Chương: Cướp

RW mỉm cười khi Sm hôn lên má anh . Cả 2 nằm ườn trong phòng để nghỉ ngơi sau 1 ngày đầy lịch trình .

''Em nhớ anh'' RW thì thầm khi SM tiếp tục tiến sát vào cậu.

''Anh rất tự hào về em khi thấy show cuối cùng tối nay'' SM trả lời trong khi RW đang bắt đầu cưỡi lên anh

''Hãy cho em xem anh tự hào về em như thế nào đi'' RW cúi xuống chầm chậm hôn người anh của cậu. SM đáp trả lại nụ hôn đó 1 cách cuồng nhiệt rồi cả hai nhanh chóng cởi bỏ quần áo của đối phương.

RW đã cứng và thở hổn hển , cậu rùng mình khi SM lột bỏ chiếc quần để lộ tính khí đang dựng đứng tự hào. Cậu thật sự nhớ anh, đã quá lâu kể từ khi 2 người gần gũi nhau. SM vuốt ve hai bên cơ thể RW rồi trêu đùa nói cơ thể cậu quá gầy.

RW cười lớn khi cậu nhỏ của SM ngẩng đầu cao. SM mặc kệ RW tiếp tục liếm láp cắn nhẹ vào da thịt mềm mại của cậu . Bàn tay của cậu lướt nhẹ vuốt ve toàn bộ cơ thể SM trước khi tiến tới tính khí dài rậm rạp đang bơ vơ giữa 2 chân SM .

RW dường như trở nên không còn cảm giác khi cả hai đang cuồng nhiệt, anh không nhận ra có 1 người bước vào phòng . Chỉ khi cậu thấy có một chiếc lưỡi đang liếm láp má mình thì mới ngước nhìn lên và chú ý tới vị khách mới vào phòng này.

''Hyukie hyung~'' RW mỉm cười trong khi người anh lớn tuổi kia vẫn tiếp tục nghiền sâu vào lỗ nhỏ của cậu.

''Anh muốn ăn em 1 cách tốt nhất'' SM giải thích kéo sự chú ý của cậu em nhỏ.

''Cả hai sẽ làm chuyện đó với em ư? '' RW khua khoắng chân loạn xạ. SM gật đầu nhìn RW vui vẻ chuẩn bị tiếp tục công việc của cậu.

Hyukjae, hãy chắc chắn rằng em đã chuẩn bị tốt nhé, chúng ta không muốn làm em ấy đau đúng không nào?' SM cảnh báo, Hyukjae gật đầu và bắt dầu đưa 2 ngón tay vào bên trong lối vào đang rộng mở của RW. Hai người uốn người sáp cậu em nhỏ thật gần, SM kéo cậu lại để chiều dài của cậu nhỏ vào hết trong cậu. RW hơi cau mày, RW nghe lời 2 hyung quỳ gối và ngồi lên trên đùi họ .

''Cậu ấy đã sẵn sàng rồi hyung'' Hyukjae nói và vuốt ve cơ thể mềm mại của RW . SM gật đầu và chuẩn bị cho tất cả những gì họ sắp làm . RW cười rạng rỡ khi Hyukjae hướng dẫn cậu cách ngồi sao cho cả 2 người anh có thể chia sẻ nụ hôn. SM cúi đầu ngậm lấy toàn bộ chiều dài cậu nhỏ của Hyukjae đang nhô ra giữa hai đầu gối đang hé mở của RW . Hyukjae trao cho RW 1 nụ hôn sâu, RW đáp trả lại 1 cách phấn khích , cậu muốn 1 nụ hôn ướt át nhiều hơn nữa...

''Hyung...thật tốt'' RW rên nhẹ cọ xát mình vào thân người anh. Hyukjae cười khúc khích khi SM bất ngờ cắn nhẹ làm kích thích cậu nhỏ của anh.

''Em đã sẵn sàng chưa Wookie, cả 2 sẵn sàng rồi chứ'' SM hỏi như 1 người chỉ đạo và khi nhận lại cái gật đầu của 2 đứa liền đặt mình lên cậu nhỏ của Hyukjae rồi liền lao xuống, mắt nhắm nghiền , miệng hổn hển thở không ra hơi.

''Ổn và rất tốt, phải không'' Hyukjae hỏi nhỏ khiến RW rên hừ hừ và di chuyển hông đung đưa điều chỉnh .

''Em ấy rất tốt'' SM ra lệnh khi anh chuẩn bị đi sâu vào phía trước của RW khiến bầu không khi trở nên nóng hơn. RW di chuyển nhanh hơn khi nhận được sự ra vào kịch liệt dội lên trong cơ thể cậu.

*~*

''Bờ biển thật trong xanh nhỉ'' Hyukjae thì thầm khi Wookie đang ngó ra cửa tìm kiếm thành viên nào lang thang ngoài đó.

''Vâng'' Cậu thì thầm trả lời lại khi hai người bước ra từ căn phòng mang phong cách James Bond

''Hai đứa là kẻ ngốc, tại sao anh lại yêu 2 đứa nhiều đến vậy chứ'' SM đi ra khỏi phòng vào bếp lấy chút nước. Anh mặc 1 chiếc quần màu trắng và chiếc áo thun xám.

''Chúng em đang cố gắng để khong bị nghi ngờ'' Hyukjae trả lời và RW gật đầu phụ họa. Cả 2 cùng mặc quần đùi màu xám và chiếc áo từ Super Show 4.

''Cả 2 đứa thất bại rồi , cả 2 đang hnahf động như những kẻ cướp ngân hàng vậy'' SM trả lời tỏng khi RW lao tới tủ lạnh và lảng tránh bằng cách khỏi các món ăn cho bữa tối.

"Bọn anh chọn món cà rốt yêu thích của Kyuhyun." Hyukjae trêu chọc.

''Đáng buồn thay chúng ta chỉ có rau thôi'' RW trả lời. SM cười xếp 2 hàng ghế để chuẩn bị ăn bữa ăn hạnh phúc

( Lời tác giả: Đây là 1 yêu cầu nhờ tôi viết và nếu có không hay và khiến bạn thất vọng thì tôi xin lỗi..)

(Lời người dịch: Tui không hay dịch fic , lại còn có yaoi nên dịch có gì không hay mong bỏ qua)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro