67

A di đang lau hành lang tầng hai. Dư Thúy cùng a di chào hỏi. Đứng trước cửa kính ra sân phơi dựa tường xem di động.

A di liếc mắt nhìn Thời Lạc ngoài sân phơi. Dùng tiếng Thượng Hải nhắc nhở vài câu, tuổi còn nhỏ hút thuốc hại phổi đủ thứ. Dư Thúy tán đồng gật đầu, "Vâng, lát con nói em ấy."

A dwi rất nhanh đã lau sạch hành lang. Xách cây lau nhà với thùng nước xuống tầng một. Dư Thúy lúc này mới xoay người đẩy cửa đi vào sân phơi.

Thời Lạc hơi hơi híp mắt tựa vào lan can trên sân phơi. Điếu thuốc trong miệng đã hút sắp hết. Dư Thúy đi qua, từ phía sau lấy điếu thuốc trong miệng Thời Lạc ném vào gạt tàn thuốc trên sân phơi.

Dư Thúy cách Thời Lạc rất gần. Thời Lạc theo bản năng quay đầu lại nhìn thoáng qua. Thấy hành lang lầu hai không có ai mới dựa lại vào lan can.

“Sợ cái gì? Ai thấy thì thấy.” Dư Thúy dựa vào người Thời Lạc, nhẹ giọng nói, “Vừa rồi, cũng là cố ý làm anh đau lòng sao?”

“Lần này thật sự không phải.” Thời Lạc có hơi xấu hổ, giải thích, “Vốn dĩ không chú ý đang nói gì…… Dù sao lần này không phải cố ý.”

Dư Thúy gật đầu lặp lại nói, “Lần này không phải cố ý……”

Dư Thúy nhịn cười, “Cho nên em thừa nhận, trước kia là cố ý làm anh hỏng trạng thái?”

Thời Lạc không được tự nhiên, nhổ một cái gai xương rồng, “Đã nhận lâu rồi mà, đừng hỏi nữa…… Ít nhất là hiện tại không nghĩ làm anh đau lòng.”

Dư Thúy lại lần nữa bắt lấy trọng điểm, “Ít nhất là hiện tại?”

“Anh hiện tại đối tốt với em như vậy…… không muốn cùng anh tìm đường chết.” Thời Lạc cầm chậu xương rồng cho nó xoay nửa vòng, tiếp tục véo cái gai xương rồng ở chỗ khác, biểu tình lạnh lùng, nói ra lại có chút đe dọa, “Chờ đến lúc anh lại không tốt với em, em sẽ lại lôi chuyện cũ nói với anh."

Dư Thúy lẳng lặng nghe, ngực hơi hơi đau.

“Cho nên trước kia mỗi lần cố ý nói làm anh đau lòng, đều là……” Dư Thúy nhẹ giọng nói, “Lúc đấy em cảm thấy anh đối xử với em không tốt à? Hóa ra anh nhiều lần không tốt với em vậy sao?

Thời Lạc nhấp nhấp môi, cũng không phản bác, qua một lát thấp giọng nói, “Lúc trước anh muốn đưa em đến NSN, em không có lý nào còn cảm kích anh chứ? Đã bảo không nhắc nợ cũ…… Đừng nói nữa.”

“Hỏi chút thôi, không cần đau lòng anh.” Dư Thúy cũng không phải muốn nói lại chuyện năm trước, nhưng chỉ cần chuyện có liên quan đến Thời Lạc, Dư Thúy đều muốn biết, "Lúc trước vì sao không hẹn xóa tài khoản với anh?"

Lý do Thời Lạc nói ra không hợp lý. Cho dù lúc ấy hai người đều vừa đổi chiến đội mới, cũng vừa đổi tài khoản mới. Nhưng nếu thật sự đánh xóa tài khoản cũng đủ thương gân động cốt rồi.

Tuyển thủ chuyên nghiệp xóa tài khoản thực tế là một việc rất phiền toái. Sau khi xóa tài khoản sẽ phải đến công ty trò chơi xin tài khoản chuyên nghiệp mới. Còn phải nói rõ ràng tài khoản trước có vấn đề gì mà phải bỏ, “Em với anh hẹn xóa tài khoản, sau đó mà thua thì thật mất mặt. Lại phải nhờ bên liên đoàn cấp cho tài khoản khác." Loại lý do này nếu thật sự bị đệ trình lên phía liên đoàn, cơ bản chính là trong nháy mắt sẽ truyền đi khắp bốn đại chiến khu. Tin tức này sẽ làm công ty trò chơi tất cả đều khiếp sợ.

Dựa vào hiểu biết của Dư Thúy về Thời Lạc. Cách thức trả thù tự sát này, Thời Lạc hoàn toàn có thể làm ra.

Dư Thúy đánh chuyên nghiệp gần sáu năm. Thời Lạc là tuyển thủ xử lý vấn đề tàn nhẫn nhất hắn từng gặp.

Dư Thúy nhìn Thời Lạc, “Anh lúc ấy đối xử với em như vậy, em vẫn không đành lòng sao?”

“Không phải, lúc ấy là em……” Thời Lạc vẫn không bỏ cái tay tai họa ra khỏi cây xương rồng, sau một lúc lâu mới hàm hồ nói, “......Biết đánh không thắng anh.”

Dư Thúy: “……”

Thời Lạc chau mày, “Nếu nắm chắc có thể đánh thắng anh, thì đã sớm cùng anh hẹn xóa tài khoản. Nhưng khi đó…… Xác thật đánh không thắng.”

“Kỹ thuật không bằng ai, bị người ta giết ba mươi mấy lần đã đủ mất mặt. Hẹn xóa tài khoản lại bị người ta đem tài khoản xóa đi…… Quá mất mặt.”

“Đáng giận nhất chính là anh lúc ấy còn đang ở Thánh Chiến. Quản lý truyền thông của Thánh Chiến xem em đánh rác rưởi như vậy, khẳng định sẽ cảm thấy vô cùng may mắn vì đã không mua em qua.” Thời Lạc phân tích rõ ràng, uể oải nói, “Em mà điên lên thì chính mình em cũng dập. Nhưng cái này xác thật không có lời. Em lúc ấy dù cho đang bị khí điên áp chế, nhưng cũng không đến mức…… Anh cười cái gì?!”

Dư Thúy cố gắng chịu đựng, nhưng lập tức không nhịn được nữa.

Thời Lạc thật sự quá đáng yêu.

Mặt Thời Lạc có chút hồng, bực bội nói, “Đã bảo đừng hỏi rồi…… Đều là chuyện mất mặt, không bao giờ em nghĩ sẽ nói ra. Hơn nữa……”

Dư Thúy nghiêm túc nhìn Thời Lạc, “Hơn nữa cái gì?”

“Theo tính tình của anh. FS cũng có thể lật. Đại khái sẽ không nương tay với em." Thời Lạc thấp giọng nói, “Kể cả có xóa tài khoản cũng sẽ không lưu tình chút nào. Dứt khoát nhanh nhẹn mà dập em luôn. Khả năng cho em dừng lại là không có......"

Dư Thúy mỉm cười, Thời Lạc xác thật hiểu mình quá rõ.

Dư Thúy mở miệng, vừa muốn nói gì nữa, cửa sân phơi đã bị gõ gõ.

“Làm cái gì đấy?” Lão Kiều đi ngang qua sân phơi, thấy hai người đứng đấy, gõ gõ cửa kính, đem cửa kính đẩy ra nói, “Thời gian huấn luyện bắt đầu rồi, về khởi động máy đi.”

“Đi thôi.”

Dư Thúy gần như đỡ Thời Lạc. Làm trò trước mặt lão Kiều ôm ôm bả vai cậu. Ở chỗ lão Kiều không nhìn thấy, Dư Thúy nhẹ nhàng kéo tay Thời Lạc nắm lấy.

Thời Lạc nắm lại tay Dư Thúy một chút. Thời gian nghỉ ngơi quá ít, hai người tay vừa chạm vào liền tách ra. Chỉnh lại áo khoác đồng phục trên người, đi đến phòng huấn luyện.

Một ngày không đấu Thường Quy. Lại là huấn luyện cường độ cao như cũ. Saint bên kia xem ra đang toàn lực chuẩn bị cho trận chiến Thường Quy với Free. Thiên Sứ Kiếm đã nhắn tin trực tiếp với lão Kiều. Nói trước trận đấu Thường Quy sẽ không hẹn đấu tập với Free, hắn không muốn bị lộ chiến thuật. Chiến đội trong nước khó gặm, ngoài Saint ra thì chính là NSN. Lão Kiều buổi chiều hẹn NSN, buổi tối hẹn một đội Bắc Mỹ. Buổi chiều năm tiếng, buổi tối năm tiếng.

Đánh liên tục mười tiếng. Thời gian nghỉ giữa buổi nửa tiếng cũng là để ăn cơm. Chu Hỏa có chút nhìn không được. Buổi tối sau khi mọi người kết thúc đấu tập với đội Bắc Mỹ, Chu Hỏa đến phòng huấn luyện nói, “Buổi tối cũng đừng huấn luyện cường độ cao quá. Phục bàn, hoặc là phát sóng trực tiếp giải trí một chút đi.”

Chu Hỏa là nói với lão Kiều, lão Kiều gật gật đầu, “Phục bàn thì không cần, mất thời gian. Anh với nhóm phân tích số liệu xem video một chút, tổng kết tốt vấn đề rồi ngày mai cùng nhau nói. Các cậu phát sóng trực tiếp giải trí đi.”

Tháng này hạn mức thời gian phát sóng trực tiếp còn nhiều. Mọi người cũng không có gì dị nghị, sôi nổi xoa xoa bả vai. Sửa sang lại dáng vẻ một chút chuẩn bị phát sóng trực tiếp.

Tất nhiên, cái gọi là sửa sang lại dáng vẻ cũng chính là Thời Lạc đem nửa cái tay áo thun đang bị lôi lên vai kéo xuống. Thần Hỏa đem cái mái tóc bị tai nghe đè đến lộn xộn vuốt một vuốt.

Thần Hỏa vừa gãi đầu vừa oán giận, “Một mình cậu mở cameras, cả đội đều phải bồi cậu cõng tay nải thần tượng. Cậu không thể không mở hả?”

“Không thể.” Puppy lười nhác nói, “Nhân khí phòng phát sóng trực tiếp của tớ là dựa vào việc mở cái cameras này. Đến phòng phát sóng trực tiếp của tớ cơ bản đều là muốn từ đây xem các cậu. Đóng một cái là fans các cậu chạy hết...... Aiz, cho tuyển thủ nhân nhân khí thấp một con đường sống được không?"

Chu Hỏa vốn phải đi, nghe vậy quay đầu lại nói, “Sợ nhân khí thấp thì đừng phát sóng trực tiếp khô khan a, các cậu cũng song bài một chút đi.”

“Tha cho em đi.” Puppy không chút nghĩ ngợi nói, đầy mặt kháng cự, “Ngày thường vì hợp tác song bài liền song bài. Hôm nay đã hợp tác mười tiếng rồi. Giờ lại xong bài nữa, em nhắm mắt là thấy mấy id của bọn họ."

“Anh đã nói hẹn cả hai đội đấu tập là không được. Cường độ quá lớn. Là tự các cậu không nghe a." Chu Hỏa bất đắc dĩ, hắn nhìn Thời Lạc bên cạnh liếc mắt một cái, trong lòng vừa động, nói, “Aiz! Bằng không các cậu chơi cái khác đi.”

Thời Lạc nghiêng đầu nhìn về phía Chu Hỏa, “Chơi cái gì?”

“Chơi cái xóa tài khoản hôm nay cậu nói, ạn thay các cậu phát Weibo dự nhiệt, nhân khí chắc chắn có.” Chu Hỏa càng nghĩ càng thích hợp, “Chúng ta lập server tự thiết lập không phải có thể chơi 1v1 sao? Các cậu có thể đánh như vậy a.”

“Anh……” Thời Lạc vẻ mặt không tin nổi nhìn Chu Hỏa, “Anh là lần đầu nghe đến xóa tài khoản hưng phấn quá muốn xem sao? Nội bộ chiến đội mình có huyết hải thâm thù gì mà muốn đánh xóa tài khoản?”

Thần Hỏa cảnh giác nhìn về phía Chu Hỏa, “Em cũng không chơi. Em cũng không đến mức vì nhân khí phòng phát sóng trực tiếp mà giết vợ.”

“Không xóa tài khoản…… Nghĩ cái gì đấy.” Chu Hỏa dở khóc dở cười, “Trong đầu các cậu có thể đừng chỉ toàn đánh đánh giết giết được không? Đánh cược cái khác, thua không cần xóa tài khoản, mời mọi người cơm hộp đi.”

Chu Hỏa buông tay, “Như vậy các cậu cũng thư giãn, phòng phát sóng trực tiếp của Puppy nhân khí cũng có. Lát nữa còn có bữa khuya.”

“Được được được, tới tới tới.” Nói đến nhân khí Puppy sáng mắt lên, rất nguyện ý, “Chỉ có tớ mở cameras, khẳng định phòng phát sóng trực tiếp của tớ sẽ nhiều người nhất. Chơi đi, chơi đi."

Thần Hỏa vừa nghe không cần xóa tài khoản thì cũng gật đầu, “Được a, thua cùng lắm thì mời các cậu một bữa cơm hộp.”

Chu Hỏa nhìn về phía Thời Lạc, “Chơi không? Cũng không nhất định là bữa ăn khuya a. Ai ăn được nhiều bữa khuya thế. Cũng có thể cược cái khác."

Chu Hỏa nhấn vào chữ “Khác” vô cùng nặng. Con ngươi Thời Lạc sáng ngời, không phản bác, ngầm đồng ý.

Chu Hỏa cuối cùng nhìn về phía Dư Thúy, nghĩ đến chức năng nhân vật của Dư Thúy khó xử nói, “Ách…… Dư Thúy này…… Y Liệu Sư không đánh được một mình nhỉ?”

Dư Thúy nói rất dứt khoát, “Không sao. Chơi được.”

“Thống khoái!” Tất cả mọi người đều đồng ý, Chu Hỏa vô cùng vừa lòng. Đây là lần đầu tiên kể từ khi lập đội Free có hoạt động giải trí. Chu Hỏa rất vui, “Anh đăng Weibo có cái làm kỷ niệm, không dễ dàng, không dễ dàng. Lão Kiều cậu kéo cái bản độ tự thiết lập, đem bọn họ bỏ vào đi.”

Lão Kiều cũng muốn xem náo nhiệt, gật đầu. Kiến tạo một cái server riêng, lập bản đồ chơi 1v1.

Lão Kiều đem bốn người kéo vào bản đồ, quay đầu thúc giục Chu Hỏa, “Anh đăng Weibo xong chưa?”

“Rồi rồi.” Chu Hỏa vội vã sửa dấu chấm câu, “Đã đăng, tới tới tới……”

Chu Hỏa dùng Weibo văn phòng phát thông báo. Nhân khí ở phòng phát sóng trực tiếp của mấy ngưởi nháy mắt đã tăng vọt.

“Chơi đấu lần lượt đi.” Lão Kiều nói, “Cặp đầu tiên là chọn ngẫu nhiên. Người thắng tự chọn đối thủ tiếp theo. Tiền đặt cược chính là người thua phải làm cho người thắng một việc. Đừng làm quá là được."

“Bọn họ hiểu rõ.” Chu Hỏa thúc giục nói, “Nhanh bắt đầu đi.”

Lão Kiều nói, “Đợi một chút, chờ hệ thống chọn cặp ngẫu nhiên.”

Chu Hỏa rất hứng thú, nghển cổ nhìn màn hình của lão Kiều. Đợi nửa phút, hệ thống báo cặp tùy chọn đầu tiên: Thời Lạc với Puppy.

“Sách……” Puppy líu lưỡi, “Chức năng hạn chế a, một cái Bắn Tỉa, làm sao đánh lại cậu ta.”

Thời Lạc không nói gì. Sau khi đếm ngược, trực tiếp ra Chuyển Sinh Thạch.

Hình thức đấu 1v1 ở bản đồ tự thiết lập là hai bên bản đồ đều không có khói độc. Tầm mắt hai bên đều là vùng đất bằng phẳng. Hai bên trốn sau công sự che chắn. Giết được đối phương là kết thúc một ván.

“Đánh không được đánh không được.” Puppy lắc đầu lải nhải, không để yên, “Cũng không thể thăng cấp trang bị. Nguyên cái súng bắn tỉa không thể dùng. Bắn một cái còn phải thay đạn. Chỉ cần động tác ấy thôi đã đủ để chết rồi. Không đánh được, không đánh được..."

Puppy nhìn như đang tuyệt vọng, trong miệng không ngừng nói không đánh được. Ánh mắt lại thập phần chuyên chú. Hắn bấm máy xác định vị trí của Thời Lạc. Vào lúc Thời Lạc chuẩn bị đi lên phía trước, nhằm đúng thời điểm tàn nhẫn 'Phanh' một viên đạn bắn qua.

Đáng tiếc Thời Lạc phản ứng quá nhanh, di chuyển một cái tránh được sát thương. Puppy phán đoán hoàn toàn đúng chỗ, lại cũng chỉ bắn trúng cánh tay Thời Lạc.

Thần Hỏa cũng ở trên bản đồ, xem đau mắt quá, nhịn không được nói, “…… Bẩn, tớ nói vẫn là Puppy bẩn.”

Puppy tiếc hận thở ra một hơi, một viên hắn bắn không trúng liền phải một lần nữa nạp thêm đạn. Thời điểm nạp đạn chính là trong trạng thái vô hại. Bên này hắn vang lên tiếng súng, bên kia Thời Lạc không cần tìm công sự che chắn, 1.5 giây không còn gì phải sợ, đi thẳng mặt đến chỗ hắn đều được cả.

Nhưng không có cách nào. Chức năng của Đột Kích Thủ vốn dĩ rất linh hoạt. Thời Lạc tuổi còn nhỏ, độ tuổi mà tốc độ phản ứng đang là nhanh nhất. Muốn bắt hắn thật sự quá khó, cũng may chịu hạn chế chức năng, súng đột kích nhất thời còn chưa thể bắn tới. Puppy ít nhất còn có thể bắn thêm năm viên đạn. Puppy nín thở giữ khí, không nói gì nữa. Tính thời gian Thời Lạc đến gần mình, bắn ra viên đạn thứ nhất, viên thứ hai, viên thứ ba, viên thứ tư......

Sau bốn viên không bắn trúng. Đến lúc bắn viên thứ năm Puppy đã nằm trong tầm bắn của Thời Lạc. Viên thứ năm bắn trúng chân Thời Lạc, đánh Thời Lạc chỉ còn một vạch máu. Nhưng vẫn là còn một vạch máu.

Thời Lạc đã đến vị trí, từ khoảng cách này Puppy căn bản không đỡ được Thời Lạc. Cũng không còn thời gian nạp đạn. Puppy chịu chết, đôi tay rời bàn phím.

Thời Lạc bắn một viên đạn dứt khoát nhanh nhẹn thu rớt đầu Puppy, “Ếch chiên, nhiều cay, hai chén cơm.”

Phòng phát sóng trực tiếp của Thời Lạc bình luận lên đã cười như điên, các fan gửi tràn màn hình “666”.

Puppy lắc đầu, mở ra app đặt cơm trên di động, thở dài, “Những người khác ăn cái gì? Đặt đi……”

Mọi người đều đặt bữa ăn khuya cho mình. Lão Kiều từ hậu đài khôi phục trạng thái nguyên thủy cho bản đồ, “Được rồi, khôi phục xong, trận tiếp theo.”

Chu Hỏa cũng cọ một phần cơm hộp từ chỗ Puppy, ngẩng đầu nhìn về phía Thời Lạc.

Thời Lạc rời khỏi bản đồ.

Mọi người sửng sốt. Không đợi người khác đặt câu hỏi. Thời Lạc đăng nhập vào tài khoản Y Liệu Sư đã bỏ dùng từ hai năm trước của cậu.

Thời Lạc nói, “Ván tiếp theo, Whisper.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro