k - chạng vạng

"Ta có còn yêu nhau không ?"

Em nhớ anh đã từng yêu em mơ màng như thế. Nhưng bây giờ mọi thứ lại đổ sụp và chất đống ngổn ngang trong lòng em. Nhiều đến mức em còn không biết liệu tim mình nặng trĩu vì hoang tàn hay nước mắt. Vài ngày qua em đã khóc đủ cho suốt phần tự trọng còn sót lại của mình. Mà anh vẫn cứ lẳng lặng nhìn em thâm trầm chứ không buông nổi một lời ủi an vỗ về đôi vai run rẩy đang chơi vơi. Sẽ thật tệ nếu anh không hiểu được anh đã làm gì để em nức nở như vậy, dẫu sao chính bản thân em đã biến tình ta thành trò cười đau thương nhất của thiên hạ.

Từ khi em đặt cược giữa con tim lý trí, không giây phút nào bên trong em thôi nở một chụm hoa để anh tàn nhẫn dẵm nát bằng sự im lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro