Hôm sau, trên xe bảo mẫu đang chuẩn bị xuất phát đi NSN, sắc mặt Đột Kích Thủ cực kém. Ngồi một mình ở hàng sau cùng, dựa vào một bên không để ý tới ai. Kéo mũ lưỡi trai che nửa khuân mặt, chỉ lộ ra cái cằm.
"Evil làm sao vậy?" Chu Hỏa bò trên xe, kiểm tra ba lô thiết bị của mỗi tuyển thủ. Nhìn bộ dạng của Thời Lạc lo lắng hỏi, "Tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt à? Mấy giờ ngủ? Không phải nói hôm nay đánh NSN cho các cậu đi ngủ sớm một chút sao."
Thời Lạc dấu mặt sau mũ lưỡi trai chậm chạp nói. "3 giờ 30...... Không muộn."
"Ừ, vậy còn được." Chu Hỏa buông tâm, ngồi xuống, vẫn hoang mang, quay đầu hỏi, "Thế cậu làm sao vậy? Không thoải mái sao?"
Không đợi Dư Thúy mở miệng giải vây cho Thời Lạc, Thần Hỏa đem ba lô thiết bị của mình ném ra sau, cười lạnh. "Muốn biết không? Muốn hay không em nói cho anh nghe?"
Puppy ngoài ý muốn nhìn về phía Thần Hỏa, "Chuyện của cậu ấy...... cậu biết à?"
"Tớ chỉ lười nói thôi." Thần Hỏa liếc mắt nhìn Thời Lạc một cái, hừ hừ, "Tối hôm qua không biết nghẹn cái ý nghĩ xấu xa gì, một hai đòi chơi vợ bé nhỏ của tớ, làm tớ phải đuổi đi. Chắc là sau khi trở về càng nghĩ càng giận nên ngủ không được, ......"
Thời Lạc, "......"
Thời Lạc không muốn giải thích câu nào, tiếp tục nhắm mắt.
"Hai giờ sáng, cậu ấy không đi, Dư Thúy cũng không đi, hai người cùng có bệnh giống nhau. Ngồi nhìn tớ đánh một ván cuối cùng, cậu nói có bệnh tâm thần như vậy sao?". Thần Hỏa khó có thể lý giải, "Đều là Đột Kích Thủ, Thời Lạc muốn học trộm kỹ thuật ngưu bức của tớ thì còn tính, Dư Thúy cậu xem náo nhiệt cái gì? Học trộm liền học trộm đi, còn muốn chịch thật một chút, tớ đây có thể nhịn sao? Tài khoản của tớ là băng thanh ngọc khiết không nhiễm một hạt bụi, có thể để loại tiểu sói con uốn tóc, nhuộm tóc, xỏ lỗ tai chạm vào sao?"
Thần Hỏa mở miệng, Chu Hỏa liền hiểu là chuyện như thế nào. Hắn muốn cười mà không dám cười, nhịn phát nghẹn, "Sau đó thì sao?"
"Sau đó đem cậu ấy đánh đi rồi, còn Dư Thúy." Thần Hỏa bĩu môi, "Lúc Dư Thúy đi còn dơ tay ấn vào bàn phím....... Không phải thứ gì tốt mà."
Puppy thương hại nhìn Thần Hỏa, cảm thán, "Dư Thúy thế mà không rút nguồn điện của cậu...... Hỏa à, thật sự, cậu tự dựa vào một thân bản lĩnh mà mang đến cho bản thân một đống khó khăn."
Thần Hỏa không hiểu ra sao, còn muốn hỏi lại, bị Chu Hỏa cắt lời.
Chu Hỏa quay đầu lại nhìn vẻ mặt tuổi dậy thì bất mãn của Thời Lạc, nỗ lực nhịn cười.
Thân là giám đốc, lúc đầu Chu Hỏa yêu cầu Dư Thúy với Thời Lạc phá băng quan hệ, để làm fan chiến đội yên tâm. Rồi sau đó lại yêu cầu hai tuyển thủ minh tinh quan hệ thân cận hơn chút nữa để hắn có phương tiện chế tạo đề tài. Nhưng nếu lại tiến thêm một bước, trực tiếp công khai gì đó, chính là có hơi vượt qua trạng thái hoàn mỹ trước mắt.
Đối với quyết định lựa chọn không công khai của Thời Lạc, Chu Hỏa vô cùng vừa lòng.
Xe đỗ ở căn cứ NSN.
Đến tràng quán thi đấu của NSN, sân nhà của NSN. Nếu như ngày thường, thì trong ngoài tràng quán đều có thể bị đèn bài của chiến đội NSN và của cá nhân tuyển thủ vây quanh, nhưng hôm nay không có.
Các fan của NSN không ở bên ngoài tràng quán chờ xe bảo mẫu của chiến đội. Hình như tất cả đều qua của kiểm tra an ninh đi vào trong. Không ồn ào không ầm ĩ, tâm sự nặng nề, đều cúi đầu xem di động.
Thần Hỏa vĩnh viễn chậm một phách so với người khác, lúc đi vào hậu trường, nhìn trái phải một hồi mới nói, "Hôm nay làm sao lại yên tĩnh như vậy?"
"Đáp án ở diễn đàn, nhưng không kiến nghị cậu xem, đặc biệt là trước khi thi đấu." Chu Hỏa thúc giục mấy người đi phòng nghỉ, "Anh đi làm thủ tục cho các cậu, các cậu vào phòng nghỉ trước đi."
Lời nói của Chu Hỏa từ trước đến nay không có gây kinh sợ. Mọi người tiến vào phòng nghỉ, bao gồm lão Kiều, ngồi xuống đều cầm lấy di động xem diễn đàn.
Việc hôm qua nói quả nhiên đã lên men.
Thời Lạc mở diễn đàn phổ biến nhất của Điện Cạnh, một đám tiêu đề bắt mắt trực tiếp nổi ở ngay đầu. --
《 NSN buổi chiều bị Thánh Kiếm bên Châu Âu cạo tóc húi cua 0 - 2 mang đi. Thư Kích Thủ Rod buổi tối đi làm sinh nhật cho bạn gái. Quá là giỏi 》
《 Cả năm mong bọn mày đoạt giải quán quân. Cả năm không có thành tích gì. Còn yêu đương mẹ mày. 》
《 NSN năm nay có phải hay không lại không có hy vọng? 》
《 Phun. Tao phun chết luôn, không phun không tỉnh ra mà. 》
《 Phục. Còn có đứa tẩy cho Rod. Chờ xem hôm nay NSN đấu Thường Quy với Free, rốt cuộc có phải lại bị Rod kéo chân không. Xem thi đấu trong sân. 》
Lão Kiều buông di động, thổn thức, "Weibo bạn gái của Rod đã bị phun đến mức phải đóng. Anh biết nội tình, nói một câu công đạo. Rod với bạn gái cặp với nhau từ khi học cấp hai, là thanh mai trúc mã. Bạn gái cậu ấy không phải cái loại cọ nhiệt trên mạng. Họ đã ở bên nhau nhiều năm. Rod cũng không phải vừa yêu đương, vì bạn gái mà đột nhiên mất trí. Chuyện này......"
"Anh biết cũng vô dụng a." Puppy lướt lướt diễn dàn, chậm rì rì nói, "Chính giám đốc NSN đã nói, hai người họ đã yêu nhiều năm. Weibo văn phòng của bọn họ phát thông cáo chói lọi. Anh thấy có ai quan tâm sao?"
Thần Hỏa lắc đầu, "Anh với bình xịt có nói gì đi nữa, đều là bị Thánh Kiếm kích động, làm mất nhuệ khí cá nhân mà thôi...... Rod chính là không cẩn thận đụng phải họng súng."
Thần Hỏa xoát xoát Weibo, bật cười, "Fan của Rod đều nhắn tin cho tớ, nhờ chúng ta nương tay......"
Lão Kiều liếc Thần Hỏa cảnh cáo, "Đừng nghĩ lung tung."
"Biết rồi. FS chúng ta còn có thể xuống tay, còn có thể buông tha NSN sao?" Thần Hỏa thở dài, "Em chỉ cảm thấy NSN có hơi thảm. Mười hai chiến đội mẹ nó đều bị Thánh Kiếm giết. Hiện tại lại chỉ có bọn họ bị úp nồi,...... Anh em có chút hổ thẹn a."
Dư Thúy buông di động, "Phát huy bình thường, không được thiếu suy xét."
"Tuân lệnh." Puppy ném điện thoại sang một bên, từ từ nói, "Chính là khổ cho đại huynh đệ Rod. Không biết sao lại xui xẻo như vậy, có phải chỉ mình cậu ta có bạn gái đâu, còn mẹ nó vừa lúc xin nghỉ đi ra ngoài, cái này là vận khí quái gì......"
Lên sân khấu không thể mang di động, Thần Hỏa đưa điện thoại di động cho lão Kiều, "Vất vả cho Rod phải thay các anh em chịu áp lực."
Mọi người đều ném điện thoại di động sang một bên, chỉ có Thời Lạc còn ở cau mày xoát diễn đàn.
"Đừng nhìn." Dư Thúy liếc mắt nhìn Thời Lạc một cái, "Lấy thiết bị của em đi."
Thời Lạc dường như không nghe thấy, ngón tay bay nhanh trên màn hình, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Thời Lạc cũng không tính công khai tình yêu. Nhưng nhìn diễn đàn mắng Rod, Thời Lạc cảm giác mỗi một câu đều là đang nói Dư Thúy.
Hai năm trước toàn mạng đều hắc Dư Thúy, ký ức khắc quá sâu. Cái cảm giác đầy bụng oán khí lại không thể phản bác nó ăn sâu bén rễ trong trí nhớ của Thời Lạc, thỉnh thoảng lại bị gợi lên. Làm Thời Lạc có lúc cảm giác không thở được.
Nói chuyện yêu đương mà thôi, trêu ai chọc ai chứ?
Nếu mình với Dư Thúy bị phát hiện, ngày nào đó mà Free cũng thi đấu thua, Dư Thúy cũng sẽ bị phun như vậy sao?
Dựa vào cái gì?
Không có chiến đội nào có thể thi đấu mãi mà không thua. Chỉ cần thua sẽ phải có người bị chụp nồi.
Dựa vào cái gì phải là chuyện yêu đương?
Sắc mặt Thời Lạc cực kém, Mỗi cái chủ đề trong diễn mắng Rod bị cậu tự động đổi thành Dư Thúy, càng xem tâm càng trầm.
Không đến hai tháng trước, vì rửa sạch cho Dư Thúy, toàn đội Free từ trên xuống dưới, nói là phải dốc hết toàn lực cũng không quá.
Dư Thúy vừa mới thoát khỏi một thân ô danh, nếu là bởi vì chính mình lại......
"Evil."
Thời Lạc ngẩn ra, đột nhiên ngẩng đầu, phản ứng lại vừa rồi là Dư Thúy gọi id của mình.
Dư Thúy mặt vô biểu tình nhìn Thời Lạc, lại lần nữa nhắc nhở, "Đi lấy thiết bị của em đi."
Thời Lạc hít sâu, đem điện thoại tùy tay ném ở trên bàn, đứng dậy kéo balo thiết bị.
Lão Kiều bản năng hoà giải, cười một cái, "Thời Lạc chỉ xem mấy cái tin nhảm mà thôi. Được rồi, được rồi, thiết bị không thành vấn đề, chờ trọng tài lại đây xác nhận thông tin."
Không bao lâu trọng tài bên liên minh tới xác nhận thông tin của hai bên. Dư Thúy ký tên, lão Kiều hỏi, "Thư Kích Thủ của NSN là ai lên?"
Trọng tài cũng biết trận này phong ba, hiểu rõ ý tứ của lão Kiều, thấp giọng nói, "Rod, NSN hôm nay không mang theo thay thế bổ sung."
Puppy nhẹ giọng nói, "Anh bạn nhỏ cứng đầu ha, hy vọng có thể phát huy thật tốt."
Puppy thường thích kiểu âm dương quái khí, nhưng lần này là thiệt tình ngóng trông Rod có thể phát huy thật tốt, cho bình xịt ngậm miệng.
Nhưng không như mong muốn.
Bị phun một ngày một đêm, là ai cũng sẽ bị ảnh hưởng. Khi lên sân khấu sắc mặt của Rod đã không đúng lắm. Quầng thâm mắt đen xì che không được cũng không nói. Môi cũng không có màu sắc gì. Cả người mất tinh thần. Ấn đường ẩn ẩn hỏa khí.
Cả tràng quán đều áp lực. Fans của NSN biến khéo thành vụng. Trước khi các tuyển thủ kịp đeo tai nghe cách âm lên, các fans NSN còn cùng nhau hô "Rod cố lên". Quả nhiên, Rod nghe xong câu cố lên này sắc mặt càng kém.
Thi đấu bắt đầu, NSN không để Ngõa Ngõa chơi Y Liệu Sư thích khách nữa. Ở trước mặt Whisper không ai đủ khả năng chơi Y Liệu Sư thích khách. Ngõa Ngõa tiếp tục chơi vú em. NSN không biết có phải vì chiếu cố Rod không mà đánh vô cùng bảo thủ, cũng không đánh chính diện với Free. Mỗi lần chạm trán đều vô cùng cẩn thận.
Mấy người Free đều là được một tấc lại muốn tiến một thước, thủ thật tốt. Giai đoạn đầu NSN chơi đúng sở trường. Ba mũi cường lực hàng trước là Dư Thúy, Thần Hỏa, Thời Lạc cũng không khách khí. Dứt khoát nhanh nhẹn mở sạch một mảnh bên sân của NSN.
Rõ ràng là NSN muốn dùng chiến thuật tiêu hao kinh tế, giống như hồi đánh với Thánh Kiếm và đấu tập với Free. Giai đoạn đầu sẽ cầm cự để giữ lại kinh tế, ý đồ là ở phần sau sẽ đánh trận chiến kinh tế. Free xác thật cũng sợ nhất cái này, chỉ là......
Tiền đề là phải kéo dài được đến khi tài nguyên kinh tế của Free không thể tiếp tục được nữa.
Ban đầu NSN còn có thể nỗ lực duy trì cục diện, vừa đánh vừa lui. Nhưng lúc trận đấu tiến hành đến phút mười lăm. Vì một sai lầm mà Rod bị Puppy đoán trúng vị trí, một súng bắn chết. NSN nháy mắt không còn đôi mắt nhìn toàn cục thủ ở phía sau. Hai Đột Kích Thủ cùng Y Liệu Sư trốn tránh không kịp, bị Free toàn diệt. Chiến cuộc nháy mắt không còn trì hoãn được nữa. Bốn người NSN chết hết, thời gian chờ sống lại đã bị mấy người bên Free làm sạch toàn bộ khói độc. Puppy cũng không thủ ở phía sau nữa, trực tiếp lên phía trước, thành thạo, không cho NSN bất kì thời gian thở nào, trực tiếp kết thúc ván đấu.
Ván thứ nhất thi đấu bị Free thuận lợi đánh bại. Ván này NSN nếu muốn chia nồi, chính đáng nhất chính là Rod.
Đúng là ai cũng sẽ có sai lầm, ai cũng không phải Whisper. Mỗi trận mắc phải vài sai lầm nhỏ, miễn cưỡng còn có thể bỏ qua.
Nhưng ván thứ hai thì không nói được gì nữa.
Tâm thái của Rod hình như đóng băng rồi. Nếu ván thứ nhất hắn chỉ là không cẩn thận mắc phải một sai lầm nhỏ. Thì ván thứ hai tất cả hành động của hắn cơ bản là quá trình tặng không cho đối thủ. Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, thao tác sai lầm không ngừng. Vài lần phán đoán sai vị trí hàng phía trước của Free. Mỗi lần nổ súng cơ hồ đều là tự làm lộ vị trí của mình. Toàn bộ hành trình bị người cùng chức Puppy áp chế gắt gao. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, nỗ lực nghĩ cách xoay chuyển chiến cuộc, liên tiếp nổ súng bắn người, nhiều lần đều bị Free phát hiện vị trí.
Ván thứ hai thi đấu hai mươi phút đã kết thúc, Free không vì bất kỳ điều gì mà trì hoãn kết thúc ván đấu.
Một trận bo3 nhanh chóng kết thúc, Thời Lạc bỏ tai nghe cách âm xuống, trên mặt không có lấy nửa phần vui vẻ.
Thời Lạc không phải chưa từng đánh với Rod. Hôm nay Rod thao tác cay mắt như vậy, hoàn toàn là vì bị bình xịt trên mạng ảnh hưởng.
Thần Hỏa bỏ tai nghe, nhẹ giọng nói, "Nghĩ đến cậu ấy sẽ băng, nhưng không nghĩ tới có thể băng khó coi như vậy. Thế này đừng nói rửa nhục, đây là cậu ấy hoàn toàn chứng thực mình vì yêu đương mà mất trí."
Nhẹ nhàng thắng NSN, Puppy cũng không vui vẻ gì nhiều, hắn xoa xoa lỗ tai, "Đánh thi đấu thế này thật sự quá không thú vị."
Dư Thúy vẫn như bình thường, ký văn bản xác nhận trọng tài đưa cho. Cầm theo bàn phím với con chuột của mình, "Đi phỏng vấn."
Thời Lạc đầy bụng tâm sự, vẫn nhìn màn hình máy tính.
Mỗi ván trò chơi sau khi kết thúc đều sẽ bắn ra bảng số liệu tổng kết của các tuyển thủ. Rod ván này thu 0 đầu, bị giết 8 lần.
Một Đột Kích Thủ đánh ra cái thành tích này, cơ bản sẽ bị nói là u ác tính của đoàn đội.
Thời Lạc trong lòng phát trầm, cảm giác số liệu trong giao diện này là của chính mình.
"Thời Lạc, Thời Lạc? Thời Lạc?!!"
Tràng quán quá ầm ĩ, Thời Lạc đầy bụng tâm sự, một câu cũng không nghe được, còn đang nhìn màn hình máy tính. Đến tận khi Dư Thúy chụp bả vai cậu.
Thời Lạc như mới tỉnh mộng, phát hiện đồng đội đều đang nhìn mình. Bàn phỏng vấn đã chuẩn bị xong, người chủ trì cũng đang hoang mang nhìn về phía mình.
Thời Lạc cắn răng, cậu hôm nay thất thần quá nhiều.
Thời Lạc nhanh tay cầm lấy thiết bị, nhíu mày đi theo đồng đội đến bàn phỏng vấn.
Tại sân nhà NSN, NSN đánh thành cái kết quả này, người chủ trì cũng ngượng ngùng, không phỏng vấn đề tài mẫn cảm nào, vội vàng hỏi vài câu rồi kết thúc. Thời Lạc thất thần đi theo đồng đội vào phòng nghỉ.
Chuẩn bị rất nhiều ngày mà thi đấu qua loa đã xong việc. Chu Hỏa cũng có chút đần độn vô vị, cười cười chúc mừng vài câu, mới hỏi mọi người muốn đi đâu ăn. Dư Thúy để thiết bị của mình xuống, nói, "Đi chỗ nào cũng được, các cậu đi trước, tôi với Thời Lạc nói mấy câu."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro