.

"Chay, xin em, đừng khóc." Kim nói và bước lại gần Chay.

"Ổn rồi. Anh ở đây. Và anh thề sẽ không bỏ rơi em, cậu bé của anh."

'Cậu bé của anh'? Đây là điều mà Chay muốn nghe trong suốt mấy tháng qua. Nhưng, giờ đã muộn rồi.

Chay lùi lại một bước và Kim ngây người. Họ nhìn vào mắt nhau và Kim nhận ra hắn đã tổn thương Chay sâu sắc đến mức nào.

"Chay." Kim nói và bước đến gần hơn cho đến khi hắn ôm được Chay.

"Thả ra."

"Chay."

"Đi đi!"

"Chay, làm ơn nghe-"

"Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?" Chay nức nở.

"Tại sao lại tốt với em? Anh hôn em! Em nói em thích anh và anh ngủ với em. Tại sao hả?" Chay khóc dữ dội, từ từ khuỵu xuống trong vòng tay của Kimhan.

Đủ rồi. Porsche nắm tay nắm cửa và mở ra, bước vào trong cùng với Kinn ngay phía sau.

"Chay nói buông ra, mày điếc à?"

"Porsche." Kinn nói.

"Không, im đi, Anakinn. Kimhan, Chay bảo mày buông ra."

Kim từ từ đứng dậy và quay lại.

Kim lùi lại để Porsche tới chỗ em trai đang ngồi khóc nấc trên sàn.

"Này, ổn rồi, Chay. Anh đây. Anh ở ngay đây."

"Kim? Qua đây." Kinn nói và rời khỏi phòng.

Kim đi theo anh trai, chỉ còn Porsche và Chay trong phòng họp.

"Pscht. Anh đây, Chay. Anh ở ngay đây." Porsche vừa nói vừa ôm em trai.

Chay đang hoảng loạn và Porsche cố trấn an em trai. Anh biết Chay cần được ôm mỗi khi em ấy không giữ được bình tĩnh.

"Em... em xin lỗi... em phá hỏng tiệc sinh nhật của anh rồi."

"Chay, không đâu. Không sao đâu."

"Không, em..."

"Chay. Em là em của anh. Em quan trọng hơn tiệc sinh nhật. Em không làm gì sai cả. Là lỗi của Kim."

Porsche nổi điên. Thực sự điên rồi.

Thằng khốn đó dám đùa bỡn em trai anh. Thằng khốn đó là em của bạn trai anh nhưng, Porsche. Nổi. Điên. Rồi.

Hai anh em ngồi ở đó vài phút cho đến khi Chay cảm thấy khá hơn và Kinn đã quay lại.

"Kim về nhà rồi." Anh nói và Porsche gật đầu.

"Em xin lỗi, anh Kinn."

"Em chẳng làm gì sai để phải xin lỗi cả, Chay." Anh nói và nở một nụ cười ấm áp.

"Đứng lên nào. Anh đưa em về nhà."

"Không cần đâu, anh Porsche." Chay nói và được anh trai đỡ đứng dậy.

"Không phải vấn đề gì lớn, anh-"

"Thực sự là không sao mà. Em muốn tìm Macau và ở bên cậu ấy."

Porsche gật đầu. Anh mừng vì Chay đã tìm được một người bạn tốt như vậy trong đám em họ của bạn trai anh.

Porsche phải thừa nhận rằng ban đầu anh lo lắng nhưng giờ mọi chuyện đều ổn cả.

---

Kinn mở cửa và họ bước ra ngoài.

"Chay!" Macau gọi và chạy ngay đến chỗ người thương.

"Cậu có sao không? Có bị thương không? Cậu khóc hả?"

"Để Chay thở chứ, Macau." Kinn mỉm cười và nắm tay Porsche.

"Anh sang bên kia, nhé?" Porsche nói với Chay, chỉ tay về phía các bạn của anh và cậu gật đầu.

Chay thấy nhẹ nhõm khi ở riêng với Macau.

Cậu ôm Macau và anh lập tức ôm chặt cậu.

"Xin lỗi. Cậu lo lắm hả?"

"Không sao mà. Cậu ổn không?"

"Ừ."

Macau gật đầu và đưa tay vuốt tóc Porchay.

Chay tựa đầu vào ngực Macau, cảm thấy thoải mái.

"Về thôi. Mình đưa cậu về." Macau nói và nắm tay cậu.

Macau đi đến bàn anh trai đang ngồi và hỏi mượn chìa khóa xe mô tô.

"Em đưa Chay về nhà." Anh trả lời Vegas.

----------------------------------------

"Macau?"

"Hở?"

"Muốn ở lại không?"

--------------------------------------

Hai người đứng trước cửa nhà Kittisawasd.

Macau nghĩ nên đưa Chay về nhà riêng của hai anh em Kittisawasd, vì Chay cảm thấy an toàn khi ở đó.

"Cảm ơn đã đưa mình về. Mong là cậu quay lại kịp. Nghe đâu có tiết mục bắn pháo hoa. Gửi hình cho mình nhé?"

"Chay, mình không quay lại đó. Mình sẽ chạy về nhà luôn. Dù sao thì anh Vegas cũng ngủ lại chỗ anh Pete."

"Hm, ra vậy."

"Giờ cậu nghỉ ngơi xíu đi. Và nếu cậu cần gì thì gọi cho mình. Được chứ, babe?"

Chay gật đầu và Macau quay lưng đi về phía xe mô tô.

"Macau?"

"Hở?"

"Muốn ở lại không?"

"Là ý gì?"

"Ý là... Ở lại với mình, nếu cậu muốn?"

"Mình muốn, babe." Macau mỉm cười và đẩy xe vào sân.

Chay đóng cổng và đứng đợi Macau lấy đồ trong xe máy.

"Vậy ra đây là nhà Kittisawasd?" Macau nói và Chay cười khúc khích.

"Ừ."

Macau chưa bao giờ đến đây. Anh và Chay chỉ gặp nhau tại tòa nhà Chính gia hoặc Thứ gia vì Porsche lo lắng về sự an toàn của em trai trong vài tuần qua.

Ai cũng biết Chay là em trai của Porsche và rằng giờ đây hai anh em họ là một phần của Chính gia.

Korn có vài cuộc xung đột và Kinn phải giải quyết chúng. Giờ mọi chuyện đã được giải quyết, Porsche cuối cùng cũng có thể thở phào và không có vấn đề gì khi Chay ở lại nhà của ba mẹ cậu.

"Nếu cậu muốn tắm thì phòng tắm ở trên lầu, phòng thứ hai, bên phải. Mình lấy quần áo cho cậu. Cậu có thể dùng khăn tắm trong đó." Macau mỉm cười, gật đầu và đi lên lầu, Chay đóng cửa ra vào và cửa sổ ở tầng một.

Nửa giờ sau, Macau tắt vòi hoa sen. Với mái tóc vẫn còn ướt, anh quấn khăn tắm ngang hông và bước ra khỏi phòng tắm.

"Vâng, anh, em ổn. Có Macau ở đây với em."

Macau đi dọc hành lang đến căn phòng có tiếng nói của Chay.

"Vâng. Chúc anh ngủ ngon."

"Sao rồi?"

"Ừ, mình-"

Chay quay lại, chết trân trước hình ảnh Macau đang bán khỏa thân.

"Chay?"

"Hả? Ừ! Mình ổn. Anh Porsche. Anh Porsche, anh mình gọi và-"

"Chay, bình tĩnh." Macau bật cười nhưng khi hiểu ra nguyên nhân khiến người thương phản ứng như vậy, dù có hơi ngại nhưng anh thích điều đó.

Đã một tuần trôi qua kể từ khi Macau tỏ tình và anh đang lên kế hoạch cho buổi hẹn hò đầu tiên của họ.

Hôm nay là ngày 24 tháng Hai và buổi hẹn hò đầu tiên của họ là ngày 01 tháng Ba. Macau vừa phấn khích lại vừa lo lắng.

Macau rất kỳ vọng vào buổi hẹn này và phản ứng của Chay lúc này càng khiến anh trông đợi hơn.

"Chơi game không?"

"Chơi? Game, có. Chơi gì đây..."

Macau bước ra sau lưng Chay và vòng tay qua hông cậu.

"Như vầy không quá đáng chứ?" Giọng Macau trầm ấm khiến Chay rùng mình.

"Không."

"Tốt. Vì mình sẽ không buông cậu ra đâu."

Chay hít sâu và quay người lại, vẫn trong vòng tay của Macau.

"Mình cũng sẽ không để cậu làm vậy." Chay nói và đặt một nụ hôn lên mũi Macau.

Họ nhìn vào mắt nhau, sau đó Macau hôn xuống.

Không vội vàng, không mang theo dục vọng. Là nụ hôn của tình yêu thuần khiết, là nụ hôn của hai người đang yêu.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chào mừng đến phiên bản MacauChay.

Ban đầu tôi định viết dài hơn nhưng tôi đã thay đổi suy nghĩ.

Bất ngờ chưa :)

và bây giờ - Hy vọng các bạn thích chương này ^^

-Jessy


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro