oneshot
"Giữa Kaito Kuroba và Kaito Kid ... em thích tôi trở thành ai ?"
.
.
Flying Without Wings
.
.
Bay đi...
Đêm ở một góc của Tokyo. Ánh trăng sáng lờ mờ, che giấu hình ảnh một thanh niên mệt mỏi ở góc công viên thành phố (tình cờ im lặng). Dựa vào những cây cổ thụ, chàng thanh niên mặc áo trắng không rõ danh tính vẫn đang bận rộn thở dốc. Thỉnh thoảng, đôi mắt anh dõi theo con đường phía sau; để đảm bảo rằng ... liệu cảnh sát cùng với cậu thám tử Shinichi Kudo có thể đuổi theo anh đến nơi này hay không. Và một nụ cười đắc thắng nở trên môi chàng trai, không chỉ bởi vì Nữ thần Fortuna vẫn hào phóng bảo vệ sự an toàn của anh ... mà còn bởi vì các cổ vật hoàng gia của Augustine đang ở trong tay anh.
"Wah-wah-wah .. Có vẻ như hôm nay tôi thực sự gặp xui xẻo. Mặc dù tôi đã suy tính tìm một nơi cô đơn để ở một mình ... Nhưng thay vào đó còn lại gặp Kaito Kid - ngài siêu trộm." Nụ cười của chàng trai trẻ rơi mất - biến thành sự cáu kỉnh. Ít nhất, âm thanh đã thành công trong việc làm xáo trộn niềm vui của anh. Bất đắc dĩ, chàng trai quay đầu lại tìm chủ nhân giọng nói. Và anh không mất nhiều thời gian để tìm thấy một đôi mắt xanh thuộc về một cô gái tóc ngắn; nguồn gốc của âm thanh.
"À, xin lỗi ... tôi không có ý can thiệp. Tôi không biết rằng một cô nương ngọt ngào đang ở một nơi như thế này ..." Kaito Kid cười toe toét trong khi khoe nụ cười triệu yên của mình mà không rời mắt khỏi cô gái (như thể chúng là nam châm khiến mắt anh không thể dời đi).
"Kaito-san, anh là một người đàn ông tốt. Tôi biết điều đó. Chỉ là, tôi ngạc nhiên... "Cô gái nở một nụ cười nhỏ khiến thời tiết đêm lạnh bỗng trở nên ấm áp hơn với tên trộm. Nhưng, nó không tồn tại được lâu, cũng vì cô gái đó-"...Tại sao người đàn ông tốt như anh lại chọn trở thành kẻ trộm?"-- sự khó chịu trở lại với anh chàng-
"Có vẻ như anh cũng chưa nhận ra điều đó. Cuộc sống thực của chính anh đã bị kẻ trộm này lấy mất. Hoặc... anh thực sự là một kẻ hèn nhát luôn giấu đằng sau danh tính Kaito Kid?"-và ngày càng khó chịu.
.
.
.
.
.
.
...không chỉ về việc bạn có thể bay bằng đôi cánh của mình hay không,
Một ngày chủ nhật bình thường như bao ngày chủ nhật khác. Mặt trời tỏa sáng ấm áp với tiếng hót líu lo của chim cũng như hoa anh đào bắt đầu nở rộ. Một ông già mặc áo khoác và quần dài màu đen - điển hình của một người phục vụ (vì ông thực sự là một quản gia) vẫn đang bận rộn khám phá những tấm rèm cửa chưa được mở. Trong khi đó, chủ nhân của căn phòng - Kaito Kuroba - vẫn đang cố gắng khôi phục tâm trạng của mình đã trở nên tồi tệ do sự cố đêm qua.
"Bác..." anh gọi người quản gia; làm cho ông lão dừng hoạt động của mình một lát để quay về phía chủ nhân. "... Bác có nghĩ rằng cháu sẽ không thể bay nếu cháu không trở thành Kaito Kid?"
"Xin lỗi, cậu chủ. Ta không hiểu những gì cậu đang hỏi."
Kaito khẽ thở dài. Tách trà anh cầm anh đặt lại lên bàn bên cạnh. "Cháu cũng không hiểu và cháu không thích nó ..." anh nói với vẻ khó hiểu của ông; giữa ngập ngừng, tuyệt vọng, và ... buồn bã. "... Cô gái đó nói, Kaito Kid ... đã lấy đi cuộc sống của cháu. Và cháu thật sự ... là một kẻ hèn nhát chỉ có thể ẩn đằng sau danh tính của tên trộm. Cháu ... thực sự không hiểu."
.
.
.
.
.
.
.
...không chỉ là cách bạn thể hiện đôi cánh của mình trước mặt người khác,
Càu nhàu một chút, Shiho đang mang hai cái túi nhựa màu đen mà nhìn thôi cũng cảm thấy nặng nề. Có lẽ, đi mua sắm một mình cho nhu cầu hàng tuần không phải là một ý tưởng tốt. Nếu biết trước điều này cô đã nhờ Kudo, tên thám tử lười biếng, người luôn có một bữa ăn miễn phí tại nhà của giáo sư Agasa giúp cô mang đồ tạp hóa. Mà cái tên lười biếng đó hình như cũng không làm việc vào hôm nay.
"Haaa ... h, mình thực sự ngu ngốc!" Than vãn với chính mình, cô chuẩn bị quay lại với bước chân của mình (đã dừng lại vì những tiếng rên rỉ và tiếng càu nhàu ngu ngốc của bản thân), nhưng một chàng trai mặc một bộ đồ đen - tóc nhọn (khiến Shiho nghĩ rằng chàng trai trẻ đó là sinh đôi của Shinichi vì khuôn mặt trông rất giống nhau) đứng chặn đường cô.
"Anh có thể bước sang một bên một chút không? Anh đang chặn đường tôi," Shiho nói thẳng thừng.
"Tôi sẽ không bước sang một bên. Vì vậy, cô nương chỉ cần đi qua phần đường còn lại ...", Thấy cậu chàng trả lời thản nhiên, Shiho ở trong lòng lăng mạ hàng vạn lần. Cô có thể đáp trả anh ta bằng những lời mỉa mai, nhưng hiện giờ thì cô không có tâm trạng gây rắc rối với bất cứ ai, đặc biệt là với người mà cô không biết. Vì vậy, (bắt buộc) cô phải dằn lòng - bước về phía khoảng đường còn sót lại bên cạnh. Tuy nhiên, dù cố ý hay không, anh ta lại tiếp tục chắn trước cô.
"Thưa ngài! Ngài đang chặn đường của tôi," Shiho lặp lại dứt khoát. Cô vẫn cố bước sang phía bên kia, một lần nữa bị tên chết tiệt chặn lại.
"Ash! Anh muốn gì?" Shiho bắt đầu tức giận. Trong khi chàng trai trả lời với một nụ cười mỏng manh - hay đúng hơn là đang cười toe toét.
"Tôi muốn em có trách nhiệm", anh thản nhiên nói, "... Tôi không biết, em là một cô phù thủy nhỏ hay gì đó ... nhưng rõ ràng, chỉ vì những lời nói của em đêm qua, em đã khiến cuộc sống của tôi trở nên khó chịu ..."
"Ồ ... vậy anh là siêu trộm." Shiho trả lời. Mắt cô (lặng lẽ) quan sát cơ thể của tên trộm từ đỉnh đến gót giày. "Vậy tôi phải làm gì để chịu trách nhiệm đây?"
"Chỉ cần em suy nghĩ một chút. Em có thể khiến tôi như thế này, em cũng sẽ biết cách khôi phục sự bình tĩnh của tôi."
"Được rồi ..." Shiho nhượng bộ và cười nhẹ - điều mà cô hiếm khi làm. "Đầu tiên ... giới thiệu, tôi là Shiho Miyano. Còn anh?"
"Vô lý! Em biết tôi ..."
"Là anh chứ không phải Kaito Kid," Shiho ngắt lời, trông có vẻ hơi khó chịu vì mấy từ ngớ ngẩn mà anh chàng nói ra. "Tên thật của anh ..."
"Kaito Kuroba," Kaito Kid trả lời ngắn gọn. Anh nghĩ rằng lời giới thiệu này không liên quan gì đến sự bình yên của cuộc đời anh.
"Được rồi Kaito-san ... bởi vì bây giờ chúng ta là bạn bè, hãy giúp tôi mang những thứ này", Shiho, người ngay lập tức đưa hai túi nhựa trong tay cho Kaito vẫn còn chết lặng. "Bước đầu tiên, cho thấy anh là một người bạn hữu ích để anh có thể lấy lại bình tĩnh. Chà ... đi thôi!" Điều này ... giống như đang bị lợi dụng. Trước giờ, chưa bao giờ có ai dám sai xử Kaito Kid (một ngoại lệ cho cô gái đó).
Vẫn hoang mang vì sự đối xử của Shiho, Kaito cũng không ý kiến và chỉ đi theo con đường của cô. Vì bất cứ lý do gì, anh vẫn muốn ở gần cô gái này; muốn biết ý nghĩa của nhịp tim đột nhiên đập nhanh. Có một điều thú vị về cô, một điều hạnh phúc hơn là đánh cắp được một viên đá quý thế giới.
.
.
.
.
.
.
.
... Không chỉ là cảm giác hạnh phúc khi có đôi cánh của riêng bạn.
Và tất cả diễn ra. Mặt trời mọc, chiếu sáng, lặn đi sau đó lại mọc lên . Ngay cả những bông hoa anh đào nở rộ đã được thay thế hoàn toàn bởi những chiếc lá non rồi cũng sẽ sinh ra những cánh hoa mới. Tương tự như vậy với cuộc sống mới của Kaito Kuroba; tiếp tục đi bộ với một cô gái lạnh lùng tên Shiho Miyano. Kaito Kuroba tiếp tục sống và học cách trở thành một con người bình thường khác; giúp Shiho mang đồ tạp hóa, làm quen với nhiều người, giúp Shiho dọn dẹp nơi ở của giáo sư Agasa, hoặc đơn giản là chiêm ngưỡng khuôn mặt của cô ấy từ xa; Người con gái anh thầm yêu.
Kaito Kuroba sống, nghĩa là cái chết cho Kaito Kid. Chừng nào Kaito Kuroba còn sống, thì sẽ không bao giờ có tin tức nào về hành động của Kaito Kid. Kaito Kid dường như bị lạc trôi đâu đó trên trái đất. (nhiều người cho rằng anh ta đã chết).
"Cậu phải bắt đầu hành động như Kaito Kid một lần nữa ..." Ông nói, rót một ít rượu vào ly của cậu chủ.
"Cháu vẫn phải làm ư?"
"Ta cảm thấy lạ với câu hỏi của cậu. Là Kaito Kid, cậu thực sự phải làm thế. Và tối nay, có một viên ngọc được trưng bày.Tuy nhiên, ta vẫn lo lắng ... "có một khoảng dừng trước khi ông tiếp tục nhận xét của mình," ... sự gần gũi của cậu với cô Shiho khiến cậu dần thay đổi. Ta sợ, cô gái đang gài bẫy cậu. Hãy nhớ rằng, cô ấy là bạn của kẻ thù của cậu - thám tử. " ông kết thúc lời giải thích của mình.
"Cháu không nghĩ cô ấy là một cô gái như vậy ..." Kaito trả lời khi anh nhấm nháp rượu trong ly từng chút một.
"Vậy thì, không có gì sai nếu cậu hỏi cô Shiho. Cô ấy sẽ hài lòng hơn với ai nếu cậu trở thành Kaito Kuroba hoặc Kaito Kid. Nếu cô Shiho có thể chấp nhận Kid như Kuroba, cô ấy chắc chắn không phiền nếu cậu chọn làm bất cứ điều gì cậu muốn."
.
.
.
.
.
.
.
Bởi vì bay cũng có nghĩa là ...
"... tôi ..." Shiho sững sờ trước câu hỏi bất ngờ của Kaito. Với một hơi thở, cô đặt cược trái tim mình, "... Tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu anh trở thành Kaito Kuroba."
Kaito ngỡ ngàng khi nghe câu trả lời của cô. Tưởng nhớ về cuộc trò chuyện của anh với Bác quản gia liên tục quay cuồng lấp đầy trong não anh. Anh cúi đầu, hy vọng để anh có thể giảm bớt cảm giác thất vọng đang dần gặm nhấm trái tim và tâm trí anh. Nụ cười mà những ngày gần đây luôn tô điểm cho đôi môi anh ... tan biến - trở nên yếu ớt và đầy tuyệt vọng. Shiho cảm thấy, sau cuộc trò chuyện này sẽ có chuyện không hay xảy ra mà chính cô không biết.
"Em thực sự lừa tôi phải không Shiho?" Vẫn mỉm cười tuyệt vọng, chàng trai nhìn chằm chằm vào đôi mắt bối rối của cô gái.
"Tôi không hiểu ý của anh," Shiho không hiểu, thực sự không hiểu. Có một sự thất vọng sâu sắc xuất hiện khi chàng trai trẻ nhìn cô, cô biết điều đó, nhưng cô không biết tại sao và vì cái nhìn đó là gì.
"Một lần nữa ... em đang cố lừa tôi bằng sự giả vờ của em. Nhưng không sao ..." Anh bắt đầu rời đi, và "Tôi chỉ muốn nói lời tạm biệt."
MÙA THU! Sương trắng mù mịt khắp nơi nuốt chửng bóng dáng của Kaito Kuroba. Sương tan dần, mơ hồ một bóng dáng trắng đặc trưng của Kaito Kid. "Thật tệ, Shiho ... Tôi thích trở thành Kaito Kid hơn Kaito Kuroba. Xin lỗi!"
Người đã bay đi mất...
.
.
.
.
.
.
... chọn cách buông tay ...
Vào đêm tuần thứ 3 của tháng 7. Làn gió nhẹ như thường lệ vẫn trung thành thổi qua lá và cành cây; làm cho không khí đêm buồn. Từ cửa sổ không đóng, Shiho vẫn nhìn bầu trời đen kịt với ánh mắt trống rỗng.
Kể từ khi Kaito Kuroba rời đi và được thay thế bằng sự tái xuất của Kaito Kid, cô gái, mỗi đêm, luôn ngồi bên mép cửa sổ - ngây người nhìn mặt trăng với đôi môi nhợt nhạt và khô khốc cố gắng nói lên hy vọng rằng đến giờ vẫn chưa được nói ra. Im lặng là người bạn duy nhất đi cùng cô gái, mơ mộng về anh là điều mà cô sẽ không thể đạt được. Và thỉnh thoảng, hơi thở nặng nề của cô lan đến từng góc phòng, phá vỡ sự im lặng trong giây để rồi lại lặng im.
Và đêm nay, những giọt nước mắt lại tuôn rơi. Cô gái lạnh lùng khóc - khóc vì điều gì đó mà cô hối hận; yêu Kaito Kuroba. Cô hy vọng (nếu thời gian có thể được quay lại), cô thực sự không muốn gặp người đó. Cô cảm thấy mình rất ngu ngốc. Ngốc vì cô đã giao phó trái tim cho anh. Giả sử, ngay từ đầu Shiho nhận ra, cô không thể trao trái tim mình cho một tên trộm. Bởi vì Kaito Kuroba, hay vẫn là Kaito Kid - một tên trộm sẽ luôn trả lại bất cứ thứ gì anh ta đánh cắp (bao gồm cả trái tim của cô).
Đôi mắt trừng trừng của cô từ từ hạ xuống - nhìn chăm chăm vào thư mời mà cô đang ôm chặt (và cũng ướt đẫm nước mắt).
Sẽ đính hôn: Shinichi Kudo & Shiho Miyano
Có thể, hơn một trăm lời mời đã được phân phát cho mỗi người thân và người quen của họ. Và có lẽ, trên trang bìa cũng hiển thị hình ảnh của Shinichi và Shiho đã đến tay Kaito Kuroba. Mặc dù đã quá muộn, nhưng ít nhất Kaito Kid sẽ biết lý do tại sao cô thích Kaito Kuroba. Bởi vì Kaito Kid không thể làm điều đó mà chỉ Kaito Kuroba mới có thể làm như một người đàn ông bình thường. Cụ thể là ... tuyên bố tình yêu, kết hôn và xây dựng một gia đình bình thường .
.
.
.
.
.
.
.
... cánh bạn nên có,
Một điều mà (có lẽ) hạnh phúc cho người con gái - một trong số họ - là khi bắt đầu phát triển mối quan hệ nghiêm túc với một người đàn ông. Và đó là những gì Shiho Miyano sẽ trải nghiệm trong vài giờ tới. Cùng với Shinichi Kudo, họ sẽ chuyển đến một cấp độ khá nghiêm trọng; đính hôn. Vẫn còn vài phút nữa trước khi Shiho xuất hiện với chiếc váy trắng được mặc trên cơ thể đẹp đẽ; bắt đầu sự kiện, mỉm cười với khách, trao nhẫn với Shinichi, cố gắng không khóc và ngay lập tức kết thúc sự kiện đính hôn.
Chậm rãi, cô nhìn mặt mình trong gương, phản ánh một khuôn mặt đầy tuyệt vọng và hối hận (không có cách nào nhìn ra đây là một cô gái sẽ đính hôn). Cô lạnh lùng, nhưng bây giờ, trông rất buồn và tất cả chỉ vì một điều: tình yêu.
Nhưng, cô đã quyết định; chọn con đường này và quên một người tên Kaito Kuroba. Vâng, Shiho đã sẵn sàng cho việc này. Và với một chút chuyển động, cô bước về phía cửa - sắp xoay nắm cửa - trước khi một âm thanh ngăn cô lại.
"Tại sao? Tại sao không nói với tôi?" Giọng nói run rẩy. Âm thanh phát ra từ chàng trai đứng bên cạnh cửa sổ. Kaito Kid, với chiếc áo khoác trắng cũng như chiếc áo choàng trắng kiêu hãnh đang trông rất bừa bộn - giống như khuôn mặt anh có phần rối rắm không kém.
Shiho nhìn xuống và lần đầu tiên, cô không dám nhìn vào mắt ai đó - đôi mắt của anh. "Có gì khác nếu tôi nói với anh không? Rốt cuộc, tôi nợ cha mẹ Shinichi rất nhiều ..."
"Em có thể từ chối!" Anh nói một cách tuyệt vọng. "Em có thể nói rằng em yêu người khác. Rằng em yêu ..."
"Tôi thực sự yêu người khác. Nhưng, người đàn ông đó đã đưa ra lựa chọn của mình . Người đàn ông, Kaito Kuroba ... đã chọn rời đi."
Nghẹt thở. Cảm giác như có gì đó đang cản trở đường hô hấp của Kaito Kid. Điều này có nghĩa là anh đã mất cô? Bước từng bước từng đến gần, mỗi bước càng khiến lòng anh thêm nặng nề. Shiho chờ đợi - nghe từng tiếng từng tiếng, cô cảm thấy lòng đau đến quặng thắt.
"Có thực sự không có cơ hội cho tôi?"
"Làm ơn, đừng hỏi điều đó. Đã đủ rồi. Một người bị tổn thương. Tôi không muốn làm tổn thương ai nữa."
Rõ ràng, anh (thực sự) đã mất cô ấy. Cảm ơn bạn đã chọn buông tay ... để trở thành Kaito Kid.
.
.
.
.
.
.
.
để xem những người khác bay với cánh đó.
"Tôi ... thật ngu ngốc! Em nói đúng, Kaito Kuroba sẽ không bao giờ có thể bay . Tôi đã thua, Shiho ..."
"Anh không thua. Anh thắng - theo những cách khác nhau," Shiho nói nhẹ nhàng. Cô bắt đầu nhìn vào mắt anh - cũng chính là người bị tổn thương như cô. Shiho đến gần và Kaito chỉ im lặng - vẫn đứng ở vị trí của mình. Anh cũng không thấy phiền khi Shiho bắt đầu cởi mũ và chiếc kính che một bên mắt.
"Anh - Kaito Kuroba, người đàn ông duy nhất có trái tim tôi."
Shiho nhón chân, rồi vòng tay qua cổ anh. Do dự, đôi môi của cô nhẹ nhàng hôn lên môi chàng trai, nụ hôn tiếp tục kéo dài khi lại được đáp trả bằng một nụ hôn tuyệt vọng. Họ vẫn hôn nhau - kèm theo nước mắt của cô - và sự hối tiếc từ anh. Hy vọng, tất cả những điều này không kết thúc. Nhưng họ biết, sớm hay muộn, sự tách biệt sẽ được tạo ra sau khi đôi môi của họ rời nhau.
.
.
.
Owari
.
.
Au: Euhmm ... Cổ vật hoàng gia và Augustine chỉ là trí tưởng tượng của tôi. À, tha lỗi cho tôi vì đã khiến các nhân vật Shiho-nee và Kaito-nii trở nên ủ rũ như thế này ... maaph! (_ _)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro