86

Mấy ngày sau, Dư Thúy lén cùng Chu Hỏa, lão Kiều, Puppy hàn huyên. Rào trước chuyện sau này mình có thể sẽ xuất hiện ở phòng Thời Lạc. Mời mọi người có nhìn thấy thì cũng xem như không biết, đừng hô to gọi nhỏ. Coi như không có chuyện gì xảy ra.

Chu Hỏa sớm đã có chuẩn bị tâm lý, tỏ vẻ vô cùng thích nghe ngóng. Puppy tất nhiên là không có vấn đề gì. Sau khi xác định Dư Thúy sẽ không nói cho Thần Hỏa thì vô cùng vừa lòng.

Lão Kiều cũng không thấy sao cả. Hắn xem như nhìn Dư Thúy lớn lên, đối với Dư Thúy cùng đẳng cấp Đột Kích Thủ là Thời Lạc thì cũng vô cũng vừa lòng. Chỉ nhắc nhở Dư Thúy chú ý làm việc nghỉ ngơi, đừng ảnh hưởng huấn luyện.

"Giải Thường Quy chỉ còn một trận, đừng rớt dây xích. Xem xếp hạng thì trận cuối cùng gặp DDF có ảnh hưởng rất lớn."

Trận cuối cùng Giải Thường Quy là đánh ở tràng quán nhà mình. Một giải Thường Quy đánh từ đầu đến giờ, có là người máy thì lúc này cảm xúc mãnh liệt cũng sẽ rơi chậm lại. Lại là đánh đội yếu như DDF. Lão Kiều lo lắng mọi người không đủ hưng phấn, phát huy không tốt, nhắc nhở nói, "Trận cuối của Saint ở giải này hôm qua cũng đánh xong rồi. Xếp hạng Giải Thường Quy mùa này của họ đã xác định."

Trận Thường Quy cuối cùng của Saint, Thời Lạc có xem phát sóng trực tiếp, nói, "Thành tích cũng giống chúng ta, chỉ thua một trận, chính là lần bại bởi NSN. Không có gì bất ngờ xảy là phải so hiệu số thành tích."

Theo quy định của Liên đoàn. Xếp hạng Giải Quý Hậu dựa theo xếp hạng tổng sắp đến đại xếp hạng. Lúc trước NSN thua mấy trận thi đấu, không có tư cách đua xếp hạng nhất. Tranh vị trí đầu tiên Giải Thường Quy năm nay là Saint và Free.

Mà Free hôm nay nếu không có gì bất ngờ xảy ra sẽ thắng DDF. Xếp hạng tổng sắp sẽ ngang hàng với Saint. Lúc này vì để chọn ra xếp hạng trước sau, sẽ tiếp tục so đến hiệu số ván đấu, cũng chính là lấy tổng kết quả thi đấu mỗi ván của từng đội mà so sánh. Xem kết quả ván đấu của hai đội, đội nào có ván đấu thua ít hơn sẽ là quán quân Giải Thường Quy năm nay.

"Quán quân Giải Thường Quy cũng không tính là vinh dự. Nhưng là đối với Giải Quý Hậu tiếp theo đây sẽ rất có lợi. Chia bảng ở Giải Quý Hậu, một bốn năm tám ở một bảng, hai ba sáu bảy ở một bảng. Nếu chúng ta lấy vị trí thứ hai, tỷ lệ rất lớn là sẽ gặp NSN ở vòng bán kết, vòng đào thải." Lão Kiều cho mọi người cái ánh mắt trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, "NSN là lão chủ nhân của Thời Lạc. Mấy tháng trước lúc chúng ta chưa lập đội bọn họ thu lưu đội viên chúng ta. Tình cảm của các cậu với lão Cố đều không tồi, đều không muốn theo chân bọn họ đánh vòng bán kết đi. Nếu chúng ta thắng, chẳng khác nào giấc mơ Giải Thế Giới năm nay của bọn họ lại nát. Nếu chúng ta thua... Phi!"

Lão Kiều tát vào miệng mình một cái, tiếp tục nói,"Phân khu Giải Quý Hậu, nếu chúng ta đứng thứ nhất, thì tuyệt đối sẽ không gặp Saint với NSN. Trận đấu phía trước hai nhà bọn họ ai đào thải ai dựa vào bản lĩnh. Chúng ta không gánh cái áp lực tâm lý này."

Puppy gật gật đầu, "Lịch thi đấu tớ rất rõ ràng. Cho nên tớ muốn hỏi chúng ta muốn lấy quán quân Giải Thường Quy, xếp hạng hiệu số ván đấu có hi vọng sao?"

"Có." Thời Lạc nhìn lướt qua chiến tích của hai đội, trực tiếp tính nhẩm ra kết quả, "Trận cuối cùng hôm nay mà 2-0 thì chắc chắn được vị trí đầu. Nếu 2-1 thì số ván thắng của Saint sẽ nhiều hơn một ván."

"Nghĩa là hôm nay một ván cũng không thể thua." Thần Hỏa đứng dậy nhảy nhảy, hoạt động cánh tay, "Thua phải đi theo NSN đánh vòng đào thải. Tớ một chút đều không muốn đánh với lão Cố và Oa Oa. Tự nhiên mà thua một ván thì chúng ta với NSN chỉ có một đội có thể đến Giải Thế Giới có phải không? Lão Cố cũng đánh không được mấy năm nữa, năm nay không thể lại vắng mặt a."

Chu Hỏa đã từng công tác ở NSN, đối với tình huống của Cố Càn rất hiểu, nghe vậy giới thiệu nói, "Cố Càn thân là thanh huấn sinh của NSN, thiên tư không tồi. Trong đội thanh huấn đánh không đến một quý đã được điều lên đội một. Xuất đạo năm năm. Năng lực trước sau vẫn duy trì ở trạng thái đỉnh cao. Nhưng mới chỉ đi một lần Giải Thế Giới."

Chu Hỏa bất đắc dĩ, "Không trách hắn cũng là tà. Đội NSN vĩnh viễn có cái siêu cấp đoản bản. Trước kia là Thư Kích Thủ. Sau lại là Y Liệu Sư, vẫn luôn không có được bốn đội viên trình độ ngang nhau. Mấy năm nay cũng có không ít, chỉ thiếu một Đột Kích Thủ cường lực. Chiến đội đi tìm... Cố Càn......"

"Lão Cố không có khả năng đi." Lão Kiều lắc đầu, "Cố Càn cũng xui xẻo. Năm đó cậu ấy là Thanh huấn sinh vị trí Đột Kích Thủ. Năm ấy người mới toàn mẹ nó đột kích. Phần lớn đều làm phát sóng trực tiếp đã có danh tiếng, có nhiệt độ, bọn họ thiên phú đều cao, cũng chưa có kinh nghiệm. Quản lý tất nhiên càng thích người mới có nhân khí. Cậu ấy lúc đó sửa sang lại chiến tích bảng xếp hạng của mình, gửi đến mấy câu lạc bộ nhưng không ai trả lời. Về sau rốt cuộc cũng có chiến đội đồng ý, cho cậu ấy đi đánh hai tháng. Một phân tiền chưa cho cũng tính đi, còn cả ngày đổi tài khoản cho cậu ấy dùng. Cậu ấy lúc đó cũng còn nhỏ a. Ngay từ đầu đã không biết đấy là có ý gì. Sau mới hiểu mình bị người ta lợi coi dụng làm cày acc miễn phí."

"Từ lúc ra khỏi cái hắc xưởng kia không bao lâu, có một câu lạc bộ gọi cậu ấy đến, Cố Càn cũng mang theo vali hành lý tìm đến nơi. Xe lửa còn chưa tới trạm, bọn người bên kia hỏi cậu ấy lên đường chưa. Nếu chưa thì mời trở về đi." Lão Kiều bĩu môi, "Tiền vé xe lửa cũng chưa cấp, câu lạc bộ rác rưởi."

"Kỳ thật lại là chuyện tốt. Không tới nửa tháng, một lão quản lý của NSN chủ động đi liên hệ cậu ấy, mời cậu ấy đến NSN thanh huấn. Biết cậu ấy chưa thành niên, lão quản lý còn bay đến quê Cố Càn, cùng với ba mẹ cậu ấy ký hợp đồng. Sau đó mang cậu ấy đến Thượng Hải." Chu Hỏa buông tay cười, "Các cậu biết NSN, từ ông chủ đến quản lý đến đội viên. Một người lại một người tính tình tốt dễ nói chuyện. Đối với đội viên còn nhỏ tuổi lại đặc biệt chiếu cố. Đội viên vị thành niên không chỉ mỗi ngày được ngủ nhiều hơn một tiếng, mà trong đội còn có thức ăn đặc thù. Mỗi ngày phát thêm hai vại sữa bò với nửa cân trái cây."

Dư Thúy gật đầu, "Có nghe nói qua."

Không phải biết bầu không khí với quản lý của NSN rất hòa hảo, ở chung rất tốt. Thì năm đó đã không chọn NSN để đưa Thời Lạc đến rồi.

Trước đây Thần Hỏa cũng chưa nghe nói qua cái này, ngoài ý muốn nói, "Đội viên vị thành niên mỗi ngày còn có thức ăn đặc thù, đây là cái nhân gian ôn nhu gì? Thật hay giả? Lúc cậu mới đến cũng được chuẩn bị như vậy hả?"

Thần Hỏa nửa câu sau là nói với Thời Lạc, Thời Lạc gật gật đầu, "Lúc trước vị thành niên mỗi ngày đều sẽ được chuẩn bị cho cơm dinh dưỡng. Sớm muộn gì cũng có thêm một vại sữa bò nóng. Không phải cấp nhiều hơn nửa cân trái cây, mà lượng trái cây cung ứng vô hạn. Chỉ cần nuốt trôi, vẫn luôn có thể hỏi a di lấy."

Puppy trước mắt khâm tiện, "Đây là nghiệp giới thanh lưu gì? Đây là nghiệp giới lương tâm gì?"

Puppy nhịn không được nhìn về phía Dư Thúy, Thần Hỏa hai cái, "Thời điểm chúng ta vị thành niên, ông chủ Quý dạy cho chúng ta thế nào là ăn bữa tiệc lớn, uống rượu mạnh, mua quản lý tài sản. Từ nhỏ đã đầu độc chúng ta. Các cậu cẩn thận ngẫm lại a. Đối lập với cách giáo dục ôn nhu của nhà người ta. Câu lạc bộ chúng ta ngoài mấy cái ăn nhậu chơi bời thì còn dạy cái gì khác sao?"

"Có a." Dư Thúy đứng dậy dọn dẹp thiết bị, không nhanh không chậm nói, "Thời điểm năm đầu thành niên. Không phải đến một tay suy sụp giáo dục sao? Đem chúng ta đưa đi trường Âu, mài giũa một đợt. Nghe nói chúng ta trải qua chính là giáo dục lang tính."

Thời Lạc không nhịn được, phụt một tiếng bật cười.

Đoạn quá khứ này vốn là vảy ngược của mấy người. Bản thân Thời Lạc vốn rất ít khi chủ động nhắc tới. Người khác nhắc tới Thời Lạc vẫn luôn không tiếp. Nhưng lúc này nghe Dư Thúy nói như vậy, Thời Lạc thật sự có điểm không nín được muốn cười.

Chu Hỏa cùng lão Kiều cũng không trụ được, cũng cúi đầu nở nụ cười.

"Dựa vào cái gì?" Thần Hỏa cũng không phục, "Tuyển thủ nhà người khác ở tuổi vị thành niên được coi như tiểu dê con mà che chở lớn lên. Chúng ta lại phải bị giáo dục lang tính. Dựa vào cái gì? Chúng ta trời sinh mệnh tiện sao? Tớ cũng muốn ăn cơm dinh dưỡng. Tớ cũng muốn uống sữa bò nóng."

"Đừng ghê tởm. Lúc cậu tuổi vị thành niên kiếm nhiều tiền như vậy, cậu không mua nổi sữa bò nóng sao?" lão Kiều nén cười, thanh thanh giọng nói nói, "Lúc ấy mặc kệ là Quý Nham Hàn vẫn là giám đốc hoặc là lãnh đạo nào khác. Nếu có người trước khi cậu ngủ cho cậu một ly sữa bò nóng. Cậu sẽ nghĩ như thế nào"

Thần Hỏa tưởng tượng một chút cái hình ảnh kia. Nháy mắt hết cáu mười phần, "Em sẽ cảm thấy câu lạc bộ có thể là muốn thanh lý hợp đồng với em."

Lão Kiều nhìn về phía Puppy, Puppy ma tâm gãi gãi cánh tay, "Cũng thế, em sẽ nghĩ câu lạc bộ mở mắt muốn đem cái tên du thủ du thực như em đá đi."

Lão Kiều bỏ qua Dư Thúy, nhìn về phía Thời Lạc, Thời Lạc nhàn nhạt nói, "Cảm thấy Quý Nham Hàn hạ thuốc chuột em, muốn cùng em chiến chính diện một trận."

Trong phòng lại là một trận nghẹn cười.

"Cậu xem, nhóm người chúng ta chính là trời sinh mệnh tiện a." Lão Kiều cười cười, "Không có cái mệnh kia."

"Cho nên NSN mới có thể dưỡng ra tuyển thủ Cố càn cương chính như vậy. Có thể mang ra tuyển thủ Ngõa Ngõa đơn thuần yên vui như vậy. Chúng ta, chúng ta......" Chu Hỏa nhìn đám tuyển thủ một đứa so với một đứa càng lo hơn của nhà mình, miễn cưỡng cười nói, "Lực sinh mệnh của chúng ta so với bọn họ ngoan cường hơn."

Dư Thúy săn sóc nói, "Thật sự tìm không thấy điểm nào có thể khen thì không cần miễn cưỡng."

"Xả xa." Lão Kiều uống miếng nước, tiếp tục nói, "Lúc trước kiến thức của Cố Càn như vậy, nhiều câu lạc bộ sau bị loại ôn nhu chiến đội NSN ảnh hưởng cũng coi tuyển thủ như con nhỏ mà bồi dưỡng. Đương nhiên tình cảm không giống nhau. Tuy rằng sau này đồng đội vẫn luôn không phải toàn bộ đều có lực, thành tích của chiến đội vẫn luôn không phải đặc biệt tốt. Nhưng cường đội khác tới đào cậu ấy. Cậu ấy vẫn uyển chuyển từ chối toàn bộ."

"Năm năm, từ một đứa con nhỏ giờ đã là đội trưởng. Là con cả đỉnh môn lập hộ của NSN." Lão Kiều thấp giọng nói, "Năm nay phần sau Giải Thường Quy, Ngõa Ngõa biểu hiện không tồi. Năm nay bọn họ rất có hi vọng đi Giải Thế Giới. Cố Càn đợi nhiều năm như vậy. Thừa dịp các hạng trình độ còn không có hạ bởi vì tuổi trượt xuống. Thật nên đi một lần."

"Cho nên đề tài lại quay về lúc ban đầu." Cùng lúc đó, Puppy cũng đứng dậy thu thập thiết bị của mình, "Hiện tại trận cuối cùng ở Giải Thường Quy của chúng ta là quyết định, NSN cùng chúng ta đánh vòng bán kết hay sẽ đánh cùng Saint."

Chu Hỏa gật đầu "Chúng ta có thể bắt lấy 2 - 0 là tốt nhất. Nếu lúc trước các cậu đoán không sai thì Giải Thế Giới với bọn họ đều đặc biệt quan trọng. Chúng ta hi vọng bọn họ đều có thể đi. Đánh vòng đào thải với ai đều khó chịu. Haiz. Đánh DDF mà thôi, chuyện linh phong bọn họ trong một giây là đơn giản. Anh tin tưởng các cậu."

"Vốn là rất đơn giản a." Thần Hỏa hỏng mất, "Không xả ra chuyện cảm động Trung Quốc này. Em vốn dĩ khẳng định sẽ nhẹ nhàng chiến thắng. Bây giờ áp lực của em mẹ nó rất tốt sao? Thua một ván là phải đi đánh lão Cố với Ngõa Ngõa. Em không muốn."

"Ách" lão Kiều xấu hổ, "Anh kỳ thật là sợ các cậu ngao mấy tháng chết lặng. Đánh đội yếu vốn dĩ dễ dàng, nhưng điều động không dậy nổi hưng phấn, quá rời rạc thì dễ thua. Không nghĩ tới là điều động quá mức sao?"

Dư Thúy lắc đầu, "Đối với em không ảnh hưởng."

Puppy miễn cưỡng nói, "Còn được đi."

Mọi người theo trình tự nhìn về phía Thời Lạc, Thời Lạc nhìn mấy người. Vốn muốn nói theo không sao cả. Nhưng nghĩ đều là người trong nhà, còn giả vờ cái trứng. Thời Lạc cúi đầu xoa xoa giữa mày, bất đắc dĩ nói, "Áp lực của em cũng nhiều. NSN là ông chủ cũ của em. Lúc em mới đến chỗ bọn họ a di cũng làm cơm dinh dưỡng cho em. Cũng đưa cho em sữa bò nóng. Lúc đi Cố đội trưởng tự liên hệ người cho em, này......"

"Trách anh, trách anh, đều tại anh." Lão Kiều khổ không nói nổi, "Anh nghĩ là các cậu không có tinh thần lắm. Không có việc gì, không có việc gì. Thua cũng không sao đi, đều là ý trời, ý trời để chúng ta đảm đương làm ác nhân cuối cùng này."

"Không sao." Thời Lạc lắc đầu, "Còn nửa giờ mới lên sân khấu, em có thể điều chỉnh."

Thời Lạc có thể nhận thấy được Dư Thúy suy nghĩ cái gì, cũng không ngẩng đầu lên nói, "Không cần anh giúp em, tự em có thể."

Dư Thúy nhìn Thời Lạc hít sâu, mỉm cười, gật đầu, "Được."

"Được cái gì mà được." Thần Hỏa cả giận nói, "Tới giúp, giúp tớ a. Áp lực của tớ cũng lớn lắm."

Dư Thúy không ngẩng đầu lên nói, "Lăn đi."

Thời Lạc kéo Thần Hỏa qua cùng cậu thảo luận chiến thuật phối hợp. Hai Đột Kích Thủ ở phía trước cửa sổ hàn huyên nửa giờ. Cảm xúc dần dần bình phục.

Hai giờ sau, Free lấy 2 - 0 chiến tích, thành công thu quan. Đồng thời chắc chắn vị trí thứ nhất Giải Thường Quy mùa này. Cũng đồng thời khóa Saint với NSN vào vị trí thứ hai và thứ ba.

Đánh cái league xếp hạng trung hạ đoạn DDF. Toàn bộ hành trình Thời Lạc phát huy vượt xa người thường, không tính còn ra một thân mồ hôi lạnh. Sau khi kết thúc thi đấu Thời Lạc thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy lấy thiết bị.

Thời Lạc lại chậm vài bước. Dư Thúy như cũ cầm thiết bị của mình chờ ở một bên. Thời Lạc dùng cánh tay cọ một chút mồ hôi trên trán, thấp giọng nói, "Lại chờ em bình xịt lại mắng anh."

"Tùy tiện." Dư Thúy nhìn Thời Lạc, thấp giọng nói, "Anh đi lấy hai vé xem trận bán kết của Saint với NSN. Đến lúc đó bọn mình đến hiện trường xem đi."

Thời Lạc sửng sốt, một mặt quấn dây con chuột một mặt nói, "Đi hiện trường bọn mình ngồi cùng nhau, nhỡ đâu bị fans thấy."

Dư Thúy mỉm cười, "Người khác thích xem thì xem."

Mấy cái camera ở xa hướng về hai người chụp, chỉ là lục không đến hai người bọn họ nói cái gì.

Thời Lạc ngập ngừng, gật đầu, "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro