Todoroki và Yaoyorozu đang cùng ở trong phòng bệnh xá sau khi đã hoàn thành xong bài thi thực hành của họ mà dựa trên kết quả thu được Aizawa-sensei và Todoroki đã khá hài lòng.
Cả hai đều thuộc nhóm đầu tiên hoàn thành bài test (sau khi thành công trong việc cùng nhau chống lại Aizawa-sensei chap 68) trong số tất cả các bạn học của họ, Todoroki và Yaoyorozu đã hoàn thành bài thi mà không bị bất kì thương tích nào nghiêm trọng. Tuy nhiên họ vẫn bị Recovery Girl bắt vào phòng bệnh xá kiểm tra lại với lý do cả hai cần nghỉ ngơi sau một trận tập như vậy (à cả 2 vừa đánh với Aizawa-sensei ) mặc cho cả 2 vẫn nài nỉ muốn xem các thành viên khác của lớp làm bài thi của họ.
"Cậu cảm thấy thế nào, Todoroki ?" Yaoyorozu hỏi cậu từ giường kế bên.
"Tôi thấy hơi mệt một chút, nhưng vẫn ổn trong phần lớn thời gian," Todoroki trả lời. "Cậu thì sao? "
"Tớ cũng vậy, nhưng ước gì được quan sát các bạn làm kiểm tra... Tớ hy vọng mọi người vẫn ổn! "
Sau đó Yaoyorozu tiếp tục đọc một "bài diễn văn" dài về những người bạn cùng lớp của họ như Midoriya, Bakugou, Iida, Kirishima, và có vẻ như vì một vài lý do, Todoroki không thật sự cảm thấy vui khi cô nàng với mái tóc đen óng này vẫn cứ tiếp tục nói về những tên đó.
Todoroki quay lại đối mặt Yaoyorozu và đang định ngắt "bài diễn văn" của cô , khi ấy cậu con trai đã nhìn thấy một nụ cười nhẹ nhàng tựa như tia sáng của ánh mặt trời , người vẫn tiếp tục đưa ra những lời trêu chọc, bình luận hài hước về những người bạn học của họ. Lúc đó khoảng không gian của Todoroki như ngay lập tức như bị ngưng đọng, cậu chỉ ngồi đó và ngắm nhìn cô gái.
"Yaoyorozu đã bao giờ từng làm một biểu cảm như vậy trước đó chưa ?" , Todoroki tự hỏi thầm.
Khi cậu con trai đang định nói một điều gì đó với cô gái thì đúng lúc chuông bất ngờ reo.
Todoroki tỉnh dậy , chớp mắt vài lần trước khi tắt chuông báo thức của mình.
"Giấc mơ đó là sao ?" Todoroki tự hỏi chính mình.
Cậu con trai đã cảm thấy bối rối về giấc mơ kì quặc mà cậu vừa thấy, và cậu ngay lập tức lục tìm lại những ký ức về ngày về cái ngày sau khi làm bài kiểm tra cuối kì đó để chắc chắn rằng không có một điều gì kì quặc tương tự như trong giấc mơ xảy ra trong hiện thực.
Todoroki chắc chắn rằng cậu và Yaoyorozu đã ngủ quên tại cùng phòng bệnh xá mà không nói với nhau câu nào. Vậy sao một giấc mơ như thế lại ?
Cậu con trai quyết định không suy nghĩ gì đến giấc mơ đó nữa từ khi nó chắc chẳng có ý nghĩa gì. Vì sau tất cả, cậu đã có nhiều điều quan trọng hơn cần suy nghĩ . Sau đó Todoroki rời khỏi chiếc giường của mình và chuẩn bị đi học.
Một ngày khá đẹp ở ngoài với nhiều ánh nắng mặt trời và chỉ có một vài đám mây ở đây và kia. Lại chỉ là một ngày bình thường như mọi ngày, Todoroki tự hỏi cửa hàng ở trường sẽ bán gì trong khi cậu đang bước vào phòng học của mình.
"Bakugou, Tôi yêu cầu cậu bỏ chân của cậu xuống khỏi cái bàn đó ngay! Hãy nghĩ đến các đàn anh khóa trên , giáo viên , và tất cả các học sinh đang ngồi tại đây ! ", Iida lại khiển trách Bakugou rồi.
Có lẽ một ngày sẽ chẳng trôi qua nếu như Iida không quở trách Bakugou ít nhất một lần về việc gác chân cậu lên bàn.
"Câm mồm đi tên phiền phức chết tiết! ", Bakugou vặn lại.
Trong lúc Iida và Bakugou tiếp tục tranh cãi với nhau , Todoroki lặng lẽ bước đến chỗ ngồi của mình về phía góc phía sau bên phải của phòng ngay bên cạnh ...
"Wow! Chiếc vòng tay đó của cậu đẹp thật, Kyouka," Yaoyorozu nói với bạn cô ấy.
Ngay bên cạnh Todoroki.
Todoroki đã quên về những chi tiết nhỏ đó trong khi cậu đang trong giai đoạn cố gắng quên đi giấc mơ kì lạ trước đó mà cậu đã thấy, và bây giờ "nó" đang liên tục được nhắc lại chỉ vì chỗ ngồi của cậu lại ngay bên canh của Yaoyorozu.
"Ah , Chào buổi sáng, Todoroki! ", Yaoyorozu chào cậu trong lúc cậu kéo chiếc ghế ra.
"Chào buổi sáng! ", cậu lạnh lùng đáp.
Ít nhất cậu vẫn có thể nói chuyện bình thường được với cô.
Sau đó Yaoyorozu chuyển lại chú ý của mình về phía Jirou trong khi Todoroki cố gắng trở lại chính mình.
Yaoyorozu chỉ là một người bình thường như những người khác. Chắc chắn những hành động khác lạ quanh cô ấy là không cần thiết. Mặc dù cô ấy thông minh hơn rất nhiều so với học sinh trung học trung bình. Và rất tốt với tất cả mọi người. Cô thậm chí chào một người như ... (Tự kỉ time à Todoroki ? =.= )
Khoan đã... Todoroki đang nghĩ về điều gì thế?? Với anh ấy thì Yaoyorozu chỉ là một bạn cùng lớp bình thường thôi. Chỉ là bạn bình thường thôi. (K cần bàn cãi nữa =3= )
Một vài giây sau, chuông cuối cùng cũng reo , báo hiệu sự bắt đầu của tiết học, và Todoroki đã được cứu thoát khỏi suy nghĩ của chính mình.
Aizawa-sensei bước vào lớp và yêu cầu mọi người ổn định chỗ trước khi ông thông báo một thông báo mới để thực hiện.
"Cả lớp sẽ được đi cắm trại!". Giáo viên tuyên bố.
Một tiếng la ó của hạnh phúc và niềm vui đã theo sau thông báo của Aizawa sensei và lớp học tiếp tục sôi nổi sau tất cả đã được nói và hoàn thành.
Todoroki nhìn đăm đăm ra ngoài cửa sổ như cậu thường làm trong khi Aizawa-sensei bắt đầu một bài học mới. Chỉ là một ngày khác ở trường, và cậu không cần phải lo lắng về điều đó.
Sau khi lớp kết thúc, tất cả mọi người tụ tập xung quanh nhau để nói về chuyến đi chơi.
"Này các cậu, tớ nghĩ chúng ta nên có một chuyến "Đi mua sắm của lớp 1-A" trước khi trại huấn luyện!" Hagakure gợi ý.
"Đó là một ý tưởng tuyệt vời! Ngày mai được nghỉ với kiểm tra cũng xong rồi!" Kaminari nói.
"Ừm , có vẻ như vui nhỉ! Yo Bakugou! Chú cũng nên đến! "Kirishima nói.
"Làm như tao sẽ đi vậy!", Bakugou gầm gừ trước phản ứng của cậu bạn học.
Trong khi mọi người chán nản về chuyến đi mua sắm, Todoroki túm lấy ba lô và chuẩn bị rời khỏi lớp học thì bị Midoriya ngăn cậu lại.
"Này Todoroki! Cậu nên đi mua sắm với mọi người! "Cậu bé tóc xanh nói.
Todoroki tạm dừng một giây để nghĩ về nó, nhưng rồi cậu nói, "Xin lỗi Midoriya, nhưng tôi không thể. Tôi sẽ đến bệnh viện vào những ngày được nghỉ. "
"Aw...Thật là đáng tiếc, mọi người sẽ phải đi ngoại trừ cậu và Bakugou, nhưng tôi đoán là không thể làm gì được" , Midoriya nói.
Midoriya để Todoroki rời đi và nói chuyện với Iida và Uraraka.
Vì vậy, mọi người đi trừ tôi và Bakugou? Todoroki nghĩ khi bước ra khỏi lớp. Điều đó có nghĩa là Yaoyorozu cũng sẽ đi ... Đợi đã, lại là Yaoyorozu nữa!? Cái gì đã xảy ra với mình gần đây? Thật không tốt chút nào khi cứ tiếp tục suy nghĩ về một người như thế.
Nếu Todoroki đi mua sắm thì điều đó có nghĩa là cậu sẽ mất một ngày được ở cùng với mẹ. Todoroki quan sát bạn học của cậu mỗi ngày để một ngày mà không có cậu họ cũng không bị tổn thương.
Phải rồi. Gia đình là quan trọng nhất. Dù sao Todoroki cũng không đặc biệt thân với bất cứ ai ở Yuuei. Cậu đã quá quen với việc cô độc một mình và tránh mọi rắc rối hơn là đi ra ngoài để nói chuyện với người khác.
Ngày mua sắm đến , Todoroki đang trên đường đến thăm mẹ anh ở bệnh viện. Cậu mặc thường phục và đang ở trên một chiếc tàu điện trên đường đến bệnh viện mà mẹ cậu đang ở.
Đã mất khoảng một tuần kể từ lần cuối Todoroki được mẹ, và cậu mong được nhìn thấy bà ấy lần nữa. Todoroki hy vọng bà vẫn ổn và cậu rất muốn kể cho bà về những gì đang xảy ra trong cuộc sống của mình. Cậu cũng mang một hộp bento mà cậu đã làm với sự giúp đỡ của chị gái, Fuyumi, cho mẹ cậu, và cậu hy vọng bà sẽ thích điều đó.
Khoảng nửa giờ sau, Todoroki cuối cùng cũng bước vào căn phòng nơi mẹ anh ở và chào bà.
"Shouto!" Mẹ Todoroki bất ngờ. "Thật tốt khị được thấy con! Con sống có tốt không ?"
Todoroki nói: "Con vẫn ổn. Còn mẹ thì sao?"
"Mẹ vẫn tốt. Con có gì ở đó? "Mẹ Todoroki hỏi khi cô chỉ vào hộp bento mà cậu đem đến.
"Nó được làm cho mẹ", Todoroki nói từ tốn và đưa chiếc hộp qua cho mẹ mình.
Người phụ nữ vui mừng vì Todoroki đã tự làm cơm và đem cho cô, bà cảm ơn cậu bé vì sự hiếu thảo của cậu. Todoroki sau đó nói về những gì đang diễn ra ở nhà và tại Yuuei trong khi mẹ cậu bắt đầu ăn.
Trong khi Todoroki đang nói về một trong những bài học của thầy Aizawa thì một bản tin được cập nhật trên TV trong phòng của mẹ đã thu hút sự chú ý của cậu. Giọng của cậu chầm chậm nhỏ dần khi nghe phóng viên tin tức.
"Thưa quý vị, tôi ở đây tại Khu mua sắm Kiyashi-Ward, nơi một học sinh năm nhất của Yuuei đã bị tấn công bởi một tên tội phạm, Shigaraki. Hiện trạng của học sinh vẫn chưa được nắm rõ, tuy nhiên Shigaraki đã trốn thoát mà không để lại dấu vết nào. Cảnh sát vẫn đang điều tra tình hình, và hiện tại một số anh hùng đang cố gắng giúp đỡ việc tìm kiếm và sơ tán. Mời quý vị quan sát nơi học sinh bị tấn công trong khi chờ đợi thông tin về vụ án được cập nhật ", phóng viên nói.
Tại thời điểm đó, Todoroki ngừng nói hẳn và nhìn chằm chằm vào màn hình TV.
"Shouto? Mọi thứ đều ổn chứ? "Mẹ cậu hỏi khi cô nhận thấy con trai cô im lặng không nói nữa.
"Ồ, uh, vâng! Con xin lỗi vì lơ đãng, nhưng mẹ có thể chờ con một chút đươc không? ", Todoroki trả lời mà không nhìn vào mẹ mình và tập trung quan sát bản tin trên TV.
Cậu không thể tin vào những gì cậu đang nghe hay nhìn thấy. Một sinh viên Yuuei bị tấn công tại một khu trung tâm mua sắm? Ai bị tấn công? Họ ổn chứ?
Phóng viên nói rằng đó là một sinh viên năm nhất bị tấn công và tình trạng học sinh không xác định, vì vậy nếu ...
Nếu cô ấy bị tấn công thì sao?
Ý nghĩ về việc cô ấy bị tấn công đã làm mặt cậu biến sắc và đột nhiên Todoroki thấy mình đang nhảy ra khỏi chỗ ngồi của mình trong sự ngạc nhiên của mẹ.
"Shouto, chuyện gì vậy?", Mẹ cậu hỏi với sự lo lắng trên khuôn mặt.
Todoroki mở to mắt khi nhận ra điều mình vừa làm, và nhanh chóng ngồi xuống.
"Không có gì, không có gì là vấn đề. Một cái gì đó đã làm con bận tâm một chút và chỉ vậy thôi " ,Todoroki trả lời vội trong khi cố gắng bình tĩnh lại càng nhanh càng tốt.
"Có vấn đề với bản tin đó à?," Mẹ của Todoroki tiếp tục. "Con có nghĩ rằng một trong những bạn cùng lớp của con bị tấn công?". (à lúc midorima bị Shiragaki bóp cổ )
"Tất nhiên là không rồi. Con chắc rằng không có gì phải lo lắng cả ", Todoroki nói trong khi chân phải của cậu run lên một cách sốt ruột.
Thật ra, Todoroki vẫn không thể không lo lắng về những gì đã xảy ra tại trung tâm mua sắm, nhưng cậu đã đến thăm mẹ mình, và cậu không thể để cô ở đó khi cậu đã đi thăm cô.
Khi Todoroki sắp thay đổi chủ đề để mẹ anh không cảm thấy phiền lòng về vấn đề này thì mẹ cậu nói trước.
"Shouto Todoroki."
"Dạ?" Todoroki hỏi. Cậu giật mình vì mẹ sử dụng tên đầy đủ của anh.
"Đi đi."
"Dạ?"
"Shouto," mẹ của Todoroki đã cho con trai bà một cái nhìn nghiêm túc. "Mẹ có thể thấy rõ rằng con đang lo lắng về những gì đang xảy ra tại trung tâm mua sắm, do đó,
"Con nên đi đi . Đi và đảm bảo bạn của con vẫn ổn. Mẹ hứa với con rằng mẹ sẽ không đi đâu cả, vậy hãy đi giúp bạn của con đi. Họ phải là những người bạn rất quan trọng với con nên mới khiến con lo lắng về họ như vậy ", mẹ cậu nói.
Todoroki không thể nghĩ ra bất cứ điều gì để nói và chỉ nhìn mẹ. Anh dò xét đôi mắt của người phụ nữ tóc bạc và tự hỏi liệu có thực sự ổn không khi anh đi.
Mẹ của Todoroki đã cho con trai cô một cái nhìn đầy thấu cảm.
"Đi", mẹ cậu lặp lại và nghiêng đầu về phía cửa.
Todoroki quay lại cười nhẹ với mẹ mình, và sau khi xin lỗi cô vì phải bỏ đi đột ngột, Todoroki chạy nhanh ra khỏi cửa trong vài giây.
Những lời của mẹ anh vang lên trong tâm trí của Todoroki khi cậu chạy đến Khu mua sắm Kiyashi-Ward.
"Họ phải là những người bạn rất quan trọng với con nên mới khiến con lo lắng về họ như vậy ."
Cô đã đúng. Người đó rất quan trọng đối với Todoroki. Thật sự rất quan trọng.
Todoroki đã không biết từ khi nào người đó đã trở nên quan trọng với anh ta, nhưng điều đó đã giải thích được những cảm xúc kỳ lạ mà anh gặp phải gần đây.
Hình ảnh của mái tóc đen thổi vào gió, má đỏ vì tập thể dục, và đôi mắt đen lấp lánh và từng tiếng cười dịu nhẹ hiện lên trong đầu Todoroki khi anh cố hết sức chạy.
Những cảm xúc ấy đã bắt đầu từ lúc bắt đầu năm học vì từng hình ảnh về cô như đang được chiếu lại nhấp nháy trong mắt Todoroki.
Giống như khi cô dễ dàng qua đầu tiên trong Quirk Apprehension Test. Khi cô ấy giải thích Iida là MVP dù đội của anh ấy thua, trong trận đấu chống lại đội A hoàn hảo. Khi cô giúp đỡ Todoroki trong Sports Festival. Và khi cô ấy là người thành công với kế hoạch chống lại Aizawa sensei.
Cô ấy sẽ không sau đâu. Todoroki nghĩ.
Hay là ?
Một thời gian ngắn sau đó, Todoroki cuối cùng đã đến được trung tâm mua sắm. Khu vực này đã bị niêm phong bởi băng niêm phong, nhưng cậu đã bỏ qua và bước vào trong.
Todoroki nhìn lướt qua toàn khu vực mong sẽ tìm thấy bất kỳ khuôn mặt quen thuộc và cậu đã nhẹ nhõm khi nhìn thấy một người mà cậu biết.
"Iida!" Todoroki hét vào cậu con trai đeo kính. "Mọi người đều ổn chứ?"
"Todoroki! Cậu đang làm gì ở đây ? "Iida trả lời, sốc khi thấy Todoroki tại hiện trường vụ án.
"Đừng bận tâm! Mọi người có ổn không? "Todoroki hỏi vội.
Todoroki đã không nghe những gì Iida nói tiếp theo bởi vì hình ảnh của người mà cậu muốn gặp nhất đã đi đến tầm mắt của cậu rồi.
Cậu cảm thấy tim mình như chậm lại khi được nhìn thấy cô.
Cô gái ấy đang đứng đó một mình, ngay bên cạnh cách khỏi nhóm bạn cùng lớp và đang nói chuyện với ai đó trên điện thoại di động. Không có một vết xước nào trên người cô, hoặc một cọng tóc không đúng chỗ, và trước khi Todoroki biết điều đó, cậu đã đẩy mọi người ra để chạy đến chỗ cô ấy.
"Oh, Todoroki! Cậu đang làm gì- ", Yaoyorozu đang nói trước khi Todoroki kéo cô vào vòng tay của anh.
Một vài người bạn học của họ nhảy dựng lên khi thấy Todoroki và Yaoyorozu, nhưng cậu không quan tâm những gì họ nghĩ nữa. Yaoyorozu là người duy nhất cậu quan tâm đến vào lúc đó.
"Cậu vẫn ổn, tạ ơn Chúa cậu vẫn ổn!" Todoroki như đang tự thì thầm với chính mình hơn là nói với Yaoyorozu.
Cô gái với mái tóc đen vội tắt điện thoại của cô. Cô đã không mong đợi Todoroki sẽ đi đến chỗ có những rắc rối này khi anh đã được yêu cầu phải đến bệnh viện.
Yaoyorozu vỗ vỗ lưng Todoroki một cách lúng túng, và khi Todoroki thả cô ra, anh mới hoàn toàn nhận thức được những gì anh vừa làm.
"Uh..Tớ..," Todoroki nói trước.
"Cậu đến đây để bảo đảm mọi người ổn ?" Yaoyorozu hỏi, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
"Đúng, đó là tại sao tôi đến đây," Todoroki nói khi cố kiểm soát lại chính mình.
"À, mọi người đều ổn. Midoriya đã bị tấn công, nhưng không có gì nghiêm trọng xảy ra với cậu ấy nên không có gì phải lo lắng! "Yaoyorozu trấn an Todoroki.
"Thật mừng khi nghe điều đó," cậu trả lời, ngạc nhiên khi thấy rằng cậu cảm thấy nhẹ nhõm rằng mọi người đều ổn.
Một sự im lặng lúng túng trôi qua trước khi ai đó nói lên điều gì khác.
Todoroki gãi đầu và nhìn xuống đất trong khi Yaoyorozu quay đầu đi. Bên trong, Todoroki tức giận với bản thân vì đã không suy nghĩ kĩ về việc cậu đang làm gì. Nhưng, anh ấy biết ơn Yaoyorozu vì vẫn cư xử bình thường dù những gì đã xảy ra.
"Vậy cậu đã đến khu mua sắm này", Yaoyorozu nhìn cậu và làm gián đoạn suy nghĩ của Todoroki.
"À, ừ. Mẹ tôi ổn nên tôi đến ", Todoroki nói khi nhìn Yaoyorozu.
"Thật tốt!", Yaoyorozu mỉm cười với nụ cười đúng kiểu của cô. "Tôi vui vì cậu đã đến ngay cả khi đó là trong những hoàn cảnh này. "
Todoroki chỉ có thể lầm bầm một chút, " Ừ ", và gật đầu với cô gái trước khi nhìn đi chỗ khác bởi vì anh quá xấu hổ khi nhìn Yaoyorozu.
Ít nhất Yaoyorozu vẫn được an toàn. Cùng với tất cả mọi người của Lớp 1-A là tốt rồi. Và Todoroki không thể không cảm thấy vui hơn vào ngày hôm đó.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro