BVERTONLIEW

--------------------------

Chào mọi người, tôi là Tonliew, hay mọi người thường gọi tôi là Liew. Tôi là một chàng trai khá nhỏ nhắn, có lẽ là đáng yêu và nhẹ nhàng theo lời mọi người nhận xét. Hiện tại, tôi đang tham gia quay bộ phim Fourever You Part 2. Công việc bận rộn, nhưng điều khiến tôi cảm thấy dễ chịu và vui vẻ nhất chính là được làm việc cùng với P'Bver.

Anh Bver, partner của tôi, là một người đàn ông hoàn hảo như ánh trăng sáng vậy. Anh ấy đẹp trai, nhẹ nhàng, và luôn dịu dàng với tôi. Vẻ ngoài của anh ấy khiến ai cũng muốn ngước nhìn và ngưỡng mộ. Nhưng điều tôi quý trọng nhất là sự quan tâm tinh tế mà anh ấy dành cho tôi, nhất là trong những ngày quay phim căng thẳng này. Tôi cũng luôn cố gắng quan tâm đến anh ấy theo cách của

Hôm nay, đoàn phim nhận được rất nhiều food support từ các bạn fan. Đó là một cách thể hiện tình yêu và sự ủng hộ tuyệt vời. Tôi nhìn vào các hộp đồ ăn, và ngay lập tức, tôi thấy có món Phad See Ew mà anh Bver rất thích. Tôi không ngần ngại, lấy một hộp riêng và đi thẳng đến chỗ anh ấy.

Anh Bver đang ngồi ở một góc khuất, tập trung vào điện thoại của mình. Có lẽ anh ấy đang chọn ảnh để chuẩn bị đăng story lên instagram để tương tác với fan.

-P'Ver krub!- Tôi gọi nhẹ nhàng, tay cầm hộp cơm đi tới.

-Krub! Sao đấy nhóc Liew?- Ngay lập tức, anh ấy dừng mọi hành động. Anh ngước lên nhìn tôi, đôi mắt dịu dàng như ánh trăng kia

-Các bạn fan có gửi cho em food support! Em thấy có món Phad See Ew mà anh thích nên em mang một hộp cho anh nè!- Tôi mỉm cười, chìa hộp đồ ăn trên tay ra.

Ánh mắt anh ấy ánh lên vẻ bất ngờ, rồi nhanh chóng chuyển sang sự ấm áp. Anh ấy nhận hộp đồ ăn từ tay tôi một cách cẩn thận.

-Ôi, anh cảm ơn nhé! Anh đang đói bụng lắm.- Anh nói, rồi nhanh chóng mở hộp thức ăn ra.

Nhìn thấy anh ấy vui vẻ vì một hành động nhỏ của mình, tôi cảm thấy lòng mình cũng ấm áp theo. Anh Bver luôn là người quan tâm đến tôi, nhưng tôi cũng muốn anh ấy biết rằng, sự quan tâm đó là hai chiều. Tôi luôn để ý đến những điều nhỏ nhặt anh ấy thích, và chỉ cần thấy anh ấy thoải mái, tôi cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Sự gắn kết này không chỉ là partner trên phim trường, mà còn là một sự đồng điệu nhẹ nhàng và chân thành trong cuộc sống.

Anh Bver mở hộp cơm, mùi Phad See Ew thơm lừng lan tỏa ngay lập tức. Anh ấy không vội ăn mà lại nhìn tôi, ánh mắt đầy trìu mến.

-Em ăn chưa, Liew? Món này ngon lắm, em ăn cùng anh nhé.- Anh hỏi, giọng nhẹ nhàng.

-Em ăn một chút rồi ạ. Anh ăn đi, anh chắc là đói lắm.- Tôi lắc đầu, mỉm cười.

-Ăn một miếng thôi. Dù đã ăn rồi thì cũng phải nếm thử một chút. Món này của fan em gửi, anh muốn chia sẻ với em.- Anh Bver không nói thêm, nhưng anh ấy vẫn dùng đũa gắp một miếng Phad See Ew nhỏ, đưa về phía tôi.

Tôi biết tính anh, nếu tôi từ chối, anh ấy sẽ tiếp tục năn nỉ cho đến khi tôi đồng ý. Tôi đành mở miệng, đón nhận miếng Phad See Ew mà anh ấy đút. Món ăn ngon thật, đúng là tâm ý của fan.

-Ngon không?- Anh ấy hỏi, ánh mắt lấp lánh như đang chờ đợi một lời khen.

-Ngon lắm ạ! Em cũng may mắn mới thấy được hộp có món này để mang cho anh đấy.- Tôi nói, rồi ngồi xuống bên cạnh anh, nhìn anh ăn.

Chúng tôi ngồi yên lặng một lúc, chỉ có tiếng anh Bver ăn nhè nhẹ. Anh ấy ăn rất từ tốn và lịch sự, khác hẳn với vẻ ngoài có phần hơi 'bạch nguyệt quang' của mình. Đột nhiên, anh ấy ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào tôi.

-Liew này, em không cần phải quá để ý đến anh đâu. Em cũng phải lo cho bản thân mình nữa. Lịch quay dạo này rất căng thẳng. Với lại mấy phân cảnh gần đây anh thấy em có toàn mấy đoạn tâm nặng không đấy? Nhớ giữ chút sức để hoàn thành nhé!- Anh bắt đầu, giọng hơi trầm.

-Em biết mà. Nhưng em thấy có món anh thích nên em muốn mang cho anh thôi. Anh cứ làm việc mệt mỏi như vậy, nếu không ăn uống đầy đủ thì sao có sức để làm việc được ạ?- Tôi mỉm cười.

Anh ấy khẽ thở dài, rồi đặt tay lên tóc tôi, xoa nhẹ. Cử chỉ này của anh luôn khiến trái tim nhỏ bé của tôi ấm áp lạ thường.

-Cảm ơn em, nhóc Liew. Anh biết em luôn quan tâm đến anh. Thật may mắn vì partner của anh là em.

Những lời nói đó của anh Bver, dù đơn giản, nhưng lại mang đến cho tôi một nguồn động lực to lớn. Tôi biết, mối quan hệ giữa chúng tôi không chỉ dừng lại ở sự hợp tác trên phim trường. Giữa chúng tôi còn có một sự gắn kết nhẹ nhàng, một sự quan tâm chân thành vượt xa ánh đèn sân khấu. Tôi, một chàng trai nhỏ nhắn, đáng yêu, cảm thấy mình thật may mắn khi có một Bver dịu dàng, chu đáo luôn ở bên cạnh. Và tôi biết, tôi sẽ luôn trân trọng những khoảnh khắc yên bình này.

Ngày hôm sau, chúng tôi có lịch quay chung với các diễn viên khác trong phim: Bas, chế Earth, và Oat. Cả ba người họ đều nổi tiếng là những "cây hài" của đoàn, và đúng như dự đoán, phim trường hôm nay trở nên cực kỳ ồn ào và náo nhiệt.

Cảnh quay hôm đó khá căng thẳng, nhưng ngay khi đạo diễn hô "Cắt!", không khí lập tức chuyển sang chế độ "hội chợ". Earth luôn là người khởi xướng, cậu ấy nói đùa không ngừng nghỉ, chọc ghẹo Oat về việc ăn uống, rồi lại quay sang trêu Bas về chiều cao. Cả ba cười đùa rôm rả, tiếng cười vang vọng khắp cả khu vực nghỉ ngơi, át cả tiếng quạt máy. Mà công nhận chế Earth nói Bas đúng thật "Làm việc thì giỏi, mặt thì lại đáng yêu nhưng mà nói rất nhiều!". Vì theo bình thường thì chế Earth sẽ là người kể chuyện còn những người còn lại như chúng tôi thì chỉ ngồi nghe thôi. Nhưng sau khi gặp Bas xong thì Bas là người đầu tiên và gần như là duy nhất khi chế Earth trở thành người nghe mà không thể nói gì được. Còn Oat thì lúc nào cũng theo phe của chế Earth hết.

Tôi ngồi một góc, vừa ôn lại thoại vừa mỉm cười theo dõi họ. Tôi thích sự vui vẻ này, nó giúp giảm bớt căng thẳng, nhưng tôi lại hơi hướng nội nên chỉ dám cười thầm.

Bver đang ngồi cạnh tôi, anh ấy vẫn giữ phong thái bạch nguyệt quang của mình. Anh ấy đẹp trai, điềm tĩnh, và luôn toát ra một vẻ lịch thiệp. Lúc đầu, anh ấy chỉ nhìn đám Bas, chế Earth, Oat rồi khẽ lắc đầu, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ.

Nhưng rồi, khi Earth cao hứng kể một câu chuyện hài hước về lần đi quay bị lạc đường, Bver bỗng nhiên hùa theo một chút. Anh ấy nói thêm một chi tiết nhỏ, dùng một câu đùa tinh tế khiến cả đám bật cười lớn hơn. Giọng anh ấy trầm ấm, và sự tham gia bất ngờ của anh ấy khiến không khí càng thêm bùng nổ.

Tôi nhìn anh ấy đầy ngạc nhiên. Bver hiếm khi hùa theo những trò đùa công khai như vậy. Tôi nghĩ, chắc là không khí vui vẻ của Bas và đồng bọn đã làm tan chảy được sự "lạnh lùng" của anh ấy.

Tuy nhiên, sự tham gia của anh ấy chỉ diễn ra thoáng qua. Ngay sau khi câu chuyện cười kết thúc, anh ấy lập tức quay trở lại với sự im lặng quen thuộc.

-Em đã thuộc hết thoại chưa, Liew? Cảnh sắp tới hơi dài đấy.- Anh ấy nhận một chai nước từ nhân viên đoàn, rồi lại quay sang tôi, ánh mắt dịu dàng hỏi

Tôi hiểu ngay. Dù có hùa theo sự ồn ào bên ngoài, nhưng Bver luôn giữ sự tập trung và ưu tiên công việc và tôi lên hàng đầu. Sự ồn ào của đoàn phim có thể thu hút anh ấy chốc lát, nhưng sự quan tâm và trách nhiệm của anh ấy thì luôn hướng về tôi. Tôi cảm thấy thật ấm áp. Anh ấy là người duy nhất vừa có thể trở thành bạch nguyệt quang của mọi người, lại vừa là người quan tâm tôi một cách tinh tế nhất.

Trong khi Bas, chế Earth và Oat vẫn đang huyên thuyên bàn tán về một trò đùa mới, tôi và Bver quyết định tìm một góc riêng để ăn trưa. Anh ấy lấy ra hộp cơm của mình, hộp cơm mà tôi đã đưa cho anh ấy hôm qua. Tôi thì mở hộp cơm hộp food support của mình ra.

-Em cứ ngồi đây học thoại đi, lát nữa ăn.- Bver nhẹ nhàng nói, mặc dù tôi đang nhìn chằm chằm vào món cơm của anh ấy.

-Em ăn cùng anh cho vui ạ. Với lại, em đói rồi.- Tôi lắc đầu.

Bver mỉm cười, nụ cười đó thật sự có sức mạnh làm dịu đi mọi sự ồn ào xung quanh. Chúng tôi ngồi ăn, không nói quá nhiều. Giữa tiếng cười đùa lớn của ba người kia, sự yên tĩnh của chúng tôi lại tạo thành một bong bóng nhỏ, tách biệt khỏi sự hỗn loạn của phim trường.

-Anh không tham gia cùng họ nữa à?- Tôi hỏi khẽ, chỉ đủ để anh ấy nghe thấy.

-Anh chỉ hùa theo một chút thôi. Họ vui tính, nhưng anh cần giữ năng lượng và sự tập trung. Em cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, đừng căng thẳng quá.- Bver nhai xong miếng thịt, rồi nhìn sang nhóm chế Earth.

-Ăn thêm một chút. Lát nữa cảnh khó, em cần năng lượng.- Anh ấy nói xong, nhẹ nhàng gắp một miếng trứng cuộn trong hộp cơm của mình, đặt vào hộp cơm của tôi.

Hành động nhỏ bé đó của anh Bver khiến tôi cảm thấy mình được quan tâm và ưu tiên tuyệt đối. Dù anh ấy có đẹp trai, nổi tiếng đến mức được mệnh danh là bạch nguyệt quang, anh vẫn luôn dành sự chú ý tinh tế nhất cho tôi. Trong khi mọi người có thể nghĩ anh ấy lạnh lùng và chỉ biết công việc, tôi lại biết rằng anh ấy chỉ đang cố gắng tạo ra một không gian riêng tư, tập trung cho cả hai chúng tôi giữa sự huyên náo.

Lát sau, khi đạo diễn gọi chúng tôi chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo, sự ồn ào lập tức lắng xuống. Bas, chế Earth và Oat nhanh chóng vào vị trí của mình.

-Cảnh này hơi khó, nhưng em cứ bình tĩnh. Có anh ở đây.- Bver đứng dậy, chỉnh lại trang phục cho tôi một chút, rồi khẽ nói

Ánh mắt anh ấy đầy sự động viên và tin tưởng. Tôi hít một hơi sâu, cảm thấy tự tin hơn rất nhiều. Tôi biết, tôi không chỉ có một partner hoàn hảo, mà còn có một người đồng hành luôn sẵn sàng hỗ trợ tôi bằng sự dịu dàng và tinh tế nhất. Cùng nhau, chúng tôi sẽ hoàn thành cảnh quay này một cách tốt nhất.

Cảnh quay tiếp theo quả thực rất khó, đòi hỏi nhiều cảm xúc và sự tập trung cao độ. Cảnh đó là cảnh cãi vã và làm lành giữa các nhân vật chính. Tiếng đạo diễn hô vang, ánh đèn sân khấu nóng rực, và áp lực từ các ống kính máy quay khiến tôi cảm thấy hơi choáng váng.

Tuy nhiên, tôi nhìn sang Bver. Anh ấy vẫn giữ sự điềm tĩnh tuyệt đối. Mỗi lời thoại, mỗi cử chỉ của anh ấy đều chuẩn xác và dịu dàng, tạo điều kiện tốt nhất để tôi có thể nhập vai. Trong cảnh quay đó, có một đoạn nhân vật của Bver phải chạm vào tay nhân vật của tôi để an ủi. Tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp và trấn an từ cái chạm đó. Nó không chỉ là diễn xuất, mà còn là sự hỗ trợ chân thành mà Bver dành cho tôi.

Sau khi hoàn thành cảnh quay, đạo diễn hô "Cắt! Tốt lắm!" và cả đoàn vỗ tay. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Áp lực vừa tan biến, và tôi thấy mình hơi run rẩy.

Trong khi Bas, Earth và Oat lại tiếp tục cười đùa để xả stress, Bver lại không làm vậy. Anh ấy im lặng bước đến bên tôi, không nói một lời nào. Anh ấy đưa cho tôi một chai nước suối lạnh, rồi nhẹ nhàng lấy chiếc khăn giấy từ túi mình, thấm nhẹ mồ hôi trên trán tôi.

-Em làm tốt lắm, Liew, anh biết cảnh này khó, nhưng em đã làm được rồi.- Anh ấy nói khẽ, chỉ đủ để tôi nghe thấy.

-Cảm ơn anh, P'Ver. Nhờ có anh nên em mới làm được.- Tôi mỉm cười, cảm thấy mình được tiếp thêm sức mạnh.

Bver chỉ lắc đầu, rồi ngồi xuống bên cạnh tôi. Anh ấy không cần phải huyên thuyên hay nói những lời hoa mỹ. Hành động nhỏ bé đó—cái chạm tay nhẹ nhàng, chai nước mát lạnh, lời khen chân thành—đã nói lên tất cả sự quan tâm mà anh ấy dành cho tôi.

Giữa sự ồn ào và náo nhiệt của phim trường, Bver luôn là ánh trăng tĩnh lặng, dịu dàng của tôi. Anh ấy không bao giờ để tôi cảm thấy lạc lõng hay một mình. Tôi biết, mối quan hệ giữa chúng tôi không chỉ là đối tác diễn xuất, mà còn là sự kết nối sâu sắc của hai tâm hồn luôn tìm thấy sự bình yên ở nhau. Tôi, Liew nhỏ bé, cảm thấy mình thật may mắn khi có một Bver hoàn hảo luôn ở bên.

--------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro