chap 21: Tiết lộ gia cảnh
Freen về nhà, mở tủ lạnh ra tìm đủ thứ nguyên liệu để nấu ăn, cô cắt cắt thái thái, tự nhiên cảm thấy yêu thích công việc này kì lạ, cứ nghĩ đến vẻ ngon miệng khi ăn của người kia, chỉ muốn làm nhiều món thật ngon.
Chuông điện thoại của Freen reo lên, cô vui vẻ bắt máy nghe.
– " Alo "
– " Chào giám đốc, có nhớ tôi không?"
Giọng nam trẻ trung nói qua điện thoại, Freen nghe giọng nói này có vẻ quen, nhưng thực ra trước giờ cũng không để ý lắm, nên hiện tại không biết là ai đang gọi.
– " Anh là ai? "
– " haha, giám đốc đã quên tôi nhanh thế? "
– "Nếu anh không nói thì tôi tắt máy đây "
Freen không thích kiểu cà cưa như thế này, cô muốn cái gì cũng phải dứt khoát, vì vậy những người có tính cách như thế thì đừng mong nói chuyện với cô, phong thái của tổng giám đốc bắt đầu nổi lên.
– "Heng Charoensuk"
Đầu dây bên kia thong thả nói, Freen nghe được cái tên này thì trên cả mức chán ghét.
– " Làm sao anh có được số điện thoại của tôi? "
– " Tất nhiên là trong máy của ba tôi rồi, giám đốc với ba tôi quan hệ rất tốt mà, phải không? Đây là số điện thoại của tôi, sau này chúng ta có thể nói chuyện nhiều phải không? "
– " À vậy phiền anh nhắn với giám đốc Anuwat tôi đã đổi số rồi, hôm nào tôi sẽ gửi bác ấy danh thiếp khác "
Freen nói xong liền tắt điện thoại, nhanh tay bấm chặn số máy vừa rồi. Đối với loại người như Heng cô không hứng thú giao tiếp.
– " Ai gọi chị đó? "
Becky từ sau lưng ôm lấy eo Freen, nhẹ nhàng tựa đầu lên vai hỏi.
– " Ô hổ,em sang lúc nào thế?"
– " Em vừa mới sang xong. Chị vừa mới nói chuyện với ai vậy "
Becky vẫn ôm lấy Freen
– " Em có nhớ cái người mà hôm xông vào phòng chị không? Hôm cũng nói chuyện với em đấy "
– " Chị nói chuyện với anh ta à? "
Becky nhăn mày, anh chàng kia rõ ràng là thích Freen bây giờ còn gọi điện thoại, cô thật không thích chuyện này.
– " Anh ta thích chị đó "
– " Em làm sao biết được? "
Freen nghe giọng Becky, không cần nhìn mặt cũng biết người kia đang ghen.
– "Hôm đấy em nhìn thấy mắt anh ta nhìn chị, nhìn cái đã thấy ngay có tình ý "
– "Em ghen hửm bé con? "
– " Không thèm, chỉ là lần sau đừng có nói chuyện với người đấy nữa "
Becky bỏ tay ra không thèm ôm Freen nữa, ra bàn ăn ngồi xuống, lấy điện thoại của mình ra bấm bấm, rất nhiều cuộc gọi lỡ, dãy số lạ không được lưu tên nhưng cô thừa biết là số của ai. Liền vứt điện thoại sang một bên.
– " Freen, ba mẹ chị là người như thế nào? "
Becky nằm bò ra bàn, thản nhiên hỏi. Freen không biết người này tự nhiên hỏi làm gì, nhưng vừa nấu ăn vừa trả lời Becky
– " Ba chị cũng làm đá quý, nhưng là ở bên nước ngoài, mẹ chị làm thiết kế trang sức, như trước em đã nói đấy, nhà chị cũng khá giả "
– " Cả nhà làm về mảng này nhỉ. Vậy ba chị hay mẹ chị hiền hơn? "
– " Chị không biết nữa, ba chị bình thường có vẻ rất lành, thế nhưng khi nghiêm túc thì trông sợ lắm, thế nhưng mà ba sợ mẹ lắm, mẹ chị nói gì cũng phải nghe, mẹ chị mới là chủ nhà thực sự đó "
Freen hào hứng kể về gia đình.
– " Vậy còn bố mẹ của em? "
Freen muốn nghe một chút về Becky, thực sự đến bây giờ cô mới chỉ biết tên tuổi và nghề nghiệp của người kia.
– " Ừm.. Em nói không biết chị có tin không "
– " Sao vậy, em nói đi "
– "Mẹ em chết rồi, ba em hiện đang ở đâu em không biết "
Becky mỉm cười. Freen vội quay lại, nhìn thấy gương mặt thoáng buồn của người kia, tự nhiên cảm thấy đau lòng, biết mình hỏi sai rồi liền đi đến ôm lấy Becky
– " Xin lỗi, chị không biết "
– " Không sao đâu, trước em hứa kể chị nghe chuyện vì sao em làm diễn viên mà "
– " Vậy ăn cơm xong kể nhé "
Freen nhanh chóng dọn đầy một bàn thức ăn lớn, trong lòng cảm thấy rất tốt, được nấu ăn cho người mình yêu thương thế này, cũng có cảm giác mãn nguyện.
– " Em ăn đi, thế nào? có ngon không?"
Freen gắp thức ăn đặt vào bát Becky, luôn miệng hỏi han, bộ dạng rất quan tâm chăm sóc, tự nhiên làm cho Becky cảm thấy ấm lòng. Không chỉ có hương vị ngọt ngào của tình yêu, còn có vị ấm áp của gia đình.
Freen quan sát Becky ăn cơm, không buồn động đũa, tự nhiên thấy hai dòng nước mắt chảy ra má người kia liền ngạc nhiên.
– "Sao vậy, sao đang ăn lại khóc "
Mặt Becky cúi gằm, nước mắt cứ thế rơi ra, trong miệng còn ngậm một miếng cơm, khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ làm cho Freen không khỏi đau lòng. Cũng thật là khó hiểu, ban nãy khi nhắc đến chuyện gia đình. Mẹ mất, ba ở đâu không biết vẫn có thể cười, vậy mà bây giờ mới ăn được hai miếng cơm tự nhiên đã rơi nước mắt. Freen với tay, nâng gương mặt Becky lên, nhẹ nhàng lau đi nước mắt, giọng dịu dàng hỏi lại một lần nữa.
– " Sao em lại khóc "
Becky nhìn gương mặt dịu dàng của người kia, nước mắt càng thêm chảy ra. Phát ra giọng mũi nói.
– " Cảm ơn chị, sau này em không còn phải một mình nữa "
Nguyên lai người này khóc là như vậy, là do quá cảm động. Freen lại nhìn kĩ Becky, khuôn mặt thật xinh đẹp, khóc một chút lại có phần ngây thơ khả ái, vừa đáng thương vừa đáng yêu như vậy, sao khiến Freen không động lòng đây?
– " Ngoan, nín đi, ăn hết bát cơm nhé, sau này chị lúc nào cũng ở cạnh em, không thể rời xa "
Freen cuối cùng cũng dụ dỗ được đứa trẻ hai mươi hai tuổi này ngừng khóc, sau đó ngồi chán chê tỉ tê mới ăn hết được bát cơm, Freen nghĩ thật là mệt mỏi, ai có ngờ đâu Becky có cái tính trẻ con như thế.
– " Vậy chuyện em làm diễn viên, là như thế nào "
Freen và Becky nằm trên giường, nghiêng người đối mặt với nhau nói chuyện.
– " Ngày trước nhà em giàu lắm, thực sự là như vậy, ba mẹ cũng hoà thuận. Mọi việc tất nhiên là suôn sẻ cho đến năm em mười tám tuổi, ba em ở bên ngoài có người tình, còn nhiều lần đem người đàn bà kia về nhà, ngay cả trước mặt mẹ em cũng không nể gì.."
– " Tệ quá "
Freen chăm chú lắng nghe Becky nói, sau đó nói một câu bình phẩm.
– " Ừm.. Lí do ông ấy thản nhiên dẫn người tình về nhà như thế là do mẹ em quá hiền, nói là nhu nhược cũng đúng, mẹ em đẹp, nhưng bà từ trẻ tới giờ chưa bao giờ làm việc gì, không kiếm ra tiền, hàng ngày cũng là tiêu tiền của ông ấy, thế cho nên ông ấy viện vào cớ đấy, nói mẹ em chẳng có quyền gì can thiệp vào chuyện ông có người tình "
Becky nhẹ nhàng kể, từ trước tới nay chưa từng đem sự tình này ra nói với bất kì người nào, kể cả chị quản lí là người thân nhất với mình cũng chưa từng nói
– " Mẹ em nhịn lắm, thế nhưng cuối cùng cũng không chịu được, mẹ em đòi ly hôn. Chị biết mà, chẳng người phụ nữ nào chịu được người đàn ông của mình yêu thương người phụ nữ khác. Mà ba em cũng không thèm suy nghĩ, đồng ý ly hôn với mẹ em, sau đó ra toà thì chỉ nhận được một số tiền nhỏ, từ khi ra khỏi nhà là mẹ con em sống rất khổ sở "
– " Tuy chị không rõ nhưng chị nghĩ ba em tệ bạc thật, vốn là vợ con sinh sống cùng mình gần hai mươi năm, đối xử như thế nhìn được sao? Ông ấy cũng là người giàu có, để cho vợ con ra đi với ít tiền như thế cũng thật buồn cười "
Freen nghe chuyện, càng cảm thấy phẫn nộ thay cho Becky.
– " Mẹ em đang từ chỗ không phải làm gì bây giờ lại phải đi làm kiếm tiền, chị nghĩ mẹ em làm được gì chứ? Hai mươi tuổi lấy ba em, cuộc sống đã sung sướng rồi, bây giờ đi làm đến rửa bát quét nhà cũng không xong, mà em lúc đấy mới đang đi học, chật vật lắm. Sau đó không biết mẹ em làm cách nào giới thiệu em vào công ty giải trí, chính là công ty bây giờ em đang làm. Mà em thực sự không muốn làm diễn viên hay gì cả, em đã nói với mẹ là em không muốn, thế nhưng hôm đấy mẹ khóc lóc cầu xin, chị đã bao giờ trông thấy mẹ quỳ dưới chân con mà xin chưa? Em lúc đấy đành gật đầu đồng ý sau đó vào công ty đấy làm thực tập "
– " Ra là như vậy. Vậy còn mẹ em, sao mẹ em lại mất? "
– " em nói chung là có nhan sắc, ban đầu được cho đi làm người mẫu ảnh, sau đó có phản hồi tích cực, em nhận được nhiều lời mời chụp hơn, sau đó không chỉ chụp ảnh mà cả các đạo diễn phim cũng mời đóng, thế là em bị cuốn thật vào, kiếm được nhiều tiền, mẹ em cũng sống thoải mái hơn, nhưng bà chẳng sung sướng gì tiêu mấy đồng tiền con gái kiếm được, mặc cảm vì đã không nuôi được em, giờ lại còn bắt em làm việc để kiếm tiền, tâm lí bị đả kích nhiều lắm, đã thế bà vẫn còn suy nghĩ chuyện ly hôn với ba em, suốt ngày chỉ rượu, rượu, rượu. Hôm đấy là buổi tối em đi làm về, mẹ em đã tự tử chết ở trong nhà "
Có lẽ mẹ đã chịu đả kích ghê gớm lắm.
Becky sắc mặt trùng xuống, nghĩ lại ngày hôm ấy, khi cô thấy xác mẹ lạnh lẽo trên mặt đất, bên cạnh còn vương lọ thuốc ngủ đã vơi đi hơn nửa, trong lòng đau như xé ra.
– " Becky..."
Freen ôm lấy Becky vào lòng, tay nhè nhẹ vuốt sau lưng người kia, không nghĩ đến đằng sau một đại minh tinh nổi tiếng, đẹp đẽ trên màn hình lại là một cô gái đáng thương như vậy. Trong lòng cảm thấy thật chua xót, ông trời thật luôn như vậy mà.
– " Chị biết em có quá khứ không vui vẻ gì, gia đình cũng không yên vui, em thiệt thòi. Sau này chị sẽ làm cho tương lai em vui vẻ, chị sẽ là gia đình của em, chị sẽ đối xử với em tốt nhất "
Freen yêu thương hôn lên trán người kia, Becky nghe từng lời Freen thổ lộ vô cùng cảm động, lại càng ấm lòng, ôm chặt lấy Freen.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro