𝙮𝙤𝙪'𝙧𝙚 𝙖𝙣 𝙤𝙢𝙚𝙜𝙖 𝙣𝙤𝙬. 02
@Phai7929971186
hôm sau furina và arlecchino đã đi đến biệt thự của focalors, vì phải di chuyển từ thành phố axtik sang thành phố bejouk mất khoảng hai tiếng đồng hồ, nên hai người cảm thấy mệt mỏi, nhưng cũng không dự định nghỉ ngơi làm chậm trễ lịch trình.
đến bejouk, arlecchino hơi ngỡ ngàng trước sự mỹ lệ từ bên trong lẫn bên ngoài thành phố, ngàn người đông đúc qua lại, ven đường có nhiều người bán hàng rông với các món ăn, trò chơi độc đáo, tạo nên khung cảnh nô nức, đông vui ngay tại trung tâm.
furina không thèm ngó ngàng đến xung quanh, nơi đây đã từng là nơi cô sinh sống hơn ba mươi năm qua, nhìn đến mức chán ngấy rồi, dù vậy cô vẫn lái xe chậm rãi để arlecchino thoải mái ngắm nghía xung quanh.
họ lái xe đến khu trung tâm thành phố được mệnh danh là xa hoa bậc nhất, nơi chỉ có người giàu, tỉ phú sinh sống.
"thế nào, đẹp lắm đúng không?" furina nhìn arlecchino qua kính chiếu hậu trên xe ô tô, thấy được vẻ mặt dịu dàng của em đang ngắm mấy đứa nhóc tì chơi đùa ở ven đường.
"quả thật rất đẹp, lần đầu tiên tôi đến nơi này đấy!" arlecchino khúc khích, thanh âm ngọt ngào như tiếng chuông gió, chóng tay lên bên hông xe rồi nhìn về hướng furina.
"daddy cứ ngắm thoải mái, em sẽ chạy chậm lại."
furina gật đầu cười, ánh mắt đăm chiêu đầy toan tính khi liếc mắt nhìn bọn nhóc kia, thật sự thì bọn trẻ này là ngoài ý muốn của cô, vốn dĩ nơi đây chỉ toàn người giàu có, lấy đâu ra những đứa trẻ ăn mặc "tầm thường" như vậy...?
dù nghi hoặc như vậy, cô vẫn không mở miệng nói với em, đây chỉ là suy đoán vô căn cứ của bản thân, nói cho arlecchino cũng vô dụng.
furina nhấp môi, hai tay ra sức siết chặt vô lăng đến trắng bệch, trước mặt họ là một khu biệt thự rộng thênh thang, xa xỉ và sang trọng, nhìn sơ qua cũng biết chủ nhân nơi này giàu sang đến mức nào.
chẳng biết vì sao, furina cảm thấy rất áp lực khi đối diện với nơi này, hơi thở dồn dập, đôi đồng tử hiện rõ vẻ phức tạp, xoắn quýt, lâu lâu lại đau đớn liếc nhìn arlecchino.
furina cắn môi, cô biết dù cho có chạy bao xa, từ thành phố khác cho đến quốc gia khác, chưa một lần nào cô thoát khỏi tay chị ta quá một lần, có lẽ là do cô đã mắc bẫy của chị gái mình, một phần giúp ả hoàn toàn kế hoạch của mình.
nhưng mà cô không thể trốn chạy được nữa rồi...
"furina, furina..."
furina bị tiếng gọi của em làm cho sực tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, cô hối lỗi cười nhẹ, sau đó ra khỏi xe rồi sánh bước với arlecchino vào căn biệt thự nguy nga.
"nơi đây rộng thiệt..."
"đúng vậy, dù sao thì đây là một căn biệt thự nằm giữa trung tâm thành phố, chắc chắn không thể thua thiệt bất kì tên nhà giàu nào."
furina mỉm cười với em, trở thành người hướng dẫn viên giới thiệu ngọn nguồn căn biệt thự cho arlecchino, đi khắp chung quanh, miễn em hỏi cái gì thì cô vẫn ôn tồn giải thích.
khi hai người thấy focalors đang yên vị trên chiếc ghế sofa màu đỏ, lặng lẽ nhấp một ngụm trà rồi mới mở mắt nhìn chằm chằm vào furina một lúc rồi dừng ở người arlecchino.
furina cắn chặt răng nhìn focalors, tiến đến chỗ chị ta rồi ngồi xuống, cố tình sắp xếp cho arlecchino ngồi kế bên, để ả không có cơ hội tiếp xúc với em.
arlecchino hơi chau mày, chỉ cần nhìn sắc mặt khó chịu của cô là em hiểu được mối quan hệ họ xấu đến mức nào, cho nên ngoan ngoãn ngồi kế bên furina.
"chị hai..." furina dõng dạc tuyên bố: "đây là người yêu của em, cũng là vợ của em... và là em dâu của chị!"
focalors nghe đến hai chữ"em dâu" được furina nhấn mạnh thì cười đến híp cả mắt, nếu không phải cô hiểu rõ tâm tư của người chị gái này, có lẽ furina sẽ nghĩ là ả thực lòng vui sướng cho cô, nhưng thật sự không phải vậy, nụ cười này có chút quái dị.
vốn dĩ, focalors không để câu nói đó vào trong lòng, ả cảm thấy thích thú với thái độ của em mình, một đứa trẻ ngày xưa khóc lóc ôm sồm vì sợ xét, bây giờ đã có đủ tự tin để chống đối lại chị mình à?
cảm giác này thật sự quá đỗi khó chịu, focalors vẫn giữ nụ cười vui vẻ, trong khi ánh mắt lại hiện lên vẻ lạnh lẽo liếc mắt nhìn người phía sau furina, alpha này thật sự mê hoặc được em ấy sao? chỉ với nhan sắc tầm thường đó?
"xin chào chị hai..." arlecchino thấy ớn lạnh khi ả cứ chăm chú soi xét bản thân, cố nặn ra một nụ cười dịu dàng đối diện với focalors.
focalors sửng sốt, sau đó lại quyến rũ cười to: "chào em dâu, haha..."
furina nghiêm túc nhìn focalors: "chị hai, vậy phòng của tụi em ở đâu?"
muốn trốn? focalors bình tĩnh nhấp một ngụm trà: "em ở phòng bốn, em dâu ở phòng ba." đồng tử furina co rụt lại, cô ngay lập tức biết ý định của chị ta là gì, sắc mặt arlecchino biến đổi, trong lòng xuất hiện một cảm giác không lành.
vốn dĩ, phòng của focalors là số một, ả cố tình sắp arlecchino lại gần mình hơn, cũng là có ý đồ không tốt, dù sao furina cùng arlecchino là người yêu chung sống bảy năm, tách ra như vậy khiến cho cả hai khó chịu cực kỳ.
focalors có ý đồ bất chính với arlecchino. furina siết chặt lực nắm lấy tay của arlecchino khiến em nhíu mày đau đớn, biết mình đã làm em đau, furina vội buông tay ra ngay lập tức.
thế là, sau khi đến phòng của mình, furina và arlecchino không nói với nhau một lời...
.
.
.
phản ứng của furina là sao?
focalors là người như thế nào?
mối quan hệ của họ có gì đó rất lạ lùng...
arlecchino cảm thấy mệt mỏi, tất cả các giác quan như bị thôi thúc tiến vào giấc ngủ, dù cố gắng chống lại cái cảm giác đó, nhưng em vẫn phải khuất phục.
ý thức dần mơ hồ, thứ cuối cùng em thấy chính là một hình bóng nhạt nhòa tiến vào phòng, có lẽ là furina đã đến bên em...
khi lấy lại ý thức, arlecchino nhíu mày khi một làn sóng nóng hổi tụ hội tại bụng dưới của mình, nó đau đến mức khiến em thút thít, nhưng nó cũng khiến em sướng lên tận mây xanh.
cảm giác đó tựa như khi furina đâm con cặc lút cán vào trong em, nhưng hiện tại nó còn pha lẫn giữa đau và sướng. khi các giác quan của em bắt đầu hoạt động, em rên rỉ khi nhận ra em đang dạng chân ra, bị một con cặc to gấp hai lần furina dập liên tục.
quy đầu hướng về điểm G mà giã điên cuồng, càng đâm vào sâu hơn thì kẻ đó lại banh rộng hai chân em ra, đè ép các chỗ nhạy cảm trong lỗ nhỏ, khiến arlecchino không còn sức vùng vẫy.
em cố gắng mở mắt ra nhìn thì thấy gương mặt nhếch mép khinh miệt của focalors cùng với con cặc khủng của ả đang đạp vào lồn em-
"fo-focalors!? cái quái gì vậy, con cặc của ta đâu mất rồi!!"
focalors liếm môi, hai tay bẻ ngược hay tay em ra sau đầu: "à, mày không biết à? tao là enigma, đồ ngốc, furina không kể cho mày à, em dâu?"
arlecchino trợn tròn mắt, nước mắt từ khoé mắt chảy ra vì khoái cảm dồn dập khiến trí não em mụ mị, em thật sự bị đụ dã man bởi người em xem là "chị dâu tương lai" cơ đấy, thật là chuyện cười của thiên hạ mà!
"đừng mà... tên khốn- ngươi là chị gái furina đấy!"
arlecchino chống tay lên người focalors, cố gắng đẩy ả ra khỏi người mình rồi nhận lại được tiếng cười ghê rợn của focalors, ả duỗi tay bóp lấy cái cổ trắng nõn của em, nâng người em lên, để con cặc theo đó là rời đi cái lồn ướt đẫm dâm dịch, rồi nắm lấy tay phải của em, ép em nằm úp lên bàn, chổng mông hướng về focalors.
"cái lỗ này nghe lời tao hơn đấy, ha ha!" focalors quyến rũ gợi khoé môi cười, không quên mở miệng kháy đểu arlecchino, ngón tay ma sát bụng dưới, vẽ thành hình vòng tròn: "arlecchino, mày biết gì không?"
"bây giờ mày là omega, thế nào? cảm thấy tuyệt vọng khi tính dục của mày thay đổi một cách chóng mặt như vậy?"
arlecchino trợn tròn mắt rên rỉ khi quy đầu đè ép, ngoáy sâu vào miệng tử cung nhằm đi vào tử cung, chơi đùa với cái lồn dâm đãng này đến khi omega chết vì kiệt sức. thấy arlecchino cắn răng chống cự bằng sức lực yếu ớt, focalors ồ lên một tiếng khinh miệt, sau đó ra sức đập hông mình vào người em, quy đầu nương theo lực độ mạnh mẽ mà xông pha thẳng vào tử cung, chạm đến thẳng tâm điểm.
arlecchino giờ đã ú ớ không ra hơi, thân thể vừa bị con cặc khổng lồ của focalors dập tàn bạo, mang lại cảm giác đau đớn, nhưng đâu đó cũng pha lẫn một chút sung sướng, khiến em không thể thở nổi.
em cảm thấy sướng khi bị focalors đụ mình, hơn nữa ả ta còn là chị gái của furina - người em yêu, điều này khiến em cảm thấy tội lỗi nặng nề.
dường như ý nghĩa của em lồ lộ trên gương mặt, focalors nhướn mày cười khẽ, nắm lấy tay em kéo về hướng mình, sau đó ẩm em lên cao, tách hai chân ra xa để cảnh xuân hiện rõ hơn, rồi ả ta đi về hướng cửa sổ.
vốn dĩ hiên cửa sổ phòng ba và phòng bốn nối liền với nhau, nếu focalors đụ em trước hiên cửa sổ, chắc chắn furina sẽ nghe thấy được tiếng rên rỉ, và kể cả tiếng hai thân thể đang dập nhau như con thú nhanh thôi.
arlecchino làm sao chịu nổi được kích thích như vậy, nhanh chóng lên đỉnh, dâm dịch tuôn trào ra ngoài làm ướt sàn nhà, dính lên đồ của focalors.
"đừng đi ra ngoài kia! này này, ngươi nghe ta nói không, đồ khốn!!"
"mày yên tâm, tao hạ thuốc mê furina bé nhỏ rồi, em ấy sẽ ngủ rất sâu nên không nghe thấy tiếng rên rỉ của một con điếm dâm đãng như mày đâu."
focalors chế giễu, hông bắt đầu di chuyển khiến arlecchino bất ngờ la lên một tiếng, sau đó nhanh chóng bịt miệng kìm nén tiếng thút thít của mình khiến ả cau có.
focalors liếc mắt nhìn về hướng furina đang ngủ say, trong đầu nảy ra một ý tưởng táo bạo, không suy nghĩ nhiều mà ả lập tức đi về phía phòng ngủ của cô. mỗi bước đi của focalors làm cho một ít dịch nhầy nhụa rơi xuống, cũng làm con cặc đang chôn sâu trong lồn arlecchino động đậy, khiến em cảm thấy sướng.
focalors tặc lưỡi, cảm thấy tê dại truyền khắp các dây thần kinh khi từng vách thịt siết chặt con cặc bản thân, một phần khiến lý trí của ả mờ dần, giúp ham muốn đụ arlecchino giành lấy quyền kiểm soát thân thể.
"lồn mày khít chặt cặc tao quá đi mất~"
arlecchino không tự chủ run rẩy, bàn tay mò mẫm nắm chặt lấy cánh tay focalors, dùng sức lực cuối cùng còn sót lại để tránh thoát khỏi ả, không may là focalors đã dự đoán trước điều này nên bắt đầu thay đổi tư thế, dùng một tay ẩm em, một tay nắm lấy hai tay của em giơ lên cao.
focalors hừ lạnh, vốn dĩ ả cũng chẳng có ý định play kiểu này đâu, dù gì thì nhìn kiểu nào cũng cảm thấy thẹn, nhưng mà bản thân focalors cũng không để tâm đến việc mời furina chiêm ngưỡng hình ảnh cả hai đang đụ nhau như một con thú, ít nhất đối với ả là vậy, còn arlecchino thì không.
arlecchino cảm thấy khó thở, cái cảm giác xa lạ khi bị con cặc khổng lồ như vậy dập vào tử cung của mình, liên tục chọc ngoáy vào những điểm yếu của bản thân, hơn nữa ý thức vai vế càng khiến em cảm thấy đau xót.
người đang ẩm em và ra sức mang em lên đỉnh, focalors vùi vào tóc em, mở miệng phát ra tiếng gầm gừ nặng nề, bên dưới con cặc của ả ta lại to thêm một vòng khiến arlecchino cảm thấy lồn em sắp bị rách toẹt ra mất.
trên hết, arlecchino cảm thấy cảm xúc hoảng loạn đang bùng phát trong lòng ngực em, focalors đang cố tiếp cận tuyến thể của em, chẳng lẽ ả ta tính đánh dấu em? không được!
"khoan đã, focalors- ưm... đừng đánh dấu ta mà...!"
tiếng cười trầm thấp phát ra từ đôi môi đỏ tươi, hàm răng ả cạ cạ vào tuyến thể em, vừa cọ vừa nói chuyện như thể ả đang trêu chọc em vậy.
"chà chà, tao sẽ không đánh dấu mày đâu."
"tao còn phải chừa cho furina một cách chiếm hữu mày nữa chứ~"
focalors gầm gừ, nhe răng nanh cắn mạnh vào vai em đến bật máu, arlecchino phát ra một tiếng la đau đớn xen lẫn sung sướng, cùng lúc đó, tinh hoàn của focalors run lên, toàn bộ tinh dịch nương theo quy đầu mà phun ra tràn ngập tử cung em, thậm chí tốc độ đó mạnh đến mức ma sát thịt non.
bởi vì sức mạnh và tinh dịch focalors quá mạnh nên gây ra rất nhiều khoái cảm mang arlecchino lên chín tầng mây, em cũng vì thế mà ra, tinh dịch cùng dâm dịch chạy xuống sàn nhà, trộn lẫn vào nhau, arlecchino bủn rủn tay chân, bụng cộm lên vì tinh dịch quá nhiều.
focalors thở hắt ra một hơi thoải mái, tâm tình trở nên tốt đẹp hơn, cho nên mới chờ arlecchino hoàn hồn mới bắt đầu di chuyển hông của mình.
"ưm-"
đột ngột tiếng của furina vang lên làm cho arlecchino cảm thấy tim mình hụt một nhịp vì sợ sệt, focalors hơi cứng đờ một chút, nhưng nhìn kĩ một chút lại thấy furina hình như đang ngái ngủ, cô mệt mỏi xoay người về phía đối diện cả hai, sau đó không còn phát ra tiếng động gì nữa.
focalors thở hắt ra một hơi, lúc nãy cái lồn của arlecchino đã siết rất chặt con cặc, tưởng chừng suýt chút nữa ả đã không kiềm chế được mà bắn ra rồi, nhưng mà không thể không thừa nhận, cảm thấy rất sướng.
thấy arlecchino bắt đầu phục hồi, focalors nhanh chóng đâm con cặc vào lút cán tử cung em, mỗi lần rút ra đâm vào đều phát ra tiếng động khá chói tay, ả sung sướng gầm gừ, tay tăng lực độ nắm hai chân em đến đỏ lên, hệt như thể ả đang phiêu trong cơn đê mê.
sau khi dập con cặc khủng vào cái lồn đã đỏ lên của em, focalors bắt đầu thay đổi tư thế, ép người em vào tường, ngực của ả đè lên lưng em, để em phải một tay vịnh tường một tay che miệng lại để không rên rỉ to hơn.
focalors dùng một tay nắm lấy eo em, tay còn lại mần mò tìm đến bụng dưới của em, xoa xoa vùng bụng cộm lên vì tinh dịch và con cặc khủng kia, lâu lâu lại nhấn vào bụng một cái.
"ah... ưm... hah- ức... được- được rồi... ahh đừng làm nữa..."
focalors chẳng thèm để tâm đến việc arlecchino nói cái gì, chỉ lo tìm kiếm khoái cảm cho mình, chăm chỉ đâm con cặc vào tận tử cung, đâm chọt vào thịt non ở đó, sau đó tận hưởng cảm giác thịt non mềm mại siết chặt con cặc, khiến cả người ả tê dại.
focalors không nhịn được mà rên rỉ, thân thể bắt đầu run rẩy vì khoái cảm tụ hội lại ở phần dưới, bên dưới con cặc bắt đầu đâm sâu hơn, như thể chắc ăn về phần nhân giống cho arlecchino, focalors giữ chặt mông em, để con cặc đâm lút cán, không còn một phần nào lộ ở ngoài, sau đó phần kết phình lên, tử cung thít chặt lại để tinh dịch thuận lợi tiến vào tử cung arlecchino, không một ít tinh dịch nào thoát ra ngoài.
hai chân arlecchino đã mềm nhũn đến không đứng vững được, ngã vào lòng focalors, arlecchino thở ra một hơi dài, nhắm nghiền mắt, lặng lẽ cảm thụ nhịp đập liên tục của trái tim focalors.
ả thoả mãn cười một cái, chẳng biết vì sao mà đối xử dịu dàng với arlecchino hơn lúc nãy, một tay nắm lấy vai em, tay còn lại chạm vào phần bụng cộm lên như đang bắt đầu mang thai.
hai người để yên một lúc, đến khi lần nhân giống này kết thúc, focalors mới rút con cặc vẫn còn dựng lên ra khỏi cái lồn đã nhếch nhác vì bị dập không thương tiếc. focalors ẳm em lên rồi mang em về phòng, quăng lên giường rồi buông lời đe doạ:
"mày đừng nghĩ như vậy sẽ thoát, tao vẫn sẽ hành hạ mày dài dài, con điếm hám cặc."
"tốt hơn hết, để furina bé nhỏ không ghê tởm mày, thì mày nên câm cái miệng của mày lại, hiểu chưa?"
arlecchino không đáp lại câu nói của ả, chỉ lặng im không một tiếng động nằm trên giường, focalors tưởng em ngủ rồi nên định bỏ đi, con ngươi hai màu liếc mắt nhìn cái lồn đang rỉ ra tinh dịch của chính ả một chút rồi rời đi mất hút, không có một chút do dự.
đến khi chắc chắn ả đã đi xa, arlecchino mở mắt, quay đầu nhìn về phía cánh cửa rồi bắt đầu lộm cộm ngồi dậy, bên dưới liền nhói lên đầy đau nhức, khiến em chau mày, mắt em đỏ lên vì muốn khóc.
thế là arlecchino lặng lẽ khóc trong phòng của mình.
có điều, chẳng qua focalors và arlecchino không để ý đến là khi hai người rời khỏi căn phòng của furina, có một đôi mắt hai màu dần dần mở ra, trong mắt chứa hai làn sóng cảm xúc, một là tuyệt vọng, hai là cam chịu...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro